Phần 13
“Cũng không biết tu vi hiện tại của nàng ở cấp độ nào…”
Nhìn bóng lưng của Hương Trà dần khuất, Lạc Nam vuốt cằm suy tư.
Hắn không ngu xuẩn cho rằng tu vi mà nàng đang thể hiện ra ngoài sẽ là tu vi thật sự.
Sẽ chẳng có một vị Thần Đạo Cảnh trọng sinh nào hiện tại vẫn chỉ là Đại Đạo Cảnh cả.
Hương Trà chắc chắn đã ẩn giấu tu vi, mà thủ đoạn ẩn giấu của nàng đến ngay cả cao tầng của Độ Đạo Môn như các vị trưởng lão cũng không thể nhìn thấu.
Hiện tại rốt cuộc hắn cũng hiểu lý do vì sao Hương Trà thật tâm xem Không Mộc Đạo Nhân là sư phụ.
Đơn giản bởi vì hai người vốn là quan hệ sư đồ chân thật, đã từng Không Mộc Đạo Nhân thu nhận và nuôi dưỡng Hương Trà khi còn nhỏ yếu, sau khi nàng đạt đến tu vi Thần Đạo Cảnh và ngã xuống, trọng sinh về chính mình trong quá khứ thì vẫn là đồ đệ của Không Mộc Đạo Nhân mà thôi, điều này không thể thay đổi.
Vậy nên dù hiện tại có thể Không Mộc Đạo Nhân yếu kém hơn nàng rất nhiều, thì nội tâm của nàng vẫn luôn xem bà ta là sư phụ.
Qua đó có thể phán đoán ra được Hương Trà sư tỷ cũng là người trọng tình trọng nghĩa, có lẽ chỉ cần không làm gì mưu hại nàng, quan hệ tỷ đệ của hai người vẫn sẽ có thể kéo dài như vậy.
Nghĩ đến đây Lạc Nam cười cười, đến bên bờ suối khoanh chân ngồi xuống, kiểm tra Nhẫn Trữ Vật sư tỷ vừa mới cho hắn.
“Ồ…”
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên, bên trong chẳng những có các đồ vật, mà còn có chú thích đi kèm.
Vật đầu tiên là một con mắt đen kịch âm trầm ẩn chứa khí tức hung lệ, bạo ngược trông có vẻ vô cùng nguy hiểm.
“Con mắt của ma đầu tu vi Thiên Đạo Cảnh – Hung Ma Nhãn, vật phẩm Cầm Dao Nhã đạt được khi cược vào ta ở lần tỷ đấu nội môn?” Lạc Nam xem chú thích, vuốt cằm:
“Cầm sư tỷ đem nó cho ta, có tính là dùng để lôi kéo ta vào Linh Cầm Sơn cũng như Thiên Âm Đạo Thống của nàng không?”
Vật thứ hai là một quyển trục, Lạc Nam mở ra đọc:
“Thiên Đạo Trung Phẩm Vũ Kỹ – Bạo Vực Quyền, khi tung quyền các tầng vực có thể kích nổ gia tăng uy lực như một quả bom bị dồn nén đến mức tối đa, uy năng khủng bố.”
Ánh mắt Lạc Nam sáng rực lên, Bạo Vực Quyền này là của Vực Thần Đạo Thống ban thưởng cho hắn đây mà, dùng để kết hợp với Vực Thần Đạo Kinh, có thể huỷ thiên diệt địa.
Toàn Chức Đạo Thống còn hào phóng hơn, tặng cho hắn một loại Tổ Phù.
Không sai, chính là Tổ Phù hàng thật giá thật, hơn nữa Tổ Phù này đã thức tỉnh Tổ Phù Thần Thông sẵn rồi.
Tên của nó là Nguyên Thuỷ Tổ Phù!
Thời đại Nguyên Thuỷ là thời kỳ khai thiên lập địa, sản sinh vạn vật, là thuở sơ khai cổ xưa mà tất cả giống loài đều được thiên địa ưu ái, được hình thành ở trạng thái mạnh nhất.
Vậy nên khi ngươi sở hữu Nguyên Thuỷ Tổ Phù, ngươi có thể kích hoạt và tái hiện trạng thái nguyên thuỷ của huyết mạch và thể chất mà ngươi sở hữu sánh ngang với tổ tiên cường đại nhất.
Chẳng hạn như nếu ngươi mang trong người huyết mạch Long Tộc, khi kích hoạt Nguyên Thuỷ Tổ Phù ngươi sẽ tạm thời có được trạng thái của Tổ Long, vị tổ tiên đầu tiên của Long Tộc.
Lại như nếu có được huyết mạch Phượng Hoàng, khi kích hoạt Nguyên Thuỷ Tổ Phù chắc chắn sẽ sở hữu quyền năng của Tổ Phượng.
Ánh mắt Lạc Nam sáng rực lên, hiện tại túi da có được Hỗn Thế Chiến Thân và huyết mạch Vạn Ảnh Thiên Ma, nếu điều động Nguyên Thuỷ Tổ Phù sẽ phát sinh biến hóa nào đây?
Thật sự rất chờ mong a.
Xem ra lần này biểu hiện của hắn rất được cao tầng Độ Đạo Môn hài lòng nên mới ban thưởng hậu hĩnh như thế.
Hoặc cũng có lẽ những thứ này ở Độ Đạo Môn chỉ là vật phẩm bình thường… không có quá nhiều giá trị.
Tóm lại Lạc Nam rất hài lòng với phần thưởng lần này, đủ để hắn tăng cường chiến lực trước khi vào Tranh Đoạt Thiên Cảnh.
“À quên mất, Phá Đạo Hội có Phù Tổ… tương lai ta và Bảo Kiều phải theo học một ít thủ đoạn.” Lạc Nam ánh mắt hiện lên vẻ đắc ý.
Không do dự, Lạc Nam bắt đầu luyện hóa.
Đầu tiên là Hung Ma Nhãn, thứ đồ vật có tính hung tàn này thông thường sẽ cực kỳ khó khống chế, nếu không chế phục được sẽ bị bản tính tà ác của nó ảnh hưởng dẫn đến tẩu hoả nhập ma.
Bất quá đối với hắn không phải vấn đề.
Tiến vào Phá Đạo Lệnh trở về bản thể, điều động Bá Đạo Quy Tắc ép nó đi vào khuôn khổ, sau đó khảm vào giữa trán của túi da Tiểu Ma là xong.
Trong lúc nhất thời, túi da diện mạo hàm hậu, cương nghị lại có một ấn ký hình con mắt giữa trán đang nhắm chặt, hình tượng liền có phần tà mị.
“Moá nó, túi da được dùng cả đồ tốt hơn cả ta?” Lạc Nam bất mãn nói.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn của hắn chỉ mới là Đại Đạo Cấp, trong khi túi da lại có con mắt Thiên Đạo Cấp rồi?
Được rồi, tương lai phải đem hai con mắt dung hợp.
Luyện hóa xong Hung Ma Nhãn, Lạc Nam lại tiến hành cho Nguyên Thuỷ Tổ Phù nhận chủ.
Tổ Phù nhận chủ chỉ nhìn linh hồn, cả túi da hay bản thể đều có thể điều động, tùy thuộc vào cất giữ nó tại nơi nào.
Sắp tới Tranh Đoạt Thiên Cảnh, Nguyên Thuỷ Tổ Phù đương nhiên phải để bên túi da.
Rời khỏi Phá Đạo Lệnh, hắn lại ở bên dưới thác nước tu luyện Bạo Vực Quyền.
Cùng lúc đó.
Trong nghị sự phòng của Độ Đạo Môn, mấy vị trưởng lão đang ngồi xếp bằng trên từng cái bồ đoàn, khí định thần nhàn.
Trong đó có cả Không Mộc Đạo Nhân, người vừa tấn thăng chức vụ trưởng lão không lâu.
Ngoại trừ Không Mộc Đạo Nhân, ở đây còn có Cửu Trưởng Lão, Bát Trưởng Lão và Thất Trưởng Lão của Độ Đạo Môn.
Về lai lịch của “Tiểu Ma”, đám người đã sớm biết rõ, hắn là người từng được Trân Bảo Lâu bồi dưỡng nên có tiềm lực to lớn là chuyện không đáng ngờ, chỉ là không nghĩ đến Tiểu Ma vậy mà có thể nỗ lực và phấn đấu để tiến bộ nhanh vượt bậc như thế mà thôi.
“Với thiên phú và tiềm năng như thế, chỉ cần Tiểu Ma gia nhập vào một trong ba Đạo Thống, tương lai hắn sẽ là trụ cột trong thế hệ hậu bối của Độ Đạo Môn.” Thất Trưởng Lão thẳng thắng lên tiếng:
“Không Mộc, bà là người mang hắn về, lời nói sẽ có trọng lượng, hãy thuyết phục hắn đi!”
Không Mộc Đạo Nhân âm thầm cười khổ.
Năm đó khi đem Tiểu Ma mang về, bà ta bởi vì lo lắng mình sẽ không thể vượt qua Thiên Đạo Kiếp, còn đồ nhi Hương Trà thì lười biếng không nỗ lực, cả ngày lủi thủi một mình ở vườn trà, vì vậy muốn tìm cho Hương Trà một kẻ bầu bạn, dù mình có chết cũng tạm yên lòng.
Nào ngờ lại vô tình đánh bậy đánh bạ đem về một tiểu yêu nghiệt.
Nghe Hương Trà nói, lần này sở dĩ có được Phá Cảnh Thiên Đan cũng là do công lao của hắn, nhờ vậy mình mới thuận lợi tấn thăng trưởng lão.
Nghĩ đến đây, Không Mộc Đạo Nhân mới nói: “Tiểu Ma có quyền tự quyết của riêng hắn, lão thân sẽ không xen vào, hắn gia nhập Đạo Thống nào ta cũng chấp nhận cả.”
“Hừ, bà là trưởng bối của hắn, chỉ cần bà gia nhập một trong ba Đạo Thống, hắn còn thoát được sao?” Bát Trưởng Lão nghiêm túc nói:
“Hạt giống tốt như vậy, cần phải lựa chọn con đường để trưởng thành khi còn nhỏ, gia nhập Đạo Thống hắn sẽ được tu công pháp Thần Đạo Cấp, đó không phải là thủ đoạn mà truyền thừa của Vạn Ảnh Thiên Ma so được.”
“Không sai, tiểu tử này mặc dù che giấu rất khá… nhưng làm sao chúng ta không biết hắn nhập đạo Đối Nghịch Thiên Địa?” Cửu Trưởng Lão vuốt cằm.
Đối Nghịch Thiên Địa mới là thứ khiến cao tầng xem trọng Tiểu Ma nhất.
Trong ngàn vạn đệ tử, số lượng người có thể đối nghịch thiên địa mà nhập đạo đếm được trên đầu ngón tay.
“Mặc kệ các vị nói gì, việc lão thân chọn Đạo Thống nào cũng không ảnh hưởng đến Tiểu Ma.” Không Mộc Đạo Nhân hừ một tiếng.
Hiện tại bà cũng đã trở thành Trưởng Lão, được quyền tiến nhập Đạo Thống, nhưng bà không muốn vì mình mà ảnh hưởng đến quyền quyết định của tên tiểu tử kia.
Thân là Không Gian Hệ và Mộc Hệ Tu Sĩ, Không Mộc Đạo Nhân từ lâu đã quyết sẽ tiến vào Toàn Chức Đạo Thống, bởi lẽ hai Đạo Thống kia không thích hợp với phong cách chiến đấu của bà.
Bất quá việc này không đồng nghĩa Tiểu Ma cũng sẽ phải vào Toàn Chức Đạo Thống.
Thấy mấy vị trưởng lão biểu lộ không hài lòng, Không Mộc Đạo Nhân đề nghị:
“Lão thân nghe nói quan hệ của Tiểu Ma và các Thiếu Thần Tử, Thiếu Thần Nữ rất tốt… tại sao không để bọn hắn thuyết phục? Chỉ cần hắn là đệ tử của Độ Đạo Môn, tương lai cũng sẽ lựa chọn một trong ba Đạo Thống mà thôi, các vị đừng lo xa.”
“Thôi được rồi…”
Mấy vị trưởng lão thấy thuyết phục không được cũng chỉ có thể thở dài.
Dù sao thì Không Mộc Đạo Nhân nay cũng đã là trưởng lão, thân phận ngang hàng, không thể dùng quyền lực ép buộc được.
Không Mộc Đạo Nhân nói có lý, truyền thừa của Vạn Ảnh Thiên Ma chỉ giúp Tiểu Ma tu đến Thiên Đạo Cảnh là cùng.
Nếu muốn tiến bộ hơn, hắn buộc phải có Thần Đạo Cấp Công Pháp.
Khi đó phải gia nhập một trong ba Đạo Thống, trốn cũng trốn không được.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: https://nongcuc.co/2024/06/con-duong-ba-chu-quyen-15.html
Trong khi đó, tại Tam Đạo Môn.
“Cái gì? Độ Đạo Môn có đệ tử chiến thắng Thiên Hoàng Công Chúa?”
Giữa quảng trường tu luyện, các đệ tử xì xào bàn tán, nghị luận ầm ĩ, biểu lộ trên mặt là vẻ không tin.
Trước đó Thiên Hoàng Công Chúa từng khiêu chiến Tam Đạo Môn, tất cả đệ tử tu vi Đạo Cảnh ngang hàng đều bị nàng đánh bại, bao gồm cả những thiên tài có tiềm lực nhất của ba Đạo Thống.
Bởi vì công pháp Thiên Hoàng Truyền Đạo Kinh quá mức đặc biệt, đối mặt với Thiên Hoàng Công Chúa như phải đấu với tám vị Đạo Cảnh kinh tài tuyệt diễm cùng một cơ thể, chênh lệch như vậy làm sao mà đánh?
Cho nên mặc dù cực kỳ không cam lòng, Tam Đạo Môn vẫn chỉ trơ mắt nhìn Thiên Hoàng Công Chúa chiến thắng nghênh ngang rời đi.
Sau đó lại nhận được tin tức Thiên Hoàng Công Chúa khiêu chiến Độ Đạo Môn, cả đám âm thầm hả hê, muốn nhìn thấy Độ Đạo Môn cũng thảm bại như mình.
Vậy mà lần này thám tử đem tin tức truyền về như vả vào mặt bọn hắn vậy.
Độ Đạo Môn có đệ tử thắng được Thiên Hoàng Công Chúa rồi?
“Tin tức này có lầm không? Theo ta nghĩ ngay cả Vực Thần Đạo Kinh cũng vô pháp vượt qua Thiên Hoàng Truyền Đạo Kinh, làm sao có đệ tử thắng được Thiên Hoàng Công Chúa trong cùng cấp?” Một vị Thiên Tử không tin lên tiếng.
Mấy Thiên Tử, Thiên Nữ và đệ tử khác tán thành gật gù, cảm thấy điều này có điểm bất hợp lý.
Ngay cả Tam Đạo Môn cũng không thể thắng, Độ Đạo Môn dựa vào cái gì?
“Tin tức này là sự thật, ta có một bằng hữu ở Độ Đạo Môn, hắn đã đưa Lưu Ảnh Ngọc cho ta xem.” Một vị đệ tử lớn tiếng xác nhận:
“Độ Đạo Môn không có ý che giấu chuyện này, ngược lại tuyên truyền rộng rãi, vô cùng đắc ý.”
Nói xong đem Lưu Ảnh Ngọc lấy ra.
Việc Thiên Hoàng Công Chúa hoành hành ở Đạo Địa thời gian gần đây là tin tức nổi danh, nhưng nàng lại bị đệ tử của Độ Đạo Môn đánh bại tâm phục khẩu phục, chuyện đáng tự hào như thế, Độ Đạo Môn chẳng có lý do gì phải ẩn giấu cả.
Tất cả cùng lúc hướng mắt nhìn, trận chiến của “Tiểu Ma” và Thiên Hoàng Công Chúa hiện ra trong mắt.
Cả đám nín thở quan sát, nhìn thấy tầng tầng lớp lớp thủ đoạn của hai vị thiên kiêu mà trợn mắt há hốc mồm.
“Dư nghiệt của Vạn Ảnh Thiên Ma Tộc, lại còn sở hữu Hỗn Thế Chiến Thân? Độ Đạo Môn đào đâu ra kẻ này?” Vài vị Thiên Tử cau mày:
“Chí Tôn Pháp Tướng của hắn là gì? Vậy mà còn có thể phân thân, dựa vào số lượng áp đảo đánh thắng Thiên Hoàng Công Chúa.”
“Đối đầu với hắn, ta có cảm giác như đang đụng độ cả một đại quân.”
Vô số đệ tử cảm thán không thôi, đồng thời lần đầu tiên nghe đến tên tuổi của một tân đệ tử của Độ Đạo Môn.
“Có chuyện gì vui vậy?”
Một thanh âm lã lướt kiều mị truyền đến.
Toàn trường rùng mình, chứng kiến thân ảnh họa quốc ương dân của họa Thuỷ trên không trung hạ xuống.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả đệ tử từ nam đến nữ, từ Thiên Tử, Thiên Nữ cho đến đệ tử bình thường đều mang theo vẻ sùng bái khó thể hình dung.
Họa Thuỷ sư tỷ, một trong sáu vị nhân vật đại diện cho thế hệ trẻ hàng đầu Tam Đạo Môn, là niềm tự hào của tất cả đệ tử, là tình nhân trong mộng của cả nam và nữ ở Đạo Địa.
Vừa có mỹ mạo, vừa có danh tiếng… có thể mê đảo cả nam lẫn nữ.
“Sư tỷ, gần đây ngươi ra ngoài… có một Thiên Hoàng Công Chúa đến khiêu chiến tông môn chúng ta.”
Một vị Thiên Tử tiến lên nịnh nọt, đem mọi chuyện kể lại một lần.
Thì ra thời điểm họa Thuỷ đến Yên Vụ Sơn Mạch cùng Nguyệt Lượng bàn chính sự, sau đó bị kéo dài thời gian cũng là lúc Thiên Hoàng Công Chúa đến khiêu chiến Tam Đạo Môn, cho nên nàng không hay biết.
Lúc này nghe các sư đệ, sư muội kể lại, họa Thuỷ mới liếc mắt chú ý đến tình cảnh chiến đấu của Tiểu Ma và Thiên Hoàng Công Chúa bên trên hình chiếu.
Nàng nhẹ gật đầu: “Cái gọi là Thiên Hoàng Truyền Đạo Công này không đơn giản, trong cùng cấp khó có đối thủ là điều dễ hiểu.”
“Bất quá lại gặp khắc tinh với khả năng tiêu hao chiến như Tuyên Cổ Pháp Tướng và Vạn Ảnh Ma Tướng dung hợp, bại không oan.”
“Chúng ta đều thống nhất cho rằng, nếu họa Thuỷ sư tỷ ở tu vi Đạo Cảnh chắc chắn có thể đánh bại cả hai người bọn họ.” Một vị Thiên Nữ sùng bái nói.
Lời vừa nói ra, tất cả đệ tử gật đầu tán thành, thán phục không thôi:
“Tương truyền sư tỷ thời còn ở tu vi Đạo Cảnh đã luyện đến gần tầng cao nhất của họa Thần Quyết, kết hợp với khả năng điều động mái tóc lô hoả thuần thanh, đủ để đánh bại bọn hắn.”
“Không sai, họa Thuỷ sư tỷ gần như là vô địch trong cùng cấp, nếu là nàng ở Đạo Cảnh… không đến lượt Thiên Hoàng Công Chúa đắc ý, tên Tiểu Ma kia cũng sẽ thảm bại.”
“Đủ rồi.” Họa Thuỷ nhẹ chau mày:
“Thế gian này rất rộng lớn, có những nhân vật vượt tầm tưởng tượng của các ngươi, đừng đề cao ta như thế kẻo bị chê cười.”
“Nhân vật như thế nào cũng không bằng tỷ a.” Vẫn có mấy tên Thiên Tử không phục.
Họa Thuỷ không có tâm tình để ý đến bọn hắn nịnh nọt.
Lúc này nàng lại nghĩ đến trận chiến ở Yên Vụ Sơn Mạch, đáy lòng vẫn còn thổn thức.
Lần đầu tiên trong đời, nàng bị một người vượt cấp chiến đấu.
Cái cảm giác đó, thật sự không thể nào quên được.