Phần 139
Nắm giữ được Loạn Đạo Kiếm Quyết, Lạc Nam tham lam chưa dừng lại… hắn vẫn muốn bản thân mạnh lên.
Thế là toàn bộ Ngũ Hành Hỗn Độn Khí cùng lúc được luyện hóa.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Từng vụ nổ lớn liên miên bất tuyệt xảy ra trong cơ thể, số lượng hành tinh cũng gia tăng một cách điên cuồng.
Không biết là chị vợ cố ý hay vô tình, vậy mà tập hợp vừa tròn số lượng Ngũ Hành Hỗn Độn Khí ứng với số lượng hành tinh mà hắn đã có trước đó.
Lại thêm một vạn hành tinh, nâng số lượng hành tinh của Bá Vũ hóa Thần Thể lên tận hai vạn.
“Sức mạnh thật khủng khiếp.”
Cảm nhận được hai vạn hành tinh cùng lúc xoay tròn trong cơ thể nam nhân, Đông Hoa cũng hít sâu một ngụm khí lạnh.
Nàng thử thông qua Thiên Địa Hợp Hoan Kinh điều động thử chúng nó.
OÀNH.
Hai vạn hành tinh cùng lúc bạo phát, nguồn sức mạnh vô tận chảy vào cơ thể của nàng.
“Hự…”
Khóe môi Đông Hoa rỉ máu, toàn thân lảo đảo đứng không vững.
“Nàng điên à?” Lạc Nam giật mình vội vàng đỡ lấy nàng, ân cần lau đi vết máu nơi khóe môi kiều diễm, giận trách nói:
“Nàng không phải Thể Tu, làm sao gánh nổi sức mạnh của toàn bộ chúng nó?”
Phải biết rằng ngay cả Thể Thiên Đạo như hắn hiện tại, muốn vận dụng cùng lúc hai vạn hành tinh cũng cảm nhận được áp lực cực lớn.
“Chỉ thử nghiệm một chút, không ngờ uy lực vượt xa tưởng tượng.” Đông Hoa cảm khái một tiếng:
“Thật phải cảm tạ vận mệnh, vậy mà ban cho thiếp một tên đồ đệ yêu nghiệt như vậy.”
“Haha, ta mới là người nên cảm tạ vì gặp được nàng.”
Nhớ lại chuyện cũ, Lạc Nam cũng nhịn không được nở nụ cười.
Cảm nhận được hai vạn hành tinh đang tồn tại, trong đầu Lạc Nam chợt hiện ra một suy nghĩ to gan:
“Nếu như đem tất cả chúng nó tự bạo, liệu có đủ để nổ chết Thần Đạo Cảnh không nhỉ?”
“Đừng có điên.” Đông Hoa lập tức trừng mắt:
“Với sự tiến bộ của chàng, không sớm thì muộn cũng đủ sức chiến với Thần Đạo Cảnh, đừng có nghĩ đến mấy loại thủ đoạn đồng quy vu tận.”
Lạc Nam nhún nhún vai, một số thời khắc bắt buộc hắn phải đánh cược và làm ra lựa chọn.
Hiện tại đã là một vị Thiên Đạo Cảnh, bản thân hắn đã có thể tùy ý vận dụng đến Thiên Đạo Quy Tắc mà không cần dùng đến Thiên Đạo trong Lục Đạo Luân Hồi Tâm hỗ trợ nữa.
Tuy nhiên nó vẫn còn tác dụng, chẳng hạn như khi quy tắc của chính bản thân hắn cạn kiệt thì Lục Đạo Luân Hồi Tâm vẫn có thể bổ sung.
Lúc này, Lạc Nam quyết định sẽ tiếp tục sử dụng Thiên Đạo Tạo hóa Quyết để nâng cấp, cải tiến một số thủ đoạn chiến đấu của bản thân đến Thiên Đạo Cấp.
Vạn Phật Triều Tông, Diệt Thần Kiếm Trận, Vạn Kiếm Quy Tông, Thiên Thủ Quan Âm, Cuồng Thú Quyền, Bạo Tinh Quyền, Động Thiên Ngạo Tiếu, Hải Lộ Nhất Kiếm, Phân Chia Thiên Hạ, Vĩnh Hằng Thiên Luân, Định Hồn, Phân Hồn, Đế Hồn Ấn…
Đột phá Thiên Đạo Cảnh, có được ngộ tính vượt trội hơn nên quá trình này cũng không khó khăn với Lạc Nam, ngược lại còn nhanh hơn rất nhiều so với lúc lĩnh ngộ Loạn Đạo Kiếm Quyết.
Kế tiếp, hắn muốn đem Nghịch Thần Luyện Thủ Kinh tu luyện đến tầng cuối cùng, đồng thời thu thập nguyên liệu để đúc nên Loạn Kiếm Pháp Tướng.
Đây là hai thứ khó nhằn nhất hiện tại, bởi vì lượng tài nguyên mà chúng nó đòi hỏi thật sự quá nhiều.
Trong đó Nghịch Thần Luyện Thủ Kinh tầng cuối cùng là Nghịch Thần Thủ yêu cầu tận mười loại Thần Cấp Tài Nguyên để rèn luyện đôi tay.
Còn Loạn Kiếm Pháp Tướng cũng phải thu thập chín loại nguyên liệu, về phần hoàn cảnh đặc biệt để đúc lên nó là Loạn Kiếm Tổ Địa đã có Diễn Pháp Đài đặt ở Lạc Gia lo liệu.
“Hệ Thống, mở ra Vòng Quay Danh Vọng đi!”
“KENG, thành công mở ra Vòng Quay Danh Vọng, điểm danh vọng còn lại 6269 vạn Điểm.”
“Hít.” Lạc Nam hít một ngụm lãnh khí, hoài nghi mình nghe lầm.
“Không lầm đâu, từ sau những gì công tử làm được ở Đạo Giới, danh tiếng của ngươi lan tràn nhanh hơn ngươi tưởng tượng.” Kim Nhi xuất hiện cười hì hì nói.
Lạc Nam thầm nghĩ cũng đúng, lần này có thể nói là đại náo một trận, chẳng những đoạt được truyền thừa từ Vô Minh Mộ Địa, ngạnh kháng Thần Đạo Cảnh… mà còn xém chút khiến Đạo Địa và Đạo Quốc đại chiến, hơn hai mươi vị Thần Đạo Cảnh cùng lúc hàng lâm.
Đại sự như vậy, e rằng ngay cả Đạo Hải và Đạo Vực không liên quan cũng sẽ nghe đến tên tuổi của hắn, việc thu được nhiều Điểm Danh Vọng như vậy cũng là điều dễ hiểu.
Mang theo tâm tình hưng phấn, Lạc Nam quyết định sẽ thỏa thích tiêu sài mua sắm một phen, nói không chừng sẽ thu thập đủ nguyên liệu.
Hắn hướng mắt nhìn lên Vòng Quay Danh Vọng, bảy cái ô đã trôi nổi bên trên.
Ô đầu tiên, Điểm Danh Vọng trừ hoặc cộng.
Ô thứ hai, ngẫu nhiên mất lượt và thêm lượt.
Ô thứ ba, một lần triệu hoán vật phẩm ngẫu nhiên.
Ô thứ tư, một tấm Thiên Đạo Tán Kiếp Phù, có khả năng làm suy yếu một đợt thiên đạo kiếp.
Ô thứ năm, Cổ Kiếm Tinh Vân, một trong các nguyên liệu đúc thành Loạn Kiếm Pháp Tướng.
Ô thứ sáu, một viên Thiên Hồn Cảnh Đan, thúc đẩy Hồn Đại Đạo đột phá Hồn Thiên Đạo.
Ô thứ bảy, Đạo Thần Thạch, nguyên liệu luyện khí cấp Thần Đạo.
Nhìn bảy cái ô, Lạc Nam cười không khép miệng được, vận khí lần này thật sự không tệ, đều xuất hiện những thứ mà hắn đang cần.
Trong đó đáng chú ý nhất là Đạo Thần Thạch, tuy rằng nó là nguyên liệu luyện khí nhưng cũng là một trong mười loại tài nguyên cần thiết để tu luyện Nghịch Thần Thủ.
Tỷ lệ xuất hiện Thần Đạo cấp vật phẩm từ Vòng Quay Danh Vọng là không cao, lần này vậy mà còn ra được ngay đồ vật mình cần, Lạc Nam đương nhiên hài lòng.
Không mất nhiều thời gian, hắn liền bỏ ra một số lẻ Điểm Danh Vọng để hoàn thành bảy vòng quay, đạt được tất cả vật phẩm.
“Hệ Thống, tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên đi!” Lạc Nam tiếp tục nói, tận dụng luôn ở ô số ba.
“KENG, tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên, thời gian đếm ngược 900 giây.” Hệ Thống vang lên thanh âm thông báo.
“900 Giây, cũng không tồi lắm.” Lạc Nam gật gù, khoảng thời gian này xem như là trung bình, vật phẩm chắc hẳn không quá tệ cũng không quá cao cấp.
Thật ra là do tầm mắt của hắn ngày càng cao mà thôi, 900 giây sau khi Hệ Thống thăng cấp đã là đồ vật khó lường.
“KENG, triệu hoán thành công, nhận được một Thần Đạo Nguyên Liệu – Kim Thần Khoáng.”
“Trúng mánh.” Lạc Nam vỗ tay.
Kim Thần Khoáng lại là một nguyên liệu khác trong mười loại để đúc thành Nghịch Thần Thủ.
Vậy là từ Vòng Quay Danh Vọng hắn đã thu được hai trong số mười loại, tiến độ không tồi chút nào.
“Tiếp tục mở ra Cửa Hàng May Mắn đi!” Lạc Nam nằm lên đùi Đông Hoa, miệng ngậm hạt anh đào đỏ tươi, hàm hồ nói.
Hàng loạt vật phẩm hiện ra, hắn bắt đầu lướt mắt nhìn qua, liên tục làm mới.
Quả nhiên không làm hắn thất vọng, sau khi làm mới liên tục hàng trăm lần, hắn lại tìm được bốn loại tài nguyên để đúc nên Loạn Kiếm Pháp Tướng.
Tài nguyên đúc Loạn Kiếm Pháp Tướng không cần đến đẳng cấp Thần Đạo như Nghịch Thần Thủ… cho nên bên trong Cửa Hàng May Mắn vẫn có thể tìm được.
Dù sao thì Cửa Hàng May Mắn đã đạt đến giới hạn, sẽ không bán vật phẩm cấp Thần Đạo.
Lại cố gắng tìm kiếm thêm vài chục lần, bất quá vận khí ngày càng kém đi, lại không tìm ra thêm loại tài nguyên nào phù hợp cho Loạn Kiếm Pháp Tướng.
Vậy là còn 4 loại tài nguyên cho Loạn Kiếm Pháp Tướng, 8 loại tài nguyên cho Nghịch Thần Thủ cần phải tự thân vận động.
Nhưng mà trong quá trình làm mới vật phẩm cửa hàng, hắn vẫn mua được hơn mười loại tài nguyên Hồn Tu cấp Thiên Đạo, tiêu tốn gần 2000 vạn Điểm Danh Vọng.
Mặc dù đây không phải con số nhỏ, nhưng tính cả Thiên Hồn Cảnh Đan trước đó, xem như đã gom đủ lực lượng để đột phá Hồn Thiên Đạo.
“Túi da của chàng lâu rồi chưa tiến bộ, trở về Độ Đạo Môn khó tránh khỏi bị nghi ngờ.” Đông Hoa vuốt ve gò má hắn.
Lạc Nam giật mình, đúng vậy nha… túi da Tiểu Ma đã ra ngoài tu luyện nhiều năm, nếu trở về tông môn vẫn giậm chân tại chỗ thì thật sự không tiện giải thích.
“Yên tâm, việc để túi da đột phá khá đơn giản…” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Dù sao thì nó không đòi hỏi nhiều tài nguyên như bản thể của ta.”
Tuy rằng nói như thế, hắn vẫn tiếp tục từ Cửa Hàng May Mắn mua thêm một lượng tài nguyên Ma Tu, Huyết Tu, Độc Tu cho túi da của mình.
Túi da Tiểu Ma này sẽ không hề vô dụng trong tương lai, ngược lại Lạc Nam có thể thông qua Phân Hồn tách linh hồn của mình ra làm hai phần, vừa điều khiển bản thể vừa điều khiển túi da chiến đấu.
Giống như năm xưa ở Nhất Thế Vũ Trụ, hắn cũng từng để Lạc Nam và Văn Lang cùng lúc hiện thân vậy.
Bất quá nếu làm như thế ở thời điểm hiện tại thì linh hồn bên trong cả hai sẽ không được hoàn chỉnh, chắc chắn sẽ bị cao tầng Độ Đạo Môn phát hiện…
Trước mắt cứ phân ra một phần linh hồn nhập vào túi da, để nó sử dụng tài nguyên vừa mua được cũng như Thể Thần Thác đạt được từ Man Hoang Sơn tự động tu luyện bên trong Luyện Vũ Giới.
“Tạm thời cứ như thế.” Lạc Nam bế Đông Hoa nhảy xuống suối nước nóng tắm rửa sạch sẽ một trận.
Hai người mặc vào y phục, Đông Hoa cười hỏi: “Không đột phá Hồn Thiên Đạo luôn à?”
“Chuẩn bị thêm một số thủ đoạn vượt kiếp trước đã.” Lạc Nam nhún nhún vai.
Hắn mơ hồ cảm nhận được lần độ kiếp này tuyệt đối kinh thiên động địa, Giới Linh sẽ không bỏ qua cơ hội làm thịt cái gai trong mắt là mình…
Cho nên thay vì nóng vội, hắn muốn chuẩn bị cẩn thận.
“Thiên Cơ Lâu, cung cấp thông tin về nơi tồn tại những nguyên liệu cần thiết còn lại của Nghịch Thần Thủ và Loạn Kiếm Pháp Tướng cho ta.” Lạc Nam tiếp tục hạ lệnh.
“KENG, tiêu hao 1100 vạn Điểm Đanh Vọng, dò xét thành công.”
Rất nhanh, từng luồng thông tin liên quan xuất hiện…
Lạc Nam gật đầu, đem tất cả những tin tức này lưu vào trong một khối Ngọc Bội.
Ý niệm vừa động, Loạn Thanh Quân đã từ bên trong Luyện Vũ Giới hiện thân.
“Tham kiến chủ công, chủ mẫu.” Loạn Thanh Quân chắp tay hành lễ.
Khoảng thời gian qua nàng ở trong Luyện Vũ Giới tịnh tâm, hiện tại đã hoàn toàn suy nghĩ thông suốt, quyết định cả đời sẽ phò tá người nam nhân trước mặt này.
“Hiện tại ta có nhiệm vụ giao cho nàng.” Lạc Nam đem Ngọc Bội đặt vào tay Loạn Thanh Quân mỉm cười:
“Thu thập tài nguyên bên trong đó cho ta, càng nhiều càng tốt.”
Có đệ nhất yêu nghiệt của Đạo Quốc giúp mình thu thập tài nguyên tu luyện, hắn vô cùng yên tâm.
“Thanh Quân sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.” Loạn Thanh Quân nghiêm nghị gật đầu, đây là cơ hội đầu tiên để nàng biểu hiện và lập công.
“Thả lỏng linh hồn ra một chút.” Lạc Nam mỉm cười.
Loạn Thanh Quân tuy rằng không biết hắn muốn làm gì, bất quá vẫn chủ động thả lỏng linh hồn.
Lạc Nam điểm đầu ngón tay vào giữa trán nàng, một luồng Hồn Lực chậm rãi xâm nhập vào bên trong.
Loạn Thanh Quân đau đớn nhưng không chau mày dù chỉ một chút, ngược lại ngày càng khiếp sợ, thân thể thoáng run rẩy.
“Chủ công… thiếp thân có tài đức gì?” Nàng giật mình quỳ xuống một chân, khóe mắt ngấn lệ.
Lạc Nam phất tay đem nàng đỡ dậy, ung dung nói: “Chỉ bằng vào nàng là người của ta là đủ.”
“Nhưng mà thiếp thân tự cảm thấy mình không xứng.” Loạn Thanh Quân cắn chặt cánh môi nhìn hắn.
“Xứng hay không do ta quyết định.” Lạc Nam hừ một tiếng:
“Huống hồ nếu không mạnh hơn, làm sao nàng có thể giúp ta làm việc?”
“Dù chết cũng không để chủ công thất vọng.” Loạn Thanh Quân kiên định nói.
Nàng không ngờ đến chủ công sẽ đem Loạn Đạo Kiếm Quyết và Kiếm Độ Càn Khôn truyền thụ cho mình.
Đây chính là thứ mà đời đời Loạn Đạo Thần Quốc nằm mơ cũng muốn có được… chủ công quả thật lòng dạ mênh mông như biển, ngay cả Thần Đạo Viên Mãn như ca ca nàng cũng không thể so sánh với hắn.
Lạc Nam vuốt cằm, sở dĩ hắn đem Loạn Đạo Kiếm Quyết và Kiếm Độ Càn Khôn truyền cho Loạn Thanh Quân là vì muốn nàng có thể nhanh chóng thu thập tài nguyên cho hắn.
Từ thông tin mà Thiên Cơ Lâu cung cấp, những tài nguyên này hầu hết đều nằm ở các hiểm địa hoặc có Yêu Thú cường đại trấn thủ, nếu không đủ thực lực đừng mong thu thập được.
Loạn Thanh Quân đã tinh thông Loạn Đạo Thần Công xem như hình thái cơ bản, lại còn là một nữ kiếm tu xuất sắc, tin tưởng sẽ không quá khó để tu luyện Loạn Đạo Kiếm Quyết cũng như Kiếm Độ Càn Khôn.
Bản thân Lạc Nam có nền tảng căn cơ độc nhất vô nhị là Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Loạn Đạo Kiếm Quyết ở trong mắt người khác là bất khả xâm phạm nhưng đối với hắn cũng chỉ là một phần nội tình mà thôi, truyền thụ cho Kiếm Thị của mình chẳng phải chuyện gì to tát, nhất là khi nhân phẩm của Loạn Thanh Quân đã được chứng minh.
Hắn kéo lấy cánh tay Loạn Thanh Quân nắn nắn bóp bóp một phen, trong lúc ánh mắt của hai nữ nhân kỳ quái, liền tấm tắt nói:
“Quả nhiên thể chất của nàng còn chưa đủ để luyện Thần Tị, trước mắt cứ như vậy.”
Vốn hắn định đem cả Thần Tị truyền thụ, nhưng thể chất của Loạn Thanh Quân sẽ không gánh vác nổi, một kiếm trảm ra nói không chừng sẽ tự phản phệ chính mình.
“Như vậy đã quá đủ rồi…” Loạn Thanh Quân được sủng mà kinh, đáy lòng tràn ngập ấm áp.
“Tiểu Tinh!” Lạc Nam trầm thấp gọi.
NGAO!
Bá Kỵ Long Mã hiện ra.
“Ngươi theo Thanh Quân giúp ta thu thập tài nguyên, mọi việc phải nghe theo nàng sắp xếp.” Lạc Nam vỗ vỗ đầu nó.
Bá Kỵ Long Mã ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt kiệt ngạo bất tuần nhìn về phía Loạn Thanh Quân cũng hiện lên vẻ ôn hòa.
Bởi vì lo lắng Loạn Thanh Quân sẽ mất nhiều thời gian, có Bá Kỵ Long Mã mở ra Thời Không Môn tiếp sức, quá trình làm nhiệm vụ sẽ được rút ngắn lại.
Loạn Thanh Quân cảm khái trước sự uy dũng và thần tuấn của Bá Kỵ Long Mã, liền thả người bay lên lưng nó, hướng Lạc Nam và Đông Hoa chắp tay.
“Đừng quá mức nóng vội, an toàn là trên hết.”
Lạc Nam lại ném cho nàng một chiếc Nhẫn Trữ Vật, bên trong chứa đựng một trăm bình Bất Tử Dịch Thuỷ.
“Chúng ta đi!” Loạn Thanh Quân vuốt ve Bá Kỵ Long Mã.
NGAO!
Thời Không Môn mở ra, thân ảnh một người một thú đã biến mất tại chỗ.
“Chàng rất tin tưởng nàng ấy, ngay cả truyền thừa quý giá và tọa kỵ tin cậy của mình cũng an tâm giao phó.” Đông Hoa ghen tuông trề môi.
Lạc Nam nở nụ cười:
“Một người từ bỏ đệ nhất thần quốc để đi theo ta, đương nhiên đáng giá tin tưởng.”