Phần 150
Trong hư không vô tận, một chiến xa băng băng lướt qua…
Bên trong chiến xa, hai vị nam tử khí khái bất phàm đang ngồi đối diện nhưng sắc mặt tuấn lãng của bọn hắn lại cực kỳ âm trầm.
“Hừ, lần này phải quậy đục nước nội bộ Đạo Địa.” Hiên Viên Tử lạnh lùng nói.
“Còn cần ngươi nói sao?” Loạn Nhai nghiến răng nghiến lợi:
“Không giết Lạc Nam súc sinh và những kẻ liên quan đến hắn, bổn thái tử không làm người.”
Nghĩ đến việc mình bị Lạc Nam khống chế xem như chó săn, phải cung cung kính kính quỳ gối làm việc cho hắn, sau đó còn bị Lạc Nam khiến linh hồn trọng thương… nếu không phải Loạn Đạo Thần Quốc nội tình hùng hậu, mạng của Loạn Nhai hắn đã chết rồi.
Loạn Nhai căm hận ngút trời, đây chính là sỉ nhục to lớn nhất trong cuộc đời hắn, là hận thù không đội trời chung.
Cho nên kế hoạch thâu tóm ba phương thế lực của Đạo Địa, ngấm ngầm giật giây bọn hắn khiến cục diện Đạo Địa trở nên hỗn loạn là bước đầu tiên, bắt buộc phải thành công.
“Yên tâm đi, trước cái giá mà chúng ta đưa ra… bọn hắn sẽ không từ chối.” Hiên Viên Tử nở nụ cười.
Hai người vốn dĩ không ưa gì nhau, nhưng vì lợi ích chung của Đạo Quốc phải tạm thời liên thủ.
Một khi kế hoạch thực hiện thành công, Đạo Quốc chấp nhận bỏ ra ba kiện Thần Binh để trả thù lao cho U Minh Sơn Trang, Bắc Đẩu Đạo Thống và Hư Không Đạo Thống… trước sức hấp dẫn như thế, bọn hắn không thể không đồng ý.
Lần tập hợp thương nghị này chủ yếu là song phương phải ký kết giao ước rõ ràng, thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
“Hai vị Thái Tử đừng gấp, đây chỉ mới là bước đầu tiên…” Loạn Tổ Mẫu nhấp một ngụm trà, thanh âm già nua đục ngầu lên tiếng:
“Chỉ cần lôi kéo được ba thế lực này, chúng ta sẽ có tiền đề để lôi kéo các thế lực khác… dần dần thâu tóm cả Đạo Địa cũng chỉ là vấn đề thời gian.”
“Nói không sai, trước lợi ích to lớn… không ai có thể kháng cự.” Một lão già cất giọng the thé, ông ta chính là Đại Tổng Quản của Hiên Viên Thần Quốc, cũng là một quái vật tu vi Thần Đạo Cảnh.
Đúng như dự đoán của Lạc Nam, lần này ngoại trừ hai tên Thái Tử… còn có hai vị Thần Đạo Cảnh của hai phương Thần Quốc đích thân hộ tống bọn hắn đến Đạo Địa bàn đại sự.
ĐINH…
Giữa hư không vô tận, một tiếng cầm âm bỗng nhiên vang lên.
“Kẻ nào!?”
Ngay lập tức Loạn Tổ Mẫu cùng Đại Tổng Quản sắc mặt đại biến, khí thế Thần Đạo bùng phát.
Ngân Thiên Ấn điên cuồng biến lớn như một phương hành tinh, bá đạo nện thẳng xuống chiến xa.
“Không xong!” Đại Tổng Quản the thét quát lên, trực tiếp triệu hoán một vị Chí Tôn Pháp Tướng trắng bệch như pho tượng với bốn cánh tay như cột chống trời.
ĐÙNG.
Chiến Xa nổ tung, Chí Tôn Pháp Tướng nâng lên bốn cánh tay khổng lồ chặn đứng Ngân Thiên Ấn đập xuống.
“Hự…”
Hai tên Thái Tử bị dư ba của Thần Đạo giao chiến chấn bay, sắc mặt tái mét.
Bọn hắn ngỡ ngàng nhìn lên, chẳng biết từ bao giờ ở giữa hư không vô tận… vô số dòng nhạc đã uốn lượn xung quanh như một vòng xoáy khổng lồ, bên trên chứa đựng các tia Thần Đạo Quy Tắc gia cố không gian, phong tỏa toàn bộ phương hướng… ngăn chặn mọi lối thoát.
“Thiên Âm Kết Giới.”
Cầm Di nhàn nhạt hiện thân, cất giọng lạnh lùng:
“Đừng cố trốn chạy vô ích, Thiên Âm Kết Giới là do Thần Binh – Vạn Thanh Cầm tạo ra, nội bất xuất, ngoại bất nhập.”
Treo trên đỉnh đầu, một thanh cổ cầm tự mình lung lay dây đàn tạo thành những dòng nhạc như vòi rồng phô thiên cái địa phủ xuống…
Thần Binh mạnh nhất của Thiên Âm Đạo Thống – Vạn Thanh Cầm.
Quyết tâm bắt rùa trong rọ, Cầm Di đương nhiên không giữ lại chút nào.
“Làm sao có thể?” Loạn Tổ Mẫu hít một ngụm lãnh khí:
“Sao các ngươi nắm được hành tung của chúng ta?”
“Hỏi diêm vương đi!” Ngân Thiên Quốc Chủ cười gằn, máu huyết sục sôi chuyển thành màu ngân bạc, chiến lực đề thăng, một lần nữa cầm Ngân Thiên Ấn nện xuống.
“Muốn giết chúng ta, dù là các ngươi cũng chưa đủ tư cách.” Đại Tổng Quản phẫn nộ thét lên chói tai:
“Huyền Âm Thần Trảo!”
Nâng lên đôi tay khô gầy, vô vàn Âm Sát Thần Lực ngưng tụ thành một đôi đại trảo khổng lồ vồ đến nghênh đón.
XOẸT… OÀNH…
Ngân Thiên Ấn cùng Huyền Âm Thần Trảo va chạm trực tiếp chấn đến không gian nổ tung.
“Thiên Âm Đạo Chủ, Độ Đạo Môn muốn cùng Loạn Đạo Thần Quốc không chết không thôi sao?” Loạn Tổ Mẫu sắc mặt dữ tợn nhìn Cầm Di uy hiếp.
“Muốn lôi kéo thế lực ở Đạo Địa gây ra nội chiến là các ngươi, lại nói lời buồn cười như thế à?” Cầm Di hờ hững nói.
Giọng nói của nàng nghe qua rất bình thường nhưng mỗi một tiếng phát ra lại ẩn chứa Sát Thần Âm, Ma Thần Âm dữ dội oanh tạc, có thể chấn vỡ linh hồn bất kỳ kẻ nào lơ là.
“Làm sao ngươi biết?”
Loạn Tổ Mẫu sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng lại không dám xem thường, đôi mắt đục ngầu đột ngột sáng lên:
“Loạn Vạn Nhãn Pháp!”
Hàng vạn con mắt già nua mở ra giữa màn đêm, tất cả chúng nó bắt ra Loạn Đạo Quy Tắc hóa thành vô số thanh kiếm bay múa… muốn đối kháng Thiên Sinh Âm Vận của Cầm Di.
RĂNG RẮC…
Nhưng mà dù có Loạn Đạo Quy Tắc hỗ trợ, khoảng cách chênh lệch tu vi vẫn là quá lớn.
Cầm Di là Thần Đạo Hậu Kỳ, trong khi đó Loạn Tổ Mẫu chỉ là Thần Đạo Sơ Kỳ mà thôi.
Sát Âm và Ma Âm vẫn cường hoành ép tới, phá nát hàng loạt con mắt trôi nổi lơ lửng xung quanh.
“Khốn kiếp!”
Nhận ra bản thân không phải đối thủ, Loạn Tổ Mẫu dứt khoát bóp nát một khối Ngọc Bội cầu viện.
Ngọc Bội vừa nát, một tia Loạn Đạo Thần Cấp Quy Tắc cường ngạnh xuyên thủng Thiên Âm Kết Giới bắn ra, xuyên phá hư không.
Ánh mắt Cầm Di hơi co lại, nàng nhận ra Loạn Đạo Thần Cấp Quy Tắc vừa rồi là do Loạn Hoàng Vũ lưu lại, có thể thông báo đến Loạn Hoàng Vũ.
“Giải quyết nhanh gọn rồi rút lui!” Cầm Di trong trẻo lên tiếng.
“Loạn Đạo Kiếm Thế!”
Nàng vừa dứt lời, đã nghe một thanh âm lạnh lùng vang lên.
KENG.
Một tiếng kiếm khí ngân động thương khung, vô vàn Kiếm Vực dung hợp cùng Loạn Đạo Quy Tắc bao phủ vạn dặm, tạo thành Loạn Đạo Kiếm Thế với quyền uy vô thượng.
Vô vàn tia Loạn Đạo Kiếm Khí ngưng tụ thành Kiếm Vực, rồi lại mấy chục vạn tầng Kiếm Vực hợp thành Kiếm Thế… sức mạnh bá đạo không gì cản nổi bành trướng.
“Đây là…”
Cảm nhận được Loạn Đạo Kiếm Thế, Loạn Nhai và Hiên Viên Tử sắc mặt kịch biến.
“Kiếm Độ Càn Khôn!”
Lạc Nam cười dài, bên trong Loạn Đạo Kiếm Thế hắn chính là bá chủ, ý niệm vừa động, ngay lập tức đã như quỷ mị xuất hiện phía sau lưng Hiên Viên Tử.
Nguyệt Hồng Kiếm vô tình trảm ngang, tốc độ của Kiếm Độ Càn Khôn vượt qua tưởng tượng.
PHỐC!
Máu tươi bắn lên tận trời, mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến đầu của Hiên Viên Tử lìa khỏi cổ.
“Dừng tay!”
Loạn Nhai gầm lên một tiếng, tu vi Thiên Đạo Viên Mãn bùng phát… hai tay nâng lên Loạn Đạo Thần Quyền đấm vào lưng Lạc Nam.
Cầm Dao Nhã và bảy phân thân của nàng đã hiện ra, bảy loại Thiên Đạo Binh cùng lúc tấu lên.
“Diệt Hồn Khúc!”
Từng luồng Thiên Sinh Âm Vận dữ dội càn quét như vòi rồng, nghênh đón chính diện Loạn Nhai đang đấm tới.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Va chạm xảy ra vô cùng dữ dội, lúc này Lạc Nam bỗng nhiên phát giác xung quanh Hiên Viên Tử tỏa ra một luồng Thời Gian Quy Tắc đang đảo ngược.
Mọi thứ như một vòng lặp xảy ra, chỉ thấy cái đầu bị chém rơi của Hiên Viên Tử đang nhanh chóng trở về vùng cổ, khôi phục toàn thịnh như chưa có gì xảy ra.
Đây chính là Hiên Viên Thần Công với khả năng tạo ra vòng lặp vô hạn cho chủ nhân của nó, sống lại từ cõi chết.
“Chết cho ta!”
Hiên Viên Tử nộ hống, một thanh Thiên Đạo Trường Thương hiện ra trong tay hắn.
Hội tụ Thiên Đạo Lôi Hệ Quy Tắc như thiên kiếp hàng lâm giáng lên thân thương.
Mười vạn tầng Sát Thế, Chiến Thế và Thương Thế đã được điều động.
“Thần Lôi Thương Pháp – Phá Quân Đình!”
Hiên Viên Tử sắc mặt lăng lệ, hai tay chấp chưởng một thương đâm thẳng trực diện Lạc Nam.
KENG!
Ngân vang mãnh liệt, Nguyệt Hồng Kiếm trở về trạng thái Lạc Hồng…
Lạc Nam nhếch mép cười tà, hai vạn hành tinh bên trong đan điền ầm ầm vạn chuyển, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên bắp tay.
“Dao Nhã, nàng tránh sang một bên!” Hắn trầm giọng nói.
Khoảnh khắc đó, Loạn Đạo Kiếm Khí ngưng tụ đến cực hạn…
Hai tay Lạc Nam nắm chặt chuôi Kiếm Lạc Hồng.
Cầm Dao Nhã cảm ứng được sức mạnh khủng bố, lập tức thu hồi phân thân rời khỏi hiện trường.
PHỐC…
Máu tươi phún ra từ những lỗ chân lông trên đôi tay Lạc Nam, thể phách của hắn gánh không nổi sức mạnh to lớn.
ẦM ẦM ẦM…
Thần Chiến Khôi kích hoạt, bao phủ toàn thân hắn bằng kim giáp sáng chói như một vị chiến thần.
Lực phòng ngự được gia tăng, Lạc Nam tự tin bước lên vung ra một kiếm:
“Thần Tị!”