Phần 154
Lạc Nam đối mặt với áp lực nặng nề…
Hắn cảm giác được mỗi một vị Chấp Pháp Đạo Giả cao cao tại thượng phía trên đều có thực lực sánh ngang Thiên Đạo Cảnh Viên Mãn.
Dùng cả một đội quân hàng nghìn vị Chấp Pháp Đạo Giả khủng bố hàng lâm, đây không còn là khảo nghiệm… mà chính là trừng phạt.
Tuy nhiên từ khi tu luyện Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Lạc Nam đã sớm quen thuộc với điều này.
Ở hạ giới, Tiên Giới thì hắn thường bị Thiên Đạo Chi Nhãn nhắm đến… phải cố gắng che giấu khí tức Cấm Kỵ.
Lên Nguyên Giới cũng không thoát khỏi Giới Linh ghi hận.
Dường như sự tồn tại của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ở thế gian này vốn đã là một tội lỗi vậy.
Nhưng trải qua những lần như thế, Lạc Nam đều mạnh mẽ hơn từng ngày…
Hắn sẽ không khuất phục.
“Nếu đây không còn là khảo nghiệm, vậy ta sẽ xem như một cuộc chiến.” Lạc Nam nhếch mép cười tà.
Bá Đạo Quy Tắc cùng Loạn Đạo Quy Tắc bùng nổ quanh thân hắn.
Bá Thế dung hợp cùng Loạn Đạo Kiếm Thế.
Thần Chiến Giáp kích hoạt bao trùm toàn thân như một vị chiến thần.
Kiếm Độ Càn Khôn triển khai, Lạc Nam ngay lập tức biến mất dạng.
Một lần nữa xuất hiện, hắn đã ở giữa Chấp Pháp Đạo Quân.
“Chủ động xuất kích, hắn điên rồi!” Bích Tiêu hít một ngụm lãnh khí.
“Không, hắn muốn chứng minh với Giới Linh quyết tâm của hắn.” Đông Hoa ủng hộ nam nhân của mình, nàng hừ lạnh một tiếng:
“Nếu Giới Linh muốn diệt hắn, vậy hắn sẽ không bị động phòng thủ.”
“Bát Linh Vệ Hồn – Thần Tướng Vệ Hồn – 19 vị Chí Tôn Pháp Tướng.”
Lạc Nam gầm lên một tiếng, hai tay kết ấn mãnh liệt.
Chư Đỉnh điên cuồng xoay tròn, từng thân ảnh khổng lồ như những hộ vệ trung thành nhất sừng sững hiện ra, chủ động nhắm về Chấp Pháp Đạo Quân phát động công kích.
“Lớn mật!” Một vị Chấp Pháp Đạo Giả cầm đầu gầm lên, hai mươi loại Thiên Đạo Kiếp với các thuộc tính khác nhau ngưng kết thành một kiện Chiến Phủ bổ thẳng xuống.
“RỐNG!” Vạn Mộc Pháp Tướng vững vàng tiến lên, Pháp Tướng Thần Thông – Đại Ngàn Hùng Vĩ được kích hoạt.
Vô số cổ thụ, thảm thực vật ngưng tụ thành rừng bao phủ thành hình vòng cung như một tấm khiên khổng lồ nghênh đón.
Được dung hợp bởi Bá Đạo Quy Tắc, sức mạnh của tất cả Chí Tôn Pháp Tướng đều vượt xa bình thường.
ĐÙNG!
Chiến Phủ bổ xuống Đại Ngàn Hùng Vĩ trảm nát vô vàn sắc xanh nhưng lại không thể hoàn toàn xuyên thủng.
GÀO…
Bát Linh Vệ Hồn điên cuồng lao đến, ngọn lửa của Phượng Hoàng và Chu Tước dung hợp phóng ra, bao phủ lấy tên Chấp Pháp Đạo Giả hừng thực thiêu đốt.
Hai tên Chấp Pháp Đạo Giả khác thấy thế liền giương cung bắn rụng chúng nó.
Nhưng lập tức Kim Hổ và Thanh Long đã gồng mình lao nhanh, Hổ Trảo và Long Trảo xé nát cung tiễn.
Chưa kịp vui mừng, hàng chục Chấp Pháp Đạo Giả toàn thân lực lưỡng đã vây công, vung quyền đấm nát cả long và hổ.
Lạc Nam đương nhiên hiểu rõ bằng vào từng ấy thủ đoạn của mình không thể nào chống lại cả một đội quân, quyết đoán hạ lệnh:
“Toàn lực tấn công, điên cuồng tự bạo!”
Băng Hà Pháp Tướng thi triển Kỷ Băng Hà, đem một tên Chấp Pháp Đạo Giả ngưng kết thành băng điêu, sau đó ầm ầm tự bạo đồng quy vu tận trước khi bị một đám khác lao đến oanh kích.
Đế Viêm Pháp Tướng phát động Thiên Địa Viêm Lô, biến bầu trời thành lò lửa thiêu trụi một tên Chấp Pháp Đạo Giả trước khi tự bạo.
Ngự Thuỷ Pháp Tướng bằng vào Quyền Năng Thuỷ Thần, thống ngự đội quân Thuỷ Thần Thú bao vây và kích nổ, nhấn chìm tất cả.
Nộ Lôi Pháp Tướng cướp đoạt Lôi Đình trên bầu trời, thôn phệ Lôi Kiếp ở mọi phía xung quanh, Pháp Tướng Thần Thông – Huyễn Lôi Kích Sát quyết tuyệt, bá đạo và nhanh đến kinh hoàng xuyên thủng một tôn Chấp Pháp Đạo Giả khác, cơ thể khổng lồ tự bạo biến thành lôi hải nổ tung.
Không Gian Pháp Tướng sử dụng Càn Khôn Chuyển, đem công kích của hàng chục Chấp Pháp Đạo Giả dịch chuyển về chính trận hình của bọn chúng, ầm ầm nổ tung.
Thánh Hồn Pháp Tướng cùng Vạn Hồn Tru quét ngang bát phương…
Thiên Quang Pháp Tướng với Thiên Quang Duyệt Tuyệt kết hợp Vĩnh Dạ Pháp Tướng với Vĩnh Dạ Thôn Thiên, một sáng một tối xuyên thủng chân trời, đem vài vị Chấp Pháp Đạo Giả hóa thành tro bụi.
Toàn bộ Chí Tôn Pháp Tướng của Lạc Nam đều lần lượt đại triển thần uy, sau đó trước khi bị Chấp Pháp Đạo Giả huỷ diệt liền quyết đoán tự bạo.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bầu trời nổ tung không ngừng, Vô Linh Chi Hải như nghênh đón tai kiếp, sóng thần cuồng nộ, mặt biển liên tục bị tác động tạo thành các vòng xoáy sâu không thấy đáy.
Quan trọng nhất là có hơn 50 vị Chấp Pháp Đạo Giả bị Lạc Nam huỷ diệt sau những đợt cường công vừa rồi.
Mặc dù con số này không thấm thía gì so với cả một đội quân, nhưng đã cho thấy ý chí không khuất phục của Lạc Nam mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Giới Linh còn chưa phát động tấn công, hắn đã cường thế đem Chấp Pháp Đạo Giả tiêu diệt.
Cảnh tượng này quá mức hoang đường và không thể tưởng tượng nổi.
Chúng nữ đã sớm câm nín, ngay cả Bích Tiêu cũng cảm thấy nhịp tim của mình đập thật nhanh, thân ảnh của nam nhân bất khuất thật sự khiến nàng thất thần.
“Tốt tốt tốt…”
Giữa thiên địa vang lên thanh âm hờ hững vô tình… nhưng nghe trong đó lại là vô tận cuồng nộ.
Hiển nhiên hành vi của Lạc Nam lại khiêu khích đến Giới Linh rồi.
“Tốt cái rắm.” Lạc Nam ngửa đầu mắng to:
“Ngươi chỉ biết khi dễ kẻ tu vi thấp như ta, có ngon thì đi mà đánh cái đám Đạo Vực và Đạo Quốc.”
Lạc Nam rất là tức giận, rõ ràng hắn đang vì đại sự liên quan đến toàn bộ Nguyên Giới mà lặn lội bôn ba khắp nơi, kết quả Giới Linh còn vì một lần hắn định đem Bá Đạo Quy Tắc truyền thụ cho các thê tử mà nhiều lần nhắm vào hắn.
Chỉ riêng việc dồn nén Thiên Đạo Kiếp lại chờ phát động một lần đã là vô lý… hắn đáng bị đối xử như vậy sao?
Tức nước vỡ bờ, hôm nay Lạc Nam phải phản kháng đến cùng.
“Chết!”
Hắn vừa dứt lời, hàng trăm vị Chấp Pháp Đạo Giả đã tiến lên một bước.
Bọn hắn như những vị thần ngự trị giữa bầu trời, so với kích thước cơ thể của Lạc Nam thì hắn chẳng khác nào con kiến hôi.
Toàn bộ Chấp Pháp Đạo Giả ngưng tụ lực lượng, hiển hóa thành một bàn tay phô thiên cái địa vắt ngang một nửa Vô Linh Chi Hải, phong tỏa không gian chưởng thẳng xuống đầu Lạc Nam.
Muốn chụp chết hắn như chụp chết một con kiến.
Cảm giác được áp lực nặng nề như toàn bộ thế giới đều chống lại mình, Lạc Nam vươn tay điểm ra.
“Độc Đoán Vạn Cổ!”
Vô tận Bá Lực tụ hợp, toàn bộ Chí Tôn Pháp Tướng tự bạo hội tụ mà về hiển hóa thành Vạn Cổ Bá Tướng.
Trời và biển như hóa thành bàn cờ, Vạn Cổ Bá Tướng nhất chỉ điểm xuống gian sơn, trấn định càn khôn.
Một chỉ đối kháng một chưởng.
OÀNH…
Đại hải bên dưới lõm xuống, nước biển liên tục bóc hơi và rút cạn trước sức mạnh khủng khiếp.
Vạn Cổ Bá Tướng nổ tung, hàng trăm vị Chấp Pháp Đạo Giả bị chấn đến lùi bước…
Mà Lạc Nam càng là phun máu bay ngược, phản phệ nặng nề.
GÁY!
Bất Diệt Điểu gáy vang, Bất Diệt Viêm và hàng loạt Vĩnh Hằng Thuộc Tính ra sức trị thương cho hắn.
Mà không muốn cho Lạc Nam cơ hội thở dốc, ngay khi nhóm đầu tiên tấn công dứt điểm, lại có nhóm Chấp Pháp Đạo Giả thứ hai đã hoàn tất thế công, sức mạnh của bọn hắn tập hợp thành một Thiên Đạo Đại Ấn cường hoành đến cực hạn, ngang tàn trấn áp.
“Đầu hàng ta gọi ngươi là mẹ!” Lạc Nam hai mắt đỏ ngầu.
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh bao trùm toàn thân, hai vạn hành tinh mãnh liệt xoay tròn, Oanh Thiên Tổ Phù gào thét.
“Thiên Thủ Quan Âm!”
Toàn bộ sức mạnh dung hợp thành tượng quan âm khổng lồ với hàng triệu cánh tay, hình xăm Hoa Bỉ Ngạn với tất cả những đường văn nở rộ trên thân pho tượng.
Đối mặt với Thiên Đạo Đại Ấn hàng lâm, Thiên Thủ Quan Âm toàn lực đấm ra, hàng triệu cánh tay như đại trụ bắn phá thương khung, đấm thủng bầu trời ngạnh kháng.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Những cánh tay hóa thành tàn ảnh với tốc độ kinh hoàng và lực đạo khủng khiếp cố gắng huỷ diệt Thiên Đạo Đại Ấn.
Khi va chạm còn chưa kết thúc, lại thêm một đợt Chấp Pháp Đạo Giả bước lên.
Thiên Đạo Quy Tắc và Sát Thế bạo phát, bọn hắn huy động Thiên Đạo Vạn Kiếm như mưa cuồng bắn mà xuống, muốn phanh thây tên không biết sống chết kia thành vạn đoạn.
“Long Đằng Thoát Xác!”
Lạc Nam đã mệt mỏi đến rã rời, quyết đoán điều động Thần Thông để khôi phục thực lực.
KENG KENG KENG KENG KENG…
Quy Kiếm Tổ Phù hóa thiên địa vạn kiếm, toàn bộ phi kiếm được triệu hoán đi ra phủ kín thương khung.
Thiên Địa Kiếm Thuỷ, Tàn Kiếm Ma Hồn, Thánh Kiếm Minh Quang, Vạn Kiếm Lôi… tất cả đều dung hợp cùng Loạn Kiếm Quy Tắc hỗn loạn sẵn sàng nghiền nát tất cả.
Lạc Nam hai tay kết ấn, lạnh lùng thốt lên: “Vạn Kiếm Quy Tông – Diệt Thần Kiếm Trận!”
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Kiếm của hắn ngạnh kháng kiếm của thiên đạo…
Loạn Kiếm Quy Tắc ngang tàn không gì cản nổi, nhưng đứng trước sức mạnh của Chấp Pháp Đạo Giả cũng lâm vào thế hạ phong.
Cảm thấy vẫn còn chưa đủ, Lạc Nam lại phát động Bá Đạo Quy Tắc dung hợp vào vạn kiếm… uy lực một lần nữa tăng mạnh.
Kiếm bay đầy trời, kiếm khí càn quét, mặt biển liên tục xuất hiện vô số vết chém sâu thẳm chìm xuống đại dương đen kịch, dãy núi phía xa không ngừng bị chém rụng để lại những thung lũng sâu không thấy đáy…
OÀNH OÀNH OÀNH…
Kiếm va chạm kiếm, kiếm cùng kiếm nổ tung…
Lạc Nam như con thuyền nhỏ giữa trung tâm bão táp, Thần Chiến Giáp hiện ra vô số vết trầy xướt và nứt vỡ…
“Tuyệt Thế Thần Thông – Dục Hoả Trọng Sinh!”
GÁY!
Tiếng gáy Niết Bàn Huyền Phượng vang lên trên cơ thể, biển lửa tự thiêu Lạc Nam và phục sinh hắn giữa đống tro tàn.
Sau mỗi lần nghênh đón công kích của Giới Linh… hắn lại một lần lâm vào suy yếu buộc phải dùng đến thủ đoạn giữ mạng để có thể tiếp tục sống sót.
“Hừ!”
Chấp Pháp Đạo Giả đồng loạt hừ lạnh, Chiến Thế, Quân Thế và Sát Thế được bọn hắn đồng loạt dung hợp lên đến hàng trăm vạn tầng Vực ở bên trong, dồn nén đến cực hạn đè xuống.
“Hự…”
Lạc Nam hai chân run rẩy lẩy bẩy, Phật Cốt như muốn vỡ nát đi ra…
Đứng trước sức ép kinh hoàng như vậy, dù hắn có Bá Thế và Loạn Đạo Kiếm Thế bảo vệ cũng cảm thấy sắp nghẹt thở.
“Chư Thần Hoàng Hôn…”
“Vô Tận Chiến Kinh…”
“Lạc Hồng Kiếm – Xích Tà Kích – Lạc Thần Cung…”
“Bách Võ Chiến Tộc – Tế Mệnh Vực Nộ.”
“Thần Long Vực, Phật Thế mở!”
Đối mặt với áp lực kinh khủng từ Thế của Chấp Pháp Đạo Quân, Lạc Nam dùng tất cả thủ đoạn có thể gia tăng số lượng Vực và Thế của mình.
Chư Thần Hoàng Hôn phủ xuống gia tăng tổng lực, Vô Tận Chiến Kinh mở ra đẩy mạnh Chiến Vực, tam đại Binh Nhân Tộc phóng thích Vực của mình, Nhân Đạo thuộc Lục Đạo Luân Hồi Tâm khai mở dùng đến Tế Mệnh Vực Nộ của Võ Tam Nương, hiến tế máu huyết và sinh mệnh chuyển hóa thành số tầng vực.
Mái tóc của Lạc Nam dần chuyển thành màu trắng vì tiêu hao tuổi thọ, nhưng hai mắt của hắn lại tràn đầy ý chí chiến đấu không chịu thua kém.
Thậm chí Vực và Thế của hắn lúc này đã có thể vững vàng trước áp lực khổng lồ…
“Thật kinh khủng…” Chúng nữ nín thở trước mọi thứ đang diễn ra, trận độ kiếp này quả thật là khoáng cổ tuyệt kim, từ trước đến nay sợ rằng chưa từng có trong lịch sử.
Cảm giác tôn nghiêm của mình nhiều lần bị Lạc Nam xúc phạm, sát khí bao phủ bầu trời đã ngưng tụ thành thực chất.
Toàn bộ Chấp Pháp Đạo Giả tách ra đem hắn bao vây vào trung tâm, hàng nghìn luồng công kích cùng lúc thi triển.
Hiển nhiên Giới Linh đã quyết đoán phân tán công kích đánh đến từ bốn phương tám hướng, không để Lạc Nam có cơ hội trở tay.
Nào là Kiếp Mâu, Kiếp Thương, Kiếm Kiếm, Kiếm Thuẫn… vô vàn vũ khí trong tay Chấp Pháp Đạo Giả đánh ra… như chư thần muốn toàn lực nghiền chết một con kiến.
“Thiên Đạo Tiễn Pháp – Lạc Thần Lưu Tinh Vũ!”
Lạc Thần Cung ngân vang, hàng vạn vì sao trên bầu trời chiếu sáng xuyên thủng mây đen, tinh thần lực hóa thành vô vàn Lạc Thần Tiễn bắn xuống nghênh đón.
“Thiên Đạo Kích Kỹ – Tàn Giới Kích!”
Xích Tà Kích phóng ra ma lực âm trầm, thân kích hóa thành khổng lồ, một kích quét ngang liền tạo ra vô số lỗ đen thôn phệ công kích.
Nhưng dù hai Binh Nhân Tộc đã cố gắng toàn lực, đứng trước thế công liên miên bất tuyệt của Chấp Pháp Đạo Quân cũng không đủ dùng, chỉ có thể làm giảm phần nhỏ thế công.
Lạc Nam kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân, tay cầm Lạc Hồng Kiếm… hai vạn hành tinh bạo phát, Càn Khôn Oanh Thiên bùng nổ.
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
Hắn ngửa đầu thét gào, vung kiếm chém ra loạn xạ.
Kiếm khí màu huyết hồng phô thiên cái địa tạo thành hình vòng cung, mang theo Loạn Đạo Kiếm Khí cùng Bá Lực cuồng nộ tạo thành một cơn sóng thần do ánh kiếm tạo thành xoay tròn quanh cơ thể mình, nghiền nát tất cả công kích lao vào dữ dội.
RĂNG RẮC… RĂNG RẮC… RĂNG RẮC…
Công kích cứ đến không ngừng, số lượng đường kiếm từ Hãm Quân Xa Luân chém ra ngày càng nhiều hơn.
Ba ngày ba đêm, công kích của Chấp Pháp Đạo Giả vẫn chưa dừng lại, bọn hắn như những cổ máy không biết mệt mỏi sẵn sàng chực chờ cơ hội để tiêu diệt Lạc Nam.
Mà Lạc Nam lúc này toàn thân đã đẫm máu, Thần Chiến Giáp hao sạch lực lượng, Vạn Cổ Bất Hủ Thân ảm đạm phai mờ, đôi tay run rẩy như có thể gãy đôi bất cứ lúc nào.
Từ phía sau, một thanh Kiếp Mâu lao vọt đến ót hắn.
Tốc độ và thể lực của Lạc Nam đã suy yếu rất nhiều, đối mặt Kiếp Mâu có thể kết liễu… một con Đạo Mộc Nhân nhảy ra.
BÙM!
Đạo Mộc Nhân chết thay cho hắn.
“AAAAA…”
Lạc Nam trong lòng gào thét, với số lượng phân tán liên miên không dứt như thế này, thật khó để hắn có thể chống lại toàn bộ.
Dù là Tán Kiếp Phù cũng trở nên vô dụng trong tình huống này, nó chỉ làm suy yếu được một đòn tấn công, so với hàng nghìn đòn đang liên tục lao đến chẳng có nghĩa lý gì cả.
Hiển nhiên cảm thấy dung hợp công kích không hạ được Lạc Nam, Giới Linh đã chuyển sang vây công và đạt được hiệu quả.
Nhìn thấy thân thể hắn đầy máu, chúng nữ ứa nước mắt cắn chặt cánh môi…
Mặc dù hận không thể lao ra trợ giúp hắn, nhưng các nàng hiểu sự xuất hiện của mình chỉ càng khiến Giới Linh thịnh nộ mà thôi.
“Thần Tị!”
Lạc Nam dốc hết sức bình sinh trảm ra một kiếm huỷ diệt, nghiền nát hàng chục Chấp Pháp Đạo Giả trên đường đi.
Nhưng từ phía sau và hai hướng xung quanh lại có hàng nghìn công kích vượt không mà đến.
PHỐC! ĐÙNG… BÙM…
Lần lượt từng tên Đạo Mộc Nhân chết thay, toàn bộ đã cạn kiệt.
Hắn nhận ra một điều, cứ mỗi lần Chấp Pháp Đạo Giả bị huỷ diệt thì chúng nó sẽ hoàn toàn biến mất, có nghĩa là Giới Linh sẽ không tiếp tục tạo ra chúng nó, chỉ là số lượng của chúng nó quá nhiều, hình thể lại khổng lồ nên rất khó để loại bỏ toàn bộ…
Ánh mắt Lạc Nam đỏ ngầu phủ kín đầy tư máu, phải làm sao để tiêu diệt tất cả Chấp Pháp Đạo Giả ở xung quanh…
Chỉ có như thế, hắn mới vượt qua cửa ải lần này… bằng không sợ rằng chỉ có thể chết mà thôi.
PHỐC!
Lạc Hồng Kiếm rời tay, Lạc Nam như diều đứt dây bị hàng loạt công kích đánh bay đập thẳng vào dãy núi.
Cơ thể hắn gần như tan nát, nhưng tinh thần lại tỉnh táo hơn bất cứ lúc nào.
Trong đầu lóe lên một tia sáng, Lạc Nam nở nụ cười lãnh khốc và tàn nhẫn.
Cũng không biết là hắn tàn nhẫn với Giới Linh hay với chính bản thân mình…
Nâng lên bàn tay, suy yếu thì thào:
“Nghịch Thế Thần Thông – Thuỷ Trung Lao Nguyệt!”