Phần 162
Hải Thần Đảo.
Đây là một hòn đảo đặc biệt phân chia thành hai tầng như hai phương thế giới.
Tầng thứ nhất nằm bên trên mặt biển, tầng thứ hai lại trôi nổi trên không trung.
Mỗi một tầng đều có các kiến trúc sừng sững đầy khí phách, các quang cảnh đẹp như tranh vẽ tưởng chừng chỉ xuất hiện trong trí tưởng tượng.
Nếu ngươi có kiến thức, sẽ biết rằng hai tầng của Hải Thần Đạo đại diện cho hai Đạo Thống của bọn họ.
Tầng ở dưới thuộc về Huyết Hải Đạo Thống, tầng bên trên là thuộc về Cực Hải Đạo Thống.
Nhìn từ xa, có thể thấy ở ngay địa bàn của Huyết Hải Đạo Thống đã sớm bày trí long trọng vô cùng, giăng đèn kết hoa, nơi tổ chức yến tiệc cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, tất cả đều lấy màu đỏ làm chủ đạo.
Màu đỏ không những tượng trưng cho ngày đại hỉ, mà còn tượng trưng cho sự diễm lệ của máu tươi… giống với cổ lực lượng mà Huyết Hải Đạo Thủ chuyên tu luyện.
Bên trong một toà đại điện, Huyết Hải Đạo Chủ cùng Huyết Hải Phu Nhân ngồi trên huyết sắc bảo tọa.
Huyết Hải Đạo Chủ là một nam tử trung niên diện mục có phần âm tà, hai mắt nhỏ hẹp, bờ môi đỏ rực hơn cả môi nữ nhân, khoác trên người một bộ giáp như được vô vàn giọt máu gắn kết lại tạo thành, khiến người ta rợn cả người khi nhìn vào nó.
Huyết Hải Phu Nhân lại có dáng vẻ như một thiếu nữ tuổi đôi mươi, trẻ trung vô cùng, trên người còn đọng khí chất thanh xuân, nhìn qua còn tưởng rằng là nữ nhi của Huyết Hải Đạo Chủ.
Nhưng bọn hắn chính là phu thê, Huyết Hải Đạo Chủ là Thần Đạo Hậu Kỳ, Huyết Hải Phu Nhân là Thần Đạo Trung Kỳ cấp cường giả.
“Ngươi nói đó thật sự là Bá Vũ Điện của kẻ kia?” Huyết Hải Đạo Chủ trầm giọng hỏi.
Bên dưới đại điện, Hải Thần Tướng Quân đang quỳ gối trước mặt hai người, lập tức cung kính gật đầu:
“Đúng là như vậy, thuộc hạ khẳng định đó là hành cung nổi danh của Lạc Nam.”
Sau khi trở về nghiên cứu kỹ lưỡng các tin tức tình báo, Hải Thần Tướng Quân đã có thể nhận diện ra Bá Vũ Điện.
“Thuộc hạ dám đảm bảo tám phần mười Huyết Minh Hà đã rơi vào tay Lạc Nam, bất quá khi đó ngay cả mười vị Thâm U Hải Sứ cũng đã chết trong thời gian ngắn.” Hải Thần Tướng Quân chắp tay nói:
“Chỉ trách khi đó thuộc hạ không kịp nhận ra thân phận của Lạc Nam, để mười vị Thâm U Hải Sứ hy sinh oan uổng.”
“Nếu kẻ đó thật sự là Lạc Nam, vậy Thâm U Hải Sứ bại trận có thể hiểu.” Huyết Hải Phu Nhân ánh mắt lóe lên:
“Theo thông tin từ Đạo Quốc truyền về, chiến lực của Lạc Nam đã vượt qua phạm trù Thiên Đạo Cảnh bình thường.”
“Hừ, mặc kệ hắn là ai đi chăng nữa… dám cướp đi tân nương của ta, thù này chính là không đội trời chung.” Một thanh niên diện mục tuấn lãng, mái tóc đỏ ngầu đứng bên cạnh lên tiếng:
“Mong phụ mẫu thay nhi tử làm chủ.”
Hắn chính là vị hôn phu của Minh Hà, nhi tử của Huyết Hải Đạo Chủ và Huyết Hải Phu Nhân, Thiếu Thần Tử duy nhất của Huyết Hải Đạo Thống, danh xưng Huyết Động.
“Đừng nóng vội, sau lưng Lạc Nam có Phá Đạo Hội chống lưng… không thể xem thường được đâu.” Trong mắt Huyết Hải Đạo Chủ hiện ra một tia kiêng kỵ.
Hiển nhiên hắn cũng đã nghe về chiến lực nghịch thiên của Phá Đạo Hội Trưởng, nhân vật có thể khiến toàn bộ Đạo Quốc bất lực, trong đó có cả cường giả mạnh hơn hắn là Loạn Đạo Quốc Chủ – Loạn Hoàng Vũ cũng không làm gì được nàng.
Bọn hắn đương nhiên không ngu xuẩn nghĩ rằng Hải Thần Đảo có thể chính diện chống lại Phá Đạo Hội để cướp lại Minh Hà ngay lập tức.
“Đáng giận, tại sao nàng ta biết chuyện bỏ trốn?” Huyết Động căm tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Kế hoạch đặt ra đã hết sức tinh vi… Minh Hà từ đầu đến cuối đều không hề biết bản thân nàng là một loại Đạo Thuộc Tính.
Sau nhiều năm bồi dưỡng, mục đích là để Minh Hà trở thành Thiên Đạo Viên Mãn, có thể trở thành chất dinh dưỡng cao cấp giúp thực lực của Huyết Động đại tăng.
Chỉ cần hai người động phòng trong đêm tân hôn, Huyết Động liền có thể thông qua bí pháp đặc biệt mà cưỡng ép luyện hóa nàng trong sự ngỡ ngàng và bất lực của Minh Hà, từ đó tu vi nhảy vọt chạm đến cánh cửa Thần Đạo, hơn hết là kế thừa năng lực đa dụng đến cực điểm kia.
Nhưng tất cả kế hoạch lại sụp đổ khi Minh Hà bỗng nhiên biết chuyện vào thời khắc cuối cùng, lén lút đào tẩu.
Bằng vào năng lực trực tiếp vượt không, ngay cả phụ mẫu của hắn ra tay cũng chỉ có thể khiến Minh Hà trọng thương, vẫn vô pháp giữ lại.
Vậy nên kẻ chủ mưu gây ra tất cả là người đã giúp Minh Hà tỉnh ngộ, đó mới là kẻ đáng chết trăm vạn lần.
“Chuyện kẻ chủ mưu là ai ngươi không cần quan tâm…” Huyết Hải Đạo Chủ hừ lạnh nói:
“Trước mắt phải nhanh chóng tìm ra kẻ thay thế Minh Hà kết hôn với ngươi, không thể mất mặt được.”
Nghe đề nghị của phụ thân, Huyết Động cũng cẩn thận suy nghĩ rồi nói:
“Nhìn khắp Đạo Hải này, nữ nhân có thể lọt mắt ta cũng không nhiều… chỉ có ít ỏi vài vị Thiếu Thần Nữ của hai đại thế lực còn lại.”
Khác với Đạo Địa có tứ đại thế lực, mỗi thế lực có ba vị Thần Đạo tọa trấn… thì ở Đạo Hải chỉ có tam đại thế lực, tuy nhiên mỗi thế lực có tận bốn vị Thần Đạo.
Huyết Động tuổi còn trẻ, vừa có diện mục tuấn lãng, vừa có tu vi Thiên Đạo Viên Mãn, lại là Thiếu Thần Tử của Hải Thần Đảo nên tầm mắt phải nói là cực cao, mỹ nhân bình thường còn chưa lọt nổi mắt xanh của hắn.
“Thiếu Thần Nữ của hai đại thế lực?” Huyết Hải Đạo Chủ bất mãn mắng:
“Ngươi có biết suy nghĩ hay không? Mọi chuyện đang rất gấp, làm sao trong thời gian ngắn đến hỏi cưới các nàng cho ngươi?”
Muốn nhắm vào Thiếu Thần Nữ của hai thế lực hùng mạnh, ít nhất cũng phải hỏi cưới đàng hoàng, sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Thời gian đại hôn sắp bắt đầu, cách đơn giản và nhanh gọn nhất là tìm kiếm một nữ nhân và cưỡng ép nàng phải gả cho Huyết Động.
Nếu là Thiếu Thần Nữ của hai đại thế lực thì làm sao có thể cưỡng ép? Muốn dẫn phát đại chiến sao?
“Động nhi, mẫu thân thấy lần này đến tham gia náo nhiệt cũng có không ít mỹ nhân đến từ các thế lực yếu hơn.” Huyết Hải Phu Nhân đề nghị nói:
“Ngươi tùy ý tuyển chọn một người hợp nhãn, chúng ta sẽ thay ngươi sắp xếp mọi chuyện.”
Huyết Động thấy phụ thân tức giận cũng chỉ đành nghe theo đề nghị của mẫu thân.
Hắn suy nghĩ một chút với thân phận của mình, tìm đại một mỹ nhân nạp làm thiếp cũng không tệ.
Nghĩ đến đây, Huyết Động chắp tay rời khỏi đại điện.
“Thuộc hạ cũng xin cáo lui.” Hải Thần Tướng Quân cúi thấp đầu.
“Ngươi cho người tìm kiếm tung tích Bá Vũ Điện, xem thử Lạc Nam đến Đạo Hải nhằm mục đích gì.” Huyết Hải Đạo Chủ lạnh lẽo ra lệnh:
“Không thể để hắn nuốt Minh Hà một cách đơn giản như vậy.”
“Tuân lệnh!” Hải Thần Tướng Quân cung kính rời đi.
“Phu nhân… ngươi nghĩ lần này là ai trợ giúp Minh Hà bỏ trốn?” Ánh mắt Huyết Hải Đạo Chủ híp lại thành một cái khe, bên trong ẩn chứa ngọn lửa phẫn nộ.
“Hiểu rõ nội tình và trạng thái của Huyết Hà, lại thuận lợi qua mặt phu thê chúng ta… ngoài hai vị ở bên trên còn có thể là ai?” Huyết Hải Phu Nhân cười khinh khỉnh:
“Có câu nói giặc nhà khó phòng hơn giặc ngoài…”
“Haha.” Huyết Hải Đạo Chủ nhếch mép:
“Phu thê chúng ta quả nhiên tâm hữu linh tê, xem ra hai vị đó vẫn chưa muốn Động nhi tiến gần đến cánh cửa Thần Đạo… sợ rằng thế cân bằng của Hải Thần Đảo sẽ bị phá vỡ đây mà.”
“Hừ, phải tìm cơ hội tính sổ bọn hắn.” Huyết Hải Phu Nhân biểu lộ âm lãnh.
Lạc Nam thoải mái, tinh thần phấn chấn khoác vào Bá Y bước khỏi đại điện… để lại từng cổ ngọc thể ửng đỏ, phủ đầy vết tích và những linh hồn phiêu lãng trên đỉnh vu sơn nằm la liệt bên trong.
Nhìn thấy các nàng Trương Nhã Trâm, Bích Tiêu đang đứng trên lưng một con Hoàng Vũ Bá Long ngắm nhìn quang cảnh, hắn liền thi triển thân pháp bay đến.
“Đang nói chuyện gì vui vẻ như vậy?” Lạc Nam cười cười hỏi.
“Các nàng đang nghĩ liệu ngươi có phải ngựa đực hay không.” Bích Tiêu nhàn nhạt nói.
“Hắc hắc, ngựa đực cũng không thể sánh bằng ta.” Lạc Nam tự hào vỗ vỗ ngực:
“Ta xem lời vừa rồi của nàng là một lời khen ngợi.”
Trương Nhã Trâm cùng Minh Hà đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ chưa từng thấy kẻ nào không biết xấu hổ như vậy.
“Kế tiếp đến đón Long Nhi cô nương sao?” Trương Nhã Trâm hỏi.
“Đương nhiên, cũng không thể để vị hôn thê của ta uỷ khuất được.” Lạc Nam cười nói.
Hắn và các hồng nhan đều đang ở cùng nhau, nếu để Long Nhi một mình lạc lõng ở Hải Thần Đảo thì quá thiệt thòi cho nàng, bằng mọi giá cũng phải đến đón nàng đi cùng mình một chuyến.
Có thể thấy việc để Lạc Long Nhi nằm vùng Xích Bích Giáo là quyết định sáng suốt, trong thời gian qua thực lực của nàng tiến bộ rõ rệt, nghe nói đã đột phá Thiên Đạo Cảnh, còn được phong làm Thiếu Thần Nữ… nên mới được cử đến Hải Thần Đảo tham dự đại hôn.
“Có một việc ta cảm thấy thắc mắc.” Lạc Nam vuốt cằm nói ra:
“Ta từng nghe Hương Trà sư tỷ nói rằng: “Muốn thành thần, phải hiểu phàm…”, ám chỉ muốn đột phá đến Thần Đạo Cảnh cần phải hóa thành phàm nhân, trải nghiệm nhân sinh một chuyến, từ đó đủ điều kiện đột phá Thần Đạo Cảnh, việc này có đúng không?”
“Không sai, quả thật tất cả Thần Đạo Cảnh đều phải hóa phàm, còn hay được gọi là phàm kiếp.” Bích Tiêu xác nhận.
“Thế tại sao tên Thiếu Thần Tử lại muốn thôn phệ Minh Hà để đột phá Thần Đạo Cảnh? Hắn đã hóa phàm chưa vậy?” Lạc Nam gãy đầu.
“Công tử xem ra chưa lý giải quá trình đột phá Thần Đạo.” Minh Hà che miệng cười khẽ:
“Ở giữa khoảng cách giữa Thiên Đạo Viên Mãn và Thần Đạo Cảnh chính là cảnh giới Bán Thần.”
“Đạt đủ lực lượng đạt đến Bán Thần, ngươi sẽ tiến vào công đoạn hóa phàm… nếu trải nghiệm nhân sinh thành công, khi đó Thần Đạo Kiếp chính thức hàng lâm, khi ngươi vượt qua Thần Đạo Kiếp, ngươi mới là Thần Đạo Cảnh chân chính.”
“Mà sư huynh Huyết Động của ta đang là Thiên Đạo Viên Mãn, hắn muốn thôn phệ ta để tiến vào Bán Thần, dẫn đến có thể hóa phàm nhằm chạm đến cánh cửa Thần Đạo.”
“Thì ra là như thế.” Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ.
Lúc này hắn mới biết ở giữa Thiên Đạo Viên Mãn và Thần Đạo Cảnh còn có một ranh giới được xưng là Bán Thần.
Bán Thần trải nghiệm hóa phàm, vượt kiếp thành công mới trở thành Thần chân chính.
Chẳng trách Thần Đạo Cảnh lại hiếm hoi và cường đại đến như vậy, để đột phá Thần Đạo thật sự hơi gian nan a.
Nhìn ngắm quang cảnh một chút, Lạc Nam lại quay trở về với các lão bà.
Hắn phải truyền thụ Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, Diệt Thần Song Pháp cho các nàng.