Phần 164
“Thiên Đạo Sơ Kỳ?”
Thần bí nhân cảm giác được khí tức từ trên thân thể Lạc Long Nhi tỏa ra, nhếch mép một tiếng:
“Ta cảm giác ngươi không tầm thường… nhưng tu vi vẫn còn chưa đủ.”
Thần bí nhân là Thiên Đạo Viên Mãn, trong khi Lạc Long Nhi lại chỉ vừa đột phá Thiên Đạo Cảnh mà thôi, chênh lệch tận ba tiểu cảnh giới.
“Haha.” Lạc Long Nhi cười nhạt một tiếng:
“Nếu giao thủ trong cùng cảnh giới, thế gian này chỉ một người duy nhất có thể chiến thắng ta, cho nên ngươi không cần e ngại.”
“Ngươi rất tự tin.” Thần bí nhân thản nhiên gật đầu:
“Bất quá đó cũng là lời ta muốn nói, vậy nên ta sẽ áp chế tu vi đánh với ngươi.”
Thoại âm rơi xuống, thần bí nhân đem tu vi của mình áp chế xuống Thiên Đạo Sơ Kỳ.
“Hừ, rồi ta sẽ ép ngươi dùng toàn lực.” Lạc Long Nhi lạnh lùng nói.
“Nếu ngươi có bản lĩnh!” Thần bí nhân gật đầu.
Lạc Long Nhi không nói thêm lời nào, điều động lực lượng của một nghìn đan điền hội tụ vào nắm tay, toàn thân như đạn pháo lao vọt đến đấm thẳng.
“Nguồn sức mạnh này…”
Cảm giác được thực lực của đối phương vượt qua Thiên Đạo Sơ Kỳ bình thường, thần bí nhân cũng dồn nén một vạn tầng Quyền Vực bên trên nắm tay… cường ngạnh đối kháng.
ĐÙNG!
Song quyền va chạm, khí lãng quét ngang toàn trường tạo thành một cổ xung kích dữ dội.
Hai tà áo choàng một đỏ một đen tung bay, nắm đấm của cả hai va chạm chính diện, thân thể đứng im bất động không ai nhường ai.
“Ba nghìn.” Lạc Long Nhi thầm nói một tiếng, số lượng đan điền trực tiếp nâng lên gấp ba lần, cánh tay còn lại thô bạo tung đấm.
Nhưng cũng chính lúc đó, số lượng Quyền Vực dồn nén và ngưng tụ trong cơ thể của thần bí nhân tăng lên con số mười vạn tầng.
ĐÙNG!
Lần va chạm này không gian trước mặt cả hai sụp đổ, mỗi người đều vô thức lùi lại vài bước chân.
“Sáu nghìn!” Lạc Long Nhi một lần nữa dũng mãnh lao đến.
“Chiến Vực!” Thần bí nhân lại điều động thêm một loại vực khác không thua kém Quyền Vực nghênh chiến trực diện.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Quyền đối quyền một cách liên tục, đôi tay của hai người hóa thành vô số tàn ảnh, cứ mỗi một quyền đấm ra, tất cả người quan chiến đều có thể cảm nhận được sức mạnh của cả hai người này đang tăng tiến theo thời gian và chưa hề có dấu hiệu dừng lại.
Mỗi một lần tung quyền, bọn hắn đều mạnh hơn lần tung quyền trước đó, mỗi một đấm tung ra uy lực tàn phá càng mạnh hơn gấp đôi.
Toàn bộ chiến đài lắc lư dữ dội trước hai thân ảnh đang kịch chiến… mỗi khi nắm đấm cả hai va chạm chẳng khác nào tiếng trống trận vang dội thương không, xuyên thủng các tầng mây trên chín tầng trời.
Trong lòng Lạc Long Nhi và thần bí nhân đều dâng lên sóng to gió lớn… hiển nhiên ngay cả bọn họ cũng không nghĩ đến đối phương có thể trụ vững trước mặt mình lâu như vậy, rõ ràng là cả hai đều là nhân vật có thể vượt cấp chiến đấu.
“Ngươi rất lợi hại, nhưng ta vẫn sẽ thắng!” Thần bí nhân quyết đoán quát lên.
Lúc này Vực Thần Đạo Kinh toàn diện vận chuyển, Chiến Vực, Sát Vực, Quyền Vực đều bạo phát đến mức tối đa ẩn trong nắm đấm, ba loại vực dung hợp vào nhau khiến uy lực tăng theo cấp số nhân.
“Một vạn!” Lạc Long Nhi vẫn giữ thái độ bình thản, nhưng nàng đã sử dụng đến tối đa số lượng đan điền hiện có của mình.
Một vạn đan điền…
“Bạo Vực Quyền!” Thần bí nhân lại tung đấm, nhưng một đấm này vượt xa tất cả các đòn trước đó, Thiên Đạo Lôi bao trùm nắm tay, lực lượng bạo tạc điên cuồng có thể nổ tung tất cả.
“Xích Bích Bạo Hải Quyền!” Lạc Long Nhi không chịu thua kém, thi triển quyền pháp nổi danh của Xích Bích Giáo, Thiên Đạo Xích Hoả hừng hực thiêu cháy, một đấm như hoả hải đang phẫn nộ gào thét.
BÙM!
Hoả và Lôi nổ tung, quyền kình chấn vỡ không gian, chiến đài nơi hai người đang đứng đã có dấu hiệu sụp đổ.
Cả hai như đạn pháo bị chấn ngược trở về, cánh tay tê dại, toàn thân đau nhức kịch liệt.
Nhưng điều này chỉ khiến chiến ý trong mắt hai người cháy lên chưa từng có, bọn hắn đạp không mà lên, nhìn chằm chằm lấy nhau.
“Ngươi khiến ta liên tưởng đến một người… kẻ đó cũng có thể ép ta phải liên tục thi triển thêm thủ đoạn…” Thần bí nhân khàn khàn mở miệng, không nghe ra nam nữ.
“Ngươi cũng làm ta phải nhớ một người… tuy nhiên ngươi còn chưa mạnh bằng hắn.” Lạc Long Nhi dùng giọng điệu đục ngầu đáp lại:
“Hãy để ta xem thử, ngươi có thể làm được gì.”
“Như ngươi mong muốn!” Thần bí nhân trong lòng niệm:
“Bí Pháp – Mượn Vực!”
Khoảnh khắc đó, ngoại trừ ba loại Vực vốn có… Quỷ Vực, Thần Vực, Ma Vực, Phật Vực, Long Vực… tất cả đều xuất hiện, khiến số lượng Vực của thần bí nhân đạt đến con số kinh hoàng.
Cảm nhận được điều này, Lạc Long Nhi hít sâu một ngụm khí lạnh…
Nàng không dám xem nhẹ, ánh mắt lóe lên: “Thiên Hà Quyết vận chuyển!”
Bên trong cơ thể nàng, một vạn đan điền cùng lúc tỏa sáng, chúng nó cấp tốc mở rộng như các dãy thiên hà rộng lớn vô tận.
Sức mạnh của Lạc Long Nhi vào lúc này bạo tăng gấp mười lần so với trước đó.
“Bại cho ta!”
Lạc Long Nhi lao vọt lên thương khung, Định Thiên Chưởng phô thiên cái địa giáng thẳng xuống đầu đối thủ.
Thần bí nhân nâng lên hai tay, liên tục vận chuyển số lượng Vực khổng lồ giấu trong cơ thể đấm ra Bạo Vực Quyền.
Nguồn sức mạnh đến từ Lạc Long Nhi là quá lớn… khi Vô Hạn Trường Sinh Kinh và Thiên Hà Quyết cùng lúc được kích phát, mười vạn đan điền đã hóa thành mười vạn thiên hà, có thể san bằng tất cả.
RĂNG RẮC…
Thần bí nhân trơ mắt nhìn thấy quyền kình của Bạo Vực Quyền bị đánh tan.
ĐÙNG.
Thiên địa như muốn nổ tung trước một chưởng của Lạc Long Nhi, thần bí nhân như đạn pháo bị đánh bay, phải lộn hai vòng để ổn định thân hình trở lại.
“Thật khủng bố… nàng ta là Thiếu Thần Nữ của Xích Bích Giáo sao? Chiến lực so với Thuỷ Hàn vượt xa quá nhiều.” Hàng loạt thiên kiêu động dung trước biểu hiện của Lạc Long Nhi.
Một chưởng vừa rồi đừng nói là Thiên Đạo Sơ Kỳ, ngay cả Thiên Đạo Viên Mãn trúng phải e rằng cũng trọng thương.
“Đây chính là cảm giác mà ta đang tìm kiếm.” Thần bí nhân nhìn lên bầu trời, nơi Lạc Long Nhi đang ung dung đứng thẳng, chợt cất tiếng cười sảng khoái:
“Thật không uổng công đến đây một chuyến, ngươi không để ta thất vọng.”
“Hãy dùng tu vi của ngươi nếu không muốn thảm bại!” Lạc Long Nhi ngạo nghễ nói.
“Vẫn chưa đủ đâu!” Thần bí nhân nghiêm nghị thốt lên:
“Xuất!”
Đao, Kiếm, Giáo, Mâu, Tiễn, Thương, Chuỳ, Côn, Kích…
Hàng chục loại Thiên Đạo Binh từ Nhẫn Trữ Vật phóng xuất ra ngoài.
Mà theo sự xuất hiện của chúng nó, Đao Vực, Kiếm Vực, Giáo Vực, Mâu Vực, Tiễn Vực, Thương Vực, Chuỳ Vực, Côn Vực, Kích Vực… điên cuồng hàng lâm.
Mỗi loại vũ khí mang theo hàng chục vạn tầng Vực, ầm ầm liên kết với nhau giữa bầu trời.
“Làm sao có thể?”
Cảnh tượng nghịch thiên này khiến tất cả thiên kiêu đang quan chiến như sắp phát rồ…
Lạc Long Nhi cũng bị thanh thế to lớn như vậy buộc phải lùi về phía sau một bước, nàng không ngờ đến đối thủ còn có thủ đoạn vô biên như vậy.
So về số lượng vực, nàng thật sự thua kém quá nhiều, chênh lệch như trời và đất… nếu có điều động vực của mình vào cuộc chiến cũng chẳng có ý nghĩa.
Thế là nàng lặng lẽ chuyển đổi trạng thái sang Xích Quỷ, máu huyết sục sôi, tăng cường thể chất.
Một vạn Thiên Hà lại đang tích xúc lực lượng trong cơ thể nàng, bạo phát nguồn sức mạnh toàn thịnh.
Chưa dừng lại ở đó, Xích Hải Đạo Kinh của Xích Dương Đạo Thống mà nàng tu luyện cũng ầm ầm vận chuyển.
Xích Hải Đạo Kinh có tác dụng tạo ra một biển lửa bên trong đan điền của người tu luyện, thúc đẩy toàn bộ Hoả Thuộc Tính bạo phát đầy dữ dội.
Lúc này khi cả Vô Hạn Trường Sinh Kinh, Thiên Hà Quyết và Xích Hải Đạo Kinh đều vận chuyển… nếu có người nhìn thấu được tình huống cơ thể của Lạc Long Nhi chắc chắn sẽ vô cùng hoảng sợ.
Một vạn Thiên Hà rộng lớn đang hừng hực thiêu cháy đầy phẫn nộ… cổ sức mạnh khổng lồ luân chuyển khắp toàn thân.
“Loạn Binh Vực Thần Trận!” Thần bí nhân phóng thích thế công.
Tất cả vũ khí mang theo vực hợp nhất bình định càn khôn trấn áp mà đến.
Lạc Long Nhi cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, hai tay đẩy ra:
“Xích Hoả Trảo – Thiên Mệnh Ấn!”
Hai cái vũ kỹ khổng lồ hình thành bao phủ vài chục toà chiến đài vào bên trong, ẩn chứa nguồn dồi dào và cuồng bạo tưởng chừng như vô tận nghênh đón đại trận.
“Mau chạy!”
Cũng không biết là vị Thiếu Thần Tử nào gào lên một tiếng… tất cả như ong vỡ tổ lao vọt ra khỏi phạm vi quảng trường.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Đúng như bọn hắn dự đoán, ngay khi công kích điên rồ của hai người kia va chạm, một vụ nổ không tưởng đã bao phủ đất trời, càn quét tất cả mọi thứ bên trong đó.
Tĩnh…
Toàn trường tĩnh lặng đến đáng sợ…
Không ai nghĩ đến cuộc chiến giữa một kẻ thần bí và một Thiếu Thần Nữ chưa có quá nhiều danh tiếng ở Đạo Hải lại diễn ra như thế này.
Thực lực như vậy đã áp đảo hầu hết thiên kiêu cùng thế hệ… sợ rằng chỉ có số ít nhân vật đếm trên đầu ngón tay bên dưới Thần Đạo có thể sánh bằng.
Thân ảnh của Huyết Động cũng vừa lúc xuất hiện, ánh mắt hắn lóe lên, một tay tung chưởng vào chiến trường.
XOẸT.
Chưởng pháp của hắn như huyết vũ cuốn trôi toàn bộ khói bụi và lực lượng mịt mù, chậm rãi lộ ra hai thân ảnh bên trong.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt toàn trường hiện lên nét kinh diễm, chỉ cảm thấy bản thân đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Bởi vì va chạm quá mức khủng bố, dư ba dữ dội đã chấn vỡ hai tà áo choàng một đỏ và một đen…
Chỉ thấy Lạc Long Nhi một thân võ y ôm sát cơ thể khoe lấy những đường cong mỹ miều, đôi chân dài miên mang, tóc dài búi cao vắt ngang bởi trâm gỗ khoe lấy cái ót kiêu sa, dung mạo lại khuynh quốc khuynh thành, ôn nhu như nước, thánh khiết như ánh trăng rằm… hoàn toàn khác biệt với chiến lực táo bạo mà nàng vừa thể hiện.
Còn đối diện Lạc Long Nhi, ẩn trong áo choàng đen rách nát là một bộ nhuyễn giáp mềm mại như tơ tằm khiến những nơi lồi lõm đều được tôn vinh đến đỉnh điểm, mái tóc hoàng kim lấp lánh như từng tia nắng ban mai buông xuống, đôi mắt thăm thẳm chứa đựng tinh không, chân mày như kiếm, sóng mũi tinh xảo cao thẳng, bờ môi mộng đỏ nhỏ nhắn như mời gọi người ngậm lấy.
Nàng có diện mạo cao quý như một vị nữ hoàng chốn vàng son lầu các, nhưng lại có khí chất và phong thái của một vị nữ tướng quân ở giữa sa trường đầy rẫy máu tươi và thi cốt.
Cả hai đều là mỹ nhân tuyệt sắc khiến người khác ngạt thở… nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.
Lạc Long Nhi tưởng chừng ôn nhu như nước nhưng lại mãnh liệt như lửa.
Thần bí nhân tưởng chừng tỏa sáng như ánh bình minh nhưng lại có sự thê lương ảm đạm của buổi chiều tà…
Toàn trường đều kinh diễm, nam nhân thèm thuồng tham lam, nữ nhân ghen ghét đố kỵ…
Nhan sắc của các nàng gây nên chấn động đối với bọn hắn không thua kém gì chiến lực của các nàng.
Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, chắc chắn sẽ nhịn không được mà thốt lên một tiếng:
“Không hổ là đệ nhất mỹ nhân Đạo Địa.”
Không sai, thần bí nhân hiển nhiên chính là Bùi Linh Hi, người đứng đầu Đạo Địa Tiên Bảng, Thiếu Thần Nữ của Vực Thần Đạo Thống.
Nàng đến Đạo Hải lịch luyện tìm kiếm cơ duyên tiến vào Bán Thần, lại vô tình nghe ngóng được Hải Thần Đảo sẽ có giao lưu giữa các thiên kiêu hàng đầu nên đã tìm đến.
Toàn trường nín thở trước mỹ nhan của các nàng, nhưng trong mắt Lạc Long Nhi và Bùi Linh Hi chỉ có đối phương.
“Ngươi mạnh quá…” Lạc Long Nhi cảm thán một tiếng, lấy ra áo choàng đỏ khác khoác lên bên ngoài, phủ kín đầu.
“Ta đã thua trong cùng cấp.” Bùi Linh Hi thở dài, cũng dùng một lớp áo choàng đen mới che đậy dung nhan.
Vào giây phút va chạm cuối cùng, Bùi Linh Hi buộc phải giải phóng một tiểu cảnh giới, dùng tu vi Thiên Đạo Trung Kỳ mới có thể ngăn chặn sức mạnh toàn thịnh của đối thủ.
Cho nên nếu đây là cuộc chiến giữa hai Thiên Đạo Sơ Kỳ, người bại sẽ là nàng.
“Không, nếu đây là một trận sinh tử chiến… ta sẽ thảm.” Lạc Long Nhi lắc đầu.
Nếu Bùi Linh Hi dùng tu vi Thiên Đạo Viên Mãn, Lạc Long Nhi không dám tự tin.
Hai nữ liếc mắt nhìn toàn trường một vòng, bắt gặp ánh mắt nóng bỏng và tò mò của đám đông, Bùi Linh Hi nói:
“Xem ra nơi này đã không thích hợp chiến đấu.”
“Tìm nơi khác, ta vẫn muốn đánh tiếp!” Lạc Long Nhi hưng phấn đề nghị:
“Ta vẫn còn Chí Tôn Pháp Tướng chưa thi triển.”
“Ta cũng thế.” Bùi Linh Hi nở nụ cười sảng khoái.
Hai nàng không đánh không thân, sau khi giao chiến liền rất thưởng thức đối phương, muốn triệt để phân định thắng bại…
Bất quá đã bại lộ dung mạo ở chỗ này khiến các nàng mất tự nhiên, vì vậy quyết định tìm địa phương khác giao chiến.
Hai nữ nhân cấp tốc ngự không phi hành, muốn rời khỏi Hải Thần Đảo…
Nhưng lại không hề biết rằng, thân ảnh của Huyết Động đã biến mất tự bao giờ…