Phần 188
Nhắc đến Long Tộc, tất cả mọi sinh linh trên thế gian này đều phải thán phục mỗi khi hình dung đến, thậm chí đa số đều phải kính sợ…
Long Tộc tượng trưng cho sức mạnh áp đảo muôn loài…
Thân thể của Long Tộc vượt qua các thể tu và yêu tộc cùng đẳng cấp.
Huyết mạch của Long Tộc có tác dụng áp chế yêu tu.
Long Hồn của Long Tộc cường đại hơn các Hồn Tu.
Long Lực của Long Tộc áp đảo lực lượng thuộc tính bình thường khác.
Long Tộc càng là một trong những giống loài đa dạng nhất về chủng loại, phân biệt từ yếu đến mạnh… từ những loài rồng sở hữu thuộc tính riêng biệt cho đến những chủng loại biến dị như Cốt Long, Độc Long, Huyết Long, Mộng Long, Nghịch Long, mỗi một tồn tại đều khiến thế gian phải kinh sợ.
Đạo Vực nổi danh là nơi đa dạng về chủng loài yêu thú, đương nhiên tại đây cũng có sự tồn tại của Long Tộc.
Hơn nữa Long Tộc tại Đạo Vực càng là chủng tộc cường đại nhất trong số các yêu tộc, bởi lẽ bọn hắn có một vị Long Tổ tọa trấn, tu vi đạt đến Yêu Thần Đạo Viên Mãn.
Long Tổ chính là tồn tại đứng trên vạn long, là cội nguồn, là tổ tiên của tất cả các giống loài Long Tộc khác.
Cho nên Long Tộc ở Đạo Vực được toàn Nguyên Giới xưng là Tổ Long Tộc.
Nhưng nhắc đến Tổ Long Tộc, lại không thể không đề cập đến Ngự Long Sơn Trang.
Ngự Long Sơn Trang, thế lực được xưng tụng là mạnh nhất Đạo Vực… mặc dù so về danh tiếng thì Đạo Yêu Thần Cung có thể sánh ngang, nhưng một khi đụng độ, chắc chắn Đạo Yêu Thần Cung sẽ thua thiệt.
Bởi vì Ngự Long Sơn Trang là thế lực minh hữu đời đời kiếp kiếp của Tổ Long Tộc.
Mỗi một đệ tử của Ngự Long Sơn Trang khi bước vào con đường tu luyện đều được phép đến Tổ Long Tộc tuyển chọn ít nhất một con rồng trở thành đồng bọn ký kết khế ước bình đẳng, từ đó cùng nhau tu luyện, cùng nhau chiến đấu, cùng nhau tiến bộ.
Nếu ngươi có thiên tư xuất chúng, ngươi thậm chí được nhiều Long Tộc nguyện ý đi theo phò tá.
Cho nên dù các thế lực như Đạo Yêu Thần Cung, Ngự Yêu Đạo Thống có đa dạng yêu thú khác nhau ủng hộ thì cũng vô pháp so sánh với Ngự Long Sơn Trang.
Người của Ngự Long Sơn Trang chỉ thu Long Tộc, và chỉ cần Tổ Long Tộc chống lưng là có thể quét ngang toàn bộ Đạo Vực mà không thèm đếm xỉa sắc mặt của bất cứ loại yêu tộc nào khác.
Ngày hôm nay, tại một toà sơn trang cổ kính khuất trong vô tận biển mây, xung quanh được bao phủ bởi trùng điệp núi non sơn nhạc, cảnh tượng như tiên cảnh…
Nơi này khắp nơi đều có bóng dáng Long Tộc tung hoành, đa dạng chủng loại… trên lưng rồng chở theo nhân loại.
Hoặc cũng có nhân loại với thân mình phủ kín những hình xăm của các loại rồng ngự mây mà bay…
Hiển nhiên nơi này chính là Ngự Long Sơn Trang trong truyền thuyết.
Hôm nay là ngày đại sự của Ngự Long Sơn Trang, thu hút sự chú ý của toàn thể đệ tử cũng như lực lượng cao tầng.
Tam Trưởng Lão của Ngự Long Sơn Trang tinh thông Thiên Cơ Chi Đạo, từ nhỏ đã ký kết khế ước với Luân Hồi Chi Long, cả hai trở thành cặp bài trùng có thể liệu địch tiên cơ, thôi diễn trời đất.
Ngự Long Công Chúa là nữ nhi của Ngự Long Trang Chủ, nàng đã đạt đến Bán Thần Cảnh trăm năm về trước, trăm năm qua vẫn luôn hóa phàm tìm kiếm con đường thành thần của bản thân mình, theo tính toán của Tam Trưởng Lão từ mười năm trước… chuẩn xác hôm nay nàng sẽ thành công quay về Ngự Long Sơn Trang.
Vì muốn tiếp đón Ngự Long Công Chúa khải hoàn, trên dưới Ngự Long Sơn Trang cực kỳ náo nhiệt.
Từ trang chủ, trang chủ phu nhân, chín vị trưởng lão cho đến hàng nghìn đệ tử đều tập trung tại bình đài trên ngọn núi cao nhất, chờ đợi đệ nhất yêu nghiệt trong thế hệ này tại Đạo Vực hồi trang.
Bầu không khí vô cùng nghiêm trọng, từng đệ tử biểu lộ sùng bái và ngưỡng mộ, rất mong chờ được nhìn thấy bóng dáng tuyệt đại phong hoa, anh tư bừng bừng kia…
NGAO!
Đúng lúc này, có tiếng long ngâm vang vọng thương khung từ nơi xa xăm truyền đến.
Ở giữa bình đài, một vòng xoáy thời không chậm rãi mở ra.
Toàn bộ Ngự Long Sơn Trang trên dưới vui mừng, bọn hắn ngửi được hơi thở quen thuộc.
Bên cạnh Ngự Long Công Chúa có một tôn Thời Không Vũ Long, vòng xoáy thời không này rõ ràng là do nó thi triển, điều này chứng tỏ công chúa thật sự sắp hàng lâm.
Ngự Long Sơn Trang sẽ có thêm một vị Thần Đạo Cảnh, hơn nữa còn là Thần Đạo Cảnh trẻ tuổi nhất Đạo Vực.
Ngự Long Trang Chủ có dáng vẻ của một nam tử trung niên phong thần tuấn lãng cũng hài lòng mỉm cười, nữ nhi yêu dấu của mình sắp trở về.
“Ta sẽ không về lúc này!”
Bỗng nhiên một giọng nói thanh lãnh từ trong vòng xoáy truyền ra.
Sắc mặt trên dưới Ngự Long Sơn Trang trở nên cứng đờ trong thoáng chốc.
Tam Trưởng Lão đang khí định thần nhàn đứng ở một bên cũng biểu lộ mộng bức, đưa các ngón tay lên bấm bấm, không tin lắc đầu:
“Làm sao có thể? Rõ ràng kết quả cho ra hôm nay công chúa sẽ về.”
“Quả thật bổn công chúa muốn về, nhưng có một thứ khiến ta hứng thú và thay đổi ý định…” Giọng điệu thanh lãnh lại truyền ra.
“Nữ nhi bảo bối, ngươi ở ngoài làm gì?” Trang chủ phu nhân bất đắc dĩ thở dài:
“Ngự Long Sơn Trang thứ gì chẳng có? Về đây mẫu thân lấy cho ngươi.”
“Không, ta phát hiện một con rồng khiến ta rất muốn chinh phục nó, biến nó thành chiến thú trung thành của ta.” Ngự Long Công Chúa không che giấu được vẻ phấn chấn hồi đáp.
“Rồng nào?” Toàn trường ngơ ngác, công chúa chẳng phải đã ký khế ước với hậu nhân của Long Tổ rồi sao? Còn giống rồng nào khiến nàng bị thu hút nữa đây?
Ngự Long Công Chúa chậm rãi phun ra hai chữ:
“Lạc Nam!”
“Rốt cuộc đến rồi…”
Nhìn một kết giới hình vòng cung như một lớp màng sáng tọa lạc giữa vô tận thâm uyên, An Hinh thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Tất cả các tỷ muội đều đã có truyền thừa và cơ duyên của riêng mình, nàng là người duy nhất còn sót lại ở nơi này nên cũng có chút thấp thỏm a.
“Xú nha đầu, chẳng lẽ ta còn có thể lừa muội?” Lạc Nam đưa tay véo gò má của nàng.
An Hinh phụng phịu nhìn hắn chu môi hỏi: “Bây giờ thiếp vào trong kết giới khảo nghiệm hay sao?”
Nàng là Y Thần Tộc có thể sử dụng Quang Minh Thần Lực, lại thêm bản thân là một vị Y Sư, hoàn toàn đủ tư cách để tham gia truyền thừa.
“Không cần khảo nghiệm gì cả, đây chính là truyền thừa của địch nhân, chúng ta xông thẳng vào cướp là được.” Lạc Nam hùng hổ nói.
Nếu hắn nhớ không lầm, lần trước Thần Quang Minh Quốc cũng có mặt hiệp trợ Loạn Hoàng Vũ vây công hắn, truyền thừa do tiền bối của bọn chúng lưu lại, không cần phải khách khí.
“Trước mắt phục hồi cho con hàng này.” Lạc Nam đưa mắt nhìn xuống dưới chân.
“Mong chủ nhân hỗ trợ a.” Thôn Ma như quỷ mị hiện lên quỳ gối.
Sau trận chiến với tên trưởng lão của Chân Linh Giáo, Thôn Ma cũng bị thương không nhẹ.
Bất quá nó là Vong Linh, chỉ cần thôn phệ đầy đủ Tử Vong Chi Lực và Hồn Lực là có thể phục hồi.
Lạc Nam triệu hoán Tử Vong Đỉnh và Hồn Đỉnh, hai loại lực lượng cuồn cuộn tiến ra tẩm bổ cho Vong Linh của Thôn Ma.
Thần Đạo Cảnh không hổ là Thần Đạo Cảnh, Thôn Ma như vòi rồng hút nước, mãi đến khi Tử Vong Đỉnh cùng Hồn Đỉnh gần như cạn kiệt lực lượng nó mới thành công phục hồi.
Lạc Nam đành phải dùng một lượng Đạo Xu ném vào trong đỉnh để bổ sung lực lượng, nuôi con hàng này cũng quá mức tốn kém.
Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, Lạc Nam nắm tay An Hinh xâm nhập kết giới ánh sáng.
Nhưng ngay lập tức, có cổ Thần Đạo Quy Tắc bỗng nhiên đem hắn và nàng đẩy bật trở ra, đồng thời một giọng nói uy nghiêm vang vọng không gian:
“Không phải người của Thần Quang Minh Quốc, cút cho trẫm!”
“Haha, thì ra chỉ muốn trao truyền thừa cho người một nhà.” Lạc Nam nở nụ cười.
Việc trao truyền thừa cho ai tùy thuộc vào quyền quyết định của Thần Đạo Cảnh lưu lại, Thần Quang Quốc Chủ này muốn lưu truyền thừa cho hậu bối của hắn cũng không có gì sai, đáng tiếc Lạc Nam đã muốn thu lấy, bằng mọi thủ đoạn cũng phải đạt được.
Dù sao thì cơ duyên thích hợp với An Hinh thật sự quá ít, bỏ lỡ cơ hội lần này không biết phải tìm ở nơi nào.
“Chủ nhân, hay để ta xông vào đánh chết tàn niệm của hắn.” Thôn Ma truyền âm đề nghị.
“Hừ, chẳng may hắn muốn cùng ngươi đồng quy vu tận, thà bị đánh tan cũng không giao truyền thừa thì sao?” Lạc Nam hờ hững hỏi.
“Cái này…” Thôn Ma nhất thời không nghĩ ra biện pháp.
“Yên tâm đi, xem chủ nhân của ngươi hành động.” Lạc Nam cười nhạt, bước đến bên cạnh kết giới, lấy ra một khối lệnh bài đặt vào bên trong.
Vài hơi thở sau, có thanh âm hùng hồn lên tiếng hỏi:
“Ngươi là người của Loạn Đạo Thần Quốc?”
“Không sai, ta là Loạn Nhai, nhi tử của Loạn Hoàng Vũ, Thái Tử của Loạn Đạo Thần Quốc.” Lạc Nam ra vẻ ngạo nghễ nói.
Khối lệnh bài vừa rồi chính là lệnh bài thái tử mà lần trước Lạc Nam cướp được từ Nhẫn Trữ Vật của Loạn Nhai.
Loạn Đạo Thần Quốc đã hình thành và trở thành đệ nhất thần quốc vô số năm về trước, Thần Quang Quốc Chủ này không dám không nể mặt mũi.