Phần 212
“Một kiện tiệm cận Thần Binh? Cơ duyên của kẻ này cũng không nhỏ a.”
Bên trong Yểm Ma Điện, các vị trưởng lão nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng chiến đấu, ám sát đã phát sinh… nhưng khiến bọn hắn chú ý đầu tiên là Ám Nhiên Chuỷ Thủ được Lạc Nam điều động.
“Các ngươi thật sự không nhận ra thanh Thần Binh đó à?” Đại Trưởng Lão lạnh nhạt:
“Đó chính là Ám Nhiên Chuỷ Thủ của Ám Nhiên Sát Thần, tên sát thủ từng tung hoành thời thượng cổ, ngay cả ta khi đó cũng chỉ là một hậu bối mà thôi.”
“Ám Nhiên Chuỷ Thủ… chẳng trách nhìn có chút quen mắt, nhưng mà nó đã thất lạc quá lâu khiến chúng ta chưa kịp nhận ra.” Nhị Trưởng Lão gật gù:
“Theo tình báo nhận được, Ám Nhiên Sát Thần đã chết tại Thâm Uyên Chư Thần, xem ra tên Nhân Tuyển này dám đến Thâm Uyên Chư Thần lăn lộn, may mắn đạt được truyền thừa của y.”
Thân là thế lực sát thủ đứng đầu, Yểm Ma Điện đương nhiên có được thông tin về Ám Nhiên Sát Thần.
Chỉ tiếc Ám Nhiên Sát Thần là một tên tán tu độc lai độc vãng, năm xưa không chịu gia nhập Yểm Ma Điện dù đã được đích thân điện chủ thế hệ trước chiêu mộ.
“Có truyền thừa của Ám Nhiên Sát Thần, tên nhân tuyển này đã trở thành hạt giống hàng đầu cạnh tranh ngôi Yểm Thiếu a.” Tam Trưởng Lão có chút sầu lo, hắn sợ đệ tử của mình sẽ thất bại.
“Haha, Ám Nhiên Sát Thần từ chối gia nhập, nay truyền thừa của hắn lại rơi vào tay sát thủ của chúng ta, thật là buồn cười.” Đại Trưởng Lão lại tỏ thái độ hài hước.
Mặc dù tán thưởng Ám Nhiên Sát Thần… nhưng dù sao thì vị này cũng chỉ là Thần Đạo Hậu Kỳ trong quá khứ, trong khi đó Yểm Ma Điện là thế lực Thần Đạo Viên Mãn.
Nhân Yểm Hồn Đạo Kinh luyện đến tầng cuối cùng mạnh hơn truyền thừa của Ám Nhiên Sát Thần rất nhiều, Yểm Ma Điện cũng không đến mức nảy sinh lòng tham mà cướp đoạt truyền thừa của một tên hậu bối.
Bọn hắn là thế lực có nguyên tắc rõ ràng…
Thậm chí hiện tại dù Ám Nhiên Sát Thần có sống lại, Đại Trưởng Lão vẫn tự tin có thể cùng y đại chiến bất phân thắng bại.
“Chú ý đến kẻ này nhiều hơn, nếu hắn chết trong Yểm Thiếu Chi Tranh, truyền thừa của Ám Nhiên Sát Thần mà hắn đang giữ cũng đừng để lạc mất.” Đại Trưởng Lão hạ lệnh:
“Còn nếu hắn có thể trở thành Yểm Thiếu, vậy thì càng chứng tỏ bản lĩnh của hắn bất phàm, tin chắc Điện Chủ sẽ khá hài lòng.”
Lạc Nam hiện tại không biết liệu mình đã vô địch bên dưới Thần Đạo Cảnh hay không… nhưng việc hắn khó tìm đối thủ chính là sự thật.
Đã có mấy ngày, số lượng sát thủ bại dưới tay hắn đã hơn mười vị…
Tuy nhiên Lạc Nam cũng không phải loại người hiếu sát, đối với những kẻ chủ động nhắm vào mình hắn mới tiêu diệt, còn đối với những kẻ mà hắn chủ động nhắm đến sẽ luôn cho đối phương một con đường lui… cho nên có kẻ bị giết, cũng có kẻ toàn mạng bị loại khỏi Yểm Thiếu Chi Tranh.
Phạm vi của Tứ Đạo Cổ Lâm quá mức rộng lớn, việc săn tìm mục tiêu không hề dễ dàng và mất khá nhiều thời gian…
Nghĩ đến đây, Lạc Nam chậm rãi nhắm lại hai mắt, trong lòng thầm niệm:
“Ám Nhiên Tử Thần!”
Thủ pháp giết người độc đáo của Ám Nhiên Sát Thần được kích hoạt, Hắc Ám Quy Tắc lấy Lạc Nam làm trung tâm bắn ra bốn phương tám hướng, bao phủ hàng chục vạn dặm ở những nơi có bóng tối, tạo thành một mạng lưới liên kết hắc ám khổng lồ…
Mà nhờ vậy, Lạc Nam có thể thông qua màn đêm dễ dàng tìm kiếm tung tích của các mục tiêu, đặc biệt là khi các sát thủ thường hay ẩn nấp bên trong bóng tối.
Rất nhanh, hắn đã tìm ra ba con mồi xấu số…
Ý niệm vừa động, cơ thể lập tức hòa tan vào đêm đen…
Vô thanh vô thức xuất hiện, hắn đã ở sau lưng của một tên nhân tuyển đang lặng lẽ ngồi trên đỉnh của một cây cổ thụ.
Ám Nhiên Chuỷ Thủ lóe lên, nhẹ nhàng cắm thẳng vào sau gáy đối phương, Linh Hồn Nguyền Rủa kích hoạt.
Xèo…
Cơ thể mục tiêu bỗng nhiên hóa thành một tia hồn lực tiêu tán.
“Thập Xích Phong Hồn!”
Cũng không biết bằng vào thủ đoạn gì, tên sát thủ này thành công thoát được ám sát của Lạc Nam, mà bản thể của hắn còn hiện ra cách Lạc Nam không xa, trên đỉnh đầu hiện ra một tôn Xích Hồn Yểm Ma hình thể hung ác như đồ tể nơi địa ngục, toàn thân bao phủ từng sợi Hồn Xích đầy gai nhọn.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…
Mười sợi Hồn Xích như thiên la địa võng bắn ra, trực tiếp cắm xuyên qua nhục thân của Lạc Nam, khóa chặt lấy Linh Hồn hắn đem định trụ.
“Chết!”
Sát thủ trong lòng thầm khinh thường, trong tay xuất hiện một thanh Hồn Đao lao thẳng đến Lạc Nam, Hồn Lực bạo phát cắm trực tiếp vào mi tâm của hắn.
Xèo xèo xèo xèo…
Nhưng mà ngay khoảnh khắc này, Huyễn Mộng đã thi triển Nguyền Rủa Ma Hồn bùng phát đem toàn bộ Hồn Xích hòa tan, Lạc Nam nhẹ nhõm ung dung thoát khỏi trói buộc.
Hồn Đao đâm vào một mảnh bóng tối mờ mịt, Lạc Nam như quỷ mị từ trong cái bóng của tên sát thủ trồi lên, bất thình lình tung ra một chưởng.
“Nằm mơ!” Sát thủ đáy lòng lạnh lẽo, Xích Hồn Yểm Ma nhanh chóng dung nhập vào linh hồn của hắn, hàng loạt Xiềng Xích với vô vàn gai nhọn bao bọc toàn thân, hắn như hóa thành một con nhím cứng cáp và nguy hiểm.
BÙM!
Một chưởng của Lạc Nam nện vào, lòng bàn tay bị các gai nhọn đâm thủng…
“Khặc khặc, mạng ngươi xong rồi.” Tên sát thủ cười gằn đắc ý.
Những gai nhọn này bỗng nhiên vươn dài, sau đó chằn chịt như rễ cây cắm thẳng vào thể nội Lạc Nam, muốn đem Linh Hồn của hắn xé tan thành vạn mảnh.
Nhưng ngay sau đó, khuôn mặt sau lớp mặt nạ của sát thủ trở nên đột biến…
Bởi vì kẻ vừa bị gai nhọn đâm vào lại một lần nữa hóa thành bóng tối tiêu tan…
Giật mình nhìn lại, có đến vài chục tên Lạc Nam đang ở một vòng xung quanh hài hước xem lấy hắn.
Vài chục tên Lạc Nam như tên bắn lao vọt đến tấn công.
Khi tên sát thủ còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, vài chục tên Lạc Nam đã bùm một tiếng hóa thành vài chục thanh Ám Nhiên Chuỷ Thủ mang theo sát cơ chí mạng xuyên qua thời không mà đến.
“Vạn Ngục Xích!”
Sát thủ gầm lên, điều động hàng vạn sợi xiềng xích điên cuồng bắn ra xung quanh muốn phá tan toàn bộ Ám Nhiên Chuỷ Thủ.
BÙM BÙM BÙM BÙM…
Hư ảnh Ám Nhiên Chuỷ Thủ nổ tung không ngừng tạo thành từng làn khói đen che đậy toàn bộ thị giác cũng như khả năng cảm ứng.
Nhưng mà khi đụng phải bản thể chân chính của Ám Nhiên Chuỷ Thủ, xiềng xích dễ dàng bị đâm xuyên, từ trong bóng tối quỷ mị, dao găm đã dễ dàng xuyên thủng lồng ngực hắn.
PHỐC…
Máu tươi cuồng phún…
Biết mình gặp phải kẻ khó chơi, tên sát thủ điên cuồng thi triển thân pháp đào tẩu.
“3 2 1…” Lạc Nam khẽ cười.
Hự…
Cả thể xác và linh hồn của sát thủ đều bị tê liệt hoàn toàn, trở nên vô hại ngã lăn trên mặt đất.
Lạc Nam nâng nhẹ bàn tay, Ám Nhiên Chuỷ Thủ ngoan ngoãn bay trở về…
Nếu để ý thật kỹ, sẽ thấy bên trên lưỡi dao có chứa từng luồng Độc Văn màu tím vô cùng quỷ dị.
Chính những luồng Độc Văn này đã thẩm thấu độc lực vào cơ thể nạn nhân, khiến đối phương cả người tê liệt…
Mặc dù ít khi dùng đến nhưng đừng quên Lạc Nam cũng là một dân chơi hệ Độc…
Hắn ung dung bước đến tháo bỏ Nhẫn Trữ Vật của tên sát thủ, cũng như đoạt lấy Lệnh Bài Nhân Tuyển.
Mà bởi vì hắn chủ động nhắm vào kẻ này cho nên tha đối phương một mạng.
Lạc Nam cũng không muốn ngày sau mình trở thành Yểm Thiếu, Yểm Ma Điện sẽ không còn tên sát thủ tinh nhuệ nào cho mình sai khiến.
HÚ!
Nhưng ngay lúc này, bên cạnh tên sát thủ bỗng nhiên hiện ra một cái miệng rộng dữ tợn đầy răng nanh sắc bén, trực tiếp đem tên sát thủ và Xích Hồn Yểm Ma nuốt chửng vào bên trong.
Hiển nhiên có kẻ tham lam muốn thôn phệ linh hồn của bọn hắn, hơn nữa còn không hề kiêng nể Lạc Nam chút nào.
“Muốn chết!”
Lạc Nam lạnh lẽo hừ một tiếng, Ám Nhiên Chuỷ Thủ trực tiếp cắm xuống.
Nhưng mà ngay lập tức, cái miệng rộng kia đã ẩn mình vào không gian, hơn nữa trước khi rời đi còn hướng Lạc Nam làm ra động tác liếm mép đầy khiêu khích.
Chỉ là khiến nó không thể ngờ, Lạc Nam vậy mà cũng sở hữu Không Gian Chi Lực, thậm chí còn vượt xa nó.
Lạc Nam điểm đầu ngón tay bắn ra, Không Gian Quy Tắc đã vô thanh vô thức truy đuổi theo tung tích của nó.