Phần 216
Lạc Nam vừa mới trở về doanh trại, sắc mặt không dễ nhìn chút nào…
Vốn hắn còn định lợi dụng đông đảo thuộc hạ của tên nhân tuyển số 3 để tiết kiệm công sức, nào ngờ nơi này đã trở thành một bãi hỗn loạn, máu thịt be bét vươn vãi khắp nơi, mà đám thuộc hạ của tên nhân tuyển số 3 cũng tan đàn xẻ nghé…
Nguyên nhân là vì chiến lực của nhân tuyển số 1 mạnh mẽ vượt xa dự kiến, vậy mà có thể một mình chém giét giữa số lượng đông đảo sát thủ đồng cấp.
Chứng kiến cảnh tượng như vậy, các nhân tuyển chưa bị loại khác vẫn đang ẩn trốn quan sát cục diện như được tiếp thêm sức mạnh, cả đám bạo phát thế công, số lượng đông đảo đồng loạt nhắm về phe cánh của nhân tuyển số 3 tiêu diệt.
Nhưng bọn hắn vốn không phải cùng một phe, trong lúc chiến đấu vẫn canh chừng những người khác sơ hở để ra tay cướp đoạt Linh Hồn, kết quả cuối cùng tạo thành một cuộc hỗn chiến quy mô lớn.
Doanh trại trở thành một bãi chiến trường, thuộc hạ dưới tay nhân tuyển số 3 gần như bị giết sạch sẽ… mà toàn bộ sát thủ cũng rút lui khỏi hiện trường, tiếp tục ẩn nấp chờ đợi thời cơ hành động.
Khóe miệng Lạc Nam co quắp, như vậy còn dùng thân phận nhân tuyển số 3 làm cái rắm a, hoàn toàn chẳng có chút giá trị gì.
“Chỉ tại tên khốn số 3 này quá mức cuồng vọng, Yểm Thiếu Chi Tranh có gần 3000 người tham dự, hắn chỉ mới tập hợp được gần trăm thủ hạ đã muốn tung hoành, kết quả chỉ cần đi sai một bước là cả thế cờ sụp đổ.” Lạc Nam thầm mắng không thôi.
Cục diện như thế này, không cần đến hắn bí mật giải quyết tên số 3, một mình số 1 đã có thể khuấy động phong vân rồi.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam quyết định phải truy lùng nhân tuyển số 1 nhân lúc đối phương đang trọng thương, bằng không nếu để kẻ này khôi phục cũng sẽ trở thành một phiền toái.
Dựa vào ký ức cướp được từ tên số 3, hắn cũng biết nhân tuyển số 1 là đệ tử của Đại Trưởng Lão, sở hữu một Yểm Ma có khả năng sử dụng Thần Đạo Quy Tắc trong một đoạn thời gian, cực kỳ bất phàm.
Nếu như mình cướp được thủ đoạn này cho Huyễn Mộng sử dụng, chẳng phải chiến lực sẽ gia tăng thêm một bậc? Ngày sau gặp phải Ngự Long Công Chúa cũng có thêm một con át chủ bài chống lại.
Vốn dĩ có thể dùng đến Xích Nha Hắc Ám hoặc bầy dơi Dị Yêu Sứ của Dị Nữ hỗ trợ truy tìm để tiết kiệm thời gian, nhưng chúng nó là đặc trưng của Lạc Nam và Tiểu Ma, vì tránh tiết lộ thân phận trong mắt đám trưởng lão đang quan sát, hắn chỉ đành không điều động đến chúng nó.
Ám Nhiên Tử Thần triển khai, Lạc Nam như u linh tan biến trong bóng tối…
Không thể không nói tại Tứ Đạo Cổ Lâm hắn như cá gặp nước, bởi lẽ hoàn cảnh âm u, bóng râm che phủ, không cần đến ban đêm thì đại đa số khu vực đều tối tăm, trở thành một nơi lý tưởng để Ám Nhiên Tử Thần hoạt động và cảm ứng.
Rất nhanh đã phát hiện tung tích của không ít mục tiêu, Lạc Nam liền như tử thần đoạt mạng lặng lẽ hạ xuống bên cạnh bọn hắn.
Đương nhiên ở mỗi khoảnh khắc cuối cùng, hắn đều cho đối phương lựa chọn giữa cái chết và đầu hàng.
“Xem ra đã không còn ai có thể ngăn cản hắn…” Bên trong Yểm Ma Điện, Nhị Trưởng Lão có chút bất đắc dĩ truyền âm.
Với thực lực của nhân tuyển số 2 và nhân tuyển số 1, thật ra vẫn có thể công bằng chiến một trận với kẻ này.
Chỉ là bọn hắn không ngờ các đệ tử của mình lại chém giết lẫn nhau, để Lạc Nam nhẹ nhõm ngư ông đắc lợi…
Cũng không thể trách mấy vị nhân tuyển đứng đầu được, bọn hắn làm sao có thể ngờ ở Yểm Thiếu Chi Tranh lần này sẽ có một tên yêu nghiệt như thế bất chợt nhảy vào tham dự mà đề phòng được đây?
Nhưng suy cho cùng, đó mới chính là bản chất của sát thủ, biết nắm bắt thời cơ, ẩn mình trong bóng tối như độc xà, sẵn sàng nhân lúc những con mồi lơ là tung ra một kích chí mạng.
“Kẻ này tuy rằng thủ đoạn bất phàm nhưng lòng dạ quá mức nhân từ, không thích hợp trở thành sát thủ chân chính.” Tam trưởng lão bày tỏ bất mãn:
“Rõ ràng hắn có rất nhiều cơ hội giết chết con mồi… nhưng lại cho đối phương cơ hội đầu hàng.”
Các vị trưởng lão khẽ gật đầu, bọn hắn cũng đã nhìn ra nguyên tắc của kẻ này… đối với những mục tiêu hắn chủ động tấn công, hắn đều cho mục tiêu cơ hội giữ lại mạng sống.
Đây là điều đại kỵ của một sát thủ, bởi lẽ một khi sát thủ ra tay… nhất kích tất sát là ưu tiên hàng đầu.
“Đáng tiếc đây không phải cuộc thi tuyển chọn sát thủ bình thường, mà là tuyển chọn Yểm Thiếu thế hệ này.” Đại Trưởng Lão ung dung truyền ý niệm:
“Yểm Thiếu là người tương lai sẽ kế thừa vị trí Điện Chủ, quyền sống hay chết của con mồi do bản thân hắn định đoạt, chúng ta cũng không được phép ý kiến.”
“Mặc dù bổn trưởng lão cũng không muốn thừa nhận, nhưng tuổi tác dưới 10 vạn có thể làm được như hắn… hoàn toàn xứng đáng trở thành Yểm Thiếu.”
Bốn vị trưởng lão khác trầm mặc không nói, hiển nhiên cũng không có lý do để phản bác.
Không mất quá nhiều thời gian, Lạc Nam lần theo khí tức suy yếu của Thần Đạo Quy Tắc tìm đến một động phủ…
Hắn dám khẳng định tám phần mười nhân tuyển số 1 sẽ ở trong này.
Nhếch miệng cười, Lạc Nam ung dung bước vào.
“Cút!”
Đột ngột, một tiếng rống thịnh nộ hòa cùng âm ba dữ dội từ trong hang oanh tạc thẳng ra, oành oành nghiền ép lấy toàn thân hắn.
RỐNG!
Nhưng Ám Nhiên Chuỷ Thủ cũng không phải dạng vừa, biến hóa thành một con Cùng Kỳ dữ tợn ngửa đầu gào thét, uy lực của Thần Binh chấn động thương khung, ầm ầm ngạnh kháng.
ĐÙNG.
Hai luồng âm ba công cùng lúc nổ tung, hang động rung lắc, từ trong đó có thân ảnh mãnh liệt bắn ra, lượn lờ trên đỉnh núi, đôi mắt đỏ ngầu như máu nhìn xuống.
Lạc Nam ánh mắt híp lại, không ngờ đây là một con sói xám quỷ dị, toàn thân như được sương khói hình thành giống như không có nhục thể, trôi nổi giữa không trung, tỏa ra sát khí ngưng tụ thành thực chất.
Đáng nói ở chỗ, tu vi của nó lại đạt đến Bán Thần Cảnh, tiệm cận Yêu Thần Đạo.
Hắn lấy ra Gương Dị Chủng chiếu vào quan sát, Gương Dị Chủng vậy mà không hề cung cấp thông tin, điều này chứng minh con sói này không phải Thiên Địa Dị Chủng.
“Công tử, con sói này là U Hồn Yên Lang, một loại Thượng Cổ Hồn Thú.” Huyễn Mộng có kiến thức về phương diện này, nhận ra lai lịch lên tiếng giải thích:
“Đại đa số Hồn Thú hầu như đều có tác dụng phụ trợ cho chủ nhân, nhưng U Hồn Yên Lang lại là Hồn Thú thiện chiến hiếu sát, cường đại vô cùng.”
“Một loại Hồn Thú à?” Lạc Nam chậc lưỡi.
Đã sớm quen với Hồn Thánh Thú của Trì Du Điệp giống như một chùm bông gòn khả ái đáng yêu nên ngay từ đầu hắn cũng không liên tưởng con sói hung ác này cũng là một loại Hồn Thú.
Bất quá Hồn Tộc có nhiều loại thì Hồn Thú cũng đa dạng phong phú là điều dễ hiểu, nhất là ở phiến thiên địa cao cấp hoang sơ như Tứ Đạo Cổ Lâm này…
“Tiểu tử, chỗ này không phải nơi ngươi nên đến, không muốn chết thì mau cút đi!” U Hồn Yên Lang phát ra thanh lạnh lẽo trầm thấp đầy uy hiếp.
“Chậc, xem ra nhân tuyển số 1 và con chó này quan hệ không tệ.” Lạc Nam gật gù.
Nhân tuyển số 1 trọng thương đã chạy đến chỗ con sói này trú ẩn, nó còn đứng ra bảo vệ y…
Dù sao thì Tứ Đạo Cổ Lâm này hoàn cảnh phức tạp, yêu thú cường đại nhiều không đếm xuể, nhân tuyển số 1 có thể ẩn nấp ở địa bàn của U Hồn Yên Lang cũng là bản lĩnh cá nhân, không hề vi phạm quy tắc.
“Muốn chết!”
Nghe Lạc Nam gọi mình là con chó, U Hồn Yên Lang chính thức nổi giận, sức mạnh của một Bán Thần bạo phát, làn khói khắp toàn thân nó biến thành một biển lửa linh hồn hừng thực thiêu đốt, sau đó như một khoả nham thạch khổng lồ lao thẳng đến tấn công.
“Ngươi mới là muốn chết.” Lạc Nam hừ một tiếng, ngay cả Thôn Thiên Ma Chủ hắn còn từng đánh qua, còn sợ con sói này sao?
Bán Thần Cảnh mà thôi, cũng không phải không thể chống lại…
“Yểm Ma Giới!”
Thi triển thủ đoạn đặc thù của Yểm Ma Điện, một phương thế giới nhanh chóng mở ra bao trùm xung quanh.
Vô tận Hồn Lực triển khai, Huyễn Mộng hiện thân, bên trong Yểm Ma Giới phân tách ra thành hàng nghìn luồng phân thân linh hồn.
Đây chính là sự lợi hại của Yểm Ma Giới, tuy rằng chỉ sở hữu có một Yểm Ma, nhưng ở trong phạm vi Yểm Ma Giới thì có thể hiển hóa thành hàng vạn phân thân tương ứng…
Đối mặt với công kích của U Hồn Yên Lang, Huyễn Mộng hai tay nâng lên điều động khả năng của Thực Không Yểm Ma, ở giữa không trung tạo ra một cái miệng rộng như lỗ đen không đáy, mãnh liệt cắn nuốt, làm suy yếu thế công của nó.
Hàng vạn phân thân của nàng vung ra xiềng xích linh hồn đầy rẫy gai nhọn xuyên qua không gian, mãnh liệt trói chặt lấy toàn thân của U Hồn Yên Lang.
“Các ngươi quá yếu.” U Hồn Yên Lang ngửa đầu hú dài, Bán Thần Hồn Lực bùng nổ phá vỡ tất cả xiềng xích trói buộc, phóng thích hàng trăm vạn tầng Sát Thế, toàn thân lại tan biến vào bóng tối, điên cuồng tập sát Lạc Nam.
“Muốn chơi hắc ám với ta?” Lạc Nam cười gằn một tiếng, Ám Nhiên Chuỷ Thủ trong tay thét gào.
Hai vạn hành tinh dồn nén sức mạnh, toàn bộ Chí Tôn Pháp Tướng mãnh liệt mở mắt.
Sau thời gian dài ngủ say, Sinh Mệnh Pháp Tướng cũng đã thức tỉnh, số lượng Chí Tôn Pháp Tướng của Lạc Nam trở về con số 20.
Lực lượng của 20 Chí Tôn Pháp Tướng dung hợp cùng hai vạn hành tinh gia trì vào Ám Nhiên Chuỷ Thủ.
KENG!
Ám Nhiên Chuỷ Thủ đón nhận nguồn sức mạnh chưa từng có, thực lực Thần Binh Sơ Kỳ được phát huy đến một tối đa.
Lạc Nam trực tiếp phóng dao, Ám Nhiên Chuỷ Thủ chẳng khác nào một ngôi sao đen lao vọt giữa vũ trụ, bên trong bóng tối tốc độ càng gia tăng đến mức không tưởng, sát phạt bắn thẳng đến U Hồn Yên Lang.
“Không ổn!”
Cảm nhận được nguy cơ, U Hồn Yên Lang thay đổi phương hướng tìm cách né tránh, nhưng Ám Nhiên Chuỷ Thủ lại như tử thần đòi mạng, nó lao đi như tên bắn truy đuổi gắt gao, không cho đối phương cơ hội đào tẩu.
“Tuyệt Thế Thần Thông – Cửu Hồn Lang Sát!”
U Hồn Yên Lang thi triển thần thông, toàn thân nó bỗng nhiên phân tách thành chín phần, một phần dụ dỗ Ám Nhiên Chuỷ Thủ, tám phần còn lại nở nụ cười tàn khốc tiếp tục công kích Lạc Nam.
Nhưng nó chưa kịp vội mừng, Ám Nhiên Chuỷ Thủ cũng đột ngột phân tách, hơn nữa còn hóa thành 18 thanh phi dao điên cuồng truy sát.
Thần Binh Yêu Binh Tộc, một tên Bán Thần gặp phải cũng phải đau đầu.
“Làm sao có thể?” U Hồn Yên Lang hãi hùng khiếp vía.
PHỐC… PHỐC… PHỐC…
Từng luồng phân thân đồng loạt bị xé tan…
“Mộng Hồn Đại Pháp!”
Huyễn Mộng thi triển bí pháp đặc thù từ Minh Mộng Tộc vốn có của nàng, hai mắt hóa thành một màu phấn hồng, Hồn Lực mờ ảo trong Yểm Hồn Giới lặng lẽ bao phủ lấy U Hồn Yên Lang.
Sắc mặt U Hồn Yên Lang trở nên mê mang, vào khoảnh khắc này nó đã chìm vào mộng cảnh, nó như trở về tuổi thơ khi còn là một con sói nhỏ yếu đã gặp được nhân tuyển số 1 đang lịch luyện, hai bên kết giao, đồng cam cộng khổ, những ngày tháng đó thật đẹp…
Huyễn Mộng chỉ là Hồn Thiên Đạo, lẽ ra không đủ khả năng mê hoặc một Hồn Bán Thần… nhưng nhờ vào Nhân Yểm Đạo Hồn Kinh lợi hại cộng hưởng linh hồn cùng Lạc Nam khiến uy lực tăng mạnh, lại thêm Yểm Hồn Giới gia trì, khiến U Hồn Yên Lang cũng nhất thời rơi vào mộng ảo.
Nhân cơ hội đó, Ám Nhiên Chuỷ Thuỷ đã nhẹ nhõm xuyên qua…
“HÚ…”
Cơn đau khiến U Hồn Yên Lang gào thét đến tê tâm liệt phế, nó thoát khỏi mộng cảnh nhưng đã bị trọng thương, sương khói sắp toàn thân ảm đạm đến cực điểm.
Huyễn Mộng một lần nữa vung ra vô số Hồn Xích trói chặt lấy nó, trên xiềng xích là vô số gai nhọn mang theo Nguyền Rủa và Độc Hồn thâm nhập vào bên trong, khiến U Hồn Yên Lang đã bị thương nay lại càng suy yếu, chẳng khác nào cá nằm trên thớt.
“Đoạt Hồn!”
Lạc Nam không muốn bỏ qua cơ hội, đoạt lấy Linh Hồn của một con Hồn Bán Thần sẽ là chất đại bổ đối với hắn và Huyễn Mộng.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mở ra, tuôn trào hấp lực cường đại đem thân thể của U Hồn Yên Lang nuốt vào…
“Xin dừng tay!”
Một tiếng cầu khẩn yếu ớt truyền đến, chỉ thấy từ bên trong động phủ, nhân tuyển số 1 lảo đảo bước ra.
Hiển nhiên y vẫn còn bị thương… cái giá để vượt cấp sử dụng Thần Đạo Quy Tắc là không hề nhỏ.
Nhưng vì không muốn bằng hữu U Hồn Yên Lang gặp nạn, chỉ đành hiện thân cầu xin tha thứ.
Nhưng Lạc Nam đâu phải kẻ ăn chay? Hắn và nhân tuyển số 1 là đối thủ, làm sao sẽ vì vài lời mà bỏ qua cơ hội thôn phệ U Hồn Yên Lang?
Thấy Lạc Nam sắp thật sự đoạt sạch linh hồn của con Hồn Thú đáng thương, nhân tuyển số 1 vội vàng quỳ xuống một chân:
“Hãy tha cho nó, ta nguyện ý trở thành thuộc hạ của ngài vĩnh viễn.”
Nói xong đem Lệnh Bài Nhân Tuyển cung kính dâng lên.
Lạc Nam vuốt cằm cân nhắc một phen, thực lực của nhân tuyển số 1 chỉ ở mức tạm mà thôi, so ra còn kém hơn các nàng Lạc Long Nhi hay họa Thuỷ… nhưng thứ khiến hắn hứng thú là khả năng lĩnh ngộ Thần Đạo Quy Tắc từ Yểm Ma của đối phương.
Nghĩ đến đây, liền trầm giọng nói:
“Còn chưa đủ, ngươi hãy ký khế ước với nó, cùng nhau thần phục ta!”