Phần 22
Nghe thấy lời nói của Lạc Nam, sắc mặt cả đám có chút cứng lại.
Trận chiến giữa “Tiểu Ma” và Thiên Hoàng Công Chúa từ lâu đã sớm lan truyền rộng rãi, người ở đây đại đa số đều biết chiến lực của hắn không đơn giản.
Bất quá vẫn có một tên Thiên Tử của Đạo Hành Điện giận dữ nói:
“Ngươi tuy rằng lợi hại, tu vi bất quá vẫn là Đạo Cảnh mà thôi, dám ở trước mặt chúng ta lớn lối?”
Thanh âm vừa dứt, chỉ thấy chín loại Thuộc Tính nồng đậm bao trùm nắm đấm của hắn, mang theo chín loại Quy Tắc Chi Lực cùng lúc đấm ra một quyền.
Thiên Tử thường có tu vi Đại Đạo Cảnh, mà tên này lại còn là Đại Đạo Hậu Kỳ.
Đối mặt với một quyền của hắn, Lạc Nam nở nụ cười lạnh lẽo, tu vi bùng phát, một vạn đường Ma Văn bao phủ cánh tay, Vực Thần Đạo Kinh dồn nén Quyền Vực đến cực hạn hung hăng oanh tạc.
BÙM!
Trong ánh mắt co lại của tên Thiên Tử, hắn chỉ nghe thấy âm thanh xương cốt của mình rạn vỡ, sau đó toàn bộ cánh tay băng liệt như máu, cơ thể bị lực phản chấn như diều đứt dây bay ngược ra ngoài.
“Hự… ngươi đã đột phá Đại Đạo Cảnh?!” Thiên Tử vừa đau vừa sợ gầm lên.
Thì ra khi tên tuổi của Tiểu Ma lan truyền, người khác đều biết hắn lấy tu vi Đạo Cảnh chiến với Thiên Hoàng Công Chúa trong cùng cảnh giới, nhưng đâu ngờ hắn đã đột phá Đại Đạo Cảnh.
Những người khác càng không nghĩ tới, kẻ này chỉ là Đại Đạo Sơ Kỳ lại có thể một quyền đấm nát cánh tay của Thiên Tử tu vi Đại Đạo Hậu Kỳ.
“Chiến lực như thế cũng muốn tranh đoạt đệ tử với Độ Đạo Môn?” Lạc Nam nhàn nhạt cười:
“Ai cho các ngươi lá gan?”
“Ngươi đừng phách lối, ở đây không phải chỉ có Đại Đạo Cảnh.” Nguyệt Lượng vỗ bàn đứng lên.
Hắn là Thiếu Thần Tử duy nhất có mặt tại đây, tu vi Thiên Đạo Cảnh.
Nhưng Cầm Thanh Vận cũng dửng dưng nhìn hắn lên tiếng:
“Ta cũng muốn thử một phen chiến lực của Thiếu Thần Tử Song Thần Môn.”
Nguyệt Lượng sắc mặt âm trầm, tuy rằng hắn tự tin mình sẽ không thua Cầm Thanh Vận… nhưng lại không dám đắc tội với người của Độ Đạo Môn.
Bầu không khí giương cung bạt kiếm, Phụng Liên sợ mấy kẻ này chiến đấu sẽ san bằng Phụng Nguyên Các của mình, vội vàng mở miệng:
“Đa tạ các vị hậu ái tiểu nữ, nhưng nếu nàng đã chọn Độ Đạo Môn… người làm mẫu thân như ta cũng toàn lực ủng hộ, hy vọng các vị đừng nên cưỡng cầu.”
Được nàng cấp cho một bậc thang, một đám Thiên Tử, Thiên Nữ mới lạnh lùng hừ một tiếng:
“Nếu các chủ đã nói thế thì chúng ta cũng đành thôi, dù sao thì thế gian này vốn không thiếu đệ tử có thiên phú xuất chúng.”
Nói xong, cả đám cũng không thèm cáo từ, trực tiếp xé không rời đi.
Lạc Nam âm thầm cảm thán, thân là một trong bốn thế lực hàng đầu Đạo Địa cũng có cái hay, hắn tin tưởng đổi lại nếu mình đến từ Đạo Thống nào đó yếu hơn, kiểu gì đám người này cũng làm đến cùng.
Với thân phận Thiên Tử, Thiên Nữ của bọn hắn còn chưa dám tùy tiện xung đột với người của Độ Đạo Môn, nhất là trong chuyện lần này là bọn hắn đuối lý.
Ban đầu chỉ muốn hù dọa một chút, nào ngờ thái độ của Lạc Nam và Cầm Thanh Vận quá mức cứng rắn, cho nên cả đám không dám ngang ngược làm đến cùng.
“Sư huynh, ngươi thật sự sẽ tạo cơ hội để ta gặp được Lạc Nam sao?” Tiểu Thất hai mắt long lanh nhìn Lạc Nam hỏi.
“Khụ… nhân vật như thế giống thần long thấy đầu không thấy đuôi, ta cũng không dám đảm bảo.” Lạc Nam ho khan một tiếng:
“Bất quá chỉ cần có cơ hội, ta sẽ cố gắng hết sức.”
“Tốt quá.” Tiểu Thất gật gật cái đầu nhỏ.
Nàng chạy đến ôm lấy Phụng Liên, nũng nịu nói: “Mẫu thân, sắp tới ta phải đến tông môn tu luyện, lại không thể phụng bồi ngươi.”
“Nha đầu ngốc, con có thể tùy thời trở về nhà bất kỳ lúc nào.” Phụng Liên sủng ái xoa mái tóc như mây hồng của nữ nhi.
“Các chủ cũng có thể đến Độ Đạo Môn bất cứ lúc nào.” Cầm Thanh Vận trong trẻo nói:
“Tiểu Thất vào Thiên Âm Đạo Thống sẽ được một vị trưởng lão thu làm đệ tử, thân phận chính là Thiên Nữ, tiền đồ sáng lạng, không cần lo lắng.”
“Ta nghĩ nên bố trí một toà Truyền Tống Trận liên thông đến Phụng Nguyên Các, để có thể chi viện kịp thời tránh trường hợp bị nhắm vào.” Lạc Nam vuốt cằm.
“Đa tạ hai vị.” Phụng Liên cảm kích nói, nhìn thấy Cầm Thanh Vận và hắn tính toán cân nhắc chu toàn, nàng cũng an lòng giao phó nữ nhi.
“Ngươi biết bố trí Truyền Tống Trận à?” Cầm Thanh Vận ngoài ý muốn nhìn Lạc Nam.
“Năm đó ở Trân Bảo Lâu được bồi dưỡng, mỗi lĩnh vực có học một ít.” Lạc Nam vuốt vuốt mũi:
“Trình độ tuy có hạn, nhưng Truyền Tống Trận thì vẫn lập được.”
“Không tệ, chẳng trách Toàn Chức Đạo Thống nhiều lần lôi kéo ngươi.” Cầm Thanh Vận nhếch môi.
Lạc Nam bắt đầu ở phía sau Phụng Nguyên Các lâp xuống một toà Truyền Tống Trận.
Tiểu Thất cũng thu xếp hành lý, chia tay cùng mẫu thân, trưởng bối và các đồng môn.
Làm xong tất cả, trước sự đưa tiễn của Phụng Nguyên Các, ba người bước lên lưng Bạch Hạc ngự không mà đi.
“Lần này không nghĩ đơn giản hơn dự kiến, tất cả là nhờ có ngươi…” Cầm Thanh Vận nhìn Lạc Nam gật gù.
Nàng không thể không thán phục sư tỷ Cầm Dao Nhã, nếu không chỉ định sư đệ đi theo mình, sợ rằng khó mà thuận lợi như thế.
“Đệ cũng là may mắn mà thôi.” Lạc Nam nhìn lấy Tiểu Thất đang tung tăng ở một bên mà mỉm cười.
Ai lại nghĩ đến cô nàng thiên tài này lại là tiểu mê muội của chính mình? Như thế thì thuyết phục thật quá dễ.
Bất quá có lẽ hắn hơi xem nhẹ thành tích đạt được của bản thân, việc thống nhất cả Ngũ Châu Tứ Vực từ trước đến nay không ai làm được thì hắn đã hoàn thành, khiến những thiếu niên, thiếu nữ mới lớn ở khu vực trung lập như Đạo Địa hay Đạo Hải nghe danh cảm thấy ngưỡng mộ cũng là điều dễ hiểu.
“Được rồi, kế tiếp bắt đầu chiêu mộ thêm các đệ tử khác nữa là hoàn thành nhiệm vụ.” Cầm Thanh Vận ra lệnh cho Bạch Hạc hướng về một phía bay đi.
“Hình thức tuyển chọn thế nào?” Lạc Nam hỏi.
“Tùy ý chúng ta quyết định, bất quá bởi vì số lượng có hạn, mỗi toà thành hay mỗi thế lực chỉ nên tuyển một người có thiên phú tốt nhất.” Cầm Thanh Vận hồi đáp.
“Khắc nghiệt như vậy?” Lạc Nam giật mình.
“Đạo Địa rộng lớn vô hạn, chỉ ở phụ cận Độ Đạo Môn đã có hàng nghìn toà thành, hàng nghìn thế lực từ cao đến thấp, mỗi nơi tuyển một người… sau khi tuyển xong cũng đã có đến hàng nghìn tân đệ tử.” Cầm Thanh Vận nhún vai:
“Trước đó Độ Đạo Môn đã có thông báo, tất cả những tu sĩ dưới mười vạn tuổi đến từ các nơi nếu muốn gia nhập phải tập trung ở Thăng Đạo Đài, hiện tại chỉ cần đến đó là được.”
“Thăng Đạo Đài?” Lạc Nam hứng thú hỏi.
“Cũng không có gì, chỉ là một địa điểm dùng để chiêu mộ đệ tử mà thôi.” Cầm Thanh Vận vuốt tóc.
Tiểu Thất ở một bên nghe được cũng vô cùng phấn khích, nàng muốn xem thử sư huynh và sư tỷ sẽ làm thế nào để tuyển chọn đệ tử ưu tú.
Ba ngày sau, Bạch Hạc bay đến một toà đài cao sừng sững giữa thiên địa.
Đài cao này đâm thẳng vào mây, cao hơn mười vạn trượng, từ trên nhìn xuống dưới có thể thấy vô số tu sĩ tập hợp lít nha lít nhít như những con kiến, cực kỳ náo nhiệt.
Lạc Nam quét mắt nhìn xuống, phát hiện số lượng tu sĩ đến ứng tuyển có hơn mười vạn, đại đa số đều là người trẻ tuổi, tu vi dao động từ Chí Tôn cho đến Đạo Cảnh.
Trong này có người đến từ thế lực cấp thấp, có người là tán tu… tất cả đều mong muốn đặt chân vào một trong tứ đại thế lực mạnh nhất Đạo Địa.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hắn nhịn không được mà ngậm ngùi…
Đã từng có thời điểm, hắn cũng chen chút bên trong dòng người với hy vọng tiến vào Thánh Linh Học Phủ, Bồng Lai Tiên Đảo hay trở thành đệ tử của Côn Lôn Nữ Hoàng.
Không nghĩ đến ngày hôm nay, bản thân lại tham dự với một vai trò khác.
“A… cao nhân Độ Đạo Môn đến rồi!”
“Trời ạ, đó là Thanh Vận Tiên Tử… nàng sẽ đích thân khảo hạch chúng ta? Thật là vinh hạnh to lớn.”
“Nhìn kìa, bên cạnh nàng còn có tiểu thư của Phụng Nguyên Các, vị yêu nghiệt này đã lựa chọn gia nhập Độ Đạo Môn?”
“Vị nam tử kia là ai? Nhìn dáng vẻ chắc hẳn cũng là đệ tử của Độ Đạo Môn.”
“Hừ, kiến thức của ngươi kém lắm, đó là nhân vật đã đánh bại Thiên Hoàng Công Chúa trong cùng cấp, vì Đạo Địa lấy lại danh dự.”
“Oa, đều là đại nhân vật…”
Nhìn thấy Bạch Hạc đến gần và ba thân ảnh đứng trên lưng nó, toàn trường xôn xao bàn tán, nghị luận ầm ĩ.
Cầm Thanh Vận là nhân vật nổi danh trong hàng ngũ Độ Đạo Môn, ở trong mắt vô số người chính là tình nhân trong mộng.
Tiểu Thất là yêu nghiệt của Phụng Nguyên Các nổi tiếng gần xa.
Còn Tiểu Ma lại là nhân tài nhất chiến thành danh, đem Thiên Hoàng Công Chúa đánh bại.
Chứng kiến cả ba cùng lúc xuất hiện, đám đông như được tiếp thêm động lực vô cùng to lớn.
Bạch Hạc hạ xuống, Cầm Thanh Vận nhẹ phất tay giải trừ Trận Pháp phong tỏa đài cao, ba người bước xuống đài.
Đảo mắt nhìn toàn trường một vòng, Cầm Thanh Vận nhẹ nâng cánh tay.
Tất cả âm thanh đều im bặt mà dừng, biểu lộ nghiêm túc đến cực điểm.
Nàng đưa mắt nhìn sang Lạc Nam: “Lần này giao cho ngươi tuyển chọn đệ tử, ta chỉ đứng ngoài quan sát, ngay cả phương thức cũng do ngươi đặt ra.”
Lạc Nam nghe vậy cũng cảm thấy thú vị, trước đây đều là hắn đi tham gia tuyển chọn, lần đầu tiên trở thành người đứng ra tuyển, cảm giác thật mới mẻ.
Bất quá đã được giao trách nhiệm đương nhiên phải cố gắng hoàn thành.
Thả người bay lên không trung, đánh giá hoàn cảnh xung quanh một chút, Lạc Nam cao giọng mở miệng:
“Ta là Thiên Tử Tiểu Ma, là người đại diện cho Độ Đạo Môn khảo hạch đệ tử lần này.”
“Luật chơi cũng rất đơn giản, Thăng Đạo Đài cao hơn mười vạn trượng… các vị từ dưới mặt đất bay lên đài, 2000 người thành công đặt chân đến đầu tiên sẽ trở thành đệ tử Độ Đạo Môn.”
“Đương nhiên trong quá trình này các ngươi có thể xuống tay với nhau, ngoài ra còn có chướng ngại vật do ta bố trí.”
“Còn ai thắc mắc gì không?”
Quy tắc đơn giản như vậy ai còn không hiểu chính là ngu xuẩn, vì vậy toàn trường đồng thanh quát:
“Không thắc mắc!”
“Sư huynh, muội muốn tham gia thử thách như những người khác có được không?” Tiểu Thất dơ tay hỏi.
“Haha, có chí khí…” Lạc Nam thoải mái cười:
“Vậy thì xuống đài!”
“Tốt.” Tiểu Thất hạ người bay xuống bên dưới mặt đất.
Đám đông thấy thế cũng tán thành lựa chọn của nàng, Tiểu Thất cũng sẽ tranh đấu để vào Độ Đạo Môn, ngày sau trong cùng thế hệ sẽ không ai dám nói là nàng được ưu ái, đối với thân phận Thiên Nữ của nàng tâm phục khẩu phục.
“Nha đầu này rất thông minh.” Cầm Thanh Vận mỉm cười.
Lạc Nam gật gù, đem tu vi áp chế xuống Cửu Cảnh Chí Tôn.
Sau đó, hàng vạn Ma Ảnh từ dưới cái bóng của hắn bay ra, trở thành những chướng ngại vật ngăn cản tu sĩ lên đài.
Vậy thì muốn thông qua khảo nghiệm, ít nhất ngươi phải có được thực lực đánh bại một Ma Ảnh của Lạc Nam.
“Hít… cả một đội Ma Quân?”
Nhìn thấy Ma Ảnh của Lạc Nam che đậy bầu trời trở nên đen kịch, đám đông hít sâu một ngụm khí lạnh.
Đã từng có người may mắn được xem hắn đại chiến Thiên Hoàng Công Chúa triệu hoán hàng loạt Ma Ảnh qua Lưu Ảnh Ngọc, nhưng khi nhìn tận mắt nhìn thấy vẫn là kinh hãi dị thường.
Một người có thể tạo ra hàng vạn Ma Ảnh với số lượng ngang bằng tất cả bọn hắn, quá mức kinh khủng.
“Bắt đầu!” Lạc Nam cao giọng tuyên bố.
“Chiến!”
Trong nháy mắt, tất cả đồng loạt gầm lên, vận sức bay thẳng lên đạo đài.
KHẶC KHẶC…
Toàn thể Ma Ảnh của Lạc Nam cũng nở nụ cười quỷ dị, cầm lấy Ma Đao lao vọt xuống…
Cứ thấy tên nào bay được một nửa độ cao, chúng nó sẽ phát động công kích.
Trong nháy mắt, cục diện trở nên hỗn loạn.
Tiểu Thất không chịu thua kém, nàng vận dụng Lôi Thuộc Tính và Phong Thuộc Tính ngưng kết thành một đôi cánh ở sau lưng, gia tăng tốc độ.
“Tiểu thư của Phụng Nguyên Các, xem chiêu!”
Có không ít người ghen ghét và đố kỵ xuất thân cũng như thiên phú của nàng, bắt đầu phát động tấn công.
Tiểu Thất híp mắt, Thời Gian Chi Lực vận chuyển đem tất cả công kích của bọn hắn làm chậm.
Sau đó Không Gian Chi Lực hình thành thông đạo nuốt trọn tất cả công kích.
Chưa dừng lại, thông đạo lại mở ra ở ngay bên cạnh tất cả bọn hắn, công kích từ bên trong đó bay ra.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Gậy ong đập lưng ong, chấn bay hàng loạt kẻ dám xuất thủ với nàng.
“Không tệ…” Cầm Thanh Vận tán thưởng:
“Khi không phân ra linh hồn riêng biệt, nàng có thể điều động cùng lúc 14 loại thuộc tính để chiến đấu.”
Tiểu Thất không muốn tiếp tục phiền phức, trực tiếp dung nhập Không Gian Chi Lực vào đôi chân, dịch chuyển không gian.
Bất quá ngay khi nàng vừa tiếp cận đạo đài, đã có ba Ma Ảnh của Lạc Nam cùng lúc xuất hiện vây lấy.
Tiểu Thất biểu lộ bình tĩnh, một bên Thất Hồn Đạo Nhãn sáng lên.
Hoả Diễm Linh Hồn, Hàn Băng Linh Hồn và Thổ Linh Hồn xuất hiện.
Trong đó Thổ Linh Hồn đánh ra một tấm Đại Thuẫn bằng đất ngăn chặn công kích của ba tôn Ma Ảnh.
Hoả Diễm Linh Hồn và Hàn Băng Linh Hồn dung hợp thi triển Vũ Kỹ – Liệt Hàn Phượng Vũ đánh ra một đôi cánh phượng hoàng với quy mô lớn.
Công kích vừa ra, đem ba tôn Ma Ảnh tu vi Chí Tôn của Lạc Nam huỷ diệt.
Nhưng cùng lúc đó, lại có một Ma Ảnh phía sau cầm Ma Đao đâm xuyên cơ thể nàng, máu tươi nhuộm lấy mái tóc hồng.
Tiểu Thất cắn chặt răng, Phong Lôi Dực kích nổ đem Ma Ảnh đánh bay.
Sau đó Sinh Mệnh Chi Lực bao trùm vết thương, làm lành với tốc độ nhanh chóng.
Trong ánh mắt thán phục của toàn trường, Tiểu Thất thành công trở thành người đầu tiên vượt qua thử thách, đăng lâm Đạo Đài.
“Rất khá…” Lạc Nam nâng lên ngón tay cái.
Hắn cố ý cử đến bốn tên Ma Ảnh gây khó dễ cho Tiểu Thất nhưng vẫn bất thành.
Còn những đệ tử khác chỉ cần chống lại một Ma Ảnh mà thôi.
Làm như thế, Tiểu Thất càng chứng minh được bản lĩnh.
Nàng gia nhập Độ Đạo Môn bằng vào thực lực chân chính mà không phải được xem trọng hay ưu ái.
Khi chứng kiến Tiểu Thất thành công, tất cả những người khác càng như được uống chất kích thích, bắt đầu liều mạng.
Người lên đài càng nhiều nhưng số lượng rơi đài lại đếm không hết…
Cực kỳ khắc nghiệt…