Phần 220
Lạc Nam lần đầu đặt chân vào Yểm Ma Điện.
Khác với bầu không khí âm u, quỷ bí bên ngoài… bên trong Yểm Ma Điện lại là một quang cảnh trang nghiêm, cổ kính, được chia thành các khu vực khác biệt nhau.
Ngay vừa bước vào trong điện, hai bên có hai pho tượng khổng lồ mang đến một cổ áp bách vô hình khiến linh hồn run rẩy, dường như đang đối mặt với tử thần đòi mạng bất cứ lúc nào.
Pho tượng bên phải là một vị sát thủ đội mũ trùm đầu, toàn thân đen kịch, trong tay cầm một đôi song đao như hai lưỡi liềm cắt ngắn đang lao đến đoạt mạng con mồi.
Pho tượng bên trái là một Yểm Ma có sương khói bay quanh, diện mục dữ tợn, đỉnh đầu mọc sừng, răng nanh bén nhọn như lệ quỷ cùng tám cánh tay như có thể che thiên phủ địa, trấn áp càn khôn.
Lạc Nam suy đoán đây có lẽ là tượng của người sáng lập Yểm Ma Điện cùng với Yểm Ma của y.
Hít nhẹ một hơi, hắn tiếp tục tiến sâu vào bên trong…
Rất nhanh đã vào giữa trung tâm đại điện, nơi có một kiện cốt tọa được đúc thành từ hàng trăm cái đầu lâu, mỗi cái đầu lâu tỏa ra khí tức Thần Đạo Cảnh được đặt trên đài cao…
Dưới chân cốt tọa là bản đồ thu nhỏ của toàn bộ Đạo Giới, mà bên trên bản đồ cắm đầy các thanh Thần Binh nhuộm máu, có đao, có kiếm, có thương, có mâu… chúng nó tỏa ra khí tức oán than, biệt khuất, căm hận nhưng lại càng nhiều là bất lực, tạo cảm giác dường như chủ nhân của các thanh Thần Binh này đã ngã xuống đầy uất hận, mà chúng nó cũng bị xem như chiến lợi phẩm mang về nơi này trưng bày.
Thoáng chớp mắt, bên trên cốt tọa bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh.
Đồng tử Lạc Nam co lại, hắn không nhìn thấy người này từ đâu xuất hiện, cũng không nhìn thấy người này rốt cuộc đến bằng cách nào.
Nhưng Lạc Nam có thể suy đoán, vị này chắc hẳn là Yểm Ma Điện Chủ… sở hữu Thời Gian Chi Lực đạt đến mức đăng phong tạo cực, vừa rồi ngay khi thời gian đứng yên trong chớp nhoáng đã hàng lâm mà đến.
Lạc Nam không dám tưởng tượng nếu vừa rồi vị này ra tay với mình, sợ rằng mình ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Đây mới chính là nhân vật có thể đồ thần, loại cảm giác như đối diện với kẻ có thể tước đoạt tính mạng của mình bất cứ lúc nào này Lạc Nam chưa từng trải qua, ngay cả Loạn Hoàng Vũ cũng không mang đến cảm giác nguy hiểm tột cùng như vậy cho hắn.
Lạc Nam càng thêm cẩn thận, đứng thẳng lưng không nói lời nào.
Yểm Ma Điện Chủ ngã lưng nửa nằm nửa ngồi trên cốt tọa, ẩn mình trong một bộ giáp đen bao phủ từ đầu đến chân.
Đây là bộ giáp đen tuyền thuần tuý, bên trên không hề có bất cứ họa tiết hay hoa văn nào, chỉ vừa đủ bao trùm toàn thân, lộ ra một đôi mắt hờ hững thâm thuý như có thể nhìn xuống thế gian vạn vật.
Lạc Nam có cảm giác như mình đang đối mặt với một kỵ sĩ hơn là một sát thủ, bất quá hắn vẫn giữ nguyên tắc trầm ổn lạnh lùng, không mở miệng nói tiếng nào, thậm chí ngay cả chào hỏi cũng không làm.
Sát thủ không cần lễ nghĩa như vậy…
Mà Yểm Ma Điện Chủ cũng chỉ hờ hững nhìn hắn, sau đó một tay chậm rãi nâng lên.
Linh Hồn của Lạc Nam theo động tác của đối phương như bị kéo ra ngoài, thình lình diện mạo mờ ảo của linh hồn lúc này chính là Tiểu Ma.
Mà “ký ức” của Tiểu Ma cũng như một thước phim nhanh chóng phản chiếu giữa đại điện.
Từng là thiên tài được Trân Bảo Lâu bồi dưỡng để phò tá Trương tiểu thư, tuy nhiên vì đem lòng cảm mến nàng mà bị trục xuất vào buổi bán đấu giá, đem rao bán để thu về lợi nhuận.
Được Không Mộc Đạo Nhân của Độ Đạo Môn thu vào Thanh Trà Sơn đặt tên là Tiểu Ma, từ tên tiểu đồng một đường nỗ lực, cố gắng tranh đấu và phát triển, ngày càng được Độ Đạo Môn tin cậy, cuối cùng trở thành Thiên Tử của Toàn Chức Đạo Thống trong Độ Đạo Môn.
Trong một lần lịch luyện ở Tứ Đạo Cổ Lâm đụng độ với Nhân Tuyển số 69, sau khi kịch chiến giết được Nhân Tuyển số 69, phát hiện Lệnh Bài Nhân Tuyển, từ đó phối hợp với Độc Nguyền Yểm Ma – Huyễn Mộng của Thiên Âm Đạo Thống với ý đồ lên kế hoạch tham gia Yểm Thiếu Chi Tranh.
Để đảm bảo có đủ thực lực giành chiến thắng, không ngại nguy hiểm lăn lộn vào Thâm Uyên Chư Thần, may mắn đạt được cơ duyên do Ám Nhiên Sát Thần lưu lại, kế thừa Ám Nhiên Chuỷ Thủ.
Bằng vào mưu kế và thực lực của bản thân quét ngang Yểm Thiếu Chi Tranh, trở thành kẻ thắng lợi cuối cùng.
Mọi thứ có thể nói là thật thật giả giả, đây chính là ký ức và linh hồn mà Lạc Nam thông qua Thần Diện Mặt Nạ phỏng chế đi ra, có được Bá Đạo Quy Tắc và Thái Thượng Đạo Ngôn Kinh hỗ trợ quả thật là không chút kẻ hở nào, ngay cả cẩn trọng như Bích Tiêu đã xem đi xem lại nhiều lần vẫn cảm thấy vô cùng hợp lý để giải thích cho thân phận của hắn, vì sao hắn có được thiên phú và chiến lực như vậy.
Mà một lần nữa đại tỷ không để hắn thất vọng, chỉ thấy Yểm Ma Điện Chủ phát ra thanh âm, cũng không rõ là truyền âm hay mở miệng nói chuyện:
“Thân là Thiên Tử của Độ Đạo Môn còn muốn đến Yểm Ma Điện làm Yểm Thiếu, dã tâm của ngươi không nhỏ.”
“Cơ hội đến, đương nhiên phải nắm bắt.” Lạc Nam nghiêm nghị đáp.
“Nếu không phải là cơ hội, mà là đại họa thì sao?” Yểm Ma Điện Chủ nhàn nhạt hỏi.
“Cơ duyên luôn đi kèm hung hiểm, huống hồ gì là đại cơ duyên như Yểm Thiếu của Yểm Ma Điện?” Lạc Nam cười nhạt:
“Dù biết chắc phải chết, cũng phải liều lĩnh thử một lần.”
“Không tệ…” Yểm Ma Điện Chủ nhẹ gật đầu:
“Có quyết đoán, có bản lĩnh cũng có thực lực, hoàn toàn đủ tư cách trở thành Yểm Thiếu thế hệ này, ngươi được công nhận, địa vị tại Yểm Ma Điện chỉ dưới bổn tọa.”
“KENG, hoàn thành nhiệm vụ Yểm Thiếu, nhận được hai lần triệu hoán ngẫu nhiên.” Hệ Thống cùng lúc vang lên thanh âm.
Lạc Nam thầm thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng thành công.
“Nghe cho rõ, nhiệm vụ quan trọng nhất bổn tọa giao cho ngươi trong thế hệ này…”
Nhưng lời tiếp theo của Yểm Ma Điện Chủ lại khiến sống lưng hắn chợt lạnh lẽo:
“Săn giết kẻ đang đứng đầu Ngũ Châu Tứ Vực – Lạc Nam.”
“Ám sát Lạc Nam?”
Lạc Nam ngoài mặt bình thản, trong lòng lại mắng chửi đậu đen rau muống.
Khả năng cao là Bá Đạo Quy Tắc của hắn đã khiến Yểm Ma Điện Chủ chú ý rồi.
Ngoại trừ Bá Đạo Quy Tắc, Lạc Nam tạm thời không nghĩ ra nguyên nhân nào khác dẫn đến việc Yểm Ma Điện Chủ lại muốn giết hắn.
Nếu vì giải thưởng năm kiện Thần Binh mà đám Đạo Quốc, Đạo Vực đặt ra thì có phần không hợp lý, bởi vì nhìn về phía bên dưới Cốt tọa có hơn mười kiện Thần Binh đang cắm ở phía trước, từng ấy Thần Binh chẳng lẽ còn không đủ dùng sao? Hắn không nghĩ Yểm Ma Điện Chủ sẽ vì tham lam năm kiện Thần Binh mà muốn nhắm vào một tên hậu bối.
“Ngươi có ý kiến gì không?” Yểm Ma Điện Chủ trầm thấp hỏi.
“Không, ta xin lĩnh mệnh.” Lạc Nam gật đầu đáp, sát thủ không hỏi lý do giết người, chỉ làm theo nhiệm vụ được giao phó.
“Ngươi vốn không phải sát thủ nhưng lại thích ứng rất nhanh, ánh mắt của Ám Nhiên Sát Thần cũng khá đấy.” Yểm Ma Điện Chủ cười nhạt:
“Đương nhiên với thực lực của ngươi hiện tại, đừng nói là giết chết Lạc Nam… e rằng không thể trụ nổi trong tay hắn quá mười chiêu.”
“Trong thời gian tới, ngươi sẽ được tiếp nhận truyền thừa cao cấp nhất của Yểm Ma Điện, từ đó gia tăng thực lực để có cơ hội thành công.”
“Về phần thân phận ở Độ Đạo Môn vẫn cứ giữ lấy, nói không chừng sau này sẽ có chỗ dùng đến.”
“Đã hiểu.” Lạc Nam ngắn gọn hồi đáp, trong lòng lại âm thầm bĩu môi, Yểm Ma Điện Chủ dám nhắm vào ta, để xem ngày sau ta đem các ngươi quậy đến gà bay chó chạy.
“Hiện tại ngươi đã là đệ tử của bổn tọa.” Yểm Ma Điện Chủ bỗng nhiên hừ một tiếng:
“Bổn tọa cũng muốn xem thử, đồ đệ của ta bồi dưỡng ra liệu có sánh bằng đệ nhất yêu nghiệt Phá Đạo Hội hay không.”
Lạc Nam giật mình, nghe cách nói kiểu này… chẳng lẽ Yểm Ma Điện Chủ có thù hận với đại tỷ?
“Đây là Yểm Thiếu Chi Liên tượng trưng cho thân phận của ngươi, cũng là lễ vật bổn tọa chuẩn bị cho đệ tử.” Yểm Ma Điện Chủ phất tay.
Một sợi dây chuyền đỏ rực như máu bay đến, mặt dây chuyền là hai chữ Yểm Thiếu được gắn kết với nhau, tỏa ra khí tức huyền ảo và huyền bí.
Không đợi Lạc Nam tiếp nhận, nó như có linh tính chủ động đeo vào trên cổ của hắn, ẩn sau lớp áo choàng.
“Nhìn thấy Yểm Thiếu Chi Liên như nhìn thấy bổn tọa đích thân đến, ngay cả Trưởng Lão cũng phải theo lệnh của ngươi mà hành sự.” Yểm Ma Điện Chủ nói tiếp:
“Đương nhiên mọi thứ đều có giới hạn, những việc ngươi sai khiến bọn họ không thể xúc phạm đến tôn nghiêm, cũng như ảnh hưởng đến lợi ích.”
“Đệ tử đã hiểu.” Lạc Nam trịnh trọng gật đầu.
“Được rồi, kế tiếp hãy để Đại Trưởng Lão mang ngươi đi làm quen với hoàn cảnh ở Yểm Ma Điện và tiếp nhận truyền thừa.”
Yểm Ma Điện Chủ nói xong, thân ảnh cũng chậm rãi tan biến.
Lạc Nam hít sâu một hơi, từ đầu đến cuối hắn chưa nhìn thấy mặt mũi của vị “sư phụ” này, ngay cả giới tính của đối phương cũng không biết a, vẫn là quá mức bí hiểm.
“Bích Tiêu, nàng nghĩ nguyên nhân gì khiến Điện Chủ nhắm vào ta? Là do Bá Đạo Quy Tắc sao?” Hắn muốn nghe thử ý kiến của Bích Tiêu.
“Điện chủ nhắm vào ngươi?” Bích Tiêu giật mình.
Lạc Nam quên mất, vừa rồi nhìn thì như cùng Yểm Ma Điện Chủ nói chuyện… thực tế là song phương truyền âm với nhau.
Hắn đành đem nhiệm vụ mà Yểm Ma Điện Chủ giao phó kể lại một lần.
“Kỳ lạ…” Bích Tiêu nghe xong cảm thấy nghi hoặc:
“Dựa theo lời kể của ngươi, ta có cảm giác Yểm Ma Điện Chủ thật ra không muốn nhắm vào ngươi, mà giống như muốn khiêu khích đại tỷ hơn, bằng không với thực lực của y, rõ ràng có thể tự tay truy lùng và làm thịt ngươi, đâu cần phải giao nhiệm vụ cho một tên đệ tử?”
“Nàng nói cũng có lý…” Lạc Nam chau mày:
“Thế vì sao trước đó đám trưởng lão lại truy sát ta?”
“Hoặc đơn giản vì Yểm Ma Điện Chủ muốn truyền nhân của mình trở thành đệ nhất nhân trong cùng thế hệ nên muốn dùng ngươi làm đá mài đao cho Yểm Thiếu, còn việc đám trưởng lão truy sát ngươi đơn giản vì muốn có 5 kiện Thần Binh.” Bích Tiêu suy tư nói:
“Đáng tiếc đại tỷ đã bế quan, bằng không ta có thể hỏi thăm nàng thử một chút.”
Lạc Nam chép miệng, mọi suy đoán đều có cơ sở… ở đây đoán già đoán non cũng chẳng có lợi ích gì.
Trước mắt cứ tận dụng thân phận Yểm Thiếu gia tăng thực lực cũng như quyền hạn của Yểm Ma Điện rồi tính tiếp…
“Tham kiến Yểm Thiếu.” Đúng lúc này, thân ảnh Đại Trưởng Lão đã xuất hiện bên cạnh.
“Đại trưởng lão đừng khách khí, ngày sau hy vọng ngài chiếu cố nhiều hơn.” Lạc Nam chắp tay sau lưng:
“Về phần số 1, hãy để y đi theo bổn thiếu đi!”
“Hiện tại ngoại trừ Điện Chủ, Yểm Ma Điện đều sẽ nghe theo phân phó của Yểm Thiếu, số 1 có thể vừa mắt ngài chính là vinh dự của y.” Đại Trưởng Lão trả lời:
“Ta phụ trách mang Yểm Thiếu tham quan Yểm Ma Điện, tiếp nhận Yểm Thiếu Phủ.”
“Dẫn đường đi!” Lạc Nam gật đầu.
“Mời!” Đại Trưởng Lão phất tay.