Phần 221
Hai người đi tham quan bên trong Yểm Ma Điện, nơi này hình thành một phương thế giới, trong thế giới có phủ đệ của năm vị trưởng lão cũng như bảo khố của Yểm Ma Điện.
Ngoài ra bên dưới lòng đất của Yểm Ma Điện chính là không gian sinh sống của những Yểm Ma biến dị cường đại chưa có chủ nhân, tu vi ít nhất phải đạt đến Hồn Thiên Đạo mới được phép thu phục những Yểm Ma này, hơn nữa còn phải bỏ ra cái giá cực lớn.
Về phần Hồn Ma Đường do Hồn Ma Đường Chủ phụ trách tiếp quản chỉ là nơi bồi dưỡng những Yểm Ma cấp thấp, phải trải qua đào thải cực kỳ khắc nghiệt, thôn phệ lẫn nhau sau đó mới chọn ra số ít đưa vào không gian cao cấp dưới lòng đất.
“Yểm Thiếu Chi Liên là thứ có thể giúp Yểm Thiếu liên lạc với tất cả thành viên của Yểm Ma Điện ngoại trừ Điện Chủ, ngài có thể giao phó nhiệm vụ cho chúng ta thông qua Yểm Thiếu Chi Liên.”
Hai người vừa đi, Đại Trưởng Lão vừa truyền âm:
“Nhưng Yểm Ma Điện vẫn có quy tắc chung, ngay cả Yểm Thiếu muốn đạt được vật phẩm trong Bảo Khố cũng phải dùng Điểm Cống Hiến để trao đổi, đồng thời chúng ta cũng sẽ được ban thưởng Điểm Cống Hiến nếu như hoàn thành mệnh lệnh của ngài.”
“Chiến thắng trong Yểm Thiếu Chi Tranh, ngài đang có gần 3 vạn Điểm Cống Hiến tương ứng với tất cả đối thủ đã loại bỏ, đủ để đổi 3 vật phẩm cấp Thần Đạo Hạ Phẩm hoặc một Thần Đạo Trung Phẩm.”
“Bổn thiếu có phúc lợi nào đặc biệt nữa không?” Lạc Nam mỉm cười.
“Đương nhiên là có.” Đại Trưởng Lão gật đầu:
“Ngoài việc được ở tại Yểm Thiếu Phủ, ngài còn được tuyển chọn hai vị tùy tùng trong các sát thủ làm thuộc hạ cho mình.”
“Đồng thời ngài được quyền tiến vào bên dưới lòng đất tuyển chọn một Yểm Ma mạnh hơn để ký khế ước.”
“Ta đã có Yểm Ma rồi, làm sao ký thêm được nữa?” Lạc Nam nhíu mày.
“Ở các tầng sau của Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết cho phép người tu luyện sở hữu nhiều Yểm Ma cùng một lúc.” Đại Trưởng Lão giải thích:
“Nhưng vì Yểm Ma có khả năng thôn phệ để mạnh hơn, hầu hết chúng ta đều lựa chọn để Yểm Ma cắn nuốt lẫn nhau, chỉ giữ lại Yểm Ma mạnh nhất ở cuối cùng làm đồng bọn.”
Lạc Nam âm thầm không vui, bởi quy luật cắn nuốt đồng tộc của Yểm Ma thật sự quá mức tàn nhẫn.
Nhưng tạm thời hắn chưa đủ quyền lực thay đổi điều này, bởi lẽ đó đã là truyền thống của Yểm Ma Điện, sợ rằng chỉ có Điện Chủ mới đủ tư cách tác động đến.
“Ngoại trừ gần 3000 nhân tuyển tham gia Yểm Thiếu Chi Tranh, sát thủ của chúng ta còn ai lợi hại không?” Lạc Nam quan tâm đến vấn đề này.
“Còn rất nhiều.” Đại Trưởng Lão ung dung hồi đáp:
“Yểm Ma Điện là thế lực cổ xưa truyền thừa lâu đời, các nhân tuyển chỉ là những sát thủ non trẻ từ 10 vạn tuổi trở xuống, chúng ta có những sát thủ hàng trăm vạn tuổi, tuy rằng tu vi vẫn chưa đạt đến Thần Đạo nhưng thủ pháp giết người, thủ đoạn chiến đấu, thực lực đều vượt xa hầu hết các Nhân Tuyển, trong đó có số ít thậm chí đạt đến Bán Thần Cảnh… bọn họ đang hoạt động khắp các nơi, phân tán ở Đạo Giới với thân phận khác biệt.”
“Ngoài ra còn có đội ngũ Yểm Ma Tử Sĩ, bọn họ mới là lực lượng đáng sợ nhất của Yểm Ma Điện.”
“Nếu các sát thủ bình thường ám sát thất bại sẽ lập tức lựa chọn rút lui chờ cơ hội khác, vẫn biết quý trọng mạng sống…”
“Còn Yểm Ma Tử Sĩ một khi ra tay, không phải mục tiêu chết thì chính là bọn họ vong, có được đan dược, bí pháp bạo tăng thực lực trong thời gian ngắn, sẵn sàng trả giá bằng chính mạng sống của mình để hoàn thành nhiệm vụ, cùng với mục tiêu đồng quy vu tận, bằng mọi giá cũng phải giết chết mục tiêu.”
Lạc Nam nghe mà rùng mình, nội tình của Yểm Ma Điện quá mức đáng sợ.
“Tiếc rằng nhân vật có thể điều động Yểm Ma Tử Sĩ là Điện Chủ, ngay cả Yểm Thiếu cũng không thể, trừ phi được Điện Chủ thông qua.” Đại Trưởng Lão nói thêm.
“Ra là như thế…” Lạc Nam gật gù, vậy là quyền hạn của Yểm Thiếu vẫn còn có chút hạn chế nhất định.
“Hiện tại ngài muốn đi nhận lấy Yểm Ma hay là hai vị tùy tùng?” Đại Trưởng Lão đề nghị:
“Không tính số 1, vì đó là do tự thân bản sự của ngài thu phục.”
“Ta cần lựa chọn kỹ càng, việc này không vội.” Lạc Nam nói:
“Đến Yểm Thiếu Phủ xem sao.”
“Đương nhiên là được.” Đại Trưởng Lão đi trước dẫn đường.
Gần trên tầng cao nhất của Yểm Ma Điện, trong một không gian riêng biệt có một toà phủ đệ cổ kính trang nghiêm, phạm vi rộng đến trăm vạn dặm, Hồn Khí và Ma Khí cực kỳ nồng đậm, tuy nhiên hoàn cảnh xung quanh vẫn còn trống rỗng và đen kịch.
“Hoàn cảnh của Yểm Thiếu Phủ sẽ tự thiết lập và hình thành theo ý muốn của chủ nhân, ngoài ra Yểm Thiếu Chi Liên chính là chìa khóa để tiến vào, không có sự cho phép của ngài không ai được phép tiến vào.” Đại Trưởng Lão giải thích.
Lạc Nam thử dùng ý niệm câu thông với Yểm Thiếu Chi Liên đeo trên cổ, nhắm mắt kiến tạo hoàn cảnh theo ý mình.
Rất nhanh, đại sơn hùng vĩ với thác nước đổ xuống từ trên cao tạo thành một con suối uốn quanh phủ đệ, vườn hoa khoe sắc, hải dương bạt ngàn với bãi cát trắng và hàng dừa xanh, rừng tre xanh thanh mát dễ chịu, đồi thông có tuyết, mai và đào nở rộ ở một bên… tạo nên bầu không khí bốn mùa riêng biệt, gần gũi với thiên nhiên đến cực điểm.
Ở nơi này hắn giống như thần minh, mọi thứ đều hình thành theo mong muốn của hắn dựa vào Thần Đạo Quy Tắc của Yểm Thiếu Chi Liên tác động, giống như có khả năng khai thiên lập địa vậy.
Trước mắt cứ như vậy, khi nào có ý tưởng sẽ dựng lên thêm…
Thấy cảnh tượng này, Đại Trưởng Lão cảm khái:
“Trước đây khi Điện Chủ còn là Yểm Thiếu ở tại nơi này, xung quanh chính là kiến tạo thành thi sơn, huyết hải, cốt lâm…”
Lạc Nam khóe miệng co quắp, tạo ra nơi ghê rợn như vậy để ở? Yểm Ma Điện Chủ chắc chắn là có bệnh, có vấn đề về thần kinh.
“Ở giữa Yểm Thiếu Phủ có một toà Anh Linh Tổ Đàm, đó là nơi ngài tiếp nhận truyền thừa của Yểm Ma Điện.” Đại Trưởng Lão hướng dẫn:
“Anh Linh Tổ Đàm là chỗ các đời Yểm Thiếu đều tiếp nhận truyền thừa, một đời nối tiếp một đời, quá trình tiếp nhận truyền thừa cũng không bắt buộc chỉ diễn ra một lần duy nhất, tùy vào thiên phú và ngộ tính mà chia ra.”
“Điện Chủ trong quá khứ từng mấy lần vào Anh Linh Tổ Đàm?” Hắn nhịn không được hỏi.
“Điện Chủ thiên phú tuyệt luân, là nhân vật có thiên phú và ngộ tính xuất chúng, chỉ vào Anh Linh Tổ Đàm duy nhất một lần, tốn hơn ba năm thời gian là tiếp nhận toàn bộ truyền thừa thành công.” Đại Trưởng Lão khâm phục đáp:
“Từ đó một đường tung hoành ngang dọc cho đến thời điểm trở thành tân Điện Chủ, chưa từng phải vào Anh Linh Tổ Đàm lần thứ hai.”
“Ta hiện tại muốn tiếp nhận truyền thừa.” Lạc Nam cảm thấy hứng thú.
“Ta sẽ ở bên cạnh hộ pháp cho ngài.” Đại Trưởng Lão đề nghị.
“Không cần phiền Đại Trưởng Lão.” Lạc Nam lắc đầu:
“Để số 1 đến hộ pháp cho ta đi!”
Tại mật thất của Yểm Thiếu Phủ…
Một toà tiểu đàm bóc lên nghi ngút khói trắng yên tĩnh không chút gợn sóng.
Đứng ở bên bờ, Lạc Nam có thể cảm nhận rõ ràng khí tức Hồn Lực táo bạo như dầu sôi dữ dội tiềm ẩn ở bên trong.
Đây chính là Anh Linh Tổ Đàm, nơi lưu trữ truyền thừa cao cấp nhất của Yểm Ma Điện mà chỉ có Yểm Thiếu mới đủ tư cách tiến vào, về phần có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu tùy vào bản lĩnh của mỗi cá nhân.
“Ta bắt đầu tiếp nhận truyền thừa, nàng ở bên ngoài canh gác.” Lạc Nam nói với Ngân Trinh.
“Tuân mệnh.” Ngân Trinh gật đầu lĩnh mệnh.
“À khoan.” Lạc Nam bất chợt đem nàng kéo lại, ánh mắt lóe lên:
“Hay nàng cũng tiến vào bên trong cùng với ta tiếp nhận truyền thừa.”
“Làm sao có thể?” Ngân Trinh sắc mặt thay đổi, giọng điệu có chút mất bình tĩnh:
“Anh Linh Tổ Đàm là nơi chỉ có nhân vật Yểm Thiếu mới đủ tư cách tiến vào, chúng ta không thể phá hỏng quy tắc của Yểm Ma Điện.”
“Ta không nói, nàng không nói… ai có thể biết được?” Lạc Nam nhếch miệng cười tà:
“Ta không muốn thuộc hạ của mình quá yếu đâu.”
Hiện tại chiến lực của Ngân Trinh mặc dù không tồi, nhưng dù sao thì nàng cũng chỉ tu luyện quyển hạ của Yểm Nhân Đạo Hồn Quyết mà thôi, bị hạn chế rất nhiều về không gian phát triển.
Vậy nên Lạc Nam muốn đem truyền thừa chia sẻ cho nàng, để sau này nàng có thể càng mạnh mẽ hơn, giúp được mình làm nhiều việc.
Về phần cái gọi là truyền thống hay luật lệ của Yểm Ma Điện, hắn lười quan tâm, chỉ cần không ai biết bí mật là được.
“Đa tạ chủ công quan tâm nhưng ta thật sự không dám.” Ngân Trinh vẫn lắc đầu.
Nàng từ nhỏ đến lớn đã sinh tồn ở Yểm Ma Điện, trong lòng luôn tồn tại cảm giác kính sợ với Yểm Ma Điện, không dám có chút khinh nhờn, hiện tại nàng chỉ là một thuộc hạ, làm sao dám tiếp nhận truyền thừa của Yểm Thiếu?
“Đây là mệnh lệnh.”
Lạc Nam nghiêm nghị nói.
Hắn phất tay, Tử Giới dung hợp cùng Bất Hủ Kinh Văn và Bá Đạo Quy Tắc mở ra phong tỏa hoàn toàn phạm vi Anh Linh Tổ Đàm, ngăn cách mọi cảm ứng bên ngoài.
Mặc dù Lạc Nam không nghĩ sẽ có người vụng trộm dò xét nhưng cẩn thận vẫn là trên hết.
Lạc Nam đã cảm giác được, Anh Linh Tổ Đàm thật ra là nơi lưu trữ Hồn Lực cấp cao do tổ tiên Yểm Ma Điện lưu lại, những Hồn Lực này số lượng nhiều đến cực điểm, chúng nó mang theo tất cả những thủ đoạn truyền thừa ẩn chứa bên trong.
Nếu chỉ với hai người như hắn và Ngân Trinh hấp thụ, rất khó để tiêu hao Anh Linh Tổ Đàm, không cần sợ bị phát hiện.
“Chủ công, việc này một khi bị phát hiện, ta không sợ chết nhưng sẽ liên luỵ đến ngài.” Ngân Trinh cất giọng trong trẻo.
“Muốn làm đại sự, có những nguyên tắc nên bị phá vỡ, nàng đừng quá mức cứng nhắc, dù có trời sập xuống ta cũng sẽ chống lên.” Lạc Nam nở nụ cười:
“Theo ta lâu rồi sẽ dần quen, ta đối với người của mình chưa bao giờ keo kiệt.”
Ngay cả truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần hắn còn sẵn sàng chia sẻ với Loạn Thanh Quân, còn tiếc truyền thừa của Yểm Thần Điện với Ngân Trinh nữa sao?
“Đúng đó Trinh cô nương, bên cạnh công tử đều là nhân vật xuất chúng, nếu như ngươi không nắm bắt cơ hội để trở nên mạnh hơn, ngươi chắc chắn sẽ hối hận sau này.” Huyễn Mộng cũng hiện ra lên tiếng.
Đáy lòng Ngân Trinh lúc này cảm xúc ngổn ngang, nàng chưa từng nghĩ đến sẽ gặp được một người sẵn lòng đem truyền thừa cao cấp nhất của Yểm Ma Điện chia sẻ với mình.
Mà không chỉ Ngân Trinh, sợ rằng toàn bộ Yểm Ma Điện cũng chẳng ai ngờ đến Lạc Nam sẽ ra quyết định như thế cả.
Phải biết rằng việc được tiếp nhận truyền thừa tối cao chính là vinh quang vô thượng, có thể hiệu lệnh ngàn vạn sát thủ của Yểm Ma Điện, mỗi người đều có sự ích kỷ của riêng mình, sẽ không ai nguyện ý đem quyền lực và vinh quang chia sẻ với người khác.
Chỉ có Lạc Nam là hành sự không giống người thường mà thôi.