Phần 228
“Nói đi, kẻ nào dám truy lùng nàng?”
Bên trong một hang động, Lạc Nam hết sức nghiêm túc hỏi thăm.
Phải biết nữ nhân này chính là nữ nhi của hai vị Đao Thần và Kiếm Thần nổi danh thiên hạ, ngay cả cường giả hàng đầu thiên địa như Loạn Hoàng Vũ cũng không thể làm gì được phu phụ hai người, làm sao có kẻ đui mù dám truy lùng nữ nhi của họ?
Như hiểu được suy nghĩ của hắn, nữ nhân lạnh lùng hừ một tiếng:
“Không những là ta, mà ngay cả phụ thân và mẫu thân của ta cũng đang phải lẫn trốn đây.”
“Chuyện quái gì thế?” Lạc Nam giật mình.
“Còn không phải tại ngươi?” Nữ nhân giận đến nghiến răng.
“Tại sao lại do ta rồi hả?” Lạc Nam sửng sốt, mà Lạc Long Nhi và Ngân Trinh cũng không hiểu chuyện gì xảy ra.
“Từ lần trước ở Đạo Quốc, phụ mẫu ra tay giúp ngươi nên đã bị đám người Đạo Quốc đánh đồng cùng một phe với ngươi, hiện tại bọn hắn người đông thế mạnh, tập hợp rất nhiều Đạo Thống và thế lực truy sát phụ mẫu của ta.” Nữ nhân càng nói càng hận:
“Tuy rằng phụ mẫu của ta lợi hại nhưng cũng không phải thiên hạ vô địch, đối mặt nhiều địch nhân như thế làm sao có thể chống lại? Chỉ đành tạm thời lẫn trốn.”
Lạc Nam sắc mặt lập tức ngưng trọng lên… chuyện này thật sự không dễ dàng a.
Theo tin tức nhận được từ lần tập hợp ở Hư Không Thần Cung, Đạo Vực và Đạo Quốc lôi kéo được khá đông ủng hộ, không nghĩ đến ngoại trừ những người liên quan đến mình, ngay cả Ngạo Long Kiếm Thần và Cuồng Hổ Đao Thần cũng bị cuốn vào.
“Ta có cách giải quyết!” Lạc Nam nói.
“Cách gì?” Nữ nhân ánh mắt sáng lên.
“Cả nhà nàng hãy gia nhập Phá Đạo Hội, cùng ta liên thủ chống lại bọn chúng.” Lạc Nam chân thành nói.
“Đánh rắm, như vậy chẳng phải có lợi cho ngươi.” Nữ nhân nhịn không được mắng.
Phải biết rằng phụ mẫu của nàng ưa thích tiêu dao tự tại, ngay cả Hội Trưởng của Phá Đạo Hội từng ngỏ ý chiêu mộ mà hai người cũng lắc đầu, làm sao hiện tại chỉ vì bị cường địch truy sát mà lại chủ động gia nhập, chưa kể cả nhà của nàng rõ ràng là bị Lạc Nam liên luỵ.
“Thế hiện tại phụ mẫu của nàng ở đâu?” Lạc Nam hỏi.
“Không biết, hai người bị quá nhiều Thần Đạo Cảnh nhìn chằm chằm, không an tâm để ta theo bên cạnh.” Nữ nhân lắc đầu đáp.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, lúc này mới thông qua Yểm Thiếu Chi Liên trên cổ liên lạc với Đại Trưởng Lão của Yểm Ma Điện.
“Yểm Thiếu có gì căn dặn?” Đại trưởng lão truyền đạt ý niệm.
“Mạng lưới tình báo chú ý tin tức về tất cả những nhân vật liên quan đến Lạc Nam cũng như Phá Đạo Hội cho ta, tuyệt đối đừng để bọn họ rơi vào tay người của Đạo Vực và Đạo Quốc.” Lạc Nam truyền âm ra lệnh.
“Việc này không quá khó, dù sao thì Yểm Ma Điện chúng ta có mạng lưới tình báo trải rộng Đạo Giới, nhưng mà Yểm Thiếu làm vậy với mục đích gì?” Đại Trưởng Lão hiếu kỳ hỏi.
“Hừ, Điện Chủ đã phân phó ta phải ám sát Lạc Nam, đây là một phần trong kế hoạch của ta, trước khi thành công đừng ai thắc mắc nhiều lời.” Lạc Nam lạnh lùng đáp.
“Đã hiểu, xin Yểm Thiếu an tâm.” Đại Trưởng Lão cung kính trả lời:
“Bổn trưởng lão sẽ lập tức phân phó theo ý ngài.”
Lạc Nam hài lòng gật đầu, nói với nữ nhân:
“Ta đã cho người tìm kiếm tung tích phụ mẫu của nàng, sẽ cố gắng đảm bảm an toàn của họ.”
Nữ nhân không biết hắn vừa liên lạc với ai, suy đoán đó là thành viên của Phá Đạo Hội cũng chẳng thèm hỏi nhiều, chỉ nhìn hắn chằm chằm:
“Ngươi giải phong ấn được rồi chứ?”
“Haha quên mất.” Lạc Nam cười trêu một tiếng, thu hồi lại Bá Đạo Quy Tắc đang phong tỏa đan điền của nàng.
Hiện tại Bá Đạo Quy Tắc đã chẳng còn là bí mật, ngược lại nó còn là nguyên nhân khiến hắn bị truy sát khắp nơi, hắn cũng không ngần ngại thi triển một cách thoải mái.
“Ngươi vì sao dính líu đến Yểm Ma Điện?” Nữ nhân có chút bất thiện nhìn Ngân Trinh hỏi.
Thế lực như Yểm Ma Điện thật sự không dễ thu được hảo cảm của người khác, nhất là khi bọn hắn giết người chỉ vì tư lợi, đắc tội khắp nơi, nghe nói tại Hư Không Thần Cung tập hợp cũng là một trong số ít thế lực không được mời.
“Ta và Yểm Ma Điện đang lợi dụng lẫn nhau mà thôi.” Lạc Nam tùy ý trả lời:
“Nhưng sắp tới nàng cứ đi cùng với ta, ta sẽ giúp nàng che giấu thân phận.”
Nữ nhân nhẹ chau mày suy nghĩ, cuối cùng nói: “Ta sẽ đi cùng ngươi với điều kiện ngươi giúp ta tham gia đấu giá ở Yêu Đạo Thần Cung.”
“Ồ…” Lạc Nam nhếch mép cười tà:
“Nói rõ hơn xem nào!”
Qua lời kể của nữ nhân hắn rốt cuộc hiểu chuyện gì xảy ra…
Nàng đang cần một vật phẩm khá quan trọng, nghe nói nó sẽ xuất hiện trong cuộc đấu giá nên mới tìm đến nơi tổ chức chuẩn bị tham dự.
Nào ngờ kiểm tra tại Yêu Đạo Thần Cung quá mức gắt gao, vậy mà có cường giả nhìn thấu thân phận của nàng, sau đó lập tức phát động vây bắt.
Cũng may nàng có được Phù Chú của phụ mẫu cho phòng thân, nhờ vậy mới chạy trốn được đến phạm vi Tứ Đạo Cổ Lâm, vừa trùng hợp đụng độ Lạc Nam, chuyện sau đó không cần nói cũng biết…
Lạc Nam nghe xong thở phào nhẹ nhõm, cũng may Loạn Thanh Quân chỉ mới ở phạm vi phụ cận chứ chưa tiến vào địa bàn của Yêu Đạo Thần Cung, bằng không sợ rằng nàng đã gặp nguy hiểm…
Hắn không ngờ để tìm kiếm tung tích của mình, Yêu Đạo Thần Cung và các thế lực ở Đạo Vực lại phí nhiều công sức đến như vậy.
“Vào trong Phá Đạo Lệnh đi! Ta sẽ giúp nàng đấu giá vật phẩm đó.” Lạc Nam đề nghị.
Hắn không có biện pháp để nữ nhân có thể tự ý đi lại ở bên ngoài, nhất là khi địch nhân còn có thủ đoạn nhìn thấu được nàng, Thần Diện Mặt Nạ chỉ có một… và hắn buộc phải là người sử dụng.
“Được rồi.” Nữ nhân cũng là người hiểu biết lý lẽ, nàng không có lý do từ chối.
“Nàng tên gì thế nhỉ?” Lạc Nam chợt tò mò hỏi.
“Ngươi hỏi làm gì?” Nữ nhân nhất thời cảm giác mất tự nhiên.
Nàng nhớ lại thời điểm ở trong Vô Minh Mộ Địa, ba người trần trụi không một mảnh vải đối diện với nhau, đã sớm nhìn không sót bất cứ chỗ nào.
“Đương nhiên là để tiện xưng hô.” Lạc Nam trợn mắt:
“Chẳng lẽ tên nàng quá xấu không dám cho người biết?”
“Xấu cái đầu của ngươi, bổn cô nương gọi Phương Du.” Nữ nhân thanh lãnh nói.
“Phương Du… tên rất hay, người mộng du không rõ phương hướng phải không?” Lạc Nam cười haha.
“Miệng chó không mọc được ngà voi.” Phương Du thở hổn hển, trực tiếp tiến vào Phá Đạo Lệnh chẳng thèm đếm xỉa đến hắn.
Bất quá ngay vừa vào trong, chứng kiến Bích Tiêu và Minh Hà liền sửng sốt, trong lòng lại đem mười tám đời tổ tông của Lạc Nam mắng một lần.
Cái tên khốn này, bên ngoài kia đã có hai nữ nhân, ở trong này lại có thêm hai nữ nhân, tính luôn nàng là năm nữ nhân cùng hắn đồng hành.
Truyền ngôn quả thật không giả, thật sự là một tên ngựa giống hàng thật giá thật…
“Phương Du cô nương, ta là Nhị Đương Gia của Phá Đạo Hội.” Bích Tiêu ôn hòa bắt chuyện:
“Rất cảm tạ phụ mẫu của cô nương đã hỗ trợ Lạc Nam.”
“Gặp qua Nhị Đương Gia.” Phương Du không thất lễ nhẹ gật đầu chào hỏi:
“Có qua có lại mà thôi, hắn không bắt ta làm kiếm thị của hắn, ta cũng trả nợ ân tình.”
Lạc Long Nhi cũng trở về Phá Đạo Lệnh, Lạc Nam lại cùng với Ngân Trinh tiếp tục tiến vào Đạo Vực.
“Hiện tại trên người ta không có bao nhiêu tài sản, sợ rằng khó mà cạnh tranh ở buổi đấu giá…” Lạc Nam lặng lẽ suy tư.
Cướp được khá nhiều tài nguyên ở Yểm Thiếu Chi Tranh nhưng đã đổi lấy Thiên Lệ gần hết rồi, hiện tại hắn xem như khá nghèo, cũng không còn bao nhiêu đồ tốt trên thân.
Nếu lấy ra mấy thứ dễ nhận diện như Tre Cổ Việt, Bất Tử Thụ, Bàn Đào Quả lại chẳng khác nào tự mình công khai thân phận…
Nghĩ đến đây, hắn thử kiểm tra Điểm Danh Vọng.
Ngay lập tức, sắc mặt Lạc Nam trở nên cực kỳ đặc sắc, há hốc mồm thở gấp.
“Công tử ngươi làm sao thế?” Ngân Trinh lo lắng nhìn hắn.
“Ực… không sao.” Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt, Điểm Danh Vọng của hắn nhảy vọt gấp 3 lần từ hồi gây náo loạn Đạo Quốc lần trước, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
“Bởi vì tất cả cường giả hàng đầu đều tập hợp ở Hư Không Thần Cung, bọn hắn lại nghe qua danh tiếng của công tử nên Điểm Danh Vọng của ngươi đã gia tăng.” Kim Nhi che miệng cười nói:
“Chủ yếu chính là ghen ghét và đố kỵ Bá Đạo Quy Tắc của ngươi, mà cường giả tu vi càng cao sẽ cho càng nhiều Điểm Danh Vọng.”
“Thì ra là thế.” Lạc Nam từ lo lắng chuyển sang cười không khép miệng được.
Từng này Điểm Danh Vọng, đủ để hắn mua một đống lớn vật phẩm từ Cửa Hàng May Mắn, quy đổi ra tài sản mang vào đấu giá hội.
Tuy rằng còn chưa đến mức độ thấy cái gì cũng có thể hốt sạch, nhưng ít ra vẫn có vốn liếng để cạnh tranh.
Quần Tinh Khách Điếm…
Nói là khách điếm, thật ra đây là một kiện Thiên Đạo Bảo loại hình kiến trúc được dùng để kinh doanh, là khách điếm có tiếng tăm ở phụ cận Yêu Đạo Thần Cung, nhìn lên trần như có vô số ngôi sao chiếu rọi giữa vô hạn tinh không, cảnh tượng vô cùng huyễn lệ…
Lạc Nam và Ngân Trinh giấu thân phận tiến vào, một người khác cũng khoác áo choàng đã chờ sẵn từ trước liền tiến đến nghênh đón.
Ba người tiến vào trong phòng, thi triển Quy Tắc Chi Lực phong tỏa không gian, người kia cũng cởi áo choàng xuống, lộ ra một trương dung nhan tuyệt mỹ nhưng cũng không kém phần phong trần.
Loạn Thanh Quân vẫn có mái tóc hoàng kim cao quý như ánh nắng, làn da ngọc ngà không chút tỳ vết, trên người chỉ mặc thanh y bằng vải đơn giản nhưng không làm ảnh hưởng đến khí chất của nàng, ngược lại càng tô điểm thêm cho vẻ đẹp chẳng cần phấn son hay trang sức lộng lẫy…
Bất quá có thể nhìn thấy vài tia mệt mỏi trong đôi mắt phượng của nàng, bờ môi đỏ mọng nay có chút tái đi và nhợt nhạt.
Hiển nhiên xuyên suốt quá trình làm nhiệm vụ thu thập nguyên liệu cho Lạc Nam, Loạn Thanh Quân cũng trải qua khá nhiều gian nan thử thách.
“Thanh Quân tham kiến công tử.”
Loạn Thanh Quân khẽ nhìn thoáng qua Ngân Trinh đeo mặt nạ, khéo léo hướng Lạc Nam hành lễ.
“Đừng khách sáo, thời gian qua thật vất vả cho nàng rồi.” Lạc Nam ôn hòa đem Loạn Thanh Quân đỡ lên.
“Không vất vả, có thể đích thân thu thập nguyên liệu để công tử đúc thành Loạn Đạo Kiếm Tướng chính là vinh hạnh của Kiếm Thị như thiếp thân.” Loạn Thanh Quân vuốt nhẹ mái tóc:
“Chỉ là cuối cùng vẫn phải làm phiền công tử ra mặt, Thanh Quân thật đáng trách.”
“Đây là cái bẫy mà bọn hắn giăng ra để nhắm vào ta, không thể trách nàng.” Lạc Nam lắc đầu, dìu nàng ngồi ở bên giường.
Loạn Thanh Quân lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật, bên trong chính là các nguyên liệu để đúc lên Loạn Đạo Kiếm Tướng, chỉ tiếc còn thiếu một khối Loạn Tinh Thạch.
Lạc Nam cũng chẳng thèm để ý đến Nhẫn Trữ Vật, chỉ hứng thú nhìn Loạn Thanh Quân hỏi:
“Nàng tu luyện đến đâu rồi? Thời gian qua có kẻ nào gây khó khăn cho nàng?”
Được hắn quan tâm, đáy lòng giai nhân ấm áp, từ tốn trả lời: “Vừa tu luyện vừa thực chiến, thiếp đã dần nắm giữ tất cả Loạn Đạo Kiếm Quyết và Kiếm Độ Càn Khôn… lại thêm có Bá Kỵ Long Mã giúp đỡ nên chưa gặp phải trở ngại trong lúc làm nhiệm vụ.”
Rống…
Một tiếng thú nhỏ kêu vang, không gian rung động, Tiểu Tinh từ bên trong đó lao ra ngoài, toàn thân nó ở trạng thái thu nhỏ, nhào vào trong lòng Lạc Nam làm nũng.
“Tiến bộ không tệ a…” Lạc Nam đem đầu của Tiểu Tinh vuốt vuốt tán thưởng nói.
Thì ra Tiểu Tinh cũng đã có tiến bộ trong thời gian đi cùng Loạn Thanh Quân, sau vài chục năm, bất kể là Thể Tu, Hồn Tu hay Nguyên Tu của nó đều đã đạt đến Thiên Đạo Hậu Kỳ.
Hiện tại Bá Kỵ Long Mã hay là Huyết Dị Yêu Hoàng đều là trợ lực to lớn của hắn.
Ngân Trinh ở một bên cảm nhận được năng lực đặc thù của Tiểu Tinh, lại nhìn thấy Loạn Thanh Quân nhan sắc tuyệt trần, khí độ cao quý vượt xa thường nhân, một lần nữa âm thầm thán phục về các nhân vật ở bên cạnh công tử của mình.
Nàng có cảm giác được, vị nữ nhân và con thú nhỏ kia đều vô cùng bất phàm, ít nhất là đủ sức đấu với nàng và U Hồn Yên Lang một trận.
“Haha, đến đây… để ta giới thiệu.” Lạc Nam kéo Ngân Trinh đến giới thiệu với Loạn Thanh Quân.
Ngân Trinh đã là thuộc hạ trung thành của hắn, cũng nên để nàng biết thân phận chân thật, từ đó dễ dàng hành động hơn.
Lạc Nam từ trước đến nay đều không thích việc lừa dối những người ở bên cạnh mình, đã tin tưởng thì mới dùng, không tin sẽ không dùng… đương nhiên trừ bí mật Hệ Thống là bắt buộc không thể tiết lộ.
Hai nữ nhân sau khi biết được thân phận của nhau, cũng khá hứng thú muốn thử sức một trận…
Lạc Nam thử suy diễn một phen, Ngân Trinh có được Thần Đạo Quy Tắc là ưu thế nhưng Loạn Thanh Quân lại có Loạn Đạo Kiếm Khí với khả năng vượt cấp, một khi hai nàng sinh tử chiến, ngay cả hắn cũng khó lòng xác định ai là người chiến thắng cuối cùng.
“Hoàn cảnh nơi này không thích hợp, việc tỷ thí của hai nàng tạm gác lại.” Lạc Nam mỉm cười:
“Nói rõ hơn về Đấu Giá lần này đi!”