Phần 36
Lạc Nam lau mồ hôi lạnh, thầm nghĩ mình đã quá xem nhẹ thủ đoạn của một vị Thần Đạo Cảnh…
Có lẽ bởi chính biểu hiện lười nhát, không quan tâm thế sự, gần gũi của Hương Trà sư tỷ khiến bản thân mình chủ quan, vậy mà nghĩ rằng có thể che giấu thân phận thật sự khi ở ngay bên cạnh nàng.
Vốn có câu nói gần vua như gần cọp, bản thân ở gần Thần Đạo Cảnh… so với vua chúa không biết còn khủng bố hơn biết bao nhiêu lần.
“Nếu sư tỷ đã biết thân phận thật sự của ta, vậy nàng có suy nghĩ gì…” Lạc Nam lâm vào suy tư, bắt đầu xâu chuỗi mọi thứ lại với nhau.
Đầu tiên, thân phận Bá Chủ tại Ngũ Châu Tứ Vực của mình đã sớm lan truyền về Đạo Giới, các đại thế lực hàng đầu đều có thông tin, sư tỷ không thể không biết.
Nếu sư tỷ đã biết thân phận thật sự của mình, vậy thì việc mình có Phá Đạo Hội chống lưng nàng cũng sẽ biết, càng không khó đoán ra ý đồ mình thay đổi thân phận nằm vùng ở Độ Đạo Môn.
Dù sao thì mục tiêu đem Đạo Giới đoạt trở về, thống nhất toàn bộ Nguyên Giới của Phá Đạo Hội không phải chuyện gì bí mật.
“Sư tỷ sẽ nghĩ thế nào đây? Ủng hộ Phá Đạo Hội hay chống đối Phá Đạo Hội… hoặc không có ý kiến, bảo trì trung lập?”
Lạc Nam vuốt cằm.
Cách nhìn của Hương Trà đối với mục tiêu của Phá Đạo Hội là cực kỳ quan trọng.
Nếu Hương Trà ủng hộ Phá Đạo Hội, nàng sẽ là minh hữu.
Nếu Hương Trà chống lại Phá Đạo Hội, nàng sẽ là địch nhân.
Trường hợp Hương Trà không có ý kiến gì, vậy thì nàng sẽ là đối tượng có thể lôi kéo.
“Chỉ là hiểu biết của ta về sư tỷ vẫn còn quá ít…” Lạc Nam tặc lưỡi.
Tạm thời cứ giả vờ cái gì cũng không biết, tiếp tục công việc của bản thân.
Nghĩ đến đây, hắn đem đồng phục của Độ Đạo Môn cất vào.
PHỐC!
Vô thanh vô tức, một lưỡi đao Linh Hồn xuyên qua cơ thể Lạc Nam, cắm thẳng vào da thịt, xoáy sâu vào Linh Hồn sau đó bùng cháy dữ dội để thiêu đốt hắn.
“Khặc khặc, này thì yêu nghiệt của Độ Đạo Môn, chẳng phải cũng bị ta ám sát hay sao?”
Một tiếng cười đắc ý vang lên, linh hồn mờ ảo của một tên Thiên Tử đến từ U Minh Sơn Trang xuất hiện.
Lần trước ở tại Phụng Nguyên Các, hắn tranh đoạt Phụng Tiểu Thất bại dưới tay Lạc Nam vẫn luôn canh cánh trong lòng, không ngờ lần này phát hiện đối phương lơ là suy nghĩ, liền ra tay ám sát.
U Minh Sơn Trang tu luyện U Minh Đạo Quyết, đây là một môn công pháp cực kỳ đặc thù.
Bản thể của bọn hắn sẽ ẩn nấp ở một nơi bí mật, sau đó xuất Linh Hồn ra ngoài hành tẩu như u linh, ám sát con mồi mà bản thân nhắm đến.
Hơn nữa U Minh Đạo Quyết giúp Linh Hồn của bọn hắn hòa nhập cùng hư không, hầu như không để lộ bất kỳ một tia khí tức nào.
Càng đáng sợ chính là, dù Linh Hồn xuất ra ngoài bị huỷ diệt… nhưng chỉ cần bản thể ở nơi bí mật vẫn còn nguyên vẹn, liền có thể khôi phục Linh Hồn như chưa từng xảy ra vấn đề gì.
Bằng vào thủ đoạn như thế, U Minh Sơn Trang chính là một trong các thế lực sát thủ hàng đầu, khét tiếng nhất Đạo Giới, rất khó đề phòng.
“Dù ta lơ là không đề phòng, cũng không phải loại đồ vật như ngươi có thể ám sát.”
Lạc Nam bỗng nhiên nở nụ cười quỷ dị.
Nụ cười này của hắn liền khiến linh hồn của U Minh Thiên Tử cảm thấy bất an.
Ngay lập tức, hắn phát hiện mục tiêu mà Hồn Đao của mình vừa cắm vào đã hóa thành Ma Ảnh tan biến.
Bản thể của Lạc Nam đã xuất hiện sau lưng hắn.
“Hừ, ám sát thất bại thì đã sao? Cùng lắm đem Linh Hồn này huỷ diệt, ngươi có thể làm gì được ta?” U Minh Thiên Tử mạnh miệng nói.
Đáng tiếc đó chỉ là hắn mơ mộng hão huyền.
Hồn Đạo Quy Tắc ở đẳng cấp Siêu Thoát Thiên Địa từ cơ thể Lạc Nam phô thiên cái địa phóng thích cuồn cuộn, đem Linh Hồn của U Minh Thiên Tử triệt để phong tỏa.
“Đây là…” U Minh Thiên Tử hãi hùng khiếp vía ngửa đầu gào thét:
“Siêu Thoát Thiên Địa? Ngươi lại là Siêu Thoát Thiên Địa? Ngươi có tư chất thành thần?”
Hắn như phát hiện ra bí mật khủng hoảng, Linh Hồn cố gắng vùng vẫy lại bất lực đến đáng thương hại.
U Minh Thiên Tử thật sự sợ hãi, phải biết rằng toàn bộ lịch sử của Đạo Địa từ trước đến nay, số người nhập đạo siêu thoát thiên địa đếm được trên đầu ngón tay, tất cả bọn hắn đều có thể trở thành Thần Đạo Cảnh quân lâm thiên hạ.
U Minh Sơn Trang thành lập vô số năm tháng, trải qua vô vàn tuế nguyệt nhưng chưa tìm thấy một người nào có khả năng siêu thoát thiên địa cả.
Ấy thế mà hắn lại dám ám sát một nhân vật như vậy?
Hối hận cũng đã muộn, Lạc Nam kiểm sát Linh Hồn của hắn, trực tiếp truy lùng ra vị trí mà bản thể của đối phương đang ẩn nấp.
Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ triển khai, Lạc Nam hiện thân ở một hang núi cách sơn cốc hơn 3000 dặm.
Tiến vào hang núi chật chội, phát hiện bản thể của U Minh Thiên Tử đang khoanh chân ngồi xếp bằng.
Lạc Nam nhếch mép cười tà, cũng không hề giết chết đối phương.
Ngược lại, hắn xuất ra bản thể của mình từ Phá Đạo Lệnh, điều động Thống Trị Quy Tắc đem U Minh Thiên Tử khống chế.
“Tham kiến chủ nhân, thuộc hạ tên gọi là U Nhiên.”
Làm xong tất cả, U Minh Thiên Tử quỳ gối trước mặt Lạc Nam, sắc mặt đầy vẻ sùng bái.
“Không tệ lắm, nói đi! U Minh Sơn Trang của các ngươi lần này dự định hành động như thế nào?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi.
“Bẩm chủ nhân, các vị trưởng lão nói rằng với thực lực của U Minh Sơn Trang khó lòng chiếm được 12 Thiên Tâm, dù chiếm được cũng không thể thủ được.” U Nhiên thành khẩn bẩm báo:
“Vậy nên lần này U Minh Sơn Trang chỉ hợp tác cùng với Chân Võ Thần Cung, trợ giúp Chân Võ Thần Cung chiếm được Thiên Cảnh, sau đó sẽ được Chân Võ Thần Cung ban thưởng.”
Nói đến đây, U Nhiên lấy ra một khối Ngọc Bội, thành khẩn bẩm báo:
“Đây là ngọc bội của thuộc hạ, có thể huy động được 50 đệ tử dưới trướng, cũng như liên lạc được với cấp trên của ta là Thiếu Thần Tử – U Lẫm.”
“Khá lắm, đám thế lực này đều tìm kiếm đồng minh a.” Lạc Nam ánh mắt lóe lên.
Chân Võ Thần Cung là thế lực chủ tu thân thể, phương diện Linh Hồn của bọn hắn không được mạnh mẽ, cho nên tìm kiếm thế lực chủ tu linh hồn như U Minh Sơn Trang giúp đỡ là điều dễ hiểu.
Tam Đạo Môn và Song Thần Môn liên thủ, Chân Võ Thần Cung lại cùng U Minh Sơn Trang hợp lực.
Nếu như không phải Độ Đạo Môn có được quái vật ẩn núp sau màn như Hương Trà, sợ rằng lành ít dữ nhiều.
“Ngươi tìm cách dụ dỗ U Lẫm đến đây cho ta.” Lạc Nam nhếch mép:
“À quên, hắn có ác chủ bài nào nguy hiểm không?”
“Thuộc hạ không biết, dù sao thì với thân phận của thuộc hạ không đủ tư cách biết ác chủ bài trên thân Thiếu Thần Tử.” U Nhiên thành thật nói.
“Cũng thật là cẩn thận a.” Lạc Nam gật gù:
“Tốt lắm, cứ gọi hắn đến đây, ta sẽ tự ý hành động”
Nói xong, Quy Tắc Chi Lực bao phủ quanh thân, Lạc Nam đeo Phản Quy Mặt Nạ, mở ra Quỷ Đạo vận dụng khả năng của Vong Linh Quỷ Tộc, biến thành vong linh núp dưới cái bóng của U Nhiên.
Để đối phó một tên Thiếu Thần Tử, Lạc Nam quyết định sử dụng bản thể, đề phòng mọi trường hợp xấu nhất.
“Tuân mệnh!” U Nhiên nghiêm túc gật đầu, liền kích hoạt Ngọc Bội.
Không lâu sau, bên trong truyền ra một thanh âm lạnh lùng: “Có chuyện gì?”
“Bẩm Thiếu Thần Tử, thuộc hạ phát hiện tung tích Thiên Tử Tiểu Ma của Độ Đạo Môn, ta đang theo dõi hắn.” U Nhiên rất biết diễn kịch, ngưng giọng thầm thì:
“Là hắn à?” Bên kia vang lên tiếng cười gằn:
“Võ Lân huynh đã nhờ ta chú ý tin tức của hắn, ngươi làm rất tốt… vị trí ở đâu?”
“Tại ngọn núi lần trước chúng ta ẩn nấp, hắn vừa đại chiến với một Thiên Tử của Tam Đạo Môn, có chút suy kiệt, đang bí mật dưỡng thương.” U Nhiên tiếp tục nói:
“Ta không đủ tự tin ám sát hắn, vì vậy truyền âm cho ngài.”
“Tốt, ta lập tức đến.” U Lẫm quả quyết nói:
“Nếu như có thể giải quyết kẻ này, Võ Lân sẽ nợ ta một ân tình lớn.”
Thanh âm rơi xuống, ngọc bội cũng tắt đi ánh sáng.
U Nhiên giả vờ tìm góc tối lẫn vào như đang ẩn nấp rình rập con mồi.
Không lâu sau đó, một thanh âm phiêu miểu truyền vào tai hắn:
“Mục tiêu đâu?”
U Nhiên giật mình quay đầu nhìn lại, phát hiện kẻ đến là một nam tử diện mục âm trầm, dáng người nhỏ bé lại có đôi mắt vô cùng rét lạnh.
Đây chính là U Lẫm.
Nhưng đáng nói chính là, U Lẫm cũng chỉ đến bằng Linh Hồn mà không phải bản thể.
Hiển nhiên thân là sát thủ, hắn cũng vô cùng cẩn thận, tuy rằng U Nhiên là Thiên Tử cùng thế lực, vẫn giữ thái độ đề phòng.
“Thiếu Thần Tử, hắn ở chỗ này…” U Nhiên chỉ vào dưới chân mình.
“Hử?” U Lẫm không hiểu ra sao đưa mắt nhìn xuống.
Đối mặt với ánh mắt của hắn, một con mắt màu trắng quỷ dị mở ra, bên trong là vầng trăng khuyết treo lơ lửng đang tỏa ra ánh sáng.
U Lẫm dù cẩn thận đến mức nào đi chăng nữa cũng không ngờ đến U Nhiên sẽ phản bội, lại càng không ngờ mục tiêu mà hắn nhắm vào không phải Tiểu Ma, mà chính là Bá Chủ của Ngũ Châu Tứ Vực.
Lúc này Lạc Nam trực tiếp thi triển Bá Đạo Quy Tắc dung hợp cùng Hồn Lực.
Không cho U Lẫm bất cứ một cơ hội nào, Định Hồn triển khai.
Khi Bá Đạo Quy Tắc được kích hoạt, Linh Hồn đẳng cấp Thiên Đạo Sơ Kỳ của hắn bị định trụ ngay lập tức.
Thân ảnh Lạc Nam từ dưới cái bóng của U Nhiên trồi lên, Bá Đạo Quy Tắc tiếp tục thông qua Hồn Lực xâm nhập vào Linh Hồn của U Lẫm.
Lạc Nam muốn khống chế đối phương…
Nhưng mà…
RĂNG RẮC…
Có thanh âm vỡ vụn vang lên, từ trong Linh Hồn của U Lẫm trồi lên hư ảnh một tên nam tử trung niên có diện mục âm trầm vô cảm như sát thần.
Hư ảnh này vừa xuất hiện, trực tiếp phá tan Bá Đạo Quy Tắc cấp Đại Đạo của Lạc Nam.
“Hự…” Lạc Nam rên rỉ một tiếng hơi đau đớn.
Bất quá hắn cũng phản ứng cực nhanh, Lục Đạo Luân Hồi Tâm vận chuyển, Thiên Đạo mở ra, Thiên Đạo Quy Tắc được điều động dung hợp cùng Bá Đạo Quy Tắc, một lần nữa ngạnh kháng với hư ảnh nam tử trung niên thần bí.
ẦM!
Hai loại Quy Tắc đụng nhau liền nổ tung, đồng quy vu tận.
“Trời ơi, đây là Thần Đạo Quy Tắc của U Minh Đạo Chủ!” U Nhiên thấy cảnh này tê dại cả da đầu.
Hắn không phải hoảng sợ vì Thần Đạo Quy Tắc xuất hiện, hắn sợ vì Bá Đạo Quy Tắc của Lạc Nam vậy mà có thể đồng quy vu tận cùng Thần Đạo Quy Tắc.
Điều này quá mức nghịch thiên…
Hắn không biết rằng Bá Đạo Quy Tắc cấp Đại Đạo còn chưa làm được điều đó, cũng may Lạc Nam đem Bá Đạo Quy Tắc dung hợp cùng Thiên Đạo Quy Tắc từ Lục Đạo Luân Hồi Tâm nên mới miễn cưỡng đồng quy vu tận.
Hơn nữa đây cũng chỉ là một tia Thần Đạo Quy Tắc mà thôi, bên trong Thiên Cảnh nó không thể phát huy tất cả sức mạnh.
Nhưng dù là thế, U Lẫm cũng nhờ thủ đoạn hộ mệnh của phụ thân cho hắn thành công tỉnh lại.
Không nói hai lời, hắn liền phân tán Linh Hồn biến mất.
Bản năng của một sát thủ khiến hắn cảm giác được Lạc Nam khó chơi, cũng không có thời gian phẫn nộ vì U Nhiên phản bội, rời đi càng nhanh càng tốt.
“Khốn kiếp!” Lạc Nam thầm mắng một tiếng, chẳng ngờ đến trong Linh Hồn của kẻ này được một tia Thần Đạo Quy Tắc bảo hộ.
Tốc độ phản ứng của đối phương cực nhanh, vừa ngửi thấy không ổn liền chuồn xa vạn dặm.
“Chủ nhân làm ơn, đừng để U Lẫm thoát, bằng không ta chắc chắn phải chết.” U Nhiên run lẩy bẩy quỳ xuống cầu xin.
Lạc Nam không nói tiếng nào, trong lòng quyết đoán hạ lệnh:
“Thiên Cơ Lâu, dò xét vị trí của bản thể U Lẫm!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: https://nongcuc.co/2024/06/con-duong-ba-chu-quyen-15.html
Bên dưới lòng đất có một kiện quan tài bị chôn vùi, che đậy tất cả khí tức.
Bản thể của U Lẫm giấu trong quan tài, nó là một kiện Thiên Đạo Bảo được xưng là Viễn Không Quan, có thể viễn độn thời không ngay lập tức.
U Lẫm thường giấu bản thể trong Viễn Không Quan, một khi Linh Hồn gặp chuyện sẽ lập tức dịch chuyển Viễn Không Quan đến nơi khác, cực kỳ khó truy vết.
Nhưng lúc này, ngay khi Viễn Không Quan định dịch chuyển, một cái Thời Không Môn đã lặng lẽ mở ra bên cạnh nó.
Lạc Nam cưỡi trên lưng Tiểu Tinh xuất hiện.
Không nói hai lời, Lạc Hồng Kiếm mang theo Bá Đạo Quy Tắc hung hăng trảm xuống.
Đã quyết tâm không để xảy ra bất cứ sơ suất nào, Lạc Nam thi triển Bá Đạo Quy Tắc một cách triệt để.
Kiếm khí hình bán nguyệt bao trùm, bá đạo đem Viễn Không Quan chém đến vỡ ra.
Từ bên trong, bản thể của U Lẫm sắc mặt cực độ khó coi bắn ra, gầm thét:
“Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao một kiện Đạo Binh lại chém nát được Thiên Đạo Bảo của ta?”
Tuy rằng Viễn Không Quan không phải là pháp bảo phòng ngự, nhưng nó dù sao cũng là một kiện Thiên Đạo Bảo sơ kỳ, vậy mà bị Nguyệt Hồng Kiếm chỉ mới là Đạo Binh trảm nát.
Điều này khiến U Lẫm không thể tin.
Hắn nào hiểu rằng thứ chém nát Viễn Không Quan là Bá Đạo Quy Tắc, Nguyệt Hồng Kiếm chỉ để phụ họa…
Trong thời gian ngắn, hắn chưa kịp liên tưởng đến thân phận của Lạc Nam.
Mà Lạc Nam không muốn dây dưa dài dòng, Tử Giới phô thiên cái địa mở ra, đem U Lẫm vây nhốt vào bên trong.
Bất Hủ Kinh Văn dung hợp cùng Tử Giới, nội bất xuất, ngoại bất nhập.
U Lẫm nhìn xung quanh, biết rằng không còn cách nào khác ngoài chiến đấu.
“Bí Pháp – Sát Hồn Thuật!”
U Lẫm kết ấn, Hồn Thiên Đạo Lực cuồn cuộn lưu chuyển trên cơ thể, bên trong đó ẩn chứa Sát Thế kinh thiên động địa.
Sát Hồn Thuật là Bí Pháp cường đại của U Minh Sơn Trang, khi thi triển có thể khiến Linh Hồn của bản thân phóng thích Sát Thế khiến uy lực đại tăng.
“Chết!”
U Lẫm quát lên, hai tay tung chưởng, hai luồng Sát Hồn Chưởng lao thẳng trực diện…
Lạc Nam lười cùng con mồi nói nhảm.
Bá Đỉnh hiện ra ngăn cản trước mặt.
Sát Hồn Chưởng đánh vào Bá Đỉnh như đánh vào một bức tường thành bất khả xâm phạm, hoàn toàn không để lại chút dấu vết nào.
Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, Lạc Nam xuất hiện sau lưng đối phương.
7500 hành tinh xoay tròn dữ dội.
Phật Cốt ngân vang, Cổ Ngữ Phật khai mở, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ…
Hư ảnh vạn phật trang nghiêm xuất hiện, cùng với Lạc Nam một tay đè xuống:
“Vạn Phật Triều Tông!”