Phần 44
“Sư muội, ta chi viện cho ngươi!”
Võ Lân từ trong bóng tối nhảy ra, không nói lời nào liền dồn toàn lực nhắm ngay Khương Lê đấm ra một quyền.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, không ai ngờ đến Võ Lân từ đâu đột ngột xuất hiện.
Đều là Thiên Đạo Cảnh, hắn lại ra tay đánh lén khiến Khương Lê không kịp phản công.
Cũng may vòng xoáy Âm Dương Ngũ Hành sau lưng nàng vận chuyển, tạo thành một lớp vòng tròn lực lượng bảo vệ cơ thể.
OÀNH.
Một quyền hung hăng đấm vào, Khương Lê liên tục thối lui, vòng tròn lực lượng cũng trở nên ảm đạm.
“Muốn chết!”
Khương Lê nhịn không nổi liền nổi giận, không ngờ mình vừa tạo cơ hội cho Chân Mật rời đi lại vô duyên vô cớ bị đồng môn của nàng nhắm đến.
Thế là cũng chẳng chút khách khí, Âm Dương Ngũ Hành Lực bạo phát ra lòng bàn tay hình thành một thanh đại trảo, hướng Võ Lân hung hăng vồ xuống.
“Chẳng lẽ ta sợ ngươi?” Võ Lân cười dài, Cốt Long Thương hiện ra trong tay.
Thương Thế bạo tạc, vạn cốt quét ngang đem đại trảo của Khương Lê chấn vỡ.
“Võ Lân ngươi làm gì?” Chân Mật thấy Võ Lân đột nhiên xen vào cũng là vừa giận vừa thẹn.
Kẻ này còn chưa hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện đã động thủ với Khương Lê, thật khiến nàng mất mặt xấu hổ.
“Bọn hắn dám lấy đông hiếp yếu khi dễ vị hôn thê của ta, Võ Lân ta phải để chúng trả giá.” Võ Lân hùng hùng hổ hổ gầm thét.
Luyện Thể Ngục Kinh triển khai, hư ảnh Địa Ngục vây quanh, từ máu huyết, kinh mạch, da thịt tất cả đều được cường hóa, dũng mãnh lao đến Khương Lê công kích.
“Nếu đã như thế, nữ nhân kia cũng đừng hòng rời đi!”
Mà hai huynh đệ Tống Định và Tống Hằng thấy Võ Lân dám công kích Khương Lê cũng gầm lên phẫn nộ.
Thế là bọn hắn thi triển Đạo Hành Quyết, đồng thanh quát lên:
“Đạo Hành Kinh Mạch!”
Kinh mạch trong cơ thể trở nên lấp lánh với chín loại màu sắc, vận dụng đến chín loại lực lượng thuộc tính khác nhau và quy tắc chi lực kèm theo, lao thể đến công kích Chân Mật.
Võ Lân thấy cảnh này cười thầm trong lòng, làm tốt lắm… hắn sẽ đấu với Khương Lê kéo dài thời gian cho hai kẻ này giải quyết Chân Mật.
Chờ khi Chân Mật trọng thương, hắn sẽ triệu hoán U Lẫm xuất thủ khiến người của Đạo Hành Điện bất ngờ, sau đó hắn liền nhân cơ hội mang theo Chân Mật chạy trốn, sẵn tiện đem Phục Thương Đan có chứa chiếc lá của Uyên Ương Tình Thảo cho nàng uống vào.
Thế là thần không biết, quỷ không hay… Chân Mật và hắn sẽ đem lòng yêu nhau, vĩnh viễn không chia cắt.
Mà một khi Chân Mật đã chung thuỷ một lòng, nàng chắc chắn sẽ trợ giúp hắn thu thêm những mỹ nhân khác trên Đạo Địa Tiên Bảng, hoàn thành mục tiêu lớn nhất đời hắn.
Càng nghĩ càng hưng phấn, Võ Lân càng điên cuồng tấn công Khương Lê, trong lòng nghĩ thầm:
“Nàng sau này cũng sẽ là nữ nhân của ta, bất quá tạm thời đành phải chiến đấu với nàng.”
Chứng kiến vẻ mặt đê tiện của Võ Lân, nội tâm Khương Lê mãnh liệt chán ghét, thanh lãnh quát lên:
“Âm Dương Ấn – Ngũ Hành Kỳ!”
Nàng triệu hoán hai kiện Thiên Đạo Bảo của bản thân, tay trái cầm một đại ấn với hai màu đen và trắng xen kẻ, tay phải cầm một lá cờ với năm loại màu sắc ứng với ngũ hành.
Đối mặt với Cốt Long Thương đang nện xuống, Khương Lê cầm Âm Dương Ấn nện ra.
OÀNH.
Hai kiện vũ khí va chạm, toàn bộ u cốc nổ tung thành bình địa, lộ ra bầu trời bên ngoài đã bị Trận Pháp phong tỏa.
Thấy Võ Lân bị đánh lùi, Khương Lê lại ném Ngũ Hành Kỳ lên không trung:
“Ngũ Hành Kỳ Trận!”
Ngũ Hành Kỳ mãnh liệt xoay tròn… một toà đại trận do năm loại nguyên tố ngũ hành tương sinh tương khắc luân chuyển mà thành hàng lâm, đem nàng và Võ Lân vây khốn vào bên trong.
Ở bên trong Ngũ Hành Kỳ Trận, thuộc tính ngũ hành sẽ được đề thăng uy lực gấp ba lần, đồng thời còn có thể phát động tấn công đối thủ.
Từng luồng Ngũ Hành Lực ở bốn phương tám hướng không ngừng chưởng về phía Võ Lân, chấn đến hư ảnh địa ngục bảo vệ quanh thân nhiều lần ảm đạm.
Khương Lê lại cầm Âm Dương Ấn nện đến hắn.
“Hừ, đừng tưởng chỉ có mình nàng sở hữu nhiều Thiên Đạo Bảo.” Võ Lân cười dài quát:
“Địa Ngục Chiến Giáp cho ta hiện!”
KENG…
Từ trong cơ thể hắn, một kiện Thiên Đạo Bảo khác trồi lên hóa thành một bộ hắc giáp đen kịch bao trùm từ đầu đến chân, tỏa ra khí tức âm u đầy nặng nề như một vị ma kỵ sĩ đến từ địa ngục.
Có Địa Ngục Chiến Giáp gia thân, Võ Lân thoải mái mặc cho Ngũ Hành Kỳ Trận oanh kích mà không hề bị thương.
Tay cầm Cốt Long Thương, ngạo nghễ xông đến Khương Lê, nhất thương nện xuống.
“Chút trò mèo!” Khương Lê sắc mặt lạnh lùng niệm:
“Bí Thuật – Thất Đạo Dung Hợp!”
Thanh âm vừa dứt, từ trên thiên không, bảy cổ Thiên Đạo Quy Tắc giáng xuống.
Âm Hệ Quy Tắc, Dương Hệ Quy Tắc, Kim Hệ Quy Tắc, Thuỷ Hệ Quy Tắc, Mộc Hệ Quy Tắc, Hoả Hệ Quy Tắc và Thổ Hệ Quy Tắc.
Bảy loại Thiên Đạo Quy Tắc dung hợp vào nhau tạo thành một cổ Quy Tắc Chi Lực cường đại vượt xa bình thường nằm trong lòng bàn tay của Khương Lê.
Đây là Thất Đạo Quy Tắc, được dung hợp từ bảy loại thuộc tính khác nhau mà nàng sở hữu.
Khương Lê cười lạnh lùng, Thất Đạo Quy Tắc ngưng tụ thành nhất chỉ, bắn thẳng đến Võ Lân.
“Không xong…” Võ Lân biến sắc, cũng vận dụng Thiên Đạo Quy Tắc bảo vệ quanh thân.
XOẸT.
Nhưng Thất Đạo Quy Tắc lại dễ dàng bắn thủng lớp bảo vệ của hắn, xuyên thẳng vào Địa Ngục Chiến Giáp.
KENG.
Để lại một tiếng vang, bên trên Địa Ngục Chiến Giáp xuất hiện vết lõm vào.
“Đáng giận.” Võ Lân âm thầm đổ mồ hôi, hắn không ngờ chiến lực của Khương Lê lại cường hãn đến mức này.
E rằng muốn đánh bại nàng là điều không thể, vậy chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian, chờ Chân Mật bị hạ.
Đưa mắt nhìn sang, Võ Lân nhẹ nhàng thở ra…
Bởi vì lúc này, Chân Mật đang phải lấy một địch hai, thực sự lâm vào thế yếu…
Chiến lực của Chân Mật có thể mạnh hơn bất kỳ ai trong hai người Tống Hằng và Tống Định, nhưng khi phải lấy một địch hai, nàng đang dần dần lâm vào thế hạ phong.
Bất quá sự quật cường của Chân Mật chỉ khiến nàng càng chiến càng hăng, chưa có dấu hiệu lùi bước.
Chân Võ Đạo Quyết đã được triển khai đến cực điểm, lỗ chân lông trên thân như vô số vòng xoáy có thể hấp thụ sức mạnh công kích từ đối thủ, bất chấp Tống Định và Tống Hằng mỗi người đều sử dụng chín loại Thiên Đạo Quy Tắc phát động tấn công.
Tuy nhiên bởi vì ở trong cùng cảnh giới, Chân Mật không thể hóa giải hết hoàn toàn, chỉ có thể vừa đánh vừa thủ.
“Chân Võ Đạo Quyết – Chân Võ Tam Thập Lục Chưởng!”
Chân Mật thanh lãnh quát lên, hai tay như tàn ảnh bay múa liên tục tung ra từng luồng chưởng ấn.
Mỗi một luồng chưởng ấn được đẩy ra đều tạo thành một vòng xoáy đen kịch như có thể nghiền nát tất cả mọi thứ vào bên trong.
Chưởng thứ hai mạnh hơn chưởng đầu tiên, chưởng thứ ba mạnh hơn chưởng thứ hai…
Đến khi tất cả ba mươi sáu chưởng được đánh ra hoàn tất, một cái vòng xoáy khổng lồ có bán kính hàng ngàn trượng đã hình thành như miệng quái vật không đáy sẵn sàng nuốt chưởng hai huynh đệ Tống Định và Tống Hằng.
Võ Lân mừng thầm, Chân Võ Tam Thập Lục Chưởng là một trong những thủ đoạn cường đại nhất của Chân Mật, lúc này bị ép mang ra sử dụng, xem ra đã sắp đến giới hạn rồi…
“Haha, nếu là một người chúng ta, có lẽ sẽ e ngại chiêu thức này.” Tống Định cười dài:
“Nhưng giờ đây huynh đệ liên thủ, chẳng lẽ còn sợ ngươi?”
“Làm đi đại ca.” Tống Hằng nói.
“Hảo!” Tống Định gật đầu.
Hai huynh đệ bọn hắn đứng bên cạnh nhau, một tay chắp lấy tay đối phương, một tay còn lại bá đạo đánh ra:
“Đạo Hành Song Sát Ấn!”
ĐÙNG!
Khoảnh khắc đó, Cửu Hành Kinh Mạch của cả hai như kết hợp vào nhau, cơ thể của hai người như là một thể, bất kể là sức mạnh, lực lượng hay quy tắc đều mạnh hơn theo cấp số nhân.
Bọn hắn cùng lúc đẩy ra một đại ấn khổng lồ như kim tự tháp, luân chuyển bên trong đó chính là cửu loại thuộc tính và quy tắc do hai huynh đệ dung hợp, cường đại không cách nào hình dung, ngạnh kháng trực diện lỗ đen vô tận…
OÀNH…
Như một viên thiên thạch kinh khủng bạo tạc trong lỗ đen vũ trụ, vụ nổ kinh hoàng chấn ra bốn phương tám hướng, tầng tầng không gian bạo liệt…
“Khặc…” Tống Định và Tống Hằng liên tục lùi bước, sắc mặt hơi trắng, không dễ chịu chút nào.
“Hự…”
Mà Chân Mật cũng ho khan một tiếng, toàn thân rỉ máu, khóe miệng rỉ ra một tia máu tươi.
Hiển nhiên trước lực lượng liên thủ của hai tên cường giả đồng cấp, Chân Võ Đạo Quyết của nàng cũng rất khó tiêu hóa nổi.
Đạo Hành Quyết của Đạo Hành Điện là công pháp cho phép người tu luyện nó khai mở số lượng thuộc tính và quy tắc tương ứng không giới hạn.
Mà huynh đệ Tống Định và Tống Hằng mỗi tên đều tinh thông đến chín loại thuộc tính, sức công kích vô cùng mạnh mẽ.
Chân Mật có thể lấy một địch hai, đủ thấy bản lĩnh của nàng khó lường…
Vụ nổ vừa rồi cũng khiến trận chiến của Võ Lân và Khương Lê bị gián đoạn.
Thấy Chân Mật bị thương, hắn liền nhìn xuống cái bóng của mình truyền âm cho U Lẫm:
“Ngươi hiện thân đi! Đánh lén bọn chúng để ta mang Chân Mật đào tẩu.”
“Tốt!” U Lẫm cấp tốc trồi lên, một thanh Diệt Hồn Đao đã cầm ở trong tay, mang theo từng tia Thiên Đạo Hồn Lực dữ tợn như u linh.
“Kẻ này ở đâu ra?”
Chứng kiến U Lẫm, sắc mặt đám người đại biến.
Lúc này tất cả đều không phải ở trạng thái toàn thịnh, một tên Thiên Đạo Cảnh sát thủ có thể xoay chuyển cục diện.
U Lẫm theo đúng bản năng sát thủ, một khi ra tay chính là chí mạng, Diệt Hồn Đao như lưỡi hái tử thần trảm ra, mang theo Sát Đạo Quy Tắc và Hồn Đạo Quy Tắc không thể ngăn cản.
Võ Lân nở nụ cười gằn, mặc dù xảy ra chút biến cố nhưng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
PHỐC!
Máu tươi ào ra khỏi miệng, máu tươi bắn ra từ hốc mắt…
Nụ cười trên mặt Võ Lân trở nên cứng đờ, linh hồn tê liệt, hai mắt như muốn lòi ra ngoài nhìn chằm chằm U Lẫm, hoài nghi nhân sinh thì thào:
“Ngươi… ngươi…”
“Cái này…” Khương Lê, Chân Mật đám người cũng giật mình.
Vừa rồi U Lẫm xuất hiện bên cạnh Võ Lân, các nàng còn cho rằng hắn là người cùng một bọn của đối phương.
Kết quả U Lẫm đột ngột hướng Võ Lân xuất thủ, hơn nữa vừa ra tay chính là chí mạng như vậy.
Ai cũng biết Võ Lân là một Thể Tu, hắn tu Luyện Thể Ngục Kinh có Địa Ngục bảo vệ nhục thân cực kỳ cường đại nhưng Linh Hồn lại là điểm yếu nhất.
Ấy thế mà U Lẫm dùng một kiện Thiên Đạo Binh như Diệt Hồn Đao trảm thẳng vào, hơn nữa trong tình cảnh Võ Lân không hề đề phòng… thử hỏi làm sao hắn có thể chống lại?
“Ngươi…” Võ Lân là kẻ bị sốc nhất chứ không ai khác, cơn đau dữ dội nơi linh hồn lúc này không sánh bằng cảm giác phẫn nộ vì bị phản bội.
“PHỐC… PHỐC…” U Lẫm lại trảm vào vài đao.
Mỗi một đao đều không để lại bất cứ thương thế nào trên cơ thể của Võ Lân nhưng lại khiến linh hồn của hắn đang chia năm xẻ bảy.
Địa Ngục quanh cơ thể tan rã, Võ Lân bất lực ngã xuống đất…
“Ngươi, tại sao ngươi làm như thế?” Chân Mật cũng là nhíu mày nhìn tình cảnh này, giọng điệu đầy tức giận.
Nàng không phải tức giận vì thảm trạng của Võ Lân không rõ sống chết, nàng chỉ phẫn nộ vì U Lẫm dám phản bội.
Phải biết rằng U Minh Sơn Trang và Chân Võ Thần Cung hợp tác, chuyện này nàng đương nhiên biết.
Ấy thế mà U Lẫm dám ra tay với Võ Lân, khác nào nói U Minh Sơn Trang dám phản bội lại Chân Võ Thần Cung?
Thân là Thiếu Thần Nữ của Chân Võ Thần Cung, nàng đủ tư cách để tức giận.
U Lẫm không nói lời nào, chỉ chậm rãi vỗ vỗ tay.
Theo động tác của hắn, một nhóm hàng trăm sát thủ của U Minh Sơn Trang chẳng biết từ bao giờ đã tụ tập xung quanh.
“Ngươi dám?” Tống Định và Tống Hằng thấy cảnh này gầm lên một tiếng:
“Ngươi thật nghĩ đám ô hợp các ngươi có thể làm khó chúng ta sao?”
Mặc dù nói thế, trong lòng bọn hắn vẫn ngưng trọng vô cùng.
Bởi lẽ chỗ này đã bị Trận Pháp phong tỏa rất khó đào tẩu hay gọi viện quân đến kịp.
Khi trạng thái của tất cả đều đã không còn toàn thịnh, có trời mới biết đám sát thủ này liều mạng dây dưa sẽ có thể kéo theo ai chết cùng hay không.
“Hiếm có cơ hội Võ Lân tạo ra, tại sao ta lại không thể nhân lúc này hốt trọn ổ?” U Lẫm cười tà nói.
“Cơ hội?” Chân Mật nghe vậy chau mày.
“Haha, Võ Lân đã đem hành tung của ngươi nói cho huynh đệ họ Tống, để bọn hắn trọng thương ngươi, khi đó y sẽ làm anh hùng cứu mỹ nhân xuất hiện.” U Lẫm hài hước nói:
“Y còn chuẩn bị sẵn Phục Thương Đạo Đan có chứa cánh hoa Uyên Ương Tình Thảo cho ngươi sử dụng.”
U Lẫm từ trong Nhẫn Trữ Vật của Võ Lân lấy ra một viên đan dược được cất giữ cẩn thận, nhún nhún vai nói tiếp:
“Đáng tiếc y không ngờ Khương Lê lại tìm đến trước cả huynh đệ họ tống, y càng không ngờ ta sẽ phản bội y để hốt gọn một mẻ.”
“Khốn kiếp, súc sinh Võ Lân.” Tống Định và Tống Hằng mắng to.
Trước đó có kẻ thần bí truyền đến tin tức của Chân Mật, bọn hắn lại bị Võ Lân xem như công cụ, thật là sỉ nhục to lớn.
“Chó đẻ…” Chân Mật cũng là tức giận đến run rẩy cả người.
Nếu như kế hoạch của Võ Lân thành công, nàng không dám tưởng tượng.
Khương Lê cũng nhịn không được ghê tởm liếc nhìn Võ Lân.
Trước đó ở Thăng Thiên Thành, hành vi của Võ Lân đã đủ vô sỉ, nhưng so với hiện tại càng không đáng là gì, kẻ này làm ô uế mặt mũi của Chân Võ Thần Cung.
“Xuất thủ!”
U Lẫm quyết đoán phất tay, chuyện cần nói đã nói xong, vở kịch vẫn nên tiếp diễn.
Hắn vừa dứt lời, hàng trăm vị sát thủ dưới trướng đến từ U Minh Sơn Trang đã liều mạng vây lấy Tống Hằng và Tống Định, thi triển thủ pháp dùng mạng đổi mạng.
Mà U Lẫm càng là thi triển Bí Pháp, trực tiếp lao đến Chân Mật.
Cục diện trong nháy mắt trở nên vô cùng hỗn loạn.
“Đáng giận.” Chân Mật đã bị thương, chỉ có thể cố gắng cắn răng, muốn thiêu đốt tinh huyết chống lại.
Nào ngờ Khương Lê xuất hiện ở trước mặt của nàng, tay cầm Âm Dương Ấn nện đến U Lẫm.
U Lẫm dường như đã chờ phút này, dùng chính Diệt Hồn Đao trong tay phóng ra.
“Bạo!”
Trên mặt hắn lóe lên vẻ tàn nhẫn, quyết đoán kích nổ Thiên Đạo Binh.
Đồng tử trong đôi mắt đẹp của hai nữ nhân đều co rụt lại, không thể lường trước được U Lẫm lại tàn bạo và hung hăng đến như vậy, sẵn sàng tự bạo Thiên Đạo Binh của mình.
BÙM!
Các nàng dù lợi hại đến đâu, cũng không thể ngăn được Thiên Đạo Binh tự bạo trong nháy mắt ngay khoảng cách gần như thế.
Đặc biệt đây còn là Thiên Đạo Binh dạng Linh Hồn, nó trực tiếp tác động đến Linh Hồn của hai nàng…
PHỐC!
Máu tươi phun trào trên khuôn miệng mỹ lệ… cả hai suy nhược như diều đứt dây rơi xuống…
Đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến vẻ không cam tâm…