Phần 56
Lạc Nam khóe miệng giật giật khi Giới Linh động chân nộ.
Lần này có lẽ không phải là Đạo Kiếp, mà là Thiên Phạt chuẩn bị hàng lâm…
Toàn bộ sinh linh của Ngũ Châu Tứ Vực đều bị uy áp chấn cho nằm rạp xuống đất, toàn thân run lên lẩy bẩy.
Lạc Nam ngửi được mùi vị của sự tử vong, đây là loại cảm giác mà từ trước đến nay dù độ Đạo Kiếp cửu tử nhất sinh cũng không thể mang đến cho hắn.
Hành vi của hắn xem ra đã thật sự chọc giận Giới Linh rồi, hắn cũng không cố ý a.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng mà thôi, hiện tại tuy rằng Nguyên Giới bị chia cắt, Ngũ Châu Tứ Vực cô lập cùng Đạo Cảnh… nhưng tất cả vẫn thuộc về Nguyên Giới, nằm dưới sự tác động của Giới Linh.
Còn Bá Đạo Quy Tắc – Thống Trị Thiên Địa của Lạc Nam lại muốn vượt qua cả Nguyên Giới, đứng trên cả thiên địa.
Nếu như Bá Đạo Quy Tắc và Thống Trị Thiên Địa truyền bá rộng rãi, vậy chẳng phải đó sẽ là mầm tai họa lớn hơn tất cả đối với Giới Linh hay sao?
Nó đương nhiên sẽ không cho phép điều đó xảy ra, bất kể là Lạc Nam có đóng góp và vai trò to lớn như thế nào đi chăng nữa.
OÀNH!
Không muốn cho hắn bất cứ cơ hội nào, thiên phạt đã điên cuồng bổ xuống.
KENG!
Bá Chủ Chiến Kỳ ngân vang, tập hợp Thần Đạo Quy Tắc hình thành một màn chắn khổng lồ bảo vệ Lạc Gia.
RĂNG RẮC…
Nhưng mà dù là Thần Đạo Quy Tắc lúc này cũng không chịu nổi một kích, bị thiên phạt bổ cho tan vỡ, Bá Chủ Chiến Kỳ trở nên ảm đạm, hao sạch lực lượng trong nháy mắt.
“Con mẹ nó!”
Lạc Nam ba chân bốn cẳng chạy thục mạng, Dịch Chuyển Tức Thời liên tục triển khai, lần này hắn nghịch dại rồi.
Không có thời gian để nghĩ cách ứng phó, trước tiên cần rời khỏi Lạc Gia để tránh liên luỵ đến chúng nữ.
OÀNH!
Thiên phạt tiếp tục hàng lâm, một tia sấm sét khổng lồ đỏ ngầu như máu ẩn chứa hàng triệu tầng Sát Vực ở bên trong truy đuổi.
“Vạn Cổ Bất Hủ Thân!” Lạc Nam gầm lên một tiếng.
Tia sét khổng lồ điên cuồng bạo tạc vào cơ thể hắn, trực tiếp đem vô số Bất Hủ Kinh Văn như hình xăm nghiền vỡ.
PHỐC!
Lạc Nam chỉ cảm thấy lục phũ ngũ tạng nát nhừ, xương cốt vụn vỡ, toàn thân như diều đứt dây rơi thẳng xuống mặt đất.
Cũng may lúc này toàn bộ sinh linh tại Ngũ Châu Tứ Vực đều bị uy áp của Giới Linh ép cho nằm rạp trên đất không dám ngẩng đầu, vì vậy cũng không nhìn thấy được cảnh tượng chật vật đến cực điểm của Bá Chủ mà bọn hắn luôn sùng bái.
Tất cả đều không hiểu lý do vì sao thiên phạt bỗng nhiên giáng xuống, cũng không hiểu thiên phạt đang nhắm vào người nào.
“Hự…” Lạc Nam thổ huyết liên tục, Phật Cốt trong cơ thể đã bắt đầu rạn nứt.
Bá Đạo Quy Tắc bùng phát bảo vệ toàn thân, cố gắng đối nghịch lại thiên phạt trị thương cho chủ nhân của nó.
Nên biết rằng một khi Giới Linh lên cơn thịnh nộ, ngay cả rất nhiều Thần Đạo Cảnh của Đạo Vực và Đạo Quốc đều phải nhượng bộ lui binh, chấp nhận thỏa hiệp với nó.
Thế nên khi nó muốn diệt Lạc Nam, dù hắn nghịch thiên đến đâu cũng không có khả năng chống lại.
OÀNH!
Như chấn động càn khôn, hư ảnh một vị Hành Pháp Giả hiện ra, trong tay cầm lưỡi đao khổng lồ ẩn chứa từng tia từng tia Thần Đạo Quy Tắc nhắm vào cổ hắn.
Đây là Hành Pháp Giả, không phải Chấp Pháp Đạo Giả.
Nếu Chấp Pháp Đạo Giả là để khảo nghiệm trong độ kiếp, thì Hành Pháp Giả chính là hiện thân của Giới Linh để diệt đi những kẻ dám làm trái pháp tắc của nó.
“Moá, chẳng lẽ ta chết nhảm như vậy?”
Lạc Nam trong lòng mắng to, lúc này hắn đã sắp hấp hối rồi, ý thức còn lại vô cùng mơ hồ.
Hắn cảm giác được rằng với Hành Pháp Đạo Giả này, sợ rằng Thần Đạo Cảnh cũng không thể chống lại, huống hồ một Đại Đạo Cảnh như hắn?
“Chúng ta nguyện ý chết cùng với chàng.” Bên trong đan điền, chúng nữ Hồn Nguyệt Ánh cũng đã chờ sẵn kết cục.
“Chết!”
Hành Pháp Đạo Giả nâng lên lưỡi đao, quyết liệt trảm xuống, muốn đem kẻ bất dung thứ chém cho hôi phi yên diệt.
“Kim Nhi…” Lạc Nam ở trong lòng điên cuồng gầm thét:
“Ta chưa muốn chết a.”
Hiện tại hắn nghĩ chỉ có Kim Nhi mới cứu được mình, hai mắt trừng trừng thật lớn để tìm kiếm một tia hy vọng.
Bất quá Kim Nhi còn chưa kịp phản ứng, bên trên bầu trời đã hiện ra thân ảnh một nữ nhân.
Đối mặt với Hành Pháp Giả bổ xuống lưỡi đao, cánh tay uyển chuyển tinh tế và đầy cao quý của nàng nâng lên, một chưởng trực tiếp nghênh đón.
ẦM!
Không gian băng liệt, nữ nhân vẫn đứng im bất động, mà Hành Pháp Giả với cơ thể khổng lồ lớn hơn nàng gấp hàng trăm triệu lần lại lùi lại hàng chục bước.
“Đủ rồi, bỏ qua cho hắn lần này đi!” Nữ nhân thanh lãnh cất tiếng nói.
Một đôi Thiên Đạo Chi Nhãn bên trên bầu trời lúc này lóe lên một tia thần thái, sau đó chậm rãi tiêu tan.
“Không có lần thứ hai…”
Trước khi biến mất, không quên để lại thanh âm hờ hững chẳng chút cảm tình.
Trời quang mây tạnh, mọi thứ khôi phục bình thường, mây đan tán đi, ánh nắng ló dạng, uy áp kinh khủng từ thiên không phủ xuống cũng đã biến mất.
Lạc Nam khắp người be bét máu nhưng càng nhiều hơn chính là mồ hôi lạnh.
Ánh mắt dần trở nên mơ hồ, chỉ kịp yếu ớt hô lên một tiếng:
“Sư bá…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: https://nongcuc.co/2024/07/con-duong-ba-chu-quyen-15.html
Không biết qua bao lâu sau, Lạc Nam mơ mơ hồ hồ mở ra đôi mắt, phát hiện mình đang nằm ở hậu viện Lạc Gia, được ngâm trong một bồn Bất Tử Dịch Thuỷ.
Hắn muốn cử động, toàn thân lại kịch liệt đau nhứt, Bảo Lan đang cẩn thận tẩy rửa từng vết thương nặng nề trên cơ thể hắn.
Đưa mắt nhìn sang bên cạnh, Bích Tiêu sư thúc và các tân thê tử đang ở bên cạnh.
“Đã khiến các nàng lo lắng rồi…” Lạc Nam nở nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, cười như mếu.
Chúng nữ ân cần lắc đầu, nhờ nghe thấy hắn giảng đạo mà các nàng đều đã có những lĩnh ngộ vượt bậc, đủ điều kiện đột phá Đạo Cảnh rồi, chỉ cần đến Đạo Giới vượt kiếp nữa là xong.
“Ngươi rốt cuộc đã làm cái gì? Tạo sao lại chọc giận Giới Linh đến như vậy?” Bích Tiêu nhịn không được trong trẻo hỏi.
Lạc Nam bất đắc dĩ, hiện tại hắn đang suy nghĩ về tương lai của hai quả Bá Khí Hồ Lô.
Vốn hắn cũng có chút tư tâm, dự định trước tiên hai quả Bá Khí Hồ Lô này sẽ để bà cả Yên Nhược Tuyết và mẫu thân Ninh Vô Song luyện hóa, từ đó giúp các nàng có được Bá Đạo Quy Tắc, thiên phú và tiềm lực sẽ vượt xa các Thiếu Thần Nữ của những đại thế lực lớn ở Đạo Giới.
Nhưng hiện tại sau khi trải qua cơn thịnh nộ của Giới Linh, hắn bắt đầu cân nhắc lại…
Bá Khí Hồ Lô quả thật sẽ mang đến hiệu quả kinh khủng… nhưng cái giá phải trả cho nguồn sức mạnh này cũng không hề nhỏ chút nào.
Đó là phải trải qua những lần độ Đạo Kiếp với uy lực và sự nguy hiểm vượt xa tu sĩ bình thường khác, thậm chí Đạo Kiếp có thể giáng xuống bất cứ lúc nào giống như tử thần luôn rình rập.
Ngay cả hắn với vô số thủ đoạn chiến đấu cũng như thủ đoạn giữ mạng vẫn phải nhiều lần cửu tử nhất sinh khi độ kiếp vì có được Bá Đạo Quy Tắc…
Vậy câu hỏi đặt ra chính là, liệu Yên Nhược Tuyết và Ninh Vô Song có đủ khả năng làm được như hắn hay không?
Các nàng chắc chắn không có nhiều thủ đoạn để vượt qua đạo kiếp được như hắn, chẳng may sau khi phục dụng Bá Khí Hồ Lô, các nàng tán thân dưới kiếp, hắn làm sao có thể tha thứ cho bản thân của mình?
Trong lúc nhất thời, Lạc Nam bắt đầu cân nhắc kỹ càng về vấn đề này.
Không phải hắn không có niềm tin vào Yên Nhược Tuyết hay Ninh Vô Song, mà hắn chỉ muốn giảm thiểu rủi ro đến mức thấp nhất.
“Hừ.”
Thấy hắn không trả lời mình, Bích Tiêu lạnh lùng hừ một tiếng, nội tâm không vui.
Lạc Nam liền đánh trống lãng: “Sư thúc, sư bá đâu rồi?”
Qua chuyện lần này, hắn xem như hiểu rõ hơn phần nào về sự khủng bố của sư bá, ngay cả Giới Linh cũng phải nể mặt nàng ba phần, đủ thấy quyền uy tối thượng của nàng…
Có lẽ đó chính là nữ nhân quyền lực nhất phiến thiên địa này…
“Chờ thương thế của ta hồi phục, ta liền mang các nàng đến Đạo Giới độ kiếp.” Lạc Nam nhìn các thê tử cười nói.
Trước đó hắn nhiều việc bận rộn, không thể bồi tiếp Yên Nhược Tuyết, Diễm Nguyệt Kỳ, Hi Vũ và Tuế Nguyệt các nàng đến Đạo Giới, phải nhờ đến Phá Đạo Hội.
Hiện tại hắn đã lăn lộn ở Đạo Giới một thời gian, xem như đã có kinh nghiệm nhất định… cũng nên tự mình mang theo các thê tử độ kiếp, trải qua thời khắc quan trọng trong cuộc đời tu sĩ của các nàng, nhân tiện bồi dưỡng tình cảm phu thê.
Quả nhiên nghe thấy nam nhân hứa hẹn, chúng nữ không che giấu được sự vui sướng trên khuôn mặt.
Từ khi đại hôn đến nay, gần gũi thì ít mà xa cách thì nhiều… các nàng cũng muốn có thời gian ở bên cạnh hắn.
Cùng lúc đó, tại một phiến thiên địa cổ lão nhưng đầy khí tức hào hùng…
Nơi này không có tông môn, không có giáo phái, không có đa dạng các thế lực.
Nơi này chỉ có Thiên Quốc, Thần Quốc…
Thiên Quốc, đó là những quốc gia có Thiên Đạo Cảnh trấn thủ.
Mà Thần Quốc, đó mới là những quái vật, những cự đầu chân chính ở phiến thiên địa này, mỗi một Thần Quốc đều có ít nhất một vị Thần Đạo Cảnh cường giả.
Không sai, nơi này chính là Đạo Quốc, một trong bốn đại khu thuộc về Đạo Giới.
Giữa trung tâm Đạo Quốc, một toà biệt phủ rộng lớn có cảnh sắc như tiên cảnh, mây trắng lượn lờ, cung tần như tiên tử khiêu vũ nhảy múa, mỗi một toà kiến trúc tại đây đều tỏa ra sự hào khí, bất phàm…
Giữa trung tâm biệt phủ đang có yến tiệc linh đình, quần hùng tụ hội, từng vị thiên kiêu tuấn kiệt, mỹ nhân như hoa như ngọc, mỗi người đều như long phụng trong loài người.
Nơi này là Hiên Viên Phủ Thái Tử, tọa lạc tại trung tâm của một trong những Thần Quốc mạnh nhất thế giới này.
Ngày hôm nay là sinh thần đệ nhất Thái Tử của Hiên Viên Thần Quốc – Hiên Viên Tử.
Hiên Viên Tử, tuổi còn trẻ đã có tu vi cực cao Thiên Đạo Cảnh Hậu Kỳ, hơn nữa tu luyện Hiên Viên Đế Đạo Kinh của Hiên Viên Thần Quốc, một thân chiến lực cực kỳ bất phàm, áp đảo thiên tài cùng thế hệ, rất nhiều Thiếu Thần Tử, Thiếu Thần Nữ đều đã từng là bại tướng dưới tay hắn.
Nhưng đáng sợ nhất chính là, Hiên Viên Thần Quốc lại là thần quốc mạnh thứ hai ở toàn bộ Đạo Quốc, có đến bốn vị Thần Đạo Cảnh tọa trấn, nội tình cực kỳ khủng bố.
Mà Hiên Viên Tử thân là tuyệt đỉnh thiên tài, lại là Thái Tử của Hiên Viên Thần Quốc, địa vị của hắn có thể tưởng tượng.
Cho nên hôm nay tổ chức sinh thần, trên bàn bày biện vô số của ngon vật lạ, thịt của Thần Thú, Ma Thú đều là thực phẩm bình thường nhất ở nơi này.
Hơn thế nữa, các Thái Tử, Công Chúa của Đạo Quốc gần như toàn bộ đều có mặt ở nơi này tham dự yến tiệc để chúc mừng Hiên Viên Tử vì nể mặt của hắn, nể mặt Hiên Viên Thần Quốc.
Rất nhiều tài nguyên quý hiếm đủ gây nên gió tanh mưa máu bên ngoài được dâng lên…
Ánh mắt của tất cả người có mặt hội tụ vào thân ảnh như quần tinh chiếu rọi giữa hiện trường.
Chỉ thấy hắn thân khoác bạch sắc trường bào, đầu đội tử sắc kim quán, mày kiếm mắt sáng, diện mục tuấn lãng phi phàm, thân thể cao thẳng hiên ngang, tóc dài hoàng kim cao quý chiếu rọi.
Chưa thành đế đã có phong thái của hoàng, có thể miêu tả Hiên Viên Tử theo cách như vậy.
Đón nhận quần chúng chú mục, Hiên Viên Tử lại chú ý đến một thân ảnh màu đỏ rực trong tà váy công chúa đang ngồi ở góc khuất trong đại sảnh.
So với những người khác đang ca tụng và chúc mừng hắn, thân ảnh này lại ung dung thưởng thức mỹ vị trên bàn nhưng thái độ lại chẳng quá cao hứng, giống như bị ép buộc đến nơi này vậy.
“Thiên Khả muội muội, đến sinh thần của huynh sao lại rầu rĩ không vui?” Hiên Viên Tử mở miệng hỏi, thanh âm trầm thấp đầy từ tính khiến một số mỹ nhân có mặt ánh mắt lóe sáng.
Nghe câu hỏi của hắn, ánh mắt của tất cả đều vô thức hướng về thân ảnh màu đỏ kia, liền nhận ra thân phận của đối phương.
Thiên Hoàng Công Chúa – Thiên Khả đến từ Thiên Hoàng Thần Quốc, đây cũng là một trong những Thần Quốc cường đại ở Đạo Quốc, tuy nhiên vẫn kém hơn Hiên Viên Thần Quốc…
Mà tiếng tăm của Thiên Hoàng Công Chúa cũng là cực thịnh, được mệnh danh là có chiến lực cường đại nhất trong cùng thế hệ, dưới Đại Đạo Cảnh rất ít người là đối thủ của nàng.
“Khanh khách, nghe nói Thiên Hoàng Công Chúa gần nhất đến Đạo Địa thể hiện, kết quả thua vào tay một vị Đạo Cảnh của Độ Đạo Môn.” Có một vị công chúa khác mở miệng trêu chọc.
“Ồ, vậy mà có người đánh bại được Thiên Khả trong cùng cảnh giới?” Hiên Viên Tử có chút bất ngờ.
Bản thân hắn đối với Thiên Hoàng Truyền Đạo Kinh của Thiên Hoàng Thần Quốc khá là hiểu biết, ở trong cùng cấp quả thật khó có đối thủ, ngay cả hắn muốn chiến thắng được Thiên Hoàng Thái Tử cũng phải bỏ ra không ít công phu.
Mà thiên phú của Thiên Hoàng Công Chúa còn cao hơn cả Thiên Hoàng Thái Tử, chẳng qua nàng sinh sau đẻ muộn, tu vi thấp hơn mà thôi.
Thế mà vẫn bị người của Độ Đạo Môn ở Đạo Địa đánh bại?
Những người khác nghe vậy cũng bất ngờ nhìn Thiên Hoàng Công Chúa, đây là lần đầu tiên bọn hắn biết được tin này.
“Hừ.” Thiên Khả sắc mặt lạnh lùng không vui.
Bại trận ở Đạo Địa, sau khi trở về nàng đã quyết tâm phải cố gắng để tăng cường sức mạnh, nào ngờ đang định bế quan lại bị hoàng thất cử đến tham gia yến tiệc vô nghĩa này, nàng không hứng thú chút nào.
Bản thân Thiên Khả không có sở thích tụ tập đông đúc, nàng hiện tại chỉ ước gì yến tiệc kết thúc nhanh một chút để còn trở về bế quan.
Hiên Viên Tử tưởng rằng nàng buồn vì bại trận, liền mỉm cười ôn hòa nói:
“Muội yên tâm đi, hiện tại Đạo Quốc chúng ta đang bắt tay vào xâm nhập Đạo Địa, tương lai huynh sẽ giúp muội hả giận.”
“Cấp báo!”
Đúng lúc này, một thanh âm vang vọng từ bên ngoài truyền vào:
“Có tin tức từ Đạo Địa!”