Phần 66
“Phu quân… thời gian qua bọn thiếp thật sự rất hạnh phúc.”
Đưa tiễn các nàng vào Truyền Tống Trận đến chỗ Trương Nhã Trâm, Hoa Như Thuỷ đại diện cho các tỷ muội nắm lấy tay hắn.
Được cùng nam nhân trong lòng ân ái keo sơn, được hắn ôn nhu giúp đỡ hết lòng để thuận lợi độ kiếp, được hắn mang đi ngắm nhìn cảnh sắc thiên hạ, được tham quan tông môn mà hắn đang tu luyện, được nhìn thấy chiến lực khiến các nàng kiêu ngạo.
Phận làm thê tử, còn cầu gì hơn?
“Yên tâm đi, duyên phận phu thê của ta và các nàng là đời đời kiếp kiếp, những tháng ngày qua chỉ là mở đầu mà thôi.” Lạc Nam ôm lấy từng thê tử, ân cần hôn lên trán các nàng an ủi.
“Công tử, truyền tống trận đã chuẩn bị hoàn tất.” Một vị trưởng lão của Trân Bảo Lâu nhắc nhở.
Chúng nữ lưu luyến nhìn nam nhân thật kỹ, sau đó quyết đoán dời ánh mắt, các tỷ muội nắm tay nhau cùng lúc bước vào trong trận.
Ánh sáng lóe lên, thân ảnh của các nàng chậm rãi biến mất…
Lạc Nam thở ra một hơi, ắn âm thầm thề rồi sẽ có một ngày, hắn sẽ cùng tất cả các nàng ngao du hoàng vũ bằng Bá Vũ Điện, tận hưởng cuộc sống tự tại tiêu diêu, vô lo vô nghĩ.
Đang định khôi phục thân phận Tiểu Ma trở về Độ Đạo Môn, bỗng nhiên Phá Đạo Lệnh sinh ra dị động.
“Nhanh!” Thanh âm của Bích Tiêu nghiêm túc truyền ra:
“Nhị tỷ chuẩn bị độ kiếp!”
Lạc Nam hưng phấn như điên, sư phụ Đông Hoa muốn độ Thiên Đạo Kiếp rồi?
Vội vàng chào hỏi trưởng lão của Trân Bảo Lâu một tiếng, hắn liền triệu hoán Tiểu Tinh.
Nhảy lên lưng nó mở ra Thời Không Môn lao vọt đi.
Vẫn là Yên Vụ Sơn Mạch…
Nơi này đã trở thành địa điểm Độ Kiếp yêu thích của Lạc Nam.
Phá Đạo Lệnh ném lên bầu trời, hai thân ảnh đã cùng lúc xuất hiện.
Bích Tiêu hạ xuống bên cạnh Lạc Nam, còn Đông Hoa đã thả người bay lên thiên không…
ẦM ẦM ẦM ẦM.
Vẫn là cảnh tượng quen thuộc, mây đen điên cuồng kéo đến.
“Ta và ngươi đi phong tỏa xung quanh, nhị tỷ đột phá quá nhanh nên chưa kịp triệu tập Thiên Đạo Cảnh hỗ trợ.” Bích Tiêu nói.
“Hiểu rồi.” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu.
Hai người phân ra hai hướng khác nhau.
Bích Tiêu thi triển Vô Đạo Lĩnh Vực hình thành một kết giới khổng lồ bao trùm một nửa thiên địa, ngăn cản tất cả sự dò xét.
Lạc Nam cũng triệu hoán Vĩnh Kiếp Hắc Ám dung hợp Bá Đạo Quy Tắc, hình thành một bức tường thành phong tỏa không gian, bảo vệ Yên Vụ Sơn Mạch ở bên trong.
Đưa mắt nhìn vào mây đen cuồng nộ, lúc này Đông Hoa đã triệu hoán ra những bản thể của nàng ở từng móc thời gian khác nhau cùng chống lại Chấp Pháp Đạo Giả.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: https://tuoinung.men/2024/07/con-duong-ba-chu-quyen-15.html
Cùng lúc đó, Độ Đạo Môn.
Bên trong thư phòng, các vị Thiếu Thần Tử, Thiếu Thần Nữ đều tập hợp, trong đó có cả con hàng Thiếu Thần Tử của Toàn Chức Đạo Thống – Chiến Nhuệ.
“Ca ca, ngươi tập hợp chúng ta đến đây làm gì?” Bùi Linh Hi chau mày nhìn Bùi Vũ hỏi.
Từ khi Lạc Nam và các thê tử của hắn rời đi, Bùi Vũ liền triệu tập tất cả Thiếu Thần Tử và Thiếu Thần Nữ, ngay cả Chiến Nhuệ đang cắm đầu nghiên cứu bế quan cũng bị lôi ra.
“Các ngươi thấy Lạc Nam thế nào?” Bùi Vũ vuốt cằm hỏi.
“Ngươi gọi chúng ta đến đây chỉ để hỏi câu này?” Đan Phỉ bất mãn nói.
Cầm Dao Nhã như đoán được dụng ý của Bùi Vũ, liền thận trọng đáp:
“Yêu nghiệt không cách nào hình dung, phong thái và cách đối nhân xử thế lại khiến người khác phải tin phục.”
Hai lần nhìn thấy Lạc Nam đại chiến, ngay cả nữ nhân vật kiêu ngạo như nàng cũng phải công nhận nam nhân kia bất phàm.
Dù sao thì nếu ngay cả công nhận người khác vượt trên mình cũng không làm được, vậy còn nói gì đến vấn đỉnh Thần Đạo?
Đối với nhận xét của Cầm Dao Nhã, những người còn lại cũng gật đầu tán thành.
“Không nói dối các ngươi, ta cũng có một vài mối quan hệ ở Đạo Quốc… bọn hắn nhiều lần thuyết phục ta đứng về phía Đạo Quốc, chống lại Phá Đạo Hội.” Bùi Vũ nghiêm nghị nói rằng:
“Ban đầu ta quả thật cân nhắc vấn đề này, nhưng hiện tại…”
Hắn nở nụ cười đắng chát: “Nghĩ đến viễn cảnh phải đối mặt với Lạc Nam trong một cuộc chiến sinh tử, ta phải rùng mình.”
Mấy người như có điều suy nghĩ, Đan Phỉ cũng hít một hơi lên tiếng:
“Mới là Đại Đạo đã nghịch thiên như hắn, thật sự không dám nghĩ đến nếu như hắn đột phá Thiên Đạo, Thần Đạo sẽ là nhân vật bậc nào…”
“Sợ rằng khi đó chính là đại họa của những kẻ đối địch với hắn.”
“Chúng ta là tương lai của Độ Đạo Môn, chúng ta cũng có quyền quyết định.” Bùi Vũ chém đinh chặt chắt nói:
“Cho nên ta muốn kêu gọi các ngươi, nếu như trưởng bối có ý định đứng về Đạo Quốc hay Đạo Vực, phải kiên quyết can ngăn bọn họ.”
“Nói không sai.” Bùi Linh Hi hiếm thấy tán thành đại ca của mình:
“Với nhân vật như Lạc Nam, dù không kết minh cũng đừng nên đối lập.”
Bắc Đẩu Đạo Thống.
Trơ mắt nhìn lấy Tam Trưởng Lão và nhi tử của mình sắc mặt trắng bệch, tuy rằng Thần Đạo Quy Tắc đã khôi phục tất cả thương thế… nhưng căn cơ hao tổn là thứ nhất thời không thể bù đắp.
Bởi lẽ công pháp của Bắc Đẩu Đạo Thống phụ thuộc vào Đạo Thuộc Tính, hiện tại toàn bộ Đạo Thuộc Tính của hai người đều bị cướp đi, đây là điều mà Thần Đạo Quy Tắc cũng vô pháp giải quyết trong thời gian ngắn.
Sắc mặt của Bắc Đẩu Thần Chủ tràn đầy âm trầm.
Thời điểm đó, một kiếm Thần Tị kia khiến bản thể của hắn đang bế quan cũng phải đổ mồ hôi lạnh, trong thời khắc mất bình tĩnh vậy mà không dám đánh đến Tứ Quý Thành.
Cũng may tính mạng của Tam Trưởng Lão và nhi tử Bắc Hào vẫn bảo trụ.
“Phụ thân… trả thù cho ta…” Bắc Hào sắc mặt vặn vẹo vì oán độc:
“Ta không cam tâm, sợ rằng sẽ lưu lại tâm ma vĩnh viễn nếu tên súc sinh Lạc Nam vẫn còn tồn tại.”
“Thần Chủ… lão phu vì Bắc Đẩu Đạo Thống cống hiến cả một đời chưa từng cầu xin ngài chuyện gì.” Tam Trưởng Lão cũng giận dữ đến toàn thân phát run, thanh âm khàn khàn mở miệng:
“Lần này chỉ mong ngài vì thiếu thần tử và lão phu lấy lại công đạo, để kẻ địch ác động phải trả giá đắc.”
“Được rồi, bổn Thần Chủ tự biết cân nhắc.” Bắc Đẩu Thần Chủ trầm giọng nói:
“Các ngươi nghỉ ngơi trước đi, trong thời gian tới ta sẽ cho người tìm kiếm Đạo Thuộc Tính bổ sung căn cơ cho các ngươi.”
Cửa mật thất đóng lại, Bắc Đẩu Thần Chủ một thân hoàng bào như bậc đế vương, khí khái bất phàm lại ngửa mặt lên trời lẩm bẩm:
“Vốn dĩ không định đưa ra lựa chọn… nhưng nếu Phá Đạo Hội các ngươi tự tìm, vậy thì đừng trách bổn tọa.”
Hắn lấy ra một khối lệnh bài đặc biệt màu tử kim cao quý, bên trên điêu khắc hai chữ “Hiên Viên” như rồng bay phượng múa, cực kỳ bất phàm.
Hồn Lực truyền vào Lệnh Bài, một thanh âm e é vang lên:
“Bắc Đẩu Thần Chủ, xem ra các hạ đã đưa ra quyết định?”
“Không sai!” Bắc Đẩu Thần Chủ nghiêm nghị đáp:
“Hiên Viên Tổng Quản, Bắc Đẩu Đạo Thống sẽ gia nhập vào Đạo Quốc, phụ thuộc vào Hiên Viên Thần Quốc.”
“Nhưng ta có một điều kiện.”
“Điều kiện gì?” Giọng điệu the thé của Hiên Viên Tổng Quản đáp lại.
Dù đang nói chuyện với một vị Thần Chủ, Hiên Viên Tổng Quản vẫn giữ thái độ bình thường, không mặn không nhạt.
Bởi vì sau lưng ông ta chính là Hiên Viên Thần Quốc khủng bố dị thường, so với Bắc Đẩu Đạo Thống chỉ có một vị Thần Đạo Sơ Kỳ như Bắc Đẩu Thần Chủ, đương nhiên có thì tốt, không có cũng chẳng sao.
Bắc Đẩu Thần Chủ lạnh lẽo đáp:
“Mạng của Lạc Nam!”