Phần 14
Tám ngúng nguẩy, lăn lộn, hai chưn lúc lắc, miệng thì nheo nhẻo : đó, cưng xỉa bên đó sâu vô, cha ôi, gì mà sướng dữ tợn, hổng biết. Tôi thấy rõ ràng hai mắt Tám lạc thần, ngơ ngơ ngẩn ngẩn như người bị moi ruột. Tôi phải kềm hai giò Tám mà nắc búa xua.
Mấy lần tôi muốn ra, như người bị say sóng, ruột cuộn lên ồ ồ tưởng nổ kêu cái bẹp vậy mà kềm được nên con cặc càng hung hăng tợn. Nó nháo nhào quậy lồn Tám tầy huầy khiến chị nhong nhong như thi ngựa.
Tôi đổi kiểu đụ hết hai lần rồi, lúc bắt Tám nằm ngửa, lúc ủi như toa xe lửa, lúc lại lôi xển chị lên như làm xiếc, ở thế này thì chị cũng ưng theo. Riêng tôi ưa nhứt là kiểu từ sau đụ tới vì lúc đó Tám giống như con bò cái đứng chịu trận trước con đực. Tôi thích kiểu này vì đụ mà hai tay có thể giữ nhịp bóp vào vú Tám để gây thêm hứng khởi.
Ở thế đụ này, Tám cũng có vẻ bằng lòng vì còn gì hơn lồn được ngậm cặc mà hai vú còn được vò đến móp méo đi. Chả thế mà sữa phọt ròng ròng, nhễu tòm lom lên nệm hay ra đất.
Việc gì rồi cũng phải có hồi kết cuộc. Tôi đụ đã đời nên khi phọt tinh thì cũng dê kêu luôn. Lồn Tám đầy òm khí của tôi lẫn của chị, bết bê lẫn nhau như hồ trộn. Tôi rút cặc ra mà khí còn nhễu nhão lùm xùm. Tám mệt đến nỗi nằm xải tay chưn chớ lau chùi gì nổi. Còn tôi đâu hơn gì chị, nhưng thấy hai cái vú Tám cứ lên xuống phập phồng, tôi chịu hết nổi, phải cố lết nằm đè lên người chị mà cho miệng vô ngậm bú, một tay mò bóp mới ưng.
Tám chỉ dám nhăn nhăn mặt, chớ không dám ho he sợ tôi giận lơ chẳng đụ nữa. Vậy biểu sao mà tôi không mau lại sức vì sữa đàn bà là chất bồi bổ còn hơn sô đa hột gà. Hổng tin các vị cứ chọn mấy bà có con đụ đã rồi bú sữa coi có đúng kinh nghiệm tôi chỉ không thì biết.
Nằm ôm lấy bầu sữa của Tám nút, càng lúc tôi càng đi vào giấc ngủ mê mệt. Lúc này mới thấm vì bao sức lực đã bỏ ra để phục vụ cho chị đã. Tôi lươn ươn khép mắt lại định đánh một giấc ngon lành. Thấy miệng tôi nhả lơi vú ra, Tám giựt ngược tôi dậy : ngủ rồi hả. Vậy mà khoe ngon với giỏi, mới đấu một trận đã nhoài.
Tôi tuy tự ái dồn lên một cục, nhưng cũng xà lơ vì quả thực giờ chỉ muốn “ ngủ hè “ chứ không cựa quậy gì nổi nữa. Tám lay tôi mấy lượt không được nên cũng chịu thua. Chỉ còn than van vớ vẩn : đàn ông gì mà dở ẹc, vậy mà đòi trèo năm non bảy núi, chỉ giỏi nói phét.
Tôi mới nghe loáng thoáng có vậy thì mắt đã díp lại, tai u u như tổ ong và quắc luôn còn hơn bị say thứ rượu nặng. Tiềm thức tôi cũng ráng nhận ra được quả đàn bà chóng hồi sức thiệt, thế là xong. Tôi hò kéo gỗ cạnh Tám. Chả hiểu chị làm những gì mà khi tỉnh dậy thấy đầu tôi vẫn nằm trên khoanh ngực để trần của chị, còn ả thì cũng đang kéo gỗ có kém gì tôi.
Sau một giấc ngủ dù ngắn, hai mắt cũng thấy đã đời, nên mở mắt nhìn cũng thấy hay hay. Trước nhất cám ơn thói chơi điệu của Tám, chấp nhận cho tôi ghé nằm trên vú chị. Thứ hai là cám ơn tình nghĩa chị dành cho tôi sau khi qua cơn ân ái với nhau. Tôi quơ tia nhìn lên người Tám, y hệt như ngọn hải đăng soi đường cho tàu chạy ban đêm.
Tôi thấy hai vú Tám sao vẫn nặng mới chết. Tôi vừa bóp đến bẹp dí lúc nãy, lại ngậm nút xẹp lép mà giờ đã tròn vành vạnh ngay được. Thì ra sữa người nuôi con sản sinh chóng vánh như thế. Hẳn nhiên hai vú mà dồn sữa thì phải gồ ghề là cái chắc. Chưa gì tôi đã muốn úp đôi tay lên đó xoe.
Tôi nhìn không chớp những cái vú đó. Thấy hình như hai núm đổi thành nâu chứ không còn hồng hồng như trước. Nhìn kỹ tí nữa thì mỗi núm vú cũng như lớn nữa, chỗ sữa chảy ra trông giống như bị xâm kim thành một lỗ không sao lành lặn. Tôi có ý muốn lay Tám dậy để hỏi cho ra lẽ, nhưng thấy ả ngủ há cả mõm ra, nước miếng rịn quanh mép, biết là chị đang nhọc lại thôi.
Nhìn mãi đôi vú cũng chán, tôi đổi thế nằm để mặt hướng xuống phía dưới đùi Tám. Chất khí đã khô bớt nhưng đóng vón lại nơi háng trông hệt như vụn cám, chỗ nào khô thì đặc quánh lại, chỗ nào còn lem nhem ướt thì bám vào lông trông óng ánh như giọt sương. Tôi nhứ ngón tay tha cho chất khí tản ra, vậy mà Tám ngủ say hổng biết gì ráo trọi. Tôi chùi những giọt ướt lên đám lông lồn Tám, bét be thành bệt dài và dính lằng nhằng. Tôi lại đưa lên mũi ngửi, cảm thấy mùi tanh tanh nồng nồng nhưng lôi cuốn lạ.
Tôi đùa dí ngón tay vào mũi Tám. Chị ả hít hít có vẻ nhột nên môi co, nháy nháy, nhưng vẫn ngủ. Cơn nứng của tôi tràn ngập tới, tôi co tay bóp vú chị, vặt tới vặt lui, mỗi cái vú xọp xọp dưới lòng bàn tay tôi. Tám có nhận ra những đợt bóp vú đó, nhưng không choàng mở mắt hay phản kháng. Trái lại, còn õng ẹo rung mình cho tôi nghịch tới nữa.
Chả lẽ tự mình sờ, tự mình bóp thì còn ra nông nỗi gì. Đàn ông bóp vú người nữ mục đích để được chị ta nhõng nhẽo bắt đền mới thích, chứ còn tự biên tự diễn, bóp cho có bóp thì khác gì bóp cái vú da bò phơi khô.
Nghĩ thế nên tôi vừa bú vừa mân mê, cấu bóp. Tôi làm càng lúc càng đùng đùng, Tám có yên cũng chẳng được, nên đành phải mở mắt ra nhìn. Chị thấy tôi đang bóp méo cả hai bầu vú mà miệng thì đang nhay một bên vú thì kêu lên : cha chơi kiểu gì vậy, buồn ngủ thì kềnh ra ngủ như chết, chừng người ta mới chớp mắt một tí thì lại rúc như chó con.
Tôi hì hì cười cầu tài. Nhưng vẫn thay phiên bóp và bú nút từng cái vú một. Tám thích bỏ bu nhưng cũng vờ khiếu nại : bú vừa thôi, còn để dành cho thằng nhóc, bú hết phần nó thì nó nhịn đói à. Tôi lờ như không nghe cứ ngậm tì tì. Tôi biết mười mươi Tám cũng mong được tôi sờ tôi cắn nên ả nói mặc ả, tôi cứ nhẩn nha bú đã thì thôi.