Phần 31: Con bướm xuân
Sát gần tết tôi với vợ tôi cùng mẹ Vi bay vào Nam để thăm bà ngoại, cưới tôi chắc bà không ra ngoài được vì bà đã già rồi, ngại di chuyển. Bà bảo bao giờ trước khi mất bà sẽ ra ngoài này để được về với ông. Nhà mẹ Vi tôi có mẹ tôi là út, bác cả trong Nam, bác gái bên Nga ngố, rất ít về. Chuyến này mục đích là thăm bà, và báo cáo công việc hai đứa.
Mấy lần trước tôi cũng đã qua chào hỏi khi vào công tác rồi, có lần đi cùng Chíp, có lần tôi đi một mình nên tôi cũng không lạ lẫm gì. Nhà bác có hai anh, trạc tuổi tôi nên cũng dễ nói chuyện, tôi hỏi dò rồi, chả có ông nào là fan tuoinung.com cả, tôi yên tâm hẳn. Mấy lần trước vào đây, các anh hay đưa tôi đi nhậu, tôi cho đo ván hết, gì chứ uống kiểu trong Nam tôi không theo được, uống sốc kiểu ngoài Bắc tôi cân tất. Bác trai làm trong ngành tư pháp, kiểu người khó tính. Nói vậy chứ với tôi chả có gì khó hết, tôi thuộc lòng mấy quyển Đắc nhân tâm rồi, ai tôi cũng tiếp chuyện được hết. Khó quá thì tôi kể chuyện 10 quả mít, các ông cứ tin tôi đi, tôi đã thử và thành công nhiều lần rồi. Tối thấy tôi ngồi uống trà với bác cà kê mấy câu chuyện ngành luật mẹ Vi cứ tấm tắc khen tôi giỏi.
Bác tôi còn hứa cưới hai đứa sẽ lên phát biểu mấy câu đại diện nhà gái. Tôi vỗ tay ra điều chờ mong lắm. Bà ngoại tặng cho Chíp một ít của hồi môn, có mấy đứa cháu nhưng bà có mỗi cháu gái là Chíp nên bà quý lắm, kể ra nếu bà không vì phải vào đây ở với Bác có khi chúng tôi chẳng nên duyên phận này. Trước bà cũng biết tôi là cái thằng ăn nhờ ở đậu nhà bà nên bà cũng quý tôi, khen tôi cao ráo đẹp trai. Bà có tuổi rồi mà vẫn tinh tường, tôi rất phục bà ở khoản này.
Ba mẹ tôi cứ vài tháng lại vào thăm bà nên lúc chia tay ra về cũng không có cảnh nước mắt ngắn dài, Chíp còn sướng vì nhận được đống quà từ họ hàng ở đây. Tối qua tôi có mời mọi người ăn một bữa vì một vài người báo bận sẽ không ra tham dự hôn lễ được.
Lịch của tết năm nay sẽ là tôi đón Chíp về nhà tôi ăn tết, mùng bar chúng tôi lên đây và đến mùng porn sẽ về quê nội của Chíp ở Ninh Bình để nhận họ. Lịch trình khá là dày, hai bên đã bàn bạc như vậy vì ai cũng chắc nhẩm tết sang năm kiểu gì cũng có thằng cu con rồi, thời gian đâu mà nhận họ hàng nữa. Tất cả đều trong tính toán hết ngoại trừ việc tôi sinh con gái đầu lòng.
Có nhà mới nên chúng tôi cúng tất niên trên này. Mẹ tôi với mẹ Vi đều rất tín, cả Chíp cũng vậy nên lễ cuối năm không thể qua loa được. Đấy nhắc đến tết quay đi quẩn lại sắp hết mẹ năm rồi, năm nay chả được tích sự gì các ông ạ. Năm nay tôi đen như Châu Phi luôn.
Gần 30 tôi lượn lờ mua được cho hai nhà nội ngoại hai cây mai rất đẹp, tôi thích mai hơn đào, nếu là đào thì phải là đào karaoke tôi mới thích. Tết đầu tiên nên chúng tôi báo cáo là chúng tôi sắm sửa hết. Đắc nhân tâm thôi. Ba mẹ tôi nói không cần đâu nhưng ngoài mặt lại sung sướng vô cùng. Tôi cũng phải có thành ý chứ, tôi vừa lấy đi cô con gái rượu của ông bà, vừa xin được một phần căn nhà đang ở, có bảo tôi sắm cả đời tôi cũng cam lòng. Tôi làm tất niên từ 29, bố mẹ tôi cũng từ TB lên góp vui. Hai nhà quây quần với nhau rất ấm áp. Hiếm lắm mới có dịp đầy đủ như lần đấy, tôi phục vụ hai vị lão nhân gia dùng rượu nhưng không theo kịp, quả nhiên gừng càng già càng cay.
Sáng 30 tôi dọn dẹp nhà cửa cẩn thận, nhờ mẹ Vi giao thừa sang thắp hương giúp rồi tôi qua nhà đón Chíp về. Chíp chuẩn bị hai vali quần áo nhiều hơn cả đợt sang Châu Âu du lịch. Tôi trợn tròn cả mắt bảo em là mình về có 3 ngày thôi, em mang cả tủ quần áo về làm gì thì em bảo kệ đi, em tự có sắp xếp. Lúc chia tay lên xe tự nhiên Chíp lại khóc xong chạy ra ôm mẹ làm tôi cũng bùi ngùi theo. Mẹ Vi xoa đầu em mắng:
– Bố chị, lớn tướng rồi cũng phải lấy chồng chứ. Với lại chị lấy chồng rõ gần chứ xa xôi gì đâu mà khóc.
Ba Chíp tình cảm hơn, ôm con gái một cái. Tôi ôm cậu Nam, dúi cho cậu bao lì xì 2tr. Cái này tôi sầu riêng cho cậu vì cậu ra ở nhà bà không ở cùng chúng tôi…
Lúc Chíp lên xe tôi thấy mẹ tôi lẩm bẩm nói: “Con ơi con lấy chồng gần – Con về xúc gạo nhiều lần mẹ lo”
Ngồi xe tầm hai tiếng là đến nhà tôi rồi, trên xe tôi với em vừa đi vừa hát mấy bài của sếp. Chíp có vẻ sung sướng, khác hẳn lúc nãy khóc lóc, thỉnh thoảng lại kéo gương xuống ngắm vuốt.
– Em đã đẹp chưa chồng?
– Đẹp, nhất quả đất rồi.
– Ở quê tết có vui không anh?
– Vui chứ, mỗi tội phải rửa bát nhiều thôi.
– Eo ơi.
– Em lấy danh nghĩa chị dâu bắt con Bé nó rửa.
– Uhm nhỉ.
– Quê anh có cái tục là vợ chồng mới cưới, giao thừa phải làm nháy đấy. Để cả đời hạnh phích.
– Thật hả anh?
– Thật còn gì, các cụ dạy thế rồi.
Về đến nhà đã có mấy bà mấy cô hàng xóm đợi đón cháu dâu rồi. Tôi cũng phát ngại với kiểu này nhưng Chíp lại rất tự nhiên chào hỏi rồi nói chuyện hết với mọi người. Cho em 10đ thanh lịch.
Chiều 30 đưa em đi chợ quê chơi một tí mua được vài thứ linh tinh cùng một ít hoa để em trổ tài trang trí. Nhà cửa thì mấy hôm trước tôi chạy về dọn dẹp qua loa rồi, giờ là việc của Minh bé. Tối 30 nhà tôi sắp cơm tất niên, bố tôi chạy về qua nhà được tí, năm nào bố tôi cũng bận mải như vậy nên ai cũng quen rồi. Trước táo quân tôi có đi thịt gà để giao thừa cúng năm mới. Tôi quen làm gà lễ cho các quan rồi nên tôi thạo tay lắm. Mẹ tôi cũng chuẩn bị đồ lễ ra chùa thắp hương, Chíp chạy lăng xăng, lần đầu thấy tôi thịt gà đứng vỗ tay khen tôi giỏi quá. Chuyện, đến em anh còn thịt được mấy con gà tính là gì.
– Huyền năm nay ra chùa xin lộc với mẹ nhé.
– Anh Minh có đi không mẹ?
– Minh ở nhà thôi, hai mẹ con mình đi, những năm sau thì hai con đi với nhau.
Tôi nháy mắt với em, ra điều em sướng nhất nhé, Chíp cười.
Tôi không hay xem trực tiếp táo quân, tôi sẽ xem lại vì từ lúc biết lái xe tầm này tôi sẽ lên nhà bác gái tôi chơi, năm nào cũng vậy. Hai chị nhà tôi đã đi lấy chồng, chị Nguyên còn định cư luôn bên Úc nên tôi hay chạy qua cho bác đỡ buồn. Từ nhà tôi đến nhà bác mất tầm hơn 20p chạy xe thôi. Lên đấy tôi lại thịt gà, Chíp với bác ngồi nói chuyện linh tinh, lúc về bác dúi cho hai túi mứt cà rốt với bí đao mà bác tự làm, đây là hai loại tôi thích nhất.
Gần giao thừa mẹ tôi sắp lễ ở sân, quê tôi thì giao thừa hơi buồn, không có pháo, gần 10 năm nay đều như vậy rồi. Minh bé tầm này nó đã đi chơi với bạn, đến quá giao thừa mới về, năm ngoái về sớm xông nhà bị tôi chửi cho trận. Mọi năm bố tôi sẽ là người tạt về nhà để xông nhà, năm nay tôi không ế vợ nữa nên ai cũng được.
Giao thừa mẹ tôi làm lễ, Chíp ôm tôi đứng bên cạnh, tôi lén hôn phớt lên môi em thì thầm nói:
– Love you!
– Love you too!
– Love you three!
… Bạn đang đọc truyện Gấu mẹ vĩ đại tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/gau-me-vi-dai.html
Lúc mẹ với Chíp ra chùa thắp hương xin lộc, tôi gọi điện chúc tết ông bà nhạc, mẹ Vi vui lắm, hai mẹ con nói chuyện rất lâu. Đợi hơn 1h vẫn chưa thấy Chíp về tôi lên phòng nằm chơi điện thoại, tết thì cửa cứ mở thôi, không cần trông. Nhà tôi thì cho tiền trộm cũng chả dám vào lấy cái gì.
Nằm chơi một lúc ngủ quên mẹ mất, đang thiu thiu ngủ thì thấy bên dưới ấm ấm, mở mắt ra thấy điện đã tắt, tối om. Chỗ tôi không cho bắn pháo hoa nhưng thằng em tôi thì được phép. Chíp đang chào hỏi nó, Tôi nửa tỉnh nửa mê ngồi dậy, em trườn lên hôn khắp người tôi, tôi cứ thấy lạ lạ. Môi tìm đến môi rất lâu, tôi vẫn nằm im:
– Anh sao thế?
– Em có phải L. V. Khánh Huyền không?
– Anh hâm à, hỏi tên em làm gì.
– Anh sợ em bị ma nhập.
Chùa ở làng tôi gần bãi tha ma nên tôi sợ thế thật, con mẹ nó tôi bị nhiễm mấy cái truyện ma. Bình thường em không nhiệt tình bằng nửa như thế đâu. Tôi lúc này mới nhớ ra câu đùa sáng nay trên xe. Năm mới năm me, mừng tuổi bảo bối của anh một nháy.
Sáng mùng một se se lạnh, thời tiết đẹp thật, tôi xuống nhà đã thấy Chíp quàng khăn đứng cạnh mẹ cùng mẹ nấu ăn. Ôm mỗi người một cái xong đi đánh răng rửa mặt. Bố tôi cũng đã về nhà, đang ngồi xem TV. Tôi lên dốc cổ con Minh bé dậy, con này hôm qua đi chơi nửa đêm mới về. Bữa cơm năm nay có Chíp nên mọi người nhiều chuyện hơn, bố mẹ tôi giao nhiệm vụ năm mới cho hai đứa là trai gái gì cũng được, đẻ một đứa cho ông bà vui.
Cơm nước xong đợi nửa tiếng chưa thấy Chíp xuống, tôi mò lên phòng xem thì vẫn đang thay quần áo, chọn tới chọn lui cái nào cũng không ưng. Thêm nửa tiếng nữa mới setup xong set đồ, chính là cái bộ đầu tiên mặc thử.
Nắm tay em đi sang chúc tết ông bà nội, bố mẹ tôi là người cùng làng nên tết nhà tôi cứ đi bộ thôi. Đi đường ai cũng khen con dâu mẹ tôi xinh gái quá làm Chíp sung sướng cười không ngậm được miệng, chào hỏi như kiểu thân quen lắm. Ông bà nội tôi rất vui vì tôi đã lấy được vợ hơn hẳn thằng đít nhôm của ông bà, bác cả nhà tôi cũng đã về ăn tết. Long Hà thì sáng mai mới về, nhà nội tôi chiều mùng high là đông đủ nhất. Tôi có mấy đứa cháu rồi, cũng vui cửa vui nhà phết nhưng chắc mai mới gặp được để phát lì xì. Ngồi chơi được lúc thì qua bà ngoại tôi, bên ngoại thì còn mỗi bà ở cùng cậu thứ hai. Cậu út nhà tôi cũng vừa lấy vợ, thằng em tôi nó kém tôi có 26 tuổi thôi, sau này nó lấy vợ chắc gì tôi đã ăn được cỗ. Nghĩ cũng buồn cười.
Chiều mẹ tôi đưa hai đứa, chủ yếu là Chíp đi nhận họ hàng nội ngoại mỗi nhà một tí cho biết. Tôi nói thật đến tôi sống ở đây hơn 20 năm nhiều khi cũng chả nhớ họ hàng như thế nào, chỉ biết là có họ thôi. Đến nhà ai tôi cũng auto chào bác, sai thì mẹ tôi sẽ sửa. Chíp cầm lì xì, gặp ai cũng phát, dâu mới mà phải xởi lởi chứ. Bao giờ sang nhận họ nhà em tôi sẽ tranh cái việc này. Tết nhất mới thấy tầm quan trọng của việc có con, kể có đứa bế theo kiểu gì cũng thu lại được ít tiền mừng tuổi, không bị lỗ nặng như bây giờ.
– Em bé xinh quá, cô mừng tuổi em nào.
– Em phải gọi là ông trẻ.
– Ông ơi vợ cháu mừng tuổi ông. Ông học lớp mấy rồi ạ…
– Ông anh mới học lớp 3 nên em mừng tuổi ông cái lì xì nữa đi cho ông hay ăn chóng nhớn.
Đấy, họ hàng ở quê hay có kiểu như vậy.
Đi nguyên một ngày lòng vòng quanh làng mỏi nhừ cả chân, Chíp ban đầu đi guốc cao, sau kêu oai oái, tôi phải đánh xe đi cho đỡ mỏi chân. Đến chiều tối mới nhận xong họ hàng, mệt thật, mẹ tôi rất đầu cuối, đã đi là đi đầy đủ hết không bỏ nhà nào.
Tối về ăn cơm rau, đi nhà ai cũng cố mời chén rượu làm người mỏi như kiểu vừa xúc 5 tấn than xong. Chíp mặt lờ đà lờ đờ, chắc cũng mệt phờ người rồi. Bình thường tối mùng một mấy đứa em nó hay sang gạ tôi đánh bài năm nay tôi cho Chíp chơi thay, ham vui quá chơi đến hơn 12h, quên cả mệt mỏi lúc chiều. Nghe đâu Chíp thua sạch túi, các em thích chị Chíp lắm hẹn chị tối mai cho chị cơ hộ trả thù. Tôi đánh răng rửa mặt xong vào đã thấy Chíp ngủ rồi, quên cả thay quần áo. Tôi lại phải thay hộ, mẹ kiếp váy chật vãi cả đái mà vẫn mặc được, công nhận con gái tài thật. Ôm em ngủ thiu thiu thì nghe thấy tiếng ngáy, tôi mới giật mình hóa ra nay đi mệt quá Chíp ngáy rõ to, tôi không bỏ lỡ cơ hội này, lấy điện thoại ra quay lại làm bằng chứng. Chết với cậu.
Sáng hôm sau, đứa em đi loanh quanh qua nhà mấy người thân, nay Chíp lại diện bộ mới, tôi thì mấy ngày tết chắc chỉ diện một bộ thôi. Tôi là người chung thủy, kể cả với quần áo tôi cũng ngại thay đổi. Tôi bảo với em là nốt hôm nay mai đi HN rồi, còn mấy chục bộ quần áo chưa mặc em tính sao. Chíp nói chiều lại thay bộ khác, lo gì. Quả nhiên đã có tính toán.
Trưa về gặp sếp tôi, sếp Long chả mừng tuổi tôi cái dell gì nhưng lại mừng tuổi Chíp 100$. Hai chị Hà cùng các cháu cũng về, mấy đứa em nhà cô với chú cũng sang, Chíp mừng tuổi mỗi người một thỏi son, lấy lòng để tí nữa khỏi rửa bát vì hôm nay nhà tôi chắc phải 5 mâm cỗ. Cả năm có mỗi chiều mùng high là đông đủ nên ai cũng vui. Nhân tiện đầy đủ, nhà thêm người chụp chung một tấm ảnh để treo ở nhà ông bà.
Tết đối với tôi còn hơn cả một ngày lễ, tết là khoảng thời gian mà mọi người trong gia đình sau một năm bôn ba được về ngồi với nhau, tôi rất trân trọng những khoảnh khắc hiếm có đó. Nhưng mà hàng xóm nhà tôi thì không. Liên tục từ trước tết đến giờ, dàn karaoke nhà hàng xóm chạy hết công suất. Kể ra chú ấy hát hay một chút, trữ tình như kiểu Tuấn Ngọc hay Trường Vũ thì cũng khá là oke đấy đằng này giọng ca lại thều thào, thiếu sức sống, lúc cần lên tone thì không lên, lúc cần trầm ấm lại cao giọng. Tóm lại là giọng hát chú hàng xóm nhà tôi có thể làm cửng tất cả các con kẹc trên thế giới. Vì nó như lonnnnn. Mà chú này cũng am hiểu luật lắm, cứ hát từ 6h tối nhưng đúng đến 9h59p là dừng thành ra chả ai bắt bẻ được gì. Mấy anh chị em nhà tôi cơm nước xong đi loanh quanh trong xóm rồi sang nhà chú này ngồi. Tôi khen dàn máy nhà chú xịn quá, âm thanh trong veo, tôi đề nghị cho chúng tôi hát mấy bài. Chú mừng lắm, cuối cùng cũng có người hiểu được chú, đó là tôi, tôi đã khen chú chứ không bĩu môi như cô vợ chú. Nên chú mời tôi với mấy anh chị em uống bia. Ngại gì mà từ chối.
Tôi giới thiệu với chú dàn trai xinh gái đẹp nhà tôi toàn là giọng ca vàng. Đầu tiên là Đàm Vĩnh Tuy đến từ Cầu Giấy sẽ hát nhạc phẩm Bình minh cứ mang em đi. Sau đó là tôi Sô – nô – bin Sầm Sơn với nhạc phẩm Phía sau nhiều cô gái. Chúng tôi thay nhau hát để chú cứ phải nâng lon bia lên lại đặt lon xuống ra điều muốn thể hiện lắm rồi. Thôi tết nhất vui vẻ tôi hỏi chú có biết bài Con bướm xuân không chú hát cho cháu nghe chứ bướm lại còn xuân thì cháu thích lắm. Chú gật như gà mổ thóc bảo chuyện nhỏ. Thế là chú gào lên:
“Con bướm xuân, con bướm xuân, con bướm đa tình…”
Hát được nửa bài bác Xuân hàng xóm ế chồng vác chổi sang chửi đổng chú tôi cạnh khóe. Tết nhất tránh va chạm tôi xin phép chú đi về để chú với bác Xuân tự nhiên battle với nhau. Hôm sau thì tôi đi lên HN nhưng chim lợn có báo là chú giải nghệ rồi, không hát hò gì nữa. Vì sao. Vì bác Xuân đã chẳng giữ tình làng nghĩa xóm mà phang cho chú một cán chổi vào mồm.
Tôi ngồi dọn quần áo cho Chíp mà phát phiền, dù cố gắng hết mình em cũng không diện hết được đống quần áo mang về, báo hại tôi lại phải dọn để mai đi HN sớm. Chíp ngồi lẩm bẩm tính tiền mừng tuổi bảo tôi là hết hơn 10tr rồi. Tôi nghe mà rụng rời chân tay.
– Đẻ, đẻ gấp còn thu lại vốn, em cởi quần áo ra nhanh.
– Anh bị hâm à lúc nào cũng đẻ với đái.
– Em không thích à?
– Nửa thích nửa không.
– Là sao?
– Em chỉ thích quá trình tạo ra em bé thôi còn giai đoạn sau thì không. Nay Vân kể với em nghén kinh lắm. Em sợ.
Tôi lại vào vai chị Thanh Tâm kể cho em điều tuyệt vời khi mang bầu một em bé, tôi nói như kiểu tôi đã đẻ được vài chục đứa con rồi đấy. Chíp gật gù trong lòng tôi, dấu hiệu có vẻ đã hợp tác. Tôi bắt đầu luồn tay vào.
– Nay anh xuống nhà ngủ đi.
– Ơ sao thế?
– Không thì nằm tránh xa em ra.
– Giám hát về người yêu cũ lại còn nói.
– Anh hát cái gì đâu.
– Có vợ rồi còn đòi đứng sau một cô gái, xê ra.
Đậu xanh Sô – nô – bin Sầm Sơn nhé…