Phần 50
Lúc mà tôi đang ngồi bịa ra mấy câu chuyện về ăn uống thì vợ tôi vào phòng rồi cứ thế vật ngửa tôi ra. Tôi nằm im chịu trận một lúc sau đó mới ấm ức vùng lên. Không hiểu vợ tôi dạo này bị làm sao đôi khi chẳng cần lý do gì cứ vậy giày vò tôi. Thế là tôi quên luôn vụ ăn uống, tranh thủ dư âm trận chiến vẫn còn tôi quyết định viết về sex.
Tôi vẫn nhớ thời gian lúc tôi mới dậy thì. Lần đầu tiên tôi được chứng kiến một cơ thể trần truồng của nữ giới là qua một cái đĩa âm nhạc. GMC đĩa lậu vol 3. Không hiểu cái thằng làm đĩa nó có ý đồ gì khi mà cái bài hát rõ tâm trạng là Nỗi sầu đêm vắng thì nó lại lồng con mẹ cảnh phim mát mẻ vào. Thế là 30 phút sau tôi thuộc làu làu lời bài hát và nút tua lại của cái đầu đĩa nhà thằng bạn tôi tí nữa thì liệt.
Chiều hôm đó chúng tôi bỏ đá bóng và bắt đầu bàn luận với nhau về cái cảnh bán nude uốn éo ở trên giường của cô sát thủ nọ. Cái đĩa ca nhạc đấy chúng tôi truyền tay nhau và về nghe đúng mỗi bài Nỗi sầu đêm vắng, nghe nhiều đến nỗi ai cũng thuộc làu làu, kể cả mấy ông hàng xóm. Tôi bảo bọn bạn giữ gìn thật cẩn thận cái tư liệu quý này để cho anh tôi ở Hà Nội về chơi dịp hè có cái mà lác mắt có cái mà trầm trồ.
Nhưng mà một ngày đẹp trời sau khi xem đi xem lại 19 lần thằng bạn tôi vội đi nấu cơm mà quên bỏ tài liệu ra. Nhà nó có khách và để cho vui cửa vui nhà bố nó mở luôn cái đĩa đấy lên nghe cho chill. Tất cả đều bình thường cho đến cảnh phim ở bài Nỗi sầu đêm vắng. Ông khách cười hí hí mang tâm trạng thoải mái ra về còn thằng bạn tôi thì khóc ấm ức trong nhà tắm vì bố nó đã bẻ cái đĩa ra làm đôi, vẫn không quên đánh cu cậu một trận. Chúng tôi nhận tin như sét đánh giữa trời quang, đứa nào cũng mất hồn. Nói cho cùng thứ giết chết chúng ta lại là những kỷ niệm, mãi sau mấy tuần chúng tôi mới quên đi được cảnh uốn éo ấy.
Hè năm đó anh tôi về, tôi ngậm ngùi kể lại câu chuyện đầy nước mắt của chúng tôi cho anh nghe khi cả bọn đang nướng ngô vừa bẻ trộm ở cánh đồng. Anh tôi khểnh mũi cười nhạt một tiếng, bắt đầu phét lác và lên giọng chê bọn tôi quê mùa. Anh tôi nói có những phim còn hay hơn, và thật 100% chứ không phải cái loại hở có mỗi nửa người như vậy. Không chỉ tôi mà cả mấy thằng bạn tôi cũng háo hức vô cùng, đứa bóp chân đứa xoa vai cho anh để anh khai sáng cho tâm hồn đang đầy dục vọng của một đám thiếu niên tuổi dậy thì.
– Tao sẽ cho chúng mày xem nhưng cấm hé răng với ai.
– Vâng, đứa nào nói làm chó.
– Vậy chúng mày xem nhà ai có đầu đĩa mai tao cho xem, nhưng phải kín đáo.
Bố thằng bạn tôi lúc đấy làm công chức xã, mẹ nó thì làm giáo viên mầm non, nhà chỉ có nó và thằng em mới học lớp 1. Thường thì nhà nó dell bao giờ có ai ở nhà giờ hành chính cả nên tất cả chọn mặt gửi vàng vào cu cậu. Cậu vỗ ngực kêu cả bọn yên tâm.
Hẹn nhau 2h chiều nhưng chúng tôi đã bỏ ngủ trưa lảng vảng ở cổng nhà cu cậu từ lúc 12h. Đứa nào cũng hồi hộp và mặt thì đỏ phừng phừng, không phải do say nắng mà là do phấn khích quá độ. Thời gian đợi bố mẹ nó đi làm lâu như kiểu đợi Mu vô địch bây giờ ấy. Cuối cùng thì sau bao mỏi mòn bọn tôi cũng vào được nhà nó, cu cậu đã chuẩn bị nước non đầy đủ, có cả kẹo lạc và chuối để ăn trong lúc xem phim. Yên vị rồi mới nhớ Long Phẩn chưa thấy mặt đâu, tôi phải hộc tốc chạy về nhà gọi lão dậy. Lão ngái ngủ đưa tôi một cái đĩa nhìn bên ngoài có ghi Nhạc nhẹ trữ tình.
– Ca nhạc xem làm dell gì anh ơi.
– Thì mày cứ xem đi xem có đúng là ca nhạc không?
– Anh không đi cùng à?
– Tao xem nhiều rồi, chúng mày tự xem với nhau đi.
– Nhỡ có việc gì thì sao?
– Thì đừng khai tao ra là được.
Tôi lại chạy như bay sang nhà thằng bạn đưa cho nó cái đĩa ca nhạc. Bọn tôi đứa nào cũng vội như kiểu ngày mai sẽ không còn được sống trên đời nữa rồi. Nhưng có một vấn đề, đó là TV nhà thằng này lại quay ra đường, và kính nhà nó thì không che được, có ai đi qua nhìn vào kiểu gì cũng thấy chúng tôi một lũ đang hư hỏng với nhau. Vậy là phải phân công 2 ông cầm chăn ra đứng che cánh cửa. Vẫn còn một vấn đề đó là nhỡ bố thằng này đi làm về thì sao, chả nhẽ rủ vào xem cùng. Thế là một ông lại phải có trách nhiệm vừa xem vừa canh cửa.
Vậy là xong công tác chuẩn bị, chúng tôi bắt đầu bước vào thế giới mới.
Bọn tôi lúc đấy có thằng mặc sịp có thằng chưa, nhưng sau hai tiếng tua đi tua lại chán chê cái đĩa phim thì thằng nào cũng 12h đi về. Tôi đã bỏ ra rất nhiều từ ngữ để miêu tả về sự thăng hoa cảm xúc của bản thân nhưng sau tôi quyết định xóa nó đi chỉ giữ lại cho riêng mình, phần vì các ông chắc cũng biết hết rồi, phần thì sợ ăn gậy, mod sẽ xóa cmn thớt này đi.
Liên tục những ngày sau đó bọn tôi nhai đi nhai lại cái đĩa phim, nhưng mà tâm trạng thì vẫn cứ vui như lần đầu. Anh tôi đi HN không quên hứa hẹn lần sau về sẽ mang cho tôi cả một thùng tây tàu đủ cả. Tôi nảy luôn ra ý định sẽ mở một tiệm cho thuê đĩa phim, chứ xem cùng bọn bạn đứa thích cảnh này đứa thích cảnh kia tua đi tua lại nhiều lần quá là mệt mỏi. Tôi quả là một đứa hám tiền, cứ hở cái gì ra là tôi manh nha nghĩ đến kinh doanh. Về sau tôi cũng có trong tay cả trăm cái đĩa phim thật nhưng chẳng kiếm được đồng nào, trái lại còn ăn một một trận bạt tai, tôi chỉ quen kể chuyện xấu của bạn tôi, anh em họ nhà tôi chứ chuyện của tôi thì tôi ứ kể đâu.
Tôi có thằng anh thì đám bạn tôi nó cũng có, mà thằng anh nào thì cũng sẽ có đĩa ca nhạc trữ tình thôi. Vậy là hè năm đấy chúng tôi chìm đắm trong trụy lạc, nếu không có cái vụ như sau thì mùa hè năm đấy sẽ thật trọn vẹn.
Số là nhóm ca nhạc trữ tình thì ngày một nhiều thành viên mà địa điểm chiếu phim thì loanh quanh chẳng có mấy. Lần đấy có một thằng tổ chức xem vì bố mẹ nó nghe nói đi công việc ở đâu xa lắm. Anh em có bao nhiêu tài liệu, cũ mới đều mang hết ra, ngày đấy đáng ra phải là ngày vui nhất đời. Nhưng ngặt nỗi là ông này phải trông em, mà em nó thì mới học lớp 1, có cho bao nhiêu kẹo thì đến một lúc nào đó thằng cu nó cũng sẽ chán, sẽ gào mồm lên. Cả đám có một quyết định đi vào lòng đất là kệ mẹ thằng cu em, cho xem cùng luôn. Tội lỗi quá, tôi không dám nghĩ đến cảnh vậy đâu. Kết quả là như tôi đã tin vào Minh Bé, tối hôm đấy thằng cu đòi xem phim có vếu với bố nó, và bố nó cặn kẽ hỏi ra nhẽ sau đó xách thằng bạn tôi đi quanh làng. Tôi thoát nạn vì đang ở HN, đang đi tìm tài liệu mang về cho anh em.
Vậy là tôi ế một thùng đĩa phim đầy đủ tây tàu. Về nhà nghe tin tôi phải nhanh tay tẩu tán hết đi vì sợ lộ, mẹ tôi sẽ khám phòng bất cứ lúc nào vì tôi trong diện tình nghi số 1.
Đó là hành trang đầu đời của tôi. Nghĩ lại sao tôi lại hư thế nhỉ, nhưng nếu có một pha quay lại thời điểm đấy, chắc tôi vẫn sẽ như vậy mà thôi. Đứng trước cám dỗ sẽ chẳng có gì đẩy ngã ta được ngoài chính ta chủ động ngã. Tôi là kiểu người như vậy…
Sau khi tâm sinh lý đã hoàn thiện đầy đủ, tôi đã không còn nghĩ quá nhiều về sex nữa, tôi đã trưởng thành, đã biết không phải đẻ con bằng đít, và cách tạo ra em bé không phải là do hôn hít nhau. Khi tôi và Chíp yêu nhau, tôi đã là một con cáo già trong tình trường, và cả việc trên giường nữa nhưng Chíp thì lại là một chú cừu non chính hiệu.
Như tôi đã chia sẻ một vài lần, thỉnh thoảng đá vào một vài mẩu truyện về việc tôi ứ ừ ra sao nhưng các ông có biết không, để được như thế tôi đã phải lên một giáo án vô cùng chi tiết cho Chíp đấy. Chíp trưởng thành về thể chất nhưng tinh thần lại thiếu đi những bài học về môn ca nhạc trữ tình. Chíp có kể với tôi là khi biết tôi dow cái thể loại phim đấy về máy (lúc mà tôi ở nhà bà mà có kể với các bác ở phần 2 đấy) Chíp đã rất sợ, thậm chí còn nghĩ tôi là thể loại hư hỏng, đầu óc chỉ nghĩ đến xxx.
Tôi thật thà đáp là đúng rồi, nếu tôi không đam mê thì làm sao tôi giỏi đến vậy được. Cũng giống như việc kiếm tiền, nếu không hứng thú với tiền bạc thì làm sao mà nghĩ ra được nhiều mánh khóe kinh doanh. Tôi là đang trau dồi kiến thức, mà kiến thức thì ngày một mới, không update thì ta mãi chỉ là kẻ thua cuộc mà thôi. Tôi luyên thuyên thế để lấp liếm đi việc tôi đã từng dùng tiền mạng của mẹ Vy dow phim xxx về xem.
Khi mới yêu Chíp chỉ cho tôi thơm má và nắm tay. Ừ thì lúc đấy tôi cũng thỏa mãn đấy nhưng mà sâu bên trong thì thằng em tôi nó lại khó chịu. Sau mức độ tình cảm nó tăng dần lên thì tôi được hôn môi em, nhưng mà chỉ là một cái hôn phớt. Sau tôi rất thích kiểu hôn này thế mới lạ.
Do Chíp ngại ngùng, mà như thế thì Chíp đáng yêu lắm nhé, má hồng xong mắt lại lúng liếng. Đâu như con vợ tôi bây giờ, mồm đầy son cũng sướng lên là đè chồng ra. Mà vợ tôi nói thật méo bao giờ tình cảm bằng Chíp, kiểu đâu vừa hôn chồng vừa cầm điện thoại xem tin nhắn, mắt cứ mở trừng trừng chả lãng mạn cái éo gì. Người yêu tôi thì khác, khi tôi nâng cằm em lên là em nhắm tịt mắt vào rồi, người còn khẽ run run.
Có nhiều thời gian là tôi hay bế Chíp vào lòng, nói em những lời yêu đương để em sao nhãng sau đó là hôn em từ môi tới cổ, tôi làm vậy để em biết là tôi yêu em, cũng để em đê mê mà quên đi cái tay hư của tôi nó đang lần mò bên ngoài quần áo. Lần đầu thì em cũng ngại mà không nói, nhưng lần sau khi tôi quen mùi thì em gạt ra, đòi đi về, mắt còn ngân ngấn nước.
– Em sao thế?
– Em sợ.
– Sợ cái gì?
– Sợ có bầu.
Gà, quá gà, như tôi thời niên thiếu. Đáng nhẽ 19 tuổi đầu em phải biết cách tạo ra em bé là ứ ừ chứ không phải nắm tay chứ nhỉ. Tôi lại rất nhẹ nhàng, đặt em vào chỗ cũ, đấy là yêu cầu của thằng em tôi, sau đó cặn kẽ thủ thỉ cho em nghe quá trình làm sao để có em bé. Má em lại đỏ hồng, ngại ngùng rúc vào lòng tôi, hơi thở tôi thì nóng bỏng, tay tôi lại dịu dàng. Tiếc là méo được làm cái gì, chỉ dừng lại ở hôn hít.
Sau những bài học về giới tính của tôi cũng có tác dụng. Kể ra tôi khá là thành công với nghiệp vụ sư phạm. Chíp từ một kẻ amatơ đã lên mức bán chuyên. Khi chúng tôi gạo nấu thành cơm, tôi lại nghĩ ra vô số sự tình cờ khéo léo sắp đặt để hâm nóng tình cảm nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó Chíp vẫn là tránh được. Hoặc không thì là do ngoại cảnh tác động vào, ví như con Minh Bé, con bóng đèn huyền thoại.
Ngày đấy tôi phải thường xuyên đưa đón Chíp, không chỉ đi học mà cả những lúc đi làm đi chơi, thường thì Chíp thưởng cho tôi mấy nụ hôn trả công, nhưng mà cái thằng tôi thì tham lam lắm muốn nấn ná thêm nhiều tí. Thế mới có chuyện hàng xóm xui với ông nhạc tôi là tôi hay tòm tem Chíp ngoài cửa nhà. Tôi làm vậy là để hôm nào vui tính Chíp cho tôi vào nhà uống nước thì tôi lại mưu hèn kế bẩn để làm sao bế em được lên phòng. Cơ mà tôi toàn thất bại là chính.
Chíp kể ngày bé ba mẹ bận đi làm không ai đưa đón em đi học, em rất thèm cảm giác có người quan tâm, nên tôi xuất hiện trong đời làm cái công việc đấy thì em rất vui. Tôi bĩu môi bảo em lười thì có, em có bao giờ biết nắng mưa tôi phải ngồi bên ngoài đợi em nó cực thế nào không? Vậy mà đưa về nhà lời cảm ơn còn chẳng có, muốn động tí chân tay cũng giãy nảy lên. Tôi dỗi, tôi ấm ức lâu rồi, yêu nhau tôi cho đi rất nhiều, bỏ gần hết những mối quan hệ gái gú bên ngoài nhưng em thì lại không chịu hiểu tôi lấy nửa điểm. Tôi buồn lắm, thực ra là bài cả thôi, tôi dỗi em để tôi về nhà đánh điện tử một tối, chứ yêu nhau hôm nào cũng lôi nhau ra đường tránh các thể loại bóng đèn thì tôi mệt lắm.
Thế mà Chíp lại tìm tới tôi, ôm tôi chặt lắm, lúc đấy tôi vừa ngủ dậy, mặt thì như cứt ngâm vì đói ăn cả sáng rồi, râu tôi cũng lởm chởm, nhìn rất chán đời. Đêm qua tôi vừa đánh điện tử vừa chửi thề vì thua liên tục – tâm trạng rất nặng nề. Tôi định gỡ tay Chíp ra nhưng Chíp càng ôm chặt. Tôi muốn nói thì Chíp hôn tôi, lần này còn nhiệt tình hơn cái lần mà tôi kể Chíp giận tôi vì tôi hút thuốc ấy. Mắt tôi phải trợn trừng lên vì bất ngờ, thằng em tôi sau cái quần đùi mỏng dính cũng ngẩng đầu dậy hóng hớt.
– Êu xấu chưa.
– Xấu bình thường, thấy thằng em anh kể là nó cũng nhớ em.
– Nhớ thế nào?
Chíp ác thật, người đã có hương thơm tự nhiên ngửi là muốn ứ ừ rồi còn thủ thỉ vào tai. Tôi thích bỏ mẹ ra vẫn làm mình làm mẩy đẩy Chíp ra quay lưng dỗi, tay thì nhét thằng em dựng đứng vào cạp quần. Chíp càng được đà ôm lấy cổ tôi chả nói gì cứ hít hà và gáy, đúng cái kiểu tôi hay dùng để nựng em. Gậy ông đập lưng ông rồi, tôi thì sắt đá vô cùng nhưng thằng em tôi nó lại vùng vẫy bay ra ngoài.
– Người ta xin lỗi mình. Chíp lí nhí…
– Xin lỗi cái gì?
– Người ta vô tâm.
– Thế giờ tính sao?
– Chả tính sao cả, hí hí…
Tôi bế thốc Chíp lên ghế. Ghế nhà tôi có mỗi điểm trừ nhiều lông mèo thôi còn lại thì quá tuyệt cho mọi hành động mang tính vận động nhẹ nhàng.
– Bế em vào phòng, còn cô Minh.
– Nó về quê rồi, có con Thỏ thôi em có ngại nó không?
Chíp lại đỏ mặt, mắt lim dim, tôi thì đè lên em, em ôm cổ, chân quặp chặt vào hông tôi.
– Em có hư không?
– Hư lắm, anh phạt em nhé…
– Vâng.
Hơi thở nóng bỏng chúng tôi quyện vào nhau, tôi có khoe với các ông lần tôi đón Chíp ở sân bay về mà theo đánh giá thì xứng đáng đứng top 3 những lần Chíp nhiệt tình nhất nhỉ. Lần này thì xứng đáng đứng đầu vì Chíp phối hợp hăng hái lắm. Ánh mắt em như câu dẫn khuyến khích tôi cố gắng. Hai tay em ghì chặt lấy cổ tôi, miệng cắn vào vai cổ họng khẽ rên rỉ những âm thanh đứt quãng.
– Cho em ngồi vào lòng anh.
– Ai dạy em như thế?
– Minh dạy em, em có ngoan không?
Tôi chẳng kịp trả lời, miệng Chíp lại lấp đầy miệng tôi, em lấy hai tay tôi đặt vào mông em ý muốn tôi giày vò nó. Tôi đáp lại bằng tất cả sự nhiệt tình của tuổi trẻ.
– Anh sắp.
– Kệ đi, em an toàn.
… Bạn đang đọc truyện Gấu mẹ vĩ đại tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/gau-me-vi-dai.html
Chíp cứ vậy nằm gọn trong lòng tôi, đến tận bây giờ vẫn vậy, sau mỗi lần tôi đều dành hết sự dịu dàng để vuốt ve em. Da thịt em trắng ngần mát lạnh.
Tôi muốn bế em dậy vào phòng tắm, em đẩy tay tôi ra, ý muốn giữ nguyên thế này. Tôi lạ lùng nhìn em. E cười bẽn lẽn…
– Vừa là em xin lỗi anh, đến lượt anh xin lỗi em rồi!
Sau lần đấy tôi thỉnh thoảng cũng kiếm cớ giận dỗi Chíp, nhưng mà lần thì Chíp hủy luôn kết bạn trên FB, lần thì thẳng tay cho tôi ăn vả. Mãi sau tôi mới phát hiện ra là gần tới ngày rụng trứng em mới như vậy. Tôi đúng người nhưng sai thời điểm.
Quay lại thời điểm bây giờ, vợ tôi đã chẳng còn khái niệm bẽn lẽn ngại ngần, cứ gần rụng trứng là nhắn tin dặn dò tôi trước cả ngày. Tôi dỗi bảo là chả lãng mạn gì, em bảo cứ bao giờ hết con hết cái thì quay lại lãng mạn với nhau, sống với nhau cả đời cơ mà. Nghe có chán không?
Nhưng mà tôi cũng tâm lý bỏ mẹ ra, thỉnh thoảng tôi hay kiếm cớ đuổi con tôi đi sang bà ngoại, hoặc đưa vợ tôi đi đổi gió, lúc đấy thì vợ tôi lại bẽn lẽn như xưa.
Vợ tôi lại gọi rồi, tôi vào bóp vai. Chào các ông. Sau kể về ẩm thực thôi nhé chứ mấy thể loại này tôi viết không hay, với lại viết lại nhớ cô người yêu cũ. Cô Khánh Huyền quận Hai Bà Trưng.