Nhìn tôi mềm người đổ uỵch xuống như một thân chuối đốn, anh biết là tôi rất mệt. Anh lăng xăng hỏi tôi : em bứt hơi hả ? Lời anh khiến tôi lúng túng khó trả lời vì thực ra cái mệt từ thể xác rất ít, mà sự sướng nứng tột độ đã vật tôi quá nặng.
Anh không dám thực hiện ngay ý định mà đỡ tôi nằm ngang trên đùi anh. Cả thân hình tôi còn mở toang hoang trước mắt anh, tựa như cái bánh ít lột trần cả nhưn lẫn nhụy tênh hênh ra đó. Anh vòng tay ôm hông tôi dỗ dành : em ngủ một lát đi.
Tôi thấy anh tội nghiệp vô cùng, nên hó hé để anh bớt lo : em chỉ mệt chút ít thôi, nhưng dư âm sự nghịch phá của anh làm em tún mún như một mội nước ngầm len lỏi xối mòn lớp cát xung quanh.
Anh có vẻ cảm động nên tìm nắm lần lượt từng bàn tay của tôi đưa lên môi hôn cả trong lẫn ngoài và dùng nó chà lên da mặt anh âu yếm. Lòng tôi dịu hẳn lại, chợt cơn mệt oải tan biến hết. Tôi kéo vít đầu anh xuống, hôn trả lại nơi môi anh và nhỏ nhẹ nói : em yêu anh.
Sau đó, tôi ấp từng bàn tay anh lên mỗi cái vú và giục : anh nghe nhịp tim em đang đập rộn lên vì sung sướng được anh yêu. Anh day các bàn tay lên các vú tôi mà nói : anh biết, nhưng dù sao em cũng nên nhắm mắt một tí, anh có thể chờ khi em tỉnh dậy.
Tôi thương anh vô cùng, nên phụng phịu ôm lấy từng bàn tay, lật qua lật lại hôn da diết và chẳng hiểu sao tôi thọc kẹp chúng vào giữa háng. Anh không dám động đậy, sợ gây cảm giác cho tôi, song tôi lại khuyến khích anh : em bằng lòng, anh cứ tự do nghịch em đi.
Anh cũng giữ sự bâng khuâng một chặp rồi mới tí toáy các đầu ngón tay xoa vòng vòng quanh đám lông lún phún, làm tôi không còn kẹp đùi lại được. Tôi thấy gió thổi mát mát nên càng mở banh hai giò ra.
Anh đang xoa thì có vẻ khựng lại. Tôi thấy anh lách hai đùi tôi ra, nhìn chằm chằm vào cái sẹo thịt ran ran ở giữa ngã ba háng và xuýt xoa khen : đẹp quá, đẹp lắm. Có vẻ anh mừng đến líu cả lưỡi nên cứ lầm bầm trong miệng : thảo nào mà anh cứ thích phá vọc em.
Tôi nghe cũng bừng lên sự hãnh diện. Anh có khen vờ khen vịt thì tôi vẫn tin, huống gì cái nhìn của anh không giản đơn vì nó giống y dáng vẻ của tay điêu khắc nhìn say sưa công trình nghệ thuật của mình.
Anh lại đăm đăm nhìn tôi như hượm ý. Thấy tôi im lặng, không tỏ vẻ phản đối, anh từ từ bưng cao phần mông tôi lên và úp mặt vào chỗ cái sẹo mà hít như sợ mất. Tôi doãi hẳn hai giò ra, chót mũi anh giúi vào làm loe hoe nhột nơi tôi.
Tâm hồn tôi lâng lâng bay bổng, tôi còn đang bang hoàng lơ lửng thì anh đã dùng chót mũi tách đôi mu lồn tôi ra mà hít thiết tha. Tôi nghe như đang có một luồng nước ấm vừa nhỏ giọt vào và tan loãng ra thấm sâu vào cái lỗ nhoen ướt.
Anh hít và xê dịch môi hôn ngấu nghiến lên miếng thịt lấp ló ở chỗ khe. Thấy tôi vặn người vì bị kích thích, anh khoan khoái càng day sâu chót mũi lẫn đầu lưỡi vào cái chỗ nhạy cảm hết sức đó.
Bao nhiêu mệt mỏi của tôi giờ bị vứt quên nơi đâu, nên tôi hăm hở mở hết cỡ hai giò và ư ứ gọi anh : liếm em đi, chỗ đó, em thích lắm. Anh còn dè dặt sợ tôi nổi giận nên chỉ hôn nhiều hơn là thực hành lời tôi nói. Tôi phải nhắc lại vài lần thì anh mới thè lưỡi liếm khắp chỗ.
Cái lưỡi anh ram ráp nên những hạt thịt như đám gai cà líu tíu làm tôi lồng lộn như bị sâu mọt đục phá. Tôi càng quăng quật phần háng thì cặp vú tôi càng quấy đảo, anh vừa liếm, vừa rối rít kêu rầm lên : em nằm yên, em vùng vằng hai vú như vậy thì anh còn tay đâu mà rờ bóp được.
Tôi phải khuyên anh : cứ liếm, cắn chỗ đó đi, trên này để em lo. Em đang sướng, anh đừng ngưng nửa chừng. Nói xong, tôi thả hết mình để anh làm việc anh đang thích. Anh rà rộng lưỡi ra bôi lết lên mu và lỗ lồn tôi, y như đang quết dầu lên con mực khô sắp đem phơi nắng.
Anh liếm lại dừng, nhìn chằm chằm vào lồn xem phản ứng tôi ra sao. Khi thấy hai mu mấp máy thì anh kêu ngạc nhiên : nó bặp bặp coi đã hết sức. Tôi lào xào la : liếm đi, cứ lải nhải, hổng sợ em mất hứng sao ?
Anh ập cả phần háng vào mặt và tôi còn đang lao xao nghe ngóng thì anh đã cạp xột xột vô lồn. Răng anh va chạm làm lồn tôi rạo rực, tôi nhúc nhích ưỡn cho đỡ cộm thì anh vội cắn vào mu mà nhay da diết.
Tôi phún ào mớ khí lồn, tôi thấy anh chùi nhanh mũi lên mớ lông như bị che mắt. Rồi anh đưa ngang đưa dọc, lại đưa lên đưa xuống, cái lưỡi anh làm cho lồn tôi quíu cả lại. Khí dâm càng phún ra ào ào, anh húp rột rột nghe mà ham.
Anh day làm lồn tôi nóng bừng, tôi có cảm tưởng anh đang dùng ngón tay banh lỗ lồn ra vậy. Kế đó thì tôi nghe chỗ hột le bị lưỡi anh móc đánh nhịp, nên nổi dồn lên. Anh cạp đã thấy vẻ cứng sụn lật sật. Anh cắn lấy cái múi thịt u u đó mà cứa hàm răng như nặn mủ ở vết thương ra vậy.
Chao ôi, lồn tưng tức cũng có mà cồn cào thì đúng hơn. Hột le lục xục giữa răng anh như cái phao câu được bợm nhậu mút vậy. Tôi điếng tê người, muốn anh ngưng mà lại cũng muốn anh nhay thêm nữa. Thực là phức tạp, vì lồn bị đảo lộn, xới tung hê lên hết.
Anh biết tôi nứng lồn, nhưng vẫn tỏ ra lịch sự nên ướm xin tôi : cho anh bú lồn em nhé. Tôi đang dùng hai tay vò bóp đôi vú cho bớt nứng mà cũng phải lên tiếng : anh bú ngay đi, em đang sướng, anh bú sâu và mạnh vào cho lồn em đã. Trên này em đang măn vú nên càng nứng ào ào.
Anh có vẻ được chạm đúng chỗ ngứa nên cạp lồn tôi, xen lẫn những cái liếm, cái móc, và bú nút làm tôi điêu đứng, vật mình vật mẩy như lọn thịt nướng lửa. Anh liếc thấy tôi bóp hai núm vú đến đỏ lựng cả lên thì anh vừa bú vừa loắng thoắng nói : em nứng gì mà nứng quá xá, em vặt vú vừa vừa thôi, không hai núm vú đứt thì anh lấy gì mà ngậm khi đi ngủ.
Tôi e thẹn nên nhõng nhẽo lại : anh bú lồn em đã quá, em làm sao giữ đừng bị cơn nứng đục ruỗng em. Không sao đâu anh, em có bóp măn mạnh tay như vậy thì cơn nứng của em mới hạ bớt.
Anh thay phiên hết úp mặt lại day đến nỗi lồn tôi nhớt nhát bét be, khí nhễu liên tục, anh húp nút kịch liệt mà không xuể. Phần tôi thì cả người, cả hồn đều phiêu phiêu phưởn phưởn như không còn nhận ra mình đang trôi giạt nơi đâu.
Anh bú lồn tôi lâu lắm, tôi ra nước nhiều lần, cả vùng háng nhầy nhợt không kịp ráo, tôi lắng nghe tiếng xụt xụt anh nuốt mà muốn ứa lệ. Nãy giờ do anh bợ đỡ người tôi lên cao để bú được gần nên lưng tôi rã rời. Anh nút cái nào thì người tôi lượn sóng dập dềnh như nước biển, tôi càng xiết bóp hai vú và rên lên : em sướng quá, anh ơi…