Anh ngồi ì ra tại chỗ, mặt mày xám ngắt, nước mắt nước mũi chảy dài, con cặc mềm xèo chúi nhủi xuống không còn cương cứng nữa. Tôi hoảng vô cùng, không ngờ cú bóp của tôi gây cho anh sự khốn khổ đến nông nỗi này. Mặc dù đã dùng miệng hôn chí chát mà thằng bé cứ gục mặt làm thinh. Tôi ngước nhìn anh cũng muốn khóc theo.
Anh rất giận. Tôi thấy mắt anh long lên và bàn tay anh giá giá đưa cao như chực xáng cho tôi một cái đau điếng. Thà là anh bợp đại cho rồi, chớ nhử nhử như lưỡi gươm tử thần sắp rơi xuống cổ, tôi sốt ruột tổ chảng.
Vậy mà nào anh có đánh đâu. Anh chỉ trách nhẹ tôi : sao anh thương mà em lại nỡ bóp dái anh như vậy. Lỡ nó liệt luôn thì lấy gì cho em sướng. Thế là tôi khóc òa. Cũng tại thuở giờ nào tôi có bóp dế ai bao giờ nên tưởng bóp là bóp, chớ có biết đâu tệ hại tới vậy.
Người lo lắng nhứt lúc này là tôi chớ hổng phải anh. Bề gì mới trải mấy đêm được anh đụ đéo, mùi đời vừa bén, giờ mà anh xí lắc léo đến cương lên không được thì “ đời tàn ngõ hẹp “ còn gì. Giá như tôi chưa hề để anh chấm mút thì mất cái này còn lấy cái khác vô thay, giờ có hũ mật thì để anh khui tách bạch hết trơn, đàn ông đàn ang nào hưởng xái nhị mà không mặc cảm.
Tôi ngước nhìn anh rướm rướm lệ, luôn miệng nói lời xin lỗi. Anh ngao ngán nhìn tôi, nhìn suốt từ trên người xuống. Hai mắt anh như chiếc đèn pin rọi tìm kẻ gian trong đêm tối, lừng lững soi từng đoạn trên thân tôi. Anh nhìn da diết lên cổ, lên ức, lên đôi vú và rà rà lần lần xuống chỗ háng. Tôi có cảm tưởng như mình đang là người nô lệ được đưa ra bán chợ trời để những cặp mắt cú vọ đàn ông xuyên thủng những chỗ sâu kín trên người tôi.
Anh càm ràm nho nhỏ : lần sau em chớ có ngu ngốc như vậy, anh cưng nên mới nắc gió để tạo cảm hứng cho em rồi sau đó sẽ đền bù cho em một trận bổ nghiêng bổ ngửa. Chớ nào anh có tiếc gì em đâu, chưa chi em đã nghĩ là anh chọc.
Tôi cũng lầu bầu trả lời anh : tại em mới tắm ra còn đang háo hức. Em nói chuyện với má mà anh níu kéo chằn chằn, em nào có yên được. Vú bị xục xạo rối tung lên rôi lồn còn bị vần tới nơi tới chốn, em có là cục đất mới trơ ra đó. Anh nắc em thiếu điều muốn trầy cả bắp vế, em rên bằng chết mà anh cứ xủi như pha. Biểu sao em hổng tức.
Anh hổng thèm nói gì mà hai tay đã bắt chuồn chuồn vò lia lịa vô hai vú tôi. Hai bàn tay mở kềnh càng như nhón nhốt cả hai bầu vú thành một cục bột dẻo và anh bóp lòi chỗ này lọt chỗ kia. Hai đầu vú tôi bị lòng bàn tay anh làm trầy trật nên nhón săn nhanh lại. Anh bợ nguyên hai vú mà rê cho chúng mọng căng lên. Anh búng tưng tưng như người rê dây đàn, miệng anh hít hà càng làm tôi xính vính. Đàn ông gì mà ham bóp vú dữ tợn hổng hiểu, tôi đã có lần hỏi anh lý do, anh nói vú đàn bà là chỗ thần tiên nhứt, ai lơ là không bóp là phí cả một đời.
Tôi trân trối cãi anh : vậy thì cắc cớ gì ông trời lại còn sanh cho tụi em có thêm cái lỗ ở dưới. Ổng chỉ sanh ra đôi vú đủ rồi, còn vẽ vời thêm làm chi cho tụi em mệt ngất ngư như vậy. Anh cười toe toét phê phán : nói như em lãng xẹt. Bởi có măn bóp đàn bà hứng lên năn nỉ xin được đụ thì khi đó đàn ông tụi anh đút vô mới có ý nghĩa chớ. Em mệt bộ tụi anh nhàn nhã lắm sao, chưa vô thì em hối, vô rồi thì em ôm em vật, anh cũng thấy đủ 7, 8 tầng trời, chớ có thua gì em đâu.
Người ta nói đàn bà chỉ nằm ngửa ra, banh giò là sướng, còn đàn ông thì bặm mày bặm mắt, nín thở dồn hơi, giập bằng trọng pháo bắn liên tục thì em mới chịu. Em có thấy mỗi lần nắc em xong thì anh như vừa từ dưới nước lóp ngóp bò lên, mồ hôi mồ kê tháo đổ hết. Mà nào cưng đã ưng, cứ kẹp chặt lấy cặc anh bắt nắc nữa, nắc tới lòi trê, lòi tỉ em mới chjụ êm. Còn rỉ rả than là tại anh làm em mệt. Thử hỏi lúc đó ngó hai đứa, ai thảm hơn ai. Anh thì như con chó hết xí quách, nước miếng nước dãi chảy đầy, còn em thì phiêu diêu khoái tỉ, vậy mà rên rẩm kêu ca.
Bây giờ anh lại bóp hai vú tôi quầy quậy, nặn bèo nhèo như người ta vắt nước cục bột trong tay. Hai cái vú bị cấn làm ngực tôi rộn xào xáo, tôi vừa đau mà vừa vui vì anh bóp mạnh là anh đang nứng tới. Đúng vậy, anh làm hai vú tôi bèo nhèo và khi thấy mấy cái núm nổi dềnh lên nơi da tay thì anh để hở đầu vú ra mà nựng. Anh tưng tưng hai vú mà õng ẹo nói : ngoan nghe con, để ba nhìn má con một chút. Hai vú bị đong đưa làm tôi thấy ấm ấm ở háng, tôi biết ra ngay là đang xón nước dâm.
Anh nhìn tôi da diết, cái miệng há há như thèm dữ lắm. Tôi cũng thấy thích thú, nên định mở miệng mời anh ngậm vú tôi thì dường như anh hiểu ra nên cúi mặt xuống đưa mũi vô hít lên từng đầu vú mấy cái. Hai cái núm càng mọng căng lại, chót mũi anh rê rê làm tôi nhột muốn thun người. Tôi còn đang lâng lâng mơ mộng thì anh đã bóp mạnh một bên vú còn miệng thì đã nút chót chót lên đầu vú bên kia.
Tôi chợt ví anh như đứa con đang nhõng nhẹo bú mẹ. Tôi kéo đầu anh sát vào ngực, miệng anh há ra ngậm nuốt cái vú vào sâu và nút chụt chụt. Bao nhiêu nét giận hờn nơi anh dường như tan biến hết. Anh say sưa bóp và bú thành khẩn vú tôi, vừa bú vừa vặt đầu vô ra để lôi đầu vú tôi dài nhằn ra mới chịu. Anh bú đến khi cái vú bị nhồi vặt vèo thì thay đổi, cứ bóp cứ bú xoành xoạch luân phiên nhau.
Thấy anh hết đau, tôi cũng mừng. Nhưng vì anh ngồi mà mình tôi thì che hết người anh nên không rõ thằng nhỏ đã hồi phục lại chưa. Tôi giả vờ kêu mỏi, xin anh cho đứng lên, anh vẫn ngậm vú nhưng làm theo. Tôi cố tình cọ người vào chỗ háng anh thì nhận ra ngay thằng bé đang sừng sỏ mở thao láo cặp mắt ra dòm. Thật hú hồn, may mà nó còn ngỏng lên nổi. Tôi định cầm lấy nó và xà xuống hun cám ơn, nhưng anh đang bú vần hai vú, tôi không sao khiến anh tạm nhả ra cho tôi thực hiện ý định.
Sẵn dịp, tôi ư a cà cà bắp vế vô khúc gân của anh để tạo cho nó cứng lên hơn và tôi làm nũng kêu ư a cho anh biết là tôi đang sướng nứng. Tôi nghiêng mình để anh bú và nựng vú, nhưng giò tôi thì kẹp vô giò anh để hơi nóng từ lồn tỏa ra ập vào da thịt anh như nhắc khéo anh tôi muốn đụ. Anh tỏ vẻ hiểu nhưng vẫn thích bú và măn hai vú tôi nên lụng bụng xin : để anh bú bóp hồi nữa đã, đâu mà vội. Tôi cóc dám làm trái ý anh vì hiện giờ tôi là tù nhân đang bị anh là quan tòa phán xét tha hay phạt.
Tuy nhiên, tôi cũng thấy mình vui quá rồi. Đàn bà nào được người đàn ông thiết tha bợ nựng mà không thấy hãnh diện. Ít gì thì anh cũng đang mê mệt nơi hai vú, còn say sưa da diết hơn đứa bé được mẹ cho ăn. Đòi hỏi xa quá là lạm dụng hay không biết điều.
Anh vần vần hai vú tôi, chẳng có một giọt sữa nào mà sao anh nhay miết. Hai cái núm vú bị răng anh nhằn thét, tay anh vê nên chúng vón lại kinh thiên hơn. Tôi không có cảm tưởng chúng là hai cục thịt nữa mà như hai cục bò viên đang được người thưởng thức.
Lồn tôi càng lúc càng ướt dầm dề, như người có kinh đang bị huyết trào ra nóng rực. Tôi phải kiễng chưn lên mà vẫn thấy bứt rứt làm sao. Anh nghe ngóng một hơi, rồi chẳng cần hỏi han ý kiến, anh thò luôn tay xuống rờ và mằn cái lồn tôi xộp xộp. Tôi nghe tiếng lép nhép nho nhỏ khi ngón tay anh lọp ngọp chạm vào chỗ lỗ. Tôi phiêu diêu bay bổng tưởng như vừa bị bưng lên và hơ hỏng giữa không trung, y hệt chiếc bong bóng bị giồi vì trời gió mạnh.
Anh thọt đúng ngón tay vào khe thì rúc rúc như chuột. Tôi phải bật tiếng xuýt xoa vì đã nứng nên anh càng bú, bóp và thọc ngón tay nhanh nhanh lên. Lồn tôi được cà làm tôi chới với, chỉ còn biết than nho nhỏ : anh, ơi anh, em sướng. Anh nhìn sâu vào mắt tôi, thấy lời tôi quả hết sức chân thật.