Phần 63
Sau khi buổi diễn thuyết kết thúc, Tề Ngọc cũng về nước, Tiểu Mễ ở London du ngoạn, còn lại cô và Trần Kiến Bạch ngày nào cũng đến phòng thí nghiệm của Blunt, cuộc sống cũng coi như an nhàn.
Một buổi chiều nọ, hai người định sẽ đến tham quan một vài học viện Y học của đại học London. Với tư cách là những trường thành viên tiêu biểu của đại học London, học viện St. George, trường Vệ sinh & Y học Nhiệt đới London, đại học Queen Mary London, trường Cao đẳng Thú y Hoàng gia đã xúc tiến sự hoàn thiện của hệ thống Y tế trên thế giới, nhiều nơi rất đáng để những người nghiên cứu khoa học đến tìm tòi, học hỏi.
Mạnh Nhạc Nhạc đi dọc theo các văn phòng, nghiên cứu kỹ càng tỉ mỉ từng nơi, thỉnh thoảng chụp vài tấm ảnh, nhất định phải khoe với ông già nhà mình, cho ông biết cái gì gọi là tư bản, cái gì gọi là tiêu chuẩn số một thế giới mới được.
Sự phát triển của nền y học phương Tây từ trước đến nay vốn không chỉ đơn giản dựa vào một con dao phẫu thuật hay một viên thuốc, mà chủ yếu dựa vào toàn bộ hệ thống nghiên cứu khoa học hỗ trợ đằng sau. Đông y nếu muốn phát triển đến bậc này vẫn còn phải trải qua một giai đoạn rất dài.
Đang đi, cô phát hiện Trần Kiến Bạch bên cạnh đột nhiên dừng bước, anh quay người, xấu hổ nhìn cô, mặt mũi đỏ bừng.
Hử, anh vừa thấy thứ gì đặc biệt sao?
Mạnh Nhạc Nhạc tò mò đi qua, vừa nhìn thấy đã không khỏi cảm thán trong lòng một tiếng.
Ha ha, cũng quá tiêu chuẩn nha!
Đây là một gian phòng vô cùng rộng lớn, tấm biển bên ngoài có đề tên: “Nghiên cứu tình dục”, bên trong có hai phòng, một phòng bày đủ mọi loại tài liệu, tư liệu, còn cả bàn làm việc, phòng còn lại vô cùng thú vị, cũng chính là nguyên nhân làm cho Trần Kiến Bạch đỏ mặt.
Đây là một gian phòng thí nghiệm tình dục.
Có một chiếc giường lớn bên trong, xung quanh có rất nhiều loại thiết bị, có lẽ là để theo dõi những số liệu khác nhau của người tham gia thí nghiệm trên giường.
Bên cạnh các thiết bị có rất nhiều loại công cụ khác nhau, đủ loại kích cỡ màu sắc làm cho người ta hoa cả mắt.
Người tự xưng là học rộng hiểu nhiều như Mạnh Nhạc Nhạc mà cũng bị làm cho kinh ngạc. Cô vốn biết người nước ngoài rất cởi mở trong vấn đề quan hệ tình dục, cũng biết người ta sẽ thực hiện các thí nghiệm nghiên cứu, nhưng không thể ngờ những thí nghiệm đó lại táo bạo đến nhường này.
Nhưng cô cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ. Vấn đề tình dục ở nước ngoài vốn là một chuyện rất thẳng thắn cởi mở.
Nước Mỹ từng có một bộ phim tên là “Bậc thầy tình dục”, kể về một vị giáo sư sản phụ khoa nổi tiếng vào những năm 60 của thế kỷ trước, tên là William, ban ngày ông ta kinh doanh một phòng khám vô cùng tiếng tăm, đến đêm lại bí mật thực hiện các nghiên cứu thí nghiệm về tình dục. Ông ta bỏ tiền ra thuê những cặp tình nhân đến đây làm tình, lắng nghe cảm nhận của mọi người, sử dụng dữ liệu thực nghiệm để chứng minh một số vấn đề trong quan hệ tình dục.
Lúc đó nước Mỹ vẫn chưa cởi mở như bây giờ, sau khi mọi chuyện bị vạch trần, rất nhiều người không thể hiểu được việc mà ông đang làm, tuy nhiên, sau này William và trợ lý của mình là Virginia đã trở thành những chuyên gia nổi tiếng trong lĩnh vực giáo dục giới tính và thậm chí còn dẫn đầu cuộc “cách mạng tình dục” trong xã hội phương Tây.
Ngược lại, hai từ “tình dục” ở trong nước lại là một điều cấm kỵ, người ta che che giấu giấu không dám đề cập đến nó, cứ như nhắc đến vấn đề này là một tội ác tày trời, người nhắc đến nó cũng là người không đứng đắn không bằng. Nhưng những kẻ không nhắc đến nó thì ai cũng là người trong sạch hoàn toàn chắc?
“Làm tình mà không sướng thì tất nhiên phải đi ngoại tình rồi!”
“Anh ta không được, chẳng lẽ bảo tôi sống cô đơn gối chiếc cả đời sao?!”
“Cô ấy rất lạnh nhạt chuyện chăn gối, đương nhiên tôi phải đi tìm người đàn bà khác chứ!”
“Vấn đề tình dục của chúng ta không hợp nhau, không thể tiếp tục được nữa.”
Những chuyện như vậy nhiều vô kể, thậm chí còn có rất nhiều chuyện vô cùng nực cười, ví dụ như có một cậu chàng đang cương cứng, vì quá xấu hổ mà tự t. H. Iến luôn, một vài người khác thì mắc bệnh tình dục cho thủ dâm không đúng cách.
Chúng ta ngại ngùng không dám kể với người thân và bạn bè, lại xấu hổ không muốn đi khám bác sĩ, thậm chí giữa vợ chồng với nhau cũng không dám nói thật lòng, vì vậy vô tình đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội giải quyết vấn đề này.
Người người không dám công khai bàn luận về “tình dục” thì cũng thôi đi, nhưng có những người lại đang sống dưới cái bóng của “tình dục” một cách cực kỳ ngột ngạt áp lực.
Hai người cứ như vậy đứng ở cửa nhìn vào, tay chơi dày dặn kinh nghiệm Mạnh Nhạc Nhạc coi như còn ổn, Trần Kiến Bạch hơi cúi đầu, không biết đang nghĩ đến gì mà vành tai đã đỏ như tôm luộc.
Đột nhiên có một thanh niên người Anh đi ra, cậu ta vừa nhìn thấy bọn họ thì mắt liền sáng lên.
“Hello, hai vị tới làm thí nghiệm sao? Tốt quá rồi, thí nghiệm của chúng tôi bây giờ đang rất thiếu mẫu vật của người châu Á, hai vị tới thật đúng lúc…”
Mạnh Nhạc Nhạc & Trần Kiến Bạch: “??? Cái quỷ gì cơ??”
Vẻ kinh ngạc của hai người quá rõ ràng, cậu thanh niên gãi gãi đầu, có lẽ là nhận ra mình đã hiểu lầm, ngại ngùng nói:
“Hai vị không phải là cặp đôi đến tham gia thí nghiệm tình dục sao? Vậy hai người có muốn thử một chút không? Chỗ này vô cùng an toàn, không có camera, không có người theo dõi, chúng tôi chỉ cần một vài số liệu gồm có nhịp tim, huyết áp, độ co của cơ bắp và một vài số liệu khác để làm phong phú thêm mẫu vật thí nghiệm thôi. Hai vị chỉ cần thay đổi tư thế làm tình theo chỉ dẫn là được. Sau khi làm xong sẽ nhận được 200 Đô la, còn có cả huy chương lưu niệm của đại học London nữa. Hai vị xem xét một chút đi mà.”
Cậu thanh niên nhiệt tình thuyết phục, không ngừng nói “please”. Theo lời cậu ta nói, đây là đề tài nghiên cứu luận văn tốt nghiệp của cậu ấy, nhưng do không đủ số liệu nên sắp phải dừng hẳn.
Dáng vẻ này của anh chàng làm Mạnh Nhạc Nhạc nhớ lại bản thân rất lâu về trước, cô một lòng muốn hoàn thành nghiên cứu nhưng lại không có cách nào hoàn thành. Nhưng đồng cảm là đồng cảm, cô khó lòng mà có thể giúp đỡ được, không phải cô không muốn, cũng không phải cô đang băn khoăn về mối quan hệ với Trần Kiến Bạch. Dạo gần đây cô đã hoàn toàn hiểu được tấm lòng của Thẩm Kiến Bạch, nói thật thì, được một người đàn ông có học thức, nhân phẩm tốt đẹp như vậy theo đuổi không phải là chuyện gì xấu xa, cũng không có gì phải xấu hổ cả.
Nhưng Trần Kiến Bạch vốn bảo thủ, rất khó có thể đồng ý với yêu cầu này…
Không đợi cô từ chối, Trần Kiến Bạch đã ngẩng đầu, hơi chần chừ hỏi ý cô:
“Không thì… cứ thử xem?”
Nói xong hình như anh lại sợ cô hiểu nhầm, bèn vội vàng bổ sung:
“Dù sao cũng là cống hiến một ít mẫu vật cho sự phát triển hài hòa của toàn nhân loại, giảm bớt vài sự sai số hay số liệu không cân bằng nào đó…”
Nói xong, Trần Kiến Bạch lại càng thấy rầu rĩ. Trời ạ, mày đang nói cái quỷ gì vậy? Không có tí logic nào, thật là quá ngu ngốc! Cho dù sách viết đàn ông phải chủ động thì mày cũng không nên vội vàng như vậy chứ?
Anh mím môi kéo Mạnh Nhạc Nhạc đi về phía trước, nói vài câu chữa thẹn:
“Khụ, anh vừa nói linh tinh chút thôi, chúng ta đến thư viện đi, thảo luận một chút về khuyết điểm của mạng tinh thể ngày hôm qua…”
Một loạt hành động của người đàn ông làm cho cậu thanh niên kia nhìn mà ngu người, Mạnh Nhạc Nhạc cũng cảm thấy buồn cười, người này bình thường không phải rất đứng đắn sao, quả nhiên đàn ông trong thiên hạ toàn là động vật ăn thịt, không hề có ngoại lệ.
Cô trở tay giữ chặt tay Trần Kiến Bạch lại, cười tủm tỉm nói:
“Em muốn thử. Nếu anh không muốn tham gia thí nghiệm tình dục này, vậy em đành nhờ…” Mạnh Nhạc Nhạc nói đoạn liền nhìn thoáng qua bên cậu thanh niên bên cạnh, nhướng mày:
“… Cậu ấy vậy.”
Trần Kiến Bạch sửng sốt, ánh mắt thay đổi, lập tức đáp lại:
“Muốn, anh muốn tham gia, có anh là đủ rồi!”
Nói xong còn rất đề phòng nhìn cậu thanh niên nằm yên cũng trúng đạn kia.
Thanh niên:!!!
Hai người một người đùa giỡn tôi, một người lườm nguýt tôi, còn có đạo lý nữa hay không!!
Đến khi bước vào bên trong, Mạnh Nhạc Nhạc lại càng thêm kinh ngạc. Trong phòng có một tủ quần áo, bên trong bày đủ mọi kiểu dáng trang phục, thậm chí còn có mấy chục loại ánh đèn biến đổi tùy theo khung cảnh. Đúng là thiên đường cho tình nhân ân ái.
Cậu thanh niên đứng bên cạnh thuyết minh:
“Tôi thực hiện thí nghiệm này chủ yếu để thu thập những dữ liệu khác nhau về quan hệ tình dục giữa nam và nữ, bao gồm thời gian và mức độ cực khoái, v… v… nhưng hai người không cần phải căng thẳng. Trên thực tế, không phải mọi cặp vợ chồng và mọi lần quan hệ tình dục đều có thể đạt cực khoái. Theo những nghiên cứu trước đây, tỷ lệ đạt cực khoái mỗi lần quan hệ là 75% đối với nam và 29% đối với nữ. Vì vậy, nhiều phụ nữ sẽ giả vờ đạt cực khoái…”
Nghe đến đó, Trần Kiến Bạch ngây ngẩn cả người, anh lén liếc nhìn Mạnh Nhạc Nhạc, đầu óc bắt đầu hồi tưởng lại mấy lần hai người mây mưa, hình như lần nào cũng làm trong lúc thần chí đang mơ mơ hồ hồ, thế nên giờ anh cũng không dám chắc lắm…
Mạnh Nhạc Nhạc thầm thở dài, người làm nghiên cứu khoa học ai cũng như nhau, nghe thấy số liệu là lại muốn phân tích, cô bình tĩnh đáp lời cậu ta:
“Tôi đều là thật đó.”
Ánh mắt Trần Kiến Bạch sáng lên, bản tính hư vinh của người đàn ông được thỏa mãn, lại vừa lúc nghe thấy cậu thanh niên kia nói:
“Cho dù chuyện ấy không hòa hợp thì cũng không cần lo lắng, có rất nhiều cách để…”
Trần Kiến Bạch vẫn đang trong trạng thái đề phòng cậu ta, lập tức giải thích:
“Chúng tôi dù là thân thể hay tình cảm đều vô cùng hài hòa, số liệu đều là thật 100%.”
Mạnh Nhạc Nhạc che mặt, cha mẹ ơi, anh có cần nói trắng ra vậy không?
Biểu cảm đồng chí thanh niên muốn méo mó, mẹ nó chứ, hai người khoe cái gì mà khoe, nếu không phải đang cần số liệu thì tôi còn lâu mới quan tâm đến anh, không đúng, cả anh cả chị luôn!!
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: https://nongcuc.co/2024/06/he-thong-tinh-duc.html
Cậu thanh niên cực kỳ nhanh chóng đưa cho bọn họ một quyển hướng dẫn, mở ra đủ các loại dụng cụ ghi chép, kéo rèm lại rồi rời đi, lúc đi còn ra vẻ ghét bỏ.
Hứ, ở lại để ăn cơm chó ngập răng à.
Trong phòng lại yên tĩnh trở lại, hai người nãy còn rất thẳng thắn thản nhiên giờ lại thấy ngượng ngùng, phải biết rằng đây chính là lần đầu tiên bọn họ đều ở trong trạng thái thanh tỉnh mà muốn… Làm tình, còn là ở một địa phương xa lạ.
Trần Kiến Bạch làm như không có việc gì cầm lấy quyển hướng dẫn nghiêm túc đọc lên, đoạn đầu là giới thiệu về các loại dụng cụ thì cũng thôi đi, chờ đọc đến đoạn sau, tất cả đều là đủ các loại hình ảnh các tư thế, anh run rẩy khép sách lại, ánh mắt nhìn loạn khắp nơi, thế nhưng không dám nhìn Mạnh Nhạc Nhạc lấy một cái.
Nhìn anh thế này, Mạnh Nhạc Nhạc thật ra bình tĩnh hơn nhiều, cô bắt đầu nghiên cứu các loại đồng phục đóng vai khác nhau: Học sinh ngây thơ đáng yêu, quân phục nghiêm trang chỉnh tề, y tá dịu dàng điềm tĩnh, quyến rũ mê người hở hang táo bạo… Chậc chậc, đống này đều là kết tinh của trí tuệ cả đấy, xin cho đống đạo cụ một tràng vỗ tay~
Suy nghĩ một chút, cô rút ra một bộ áo blouse trắng khoác ra ngoài, cực kỳ nghiêm túc nói:
“Giáo sư Trần, ngài biết đấy, nghiên cứu khoa học là một việc rất nghiêm túc, nếu chúng ta đã nhận lời ủy thác của người khác thì cũng phải đưa được ra số liệu chuẩn xác, hiện tại để tôi tới kiểm tra ngài một chút, hy vọng ngài phối hợp.”
Trần Kiến Bạch nghiêm nghị hẳn lên, lập tức lay tỉnh bản thân, không ngờ ở phương diện giác ngộ anh còn không bằng Nhạc Nhạc, nhiều năm như vậy đã học hành vô ích sao?
Anh ngồi nghiêm chỉnh, không dám miên man suy nghĩ nữa.
“Được, anh sẽ phối hợp em, em không cần dùng kính ngữ với anh, có hơi… ngang tai.” Cứ như anh đã già lắm rồi không bằng…
Mạnh Nhạc Nhạc biết nghe lời phải đáp ứng, lấy ra nguyên bộ thiết bị chữa bệnh dán lên người anh, bắt đầu đọc nhịp tim, huyết áp, còn lấy quyển sổ nhỏ ghi ghi chép chép.
“Nhịp tim 80, huyết áp 120/65, trạng thái bình thường, hiện tại em muốn bắt đầu tiến hành thử kích thích, có thể chứ, giáo sư Trần?”
Nói xong 3 chữ cuối cùng, Mạnh Nhạc Nhạc hơi cất giọng cao lên, tựa hồ mang theo chút ý tứ.
Trần Kiến Bạch nắm chặt tay, trong cổ họng hơi ngứa ngáy, anh nhẹ nhàng trả lời:
“Ừ, có thể.”
“Giáo sư Trần đừng quá căng thẳng, chúng ta trước tâm sự một chút, xin hỏi giáo sư Trần bình thường anh bao lâu thì tự an ủi một lần, thói quen khi tự xử thì sẽ chọn tư thế nào?”
Mặt mũi Trần Kiến Bạch đã hoàn toàn đỏ lừ, anh nỗ lực nói với bản thân, đây đều là vì khoa học, mình không thể hẹp hòi như thế, sau khi nhớ lại bèn đáp:
“Đều đặn một hai tháng một lần, có đôi khi đang bận làm việc với hạng mục thì không biết nữa, tư… tư thế giống nhau… đều là nằm, tư thế thông thường.”
Mạnh Nhạc Nhạc mỉm cười, nhìn người đàn ông đang rất quẫn bách, không hề có chút thông cảm nào cho người ta, chỉ tiếp tục nhắc tới yêu cầu khác:
“Giáo sư Trần, em là con gái nên không hiểu lắm tư thế bình thường anh bảo, anh có thể biểu diễn được không? Đều là vì khoa học mà.”
Mấy chữ cuối cùng chặn Kiến Bạch á khẩu không trả lời được gì, anh chỉ có thể nghe lời nửa ngồi nửa nằm trên giường lớn, chậm rãi với tay xuống dây lưng, tiếng lách cách cởi khóa, tiếng kéo khóa quần trượt xuống vang lên trong căn phòng im ắng cực kỳ rõ ràng.
Dưới khóa kéo là quần lót màu trắng, Trần Kiến Bạch hít một hơi thật sâu, đôi mắt nhắm nghiền kéo quần lót xuống, lộ ra con thú đang ngủ đông lúc này đã có chút phản ứng, chỉ hơi nửa mềm yên ổn chôn trong bụi cỏ thưa thớt, đầu nấm thô to vừa nhìn đã làm người khác phải rùng mình, chẳng tương xứng chút nào với thân thể thanh mảnh của người đàn ông cả.
Trần Kiến Bạch do dự vươn một bàn tay cầm thứ kia lên, chuyển động trên dưới, khàn giọng đáp:
“Chính, chính là như vậy.”
Động tác của anh qua loa cho có lệ, nhưng cái chân giữa không chịu nổi cảnh tượng kích thích này đã run run rẩy rẩy cứng lên, thân gậy sung huyết, quy đầu thô to vươn thẳng.
Mạnh Nhạc Nhạc cũng đã thấy ngứa ngáy, nhưng mặt vẫn không đổi sắc hỏi tiếp:
“Giáo sư Trần, ngày thường anh cũng cương cứng với tốc độ này sao? Cũng quen dùng tay trái sao?”
“Không, không phải, ngày thường sẽ cương cứng chậm hơn một chút, anh vốn thuận tay trái.”
Lúc nói lời này, Trần Kiến Bạch liếc mắt nhìn Mạnh Nhạc Nhạc, đồ vật dưới thân cũng theo động tác của anh mà càng ngày càng cứng, thậm chí còn có xu hướng vươn tới chỗ Nhạc Nhạc rung rinh chỉ điểm, cho thấy nguyên nhân vì sao hôm nay nó lại giương cờ nhanh như thế.
Mạnh Nhạc Nhạc nuốt nước bọt, anh vẫn ăn mặc tây trang cà vạt, hào hoa phong nhã nằm trên giường tự sướng, không hiểu sao có một lại dụ dỗ không thể tả bằng lời, cô vất vả lắm mới kiềm chế được dục vọng bản thân, tiếp tục đọc số liệu.
“Nhịp tim 100, huyết áp 140/85, cơ bắp căng cứng, hô hấp nhanh hơn, mao mạch cùng mạch máu xung huyết…”
Đo đo đạc đạc, cô không nhịn được đưa tay xoa lên gậy thịt, thứ này vừa nóng còn còn vừa cứng, độ ấm như muốn thiêu đốt cả người.
Động tác của cô mang đến cho anh một cơn tê dại, Trần Kiến Bạch không nhịn được kêu ra tiếng.
Mạnh Nhạc Nhạc sực tỉnh, đường hoàng che giấu hành vi dâm dê của mình.
“Em kiểm tra thử xem độ cứng và độ ấm của nó thế nào, giáo sư Trần cứ tiếp tục đi, em cần thu thập càng nhiều số liệu càng tốt.”
Trần Kiến Bạch khẽ cắn đôi môi khô khốc, khớp xương ngón tay thon dài đầy sức mạnh, cầm chắc dương vật đã ấm nóng, vuốt ve từ trên xuống dưới.
Anh khống chế bản thân, hết sức cố gắng để nhìn mình có vẻ chuyên nghiệp khách quan, vì khoa học hiến thân một chút.
Người đàn ông hiện tại còn ăn mặc rất chỉnh tề, nửa người trên không hề xốc xếch, áo sơ mi màu trắng vẫn còn cài nút đến tận cổ, vẻ mặt nghiêm trọng, nỗ lực kiềm chế cơ mặt đang muốn giãn ra, vậy mà nửa thân dưới lại bại lộ sạch sẽ, dương vật thẳng tắp thô to lúc ẩn lúc hiện trong tay anh.
Mạnh Nhạc Nhạc cảm thấy nếu hiện tại che đi nửa người dưới của anh, bất luận ai cũng đều sẽ cảm thấy người đàn ông này đang nghiêm túc nghiên cứu khoa học chứ không phải đang thủ dâm, có khi còn tưởng anh đang cầm cái ống nghiệm chứ không phải dương vật, hoàn toàn không hề nghi ngờ.
Trái tim cô chợt đập điên cuồng, cô bỗng có cảm giác như ánh mắt cùng thân thể của mình đều theo từng động tác của anh mà phập phồng lên xuống.
Cô không nhịn được muốn phá hỏng vẻ kiềm chế này của anh, muốn xé toang lớp áo sơ mi trắng, xé rách cái dáng vẻ đứng đắn này, làm anh phải điên cuồng như dã thú đè trên người cô, cây hàng thô to kia bất chấp tất cả cắm rút vào cô, khi đó vách âm đạo đều sẽ bị căng ra rộng mở, mỗi một cú đâm đều sẽ làm nước dâm tràn trề trào ra sung sướng.
Chỉ dựa vào ấn tượng của thị giác cùng ảo tưởng của bản thân, quần lót Nhạc Nhạc đã hoàn toàn ướt đẫm.
Theo động tác nhanh hơn của người đàn ông, lỗ chuông chảy ra một ít chất lỏng, Mạnh Nhạc Nhạc xấu tính lấy một ống hút, nhẹ nhàng đè lên quy đầu hút lấy, thu được ít dịch lỏng nhờn loãng.
Cô nhỏ lên mặt kính, vẻ mặt đứng đắn quan sát, còn đánh giá:
“Trong suốt, không màu, trạng thái nhờn dính.”
Vừa nói Mạnh Nhạc Nhạc còn liếm một cái, đầu lưỡi cuốn lấy chất lỏng nuốt xuống.
“Không có vị gì, giáo sư Trần, anh cũng nếm thử đi.”
Vừa nói vừa dùng ngón tay chấm lấy một chút, dọc theo khóe môi hơi hé mở của anh mò vào, còn cố ý khuấy loạn lên lưỡi anh, khiêu khích trần trụi nhưng lại rất vô trách nhiệm.
Trần Kiến Bạch ngậm lấy ngón tay cô, bị bắt phải liếm láp sạch sẽ dịch thể của mình, khát vọng trong thân thể ngày một gia tăng, anh cố gắng nhớ lại hướng dẫn đã đọc lúc trước, cố không từ bỏ thân phận người làm nghiên cứu khoa học:
“Cái này là dịch tuyến niệu đạo, còn gọi là tiền tinh, có thể dùng để bôi trơn quy đầu, không màu không vị.”
Lúc này đã qua đi mấy chục phút, người đàn ông vừa nói một bên còn vừa sóc lọ, điều duy nhất khác biệt là cường độ của anh đã mạnh hơn, thứ kia càng lúc càng thô cứng, màu sắc cũng thẫm hơn, Mạnh Nhạc Nhạc nhìn người đàn ông nỗ lực duy trì dáng vẻ, tò mò hỏi:
“Giáo sư Trần, ngày thường anh cũng lâu như vậy sao?”
Trần Kiến Bạch hé miệng, nhưng không biết nên trả lời vấn đề này thế nào, trên thực tế, trước kia anh vẫn luôn thấy chuyện này rất phiền phức, vì anh không ham thích với việc tự sướng, thấy nó quá lãng phí thời gian, có thời gian để làm chuyện này, anh đều có thể hoàn thành mấy cái thí nghiệm.
“Ngày thường đại khái cũng chừng 40 phút.”
Mạnh Nhạc Nhạc bật cười, việc này không đáng để kiêu ngạo sao? Sao anh cứ có vẻ xấu hổ chứ như mắc lỗi gì không bằng. Nhưng như vậy cũng rất đáng yêu nha.
Mạnh Nhạc Nhạc không muốn cứ ngồi xem thế nữa, cô đưa tay cầm lấy dương vật của anh, bàn tay còn chút hơi lạnh kích thích làm Trần Kiến Bạch khẽ run rẩy, số liệu trên các dụng cụ đo đạc lập tức nhảy lên.
Cái đầu tròn tròn thô thô này rất khó để dùng một bàn tay cầm hết, cô bèn dùng cả hai tay cầm lên, từ dưới gốc bắt đầu vỗ về, lòng bàn tay non mềm lướt qua từng đường gân nhô lên, thẳng đến quy đầu còn vòng vèo xoa nắn, nặng nhẹ vừa phải vuốt ve trên lỗ chuông.
Động tác này so với Trần Kiến Bạch tự làm thì dịu dàng tinh tế hơn nhiều, còn có sự kích thích không sao tả xiết, người đàn ông căng chặt thân mình, giống như dê con đợi làm thịt.
Tính thích đùa dai của Mạnh Nhạc Nhạc bị khơi gợi, còn muốn thử chơi thêm nhiều trò nữa.
Cô đưa một bàn tay cởi bỏ áo blouse trắng, cởi cả áo sơ mi cùng áo ngực bên trong, hai luồng vú trắng tinh bại lộ trong không khí, còn tưng tưng xóc nảy, no căng đầy đặn, màu sắc trong trắng, như trái đào tròn trịa ngọt thơm quyến rũ ánh mắt người đàn ông đến đỏ cả lên.
Không biết là bởi vì không khí hơi lạnh hay do tầm mắt của anh quá lộ liễu, núm vú phấn hồng cũng chậm rãi đứng thẳng lên, mời người mặc sức tùy ý.
Mạnh Nhạc Nhạc cũng đã thở dồn dập, trong cổ họng khát vọng khô khốc, dưới thân lại là dòng nước không ngừng trào ra, cô nghẹn ngào nói:
“Giáo sư Trần, chơi vú cũng là một phần quan trọng trong thí nghiệm tình dục đó.”
Đôi vú trắng tuyết, gậy thịt sưng to đỏ bừng hình thành sự đối lập mạnh mẽ.
Mạnh Nhạc Nhạc lấy dầu bôi trơn, bôi đều trên thân gậy của người đàn ông, đôi tay nhân đó chuyển động nhịp nhàng, bởi vì có chất bôi trơn, động tác cũng lưu loát hẳn lên, thân gậy nóng bỏng bị ma xát qua lại càng ngày càng nóng, giống như một luồng nhiệt không thể bị dập tắt, nóng bỏng cả bàn tay của cô, độ ấm dần dần lan tràn đến tứ chi toàn thân, dụ dỗ làm hai chân như muốn nhũn ra thần phục.
Chuẩn bị ổn thỏa rồi, cô dùng một tay nâng cặp vú lên, ngồi xổm xuống giường, đặt ngực cùng độ cao với dương vật, kẹp gậy thịt thẳng cứng vào giữa, đôi tay dùng sức xô đẩy từ ngoài vào, làm đôi bầu vú đầy đặn bao bọc lấy dương vật, xoa nắn tới lui trên dưới như đang mát xa.
Sống 32 năm, Trần Kiến Bạch làm gì cũng luôn quy quy củ củ, chưa bao giờ biết còn có thể chơi như vậy.
Dương vật vốn thô to càng thêm kích động, đủ loại số liệu trên thân cũng liên tục nhảy lên.
Kích thích thì kích thích, Mạnh Nhạc Nhạc vẫn không quên công việc của bản thân.
“Giáo sư Trần, xin hỏi hiện tại anh có cảm giác thế nào?”
Trần Kiến Bạch cố kìm nén khoái cảm, tìm về một tia lý trí, khô khốc miêu tả:
“Rất mềm, rất dễ chịu, còn có, thấy em làm như vậy, thị giác cũng rất bị kích thích, nhưng mà, ừm… Em… Em có lạnh không?”
Anh lo lắng cũng không phải không có lý do, thời gian này thời tiết ở London vẫn hơi rét lạnh, tuy nhiệt độ trong nhà có ổn định hơn nhưng cũng không được ấm lắm.
Cô phải để trần ngực, dùng vú giao hợp thì phần lớn khoái cảm chỉ có đàn ông được hưởng thụ, đúng là cũng thấy hơi rét.
Mạnh Nhạc Nhạc cảm động, nhưng càng thấy không phục hơn, chẳng lẽ do kỹ thuật cô còn quá kém? Tại sao vào thời khắc mấu chốt này mà anh còn lo lắng mấy chuyện linh tinh không vậy?
Loại thời điểm này không phải anh nên hóa sói, mở miệng trêu đùa cô “Đồ yêu tinh” “thứ dâm đãng” gì gì đó, rồi sung sướng vui vẻ tột cùng sao?
Nhưng nghe thấy Trần Kiến Bạch nói thị giác bị kích thích rất lớn, vậy nếu lớn hơn chút nữa thì sao nhỉ?
Cô bắt đầu đổi cách:
“Anh thử chuyển động lên xuống đi, như vậy là có thể cọ xát sinh ra nhiệt năng.”
Mạnh Nhạc Nhạc rõ ràng đang rất cao hứng, Trần Kiến Bạch không còn cách nào, đành phải kéo chiếc chăn mỏng phủ lên cô, đưa tay bao lấy đôi vú hòng che đậy một chút, trở tay chuyển động.
Khỏi nói, phương pháp này đúng là có chút tác dụng.
Đối với Mạnh Nhạc Nhạc mà nói, loại cảm giác này vừa xa lạ lại cũng vừa kích thích, hai vú bị anh vuốt ve, làn da ở ngực mềm mại giờ dán lên dương vật nóng rẫy của người đàn ông, còn có chất bôi trơn trợ giúp làm khi ma xát phát ra tiếng “Phụt phụt”.
“Truyền nhiệt lượng” còn cả “Cọ xát sinh nhiệt”, còn có hơi thở nam tính nồng đậm vây quanh, tất cả đều khiến cho máu trong người cô gia tốc, thậm chí còn chẳng hề cảm thấy lạnh, lại chỉ cảm giác như đã sắp hít thở không thông.
Trần Kiến Bạch cũng ngẩng đầu, dần dần cảm nhận được khoái cảm do phương thức này mang lại.
“Ừm, hiện tại thấy rất thích, giống như được chăn bông bao bọc vậy, vừa chặt vừa mềm.”
Động tốc của Trần Kiến Bạch càng lúc càng nhanh, hai hòn trứng dái no đủ theo động tác đánh vào dưới ngực cô, quy đầu lớn như trứng gà phân bố ra càng nhiều chất lỏng, đong đưa qua lại bên miệng Mạnh Nhạc Nhạc.
Trong một lần thọc ra rút vào, góc độ vừa khéo làm quy đầu to chui tọt vào miệng nhỏ của Mạnh Nhạc Nhạc, khoang miệng ướt nóng bao bọc lấy bộ phận mẫn cảm nhất, hương vị hormone mãnh liệt của giống đực cũng chợt phả vào mặt.
Trần Kiến Bạch không nhẫn nhịn được nữa bật kêu ra tiếng, đã tập thành thói quen auto nói ra cảm thụ của bản thân:
“Ừm, rất thoải mái, quy đầu bị hút còn làm anh thấy rùng cả mình…”
Cây hàng của anh vốn đã to, chỉ cần một cái đầu đã nhét nửa đầy miệng Mạnh Nhạc Nhạc, cô cũng bị hình ảnh người đàn ông hiếm khi mất khống chế mê hoặc, không kiềm được còn muốn làm gì đó quá phận hơn nữa.
Mạnh Nhạc Nhạc vươn đầu lưỡi, liếm láp qua lại trên địa phương mềm mại kia, mút mạnh cái lỗ chuông nho nhỏ, còn vươn tay vuốt ve túi trứng tròn vo phía dưới.
Trần Kiến Bạch miễn cưỡng lắm mới nhịn được xúc động muốn cắm rút điên cuồng trong miệng cô, từng nơi từng chỗ bị Nhạc Nhạc liếm láp truyền đến từng đợt khoái cảm kịch liệt, mỗi lần bị đầu lưỡi quét qua anh đều muốn bắn đến nơi, phải hít sâu hơn nữa, khống chế dục vọng trong thân thể.
Anh vẫn chưa quên đây là phòng thí nghiệm tình dục, sự tự tôn nam tính không cho phép anh buông vũ khí đầu hàng quá sớm như thế.
Trần Kiến Bạch cần mẫn tiếp tục nghiêm túc miêu tả cảm nhận:
“Ừm, Nhạc Nhạc, đầu lưỡi của em liếm qua lại rất thoải mái, rất, rất sướng… Em thật lợi hại…”
Đúng là một màn phục vụ cao cấp, trứng dái được xoa nắn vần vò đã mang đến đủ kích thích, thân gậy thì bị ngực sữa bao vây đè ép như chìm trong đám mây, quy đầu to thì nhét trong miệng cô gái, đầu lưỡi trơn trượt cùng hàm răng trắng tinh phối hợp chặt chẽ, mút đến đâu phát ra tiếng đến đó, mang lại cho anh khoái cảm khó có thể tưởng tượng nổi.
Đây cũng là lần đầu tiên Mạnh Nhạc Nhạc cảm thấy dùng miệng cũng không tệ lắm, chủ yếu bởi vì phần lớn những người đàn ông cô từng trải qua đều có thiên phú dị bẩm, nếu nhét vào nguyên cây kiểu gì cũng bị thọc đến thẳng yết hầu rất khó chịu.
Lúc này phối hợp với việc chơi vú, hơn nữa động tác của Trần Kiến Bạch rất nhẹ nhàng, thành ra không hề bị khó chịu chút nào.
Đương nhiên cũng không có quá nhiều khoái cảm đến từ cảm giác sinh lý, mà càng có phần nhiều đến từ cảm giác người người đàn ông này đang hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của cô, cây gậy thô to bị đè giữa ngực, môi lưỡi cảm nhận được từng nhịp đập, bản thân chỉ cần hơi vuốt ve liếm mút một cái là có thể nghe được tiếng anh kêu rên.
Trần Kiến Bạch rốt cuộc không thể nào nhẫn nhịn chịu đựng loại tra tấn dịu dàng này thêm nữa, tiếng thở dốc đã vô cùng nặng nề, cất giọng trầm khàn nhuốm đẫm tình dục như trêu ngươi:
“Nhạc Nhạc, anh cảm thấy đã có thể tiến hành bước tiếp theo của thí nghiệm.”
Mạnh Nhạc Nhạc cũng đã được chơi vui vẻ, cô nhả quy đầu lớn ra, mặt trên còn dính chút chỉ bạc, toàn bộ bề mặt đã nhiễm nước bóng loáng như kẹo que bị liếm nhẵn, gân xanh nổi lên cứng rắn như đá, giữa hai vú bởi vì bị cọ xát quá nhiều mà cũng ửng hồng, khiến người không tự chủ được liên tưởng đến địa phương nào đó bí ẩn hơn nữa.
Trần Kiến Bạch bế Nhạc Nhạc lên, nhẹ nhàng đặt cô lên giường, động tác dịu dàng giúp cô cởi bỏ váy, cởi ra tất chân, kéo xuống quần lót…
Gậy thịt của anh còn treo giữa không trung đong đưa run rẩy, mặt trên thậm chí còn dính nước miếng cùng dịch thể nhỏ giọt, nhưng động tác của anh vẫn tuyệt không vội vàng, sự tương phản tựa hồ mang theo tính nghi thức, từng món từng món được cởi bỏ, nghiêm túc đứng đắn đến không giống như đang cởi quần áo.
Thứ duy nhất tố cáo dục vọng của anh, là mỗi khi cởi bỏ một thứ, ánh mắt như lửa nóng cũng theo đó chiếu tới.
Càng tương phản, lại càng làm đáy lòng Nhạc Nhạc thêm ngứa ngáy, ngay khi chiếc quần lót ướt đẫm đang lấp kín cửa mình được giải phóng, miệng hoa chợt phát ra âm thanh “Ùng ục”, phun ra một đống chất lỏng sền sệt.
Trần Kiến Bạch cố nén suy nghĩ muốn trực tiếp đút vào, thời thời khắc khắc nhắc nhở bản thân rằng hiện tại cả hai đang ở phòng thí nghiệm, làm một nhà nghiên cứu khoa học, anh nhất định phải làm tuần tự từng bước.
Anh đối chiếu với tiến độ của Mạnh Nhạc Nhạc, trước tiên đeo vòng kiểm tra số liệu cho cô, ghi chép số liệu các hạng mục, lại cố ý lấy một ống hút cỡ lớn nhất, thao tác vô cùng đúng quy phạm tiến đến cửa mình của cô bắt đầu hút dịch.
Mạnh Nhạc Nhạc mở to hai mắt, hoàn toàn cảm nhận được cái gì kêu “tự làm bậy không thể sống”, lúc này thì đã không còn có thể mở miệng nói, “Vừa rồi em chỉ đùa chút thôi”, chỉ có thể tùy ý để mặc anh làm.
Bề mặt thủy tinh lạnh băng vừa đặt lên miệng huyệt nóng ẩm non mềm, toàn thân cô lập tức run lên, nước dâm trong cơ thể càng thêm xao động, nhưng tốc độ chảy ra quá nhanh làm dòng nước bị pha loãng nên không dễ lấy, Trần Kiến Bạch đành phải nhét ống vào trong hơn nữa.
Cửa mình đói khát bị đồ vật lạ lẫm chặn lấy, cảm nhận được vật lạ cứng rắn đang thọc vào trong, bím nhỏ lập tức thít lại ngậm chặt lấy ống thủy tinh, thậm chí còn mấp máy như muốn nuốt nó vào sâu hơn nữa.
Mạnh Nhạc Nhạc hoảng sợ lập tức thả lỏng bản thân, cô sợ sẽ kẹp thứ này vỡ ra mất, đến lúc đó thì không phải tình thú nữa rồi, thậm chí còn có thể tưởng tượng được tiêu đề lên thẳng bài báo luôn:
“Kinh hoàng, một cô gái thủ dâm bằng ống thủy tinh bị vỡ, máu me be bét…”