Phần 42: Kẹo Tinh Lực
Từ phòng bước ra cùng Nanh Trắng, trên vai là 4 bao gạo to, xách thêm cái vali gỗ dài, sau lưng còn cả cái ba lô.
Chỉ có Phương và Hoa hiểu tại sao Dương vừa về phòng đã có cả đống đồ đem ra như thế. Những người còn lại thì tròn xoe mắt ngạc nhiên.
My: “Thì ra là cấu giấu riêng đồ trong phòng, đến bây giờ bị nói mới lấy ra chứ gì”
Dương không thèm cãi My nữa, cậu còn cười rất tươi, đến bàn trong phòng khách đặt mọi thứ xuống.
Long háo hức nhìn cây Bá Vương Thương lao đến: “Đù má, tao thích cây này, á… má nó nặng thế, cái này có phải chế ra cho con người xài không thế”
Dương: “Mày đừng có bốc linh tinh, cứ để đó, khi nào mày cầm nổi tao cho mày”
Trinh thì khỏi nói, cầm cây Barrett lên ngắm nghía, thêm vài cây AK và súc lục lấy từ bố Minh, bây giờ ai cũng có 2 đến 3 món vũ khí cho riêng mình.
Dương bốc ra 5 viên kẹo đựng trong 1 túi riêng (phần kẹo này là Kẹo Tinh Lực, Dương đã tách ra 1 ít từ hộp đựng để sử dụng thử).
Dương: “Dì Kiều, dì Thảo, dì Diễm, mỗi người ăn thử 1 viên đi”
Hoa chồm lên tò mò: “Cái gì vậy, sao người khác không có phần”
Dương: “Ba dì cứ ăn thử đi”
Kiều, Thảo, Diễm ăn xong thì hồi phục sức khỏe ngay lập tức, cơ thể không còn ốm o gầy úa nữa, sinh lực tràn trề, hình như còn trẻ ra vài tuổi. Cảm thấy thay đổi như thuốc tiên, cả nhóm đều kinh ngạc không thôi.
Dì Liên: “Trời ơi, cái này là thuốc tiên chứ kẹo gì, con cho dì 1 viên đi… đi mà…”
Dương: “Không được, kẹo này chỉ để hồi sức thôi, ba dì ấy bị đói khát mệt lâu ngày mới cần phục hồi, người bình thường không có tác dụng đâu”
Dì Liên: “Dì thấy không phục hồi cũng trẻ ra mà… hì hì… dì xin 1 viên thôi”
Dương: “Được rồi, dù gì cũng còn 2 viên, dì 1 viên, bác Sơn 1 viên, bác ấy đi lại cũng khó khăn, có lẽ 1 viên này không làm bác ấy khỏe hẳn, nhưng đi lại được cũng tiện”
Liên và ông Sơn vui vẻ lấy kẹo ăn. Nhưng những người khác vẫn thắc mắc.
My: “Ủa, trên đời có thứ thuốc như vậy luôn hả, coi chừng lại là 1 dạng ma túy tổng hợp nào đó nữa đó”
Phương đứng sát vài My: “Cô bớt cà khịa nhau đi, zombie còn có thật đó, giết zombie tiến hóa còn có Tinh Hạch, nghe nói loại đó có thể làm tăng sức mạnh con người, có thể cường hóa vũ khí, có chuyện gì mà không thể xảy ra nữa. Không tin, vậy vũ khí của anh Dương đem về cô cầm trên tay làm gì, trả lại đi”
Trinh can ra: “Thôi… thôi… thôi… cô xin các em, không cần biết lúc trước thế nào, bây giờ đã ở chung 1 nhà, vào sinh ra tử cùng nhau có khi còn thân hơn người nhà nữa ấy chứ, đừng hở 1 chút là cãi nhau”
Dương nhìn My cười khì nháy mắt. My đanh đá quay đi: “Hừ…”
Long: “Tao thấy mọi việc ở đây đã ổn, bọn mình nên ra ngoài tìm kiếm xung quanh, kiếm nhu yếu phẩm, rèn luyện, cứu người, vv…”
Nhã: “Uhm, mọi người đông hơn rồi, nhiều miệng ăn hơn thì cần lương thực nhiều hơn”
Dương: “Về vấn đề lương thực hay nhu yếu phẩm tao đã nói mọi người đừng lo, cứ nói yêu cầu, tao sẽ cung cấp đủ cả, thậm chí tao có thể nuôi nhiều hơn gấp trăm lần ở đây”
Linh: “Mé… mày có khoác loác quá không vậy… nhưng mà cho dù mày nói thật, thì mọi người cũng phải ra ngoài, thích nghi với cuộc sống, không thể như thú cưng núp trốn trong này được, tất cả mọi người ở đây cũng không thể ở với mày cả đời”
My: “Uhm, rủi mày có chuyện gì, hay mất tích thì sao?”
Phương: “Nè… nè… tui nhịn đủ rồi nha, cô ăn nói thế hả?”
Dương ôm Phương lại: “Được rồi, vậy từ mai chia nhóm đi ra ngoài đi, có vũ khí, có bộ đàm, có gì cứ liên lạc với nhau là được”
My: “Tui, Linh, Long và Nhã, không cần chia nữa”
Trinh: “Cô, với Phương, Hoa, còn ai nữa không?”
Liên hướng về Trinh: “Chị với Loan đi với nhóm em”
Kiều: “Tôi với Thảo, Diễm và bác Sơn nên ở nhà thêm vài hôm”
Dương: “Vậy mình đi với nhóm My”
Một lần nữa mọi người ngạc nhiên với quyết định của Dương.
My: “Đừng làm vướng chân tui là được”
Phương lôi Dương đi vào 1 góc thì thầm: “Em biết ở thế giới kia anh và My là 1 cặp, nhưng ở đây cô ta hoàn toàn khác, anh đừng có mơ mộng nữa”
Dương cười: “Anh biết rồi, anh có ý khác, yên tâm”
Thế là 2 nhóm chia 2 hướng đi ra ngoài.
Nhóm của cô giáo Trinh trang bị hỏa lực cực khủng. Trên một tuyến đường cao tốc, Trinh ngồi trên xe cầm Barrett nhắm xa rồi bóp cò.
“Ầm…”
Tiếng súng nổ xé toạc cả không gian, viên đạn bay ra ghim thẳng vào đầu 1 con zombie cách đó gần 2000 mét. Đầu con zombie bị phá nát, viên đạn tiếp tục bay phá sập luôn vách tường phía sau.
Trinh: “Ghê thật, cô từng bắn Barret vài lần, nhưng mà cây này uy lực khủng thật, có khi 3 4 ngàn mét cũng có sát thương ấy, hình như nó được cải tiến hay nâng cấp gì đó rồi”
Loan: “Uhm… thì súng ngon đó, nhưng mà tiếng nổ vừa rồi kéo không ít zombie đến đây đâu, mọi người chuẩn bị đi”
Hoa: “Haha, hôm nay đi chơi thôi, trải nghiệm thoải mái đi”
Hàng loạt tiếng súng nổ ra bắn tứ hướng từ chiếc xe của nhóm. Lũ Zombie còn chưa kịp tiếp cận đã ngã rạp xuống.
Phương: “Cô Trinh, góc 12 giờ, có 1 tên to lắm”
Trinh vác cây barrett đổi hướng, cách chỗ họ khoảng xa là 1 tên Zombie to lớn gấp 3 lần bình thường. Trinh nhắm thẳng đầu nó rồi bóp cò. Tiếng súng nổ lên, viên đạn bay vút vào đầu con Zombie to, xé toạc cả 1 góc đầu con Zombie to đó, nó gầm lên rồi lao tới tốc độ cực nhanh. Trinh nhanh chóng lên đạn bắn tiếp viên thứ 2, lần này cô nhắm vào đùi nó, viên đạn phá nát cả mảng đùi tên Zombie nhưng chỉ làm nó chậm hơn 1 chút. Trinh vừa lên đạn chuẩn bị bắn viên tiếp theo vừa hét lên:
Trinh: “Nguy rồi, gặp Zombie biến dị rồi, mọi người lên xe, Loan nổ máy xe đi, chúng ta vừa đánh vừa rút”
Hoa cười đầy hứng thú: “Mọi người bình tĩnh, em còn đồ để chơi với nó”
Hoa rút cây Magnum ra, đưa lên nhắm về hướng con Zombie rồi chờ nó đến gần hơn. Khoảng cách vừa đủ, Hoa bóp cò. Viên Tinh Hạch tím sáng lên, ánh sáng tím đó trong khoảnh khắc chia thành nhiều tia điện lan ra khắp cây súng, tụ vào viên đạn trong nòng, viên đạn bắn ra kèm với luồng ánh sáng tím ghim vào con Zombie, con Zombie gầm rú đau đớn vì đang bị ngọn lửa màu tím thiêu đốt dữ dội, ngọn lửa như nuốt lấy con Zombie biến dị trong giây lát chỉ còn bụi tro bay xuống đất.
Hoa: “Má ơi… tê hết cả tay, sướng rần người, sướng còn hơn được đụ”
Phương: “Bớt đi má… đi, đi xem có Tinh Hạch không”
Nhóm tiến lại tìm trong lớp tro, 1 viên Tinh Hạch màu Lục.
Trinh: “Ủa viên này sao nó màu khác viên của Dương, còn viên trên súng của Hoa màu tím nữa, không hiểu”
Phương: “Hôm gặp quân đội ở thành phố Vin, họ có nói cho em biết là Tinh Hạch được biết có nhiều loại được tính từ thấp tới cao theo thứ tự màu Trắng, Lục, Lam, Tím, Đỏ”
Loan bụm miệng cười: “Vậy viên màu trắng của Dương là cùi bắp, còn viên trên cây súng này mới là ngon nè”
Hoa: “Cây súng này cũng Dương cho em đó, he he”
Phương ranh mãnh cà khịa Hoa: “Vậy là lụm nhau rồi à, lụm rồi phải không”
Hoa đỏ mặt: “Không nhé, em không có”
Trinh: “Ở đây ai cũng rồi, em có gì phải giấu chứ, lúc nào thế, ở đâu thế… hí hí”
Hoa: “Không có… hừ… mà cây súng của cô cũng có chỗ gắn ngọc kìa, cô đặt viên Tinh Hạch đó vào thử xem”
Trinh: “Có nên không, hay để về gặp Dương đã”
Phương giật cây súng và viên ngọc rồi lắp vào: “Cái gì cũng phải cần hỏi hắn sao, cô có chính kiến chút đi”
Viên Tinh Hạch Lục vừa được đặt đúng vị trí, nó lóe sáng rồi chìm sâu vào, dính chặt lên cây súng. Trinh đưa súng lên làm thử 1 phát, uy lực khủng khiếp hơn gấp nhiều lần, viên đạn còn kèm theo hiệu ứng ánh sáng màu lục đó.
Phương: “Ngon, theo em biết thì giờ cây súng này có thể tiêu diệt Zombie tương đương hoặc cao hơn con khi nảy 1 cấp đó”
Dì Liên: “Thế nếu không có tinh hạch làm sao giết bọn chúng”
Phương: “Thì vẫn giết được mà, chỉ là khó khăn hơn thôi, ví dụ viên Lục này khảm vũ khí khi bắn zombie biến dị có cấp cao nhất thì không diệt được liền nhưng vẫn gây sáng thương đáng kể, còn như bằng cấp Lục trở xuống thì ăn 1 phát là đi luôn”
Trinh: “Hay nhỉ, hôm đó cô cũng ở đó, vậy mà chả biết gì, em lại hỏi được nhiều như thế”
Phương: “Dương còn biết nhiều hơn cơ, nghe nói cậu ấy gửi cây kiếm mình về thành phố sửa chửa và nâng cấp nữa đó, có lẽ cây Barrett của cô cậu ấy cũng lấy từ thành phố Vin”
Nhóm của Trinh cứ thế trong nhiều ngày tiến xa hơn về hướng Nam. Ở hướng khác, nhóm My vất vả hơn khi đối đầu zombie bằng kiếm, đao… Dương còn ngồi trên xe ôm Nanh Trắng nhìn, nên mọi việc chỉ còn 4 người lo liệu.
Long: “Má lấy súng bắn chết mẹ tụi nó hết đi, tao mệt lắm rồi”
My: “Mới khi nảy đứa nào hăng hái muốn luyện thể lực tăng sức mạnh để cầm được cây thương nặng đó”
Long: “Tao đổi ý rồi, mé tao mệt quá… phù phù…”
Linh: “Anh yêu, cố lên tối về em thưởng cho”
My ngao ngán vì cứ mãi ăn cơm tró miễn phí: “Tao mệt… hừ (- . – “)”
Bỗng Nanh Trắng gầm gừ, Dương nhìn về hướng đó, nhận ra Dương cầm khẩu AWM nhắm chuẩn rồi nổ súng.
“Ầm”
My quay lại quát: “Nè, giết người à, cậu nổ súng zombie kéo đến đông hơn đấy, tên đần này”
Dương cười hắc hắc: “Nhìn đi, là zombie biến dị đó, mình mới bắn có 1 chân nó thôi, các cậu tiếp nó đi, mình bắn hỗ trợ tiếp cho”
Nói xong Dương nhắm bắn tiếp vào 1 bên mắt con Zombie.
Long lao tới với ngọn giáo đâm vài người con Zombie, Linh nhảy tới giữ phụ Long ngọn giáo rồi trụ lại khống chế. Nhã đã bọc nhanh từ phía sau cầm đao chém vào cổ. My bay tới xoay đá vào đầu, ép đầu con Zombie hất mạnh về hướng đao của Nhã. Bị lực ép lớn, đầu con Zombie cứa vào đao đứt ra lăn xuống đất. Long nhanh chóng rút cây giáo ra đâm cho cái đầu đang lăn lốc gầm gừ đó 1 phát nữa rồi mổ nó ra lấy được 1 viên Tinh Hạch Trắng.
Long nhặt lên khoe khoang: “Đấy, chỉ cần 4 đứa tao là xử được con Zombie biến dị cấp 1 rồi, đâu cần hỏa lực cao như quân đội, còn phải hy sinh vài người, he he”
Dương: “Uhm khá đấy, nhưng mà từ những ngày đầu đại dịch một mình tao đã giết 1 con như vậy rồi”
My: “Hừ… mèo khen mèo dài đuôi”
Dương: “Được rồi, lên xe, đi tìm chỗ qua đêm nào”
Đêm đó, Dương đợi các cô gái ngủ say, Dương kéo Long dậy rồi đi ra chỗ thằng Nhã đang canh gác. Cả 3 ngồi xuống, cậu đưa mỗi thằng 1 lon bia rồi bắt chuyện.
Dương: “Tao muốn nói cho 2 đứa bay biết 1 bí mật”
Long: “Haha, tưởng gì, mày có bí mật thì tao biết lâu rồi”
Dương: “Hả sao mày biết”
Long: “Chứ người bình thường ai lại mạnh như thế, còn có vũ khí, lương thực, cả lon bia này nữa, giữa chỗ như thế này mà mày cầm nó ra như vừa được ướp lạnh. Chỉ là bọn tao không muốn hỏi thôi”
Nhã: “Uhm, tao nghĩ nó sẽ giống kiểu “Mạt thế vô tình nhặt được hế thống bá chủ”…”
Dương: “Ha ha, tụi bay cũng tinh ý đó, đúng vậy, tao có hệ thống, từ chiếc nhẫn này nè, nhưng phải làm nhiều nhiệm vụ mới có được sức mạnh, hiện tại không có nhiệm vụ chính, có 1 vài nhiệm vụ phụ thôi, tụi bây chạm vào nhẫn đi, tao cho tụi bây xem”
Dương: Al, mở bảng thông tin của tao…
Al: …
Điểm tiềm năng:
Sức mạnh: 177, 2…
Thể lực: 166, 2…
Nhanh nhẹn: 182, 7…
Khéo léo: 180, 8…
Trí tuệ: 103, 7…
Kỹ năng:
Nhanh nhẹn (…)…
Mắt Thần (…)
Bậc Thầy Vũ Khí – Sơ Cấp(…)
Hồi Phục (…)
Kiếm Pháp Trần Gia(…)
Nhiệm vụ phụ: (…)
Long: “Đù má… nếu sức người trung bình là 15 vậy thì mày làm trùm con mẹ nó rồi”
Nhã: “Không liên quan, nhưng nếu xét theo nhiệm vụ kia, cộng mỗi cái có 0, 1… 0, 2… trời đụ má, mày thịt bao nhiêu con mới được tổng điểm kia”
Long: “Uhm đúng rồi, 0, 1… 1… 10… 100, đụ má ít nhất cả ngàn đứa á, mày chơi cả Zombie à, mạt thế này lấy đéo đâu ra lắm gái thế”
Dương: “Mẹ 2 thằng bây bình tĩnh coi, thì… à còn nhiệm vụ chính chi, nhiệm vụ chính nó cộng thêm, chứ không làm gì được nhiều vậy, còn có vũ khí, lương thực đồ nữa đó”
Long bóp cổ thằng Dương lắc lia lịa: “Đụ má tao ganh tị quá mà, vừa được chơi gái vừa mạnh nữa… tại sao là mày mà không phải là tao chứ”
Dương: “Chắc tại tao đẹp trai… ha ha”
Long: “Lồn… mà mày nói với bọn tao bí mật này làm gì?”
Dương: “Thì để chia sẻ, cho tụi bây vài thứ, không muốn thì tao vô ngủ à”
Long: “Đâu, cho tao cái gì, có cần đụ gái không”
Dương: “Mé… xàm, tao có kỹ năng “Đao Pháo Đinh Lễ” có lẽ hợp với thằng Nhã thôi, nè Nhã mày cầm cục đá này rồi niệm tinh thần cảm nhận là được”
Nhã hấp thụ được Đao Pháp Đinh Lễ liền phấn chấn tinh thần, cảm thấy bản thân cũng khỏe hơn.
Nhã: “Ngon, tao cảm nhận giờ mình tao có thể diệt một chục con Zombie biến dị như lúc chiều đó”
Long: “Ơ kìa còn của tao đâu?”
Dương cười khì khì: “Chưa có, tao sẽ kiếm thêm, mày yên tâm cây Bá Vương Thương đó chắc chắn sẽ là của mày, tao sẽ tìm cách nâng sức mạnh cho mày”
Cứ thế ba thằng ngồi uống bia bàn luận đến sáng. Ngày hôm sau họ lại đi xa hơn, rồi xa hơn để rèn luyện và thu thập nhu yếu phẩm.
Tại căn biệt thự. Kiều, Thảo, Diễm sau vài ngày họ mau chóng làm quen với cuộc sống ở đây, mọi thứ đầy đủ, nhàn nhã, rảnh thì dọn dẹp, làm vườn, vô cùng thoải mái. Thảo đã quen với việc nhà và chăm sóc cha chồng, nên cô nhận luôn công việc chăm sóc cho ông Sơn hàng ngày. Ngày đầu ông Sơn đi lại khó khăn, Thảo cũng không ngại mà dẫn ông vào phòng tắm rồi cọ rửa cho ông. Khi cầm con cu của ông Sơn, Thảo nhớ lại những lần tắm cho cha chồng, con cu cha chồng cô cương cứng, cô bị bắt bú, rồi banh lồn cho cha đụ, chợt lồn cô rỉ nước ra.
Thảo đã quen với việc ngày ngày được đụ, chỉ cần cầm con cu là cơ thể cô sẽ sẵn sàng cho nó đút vào bất cứ nó là của ai. Thảo nứng lên, cô cố ý làm ướt lớp áo mỏng để lộ vú ra, Thảo mân vào con cu ông Sơn, đẩy cho đầu khấc nhô ra, con cu nhăn nheo đó vẫn không cứng lên. Thảo thất vọng, tiếp tục cọ rửa, rồi xả nước lau mình cho ông Sơn rồi dìu ông vào mặc đồ cho ông.
Không riêng gì Thảo, Kiều và Diễm cũng đã bị thuần hóa khi ở khu trung tâm địa ngục đó, họ biến thành những con thú ngoan ngoãn. Lúc nào lồn cũng ẩm ướt, cơn nứng dường như vô tận. Cộng với việc Dương đưa viên kẹo hồi phục thể lực hoàn toàn, còn tăng thêm sinh lực khiến họ lại càng ham muốn nhiều hơn. Trong nhà, lại không còn gã đàn ông nào, chỉ có ông già hết gân, họ đành tự sướng để thỏa mãn.
Từ hôm ăn viên Kẹo Tinh Lực, ông Sơn cũng dần cảm nhận thay đổi trong cơ thể, nó không nhanh như 3 người phụ nữ kia, nhưng ông dần đi lại thoải mái trong nhà, sáng ông còn dậy sớm tập dưỡng sinh, còn nhổ cỏ vườn rau. Như trẻ lại vài tuổi, đối với ông vài tuổi cũng không đáng là bao, chỉ duy nhất là tinh lực trong người dần sôi sục trở lại, đáng chú ý nhất là một hôm sáng ông ngủ dậy thấy con cu đang cương cứng trong quần.
Hôm đó, cũng như mọi ngày, Thảo đến phòng dìu ông đi tắm. Lần này ông Sơn cảm thấy rất khác, mùi hương cơ thể phụ nữ của Thảo làm ông hồi hộp. Ông Sơn nhìn Thảo, mái tóc buộc cao, chiếc cổ khêu gợi, làn da trắng. Chiếc váy ở nhà đơn giản của Thảo làm lộ cả phần dưới đùi, quần lót. Khi Thảo ngồi xuống có thể thấy rõ lớp lông đen tuyền bên trong quần. Nước xà phòng làm ướt váy, làn da Thảo dần lộ ra, ngực căng tròn, chiếc quần lót ướt dần hẳn thành rãnh nhỏ ở giữa, 2 mép u lên múp rụp.
Vài cái va chạm nhẹ, đôi tay Thảo đang cùng xà phòng lướt trên cơ thể ông Sơn, cội nguồn nguyên thủy của 1 gã đàn ông đang sống dậy trong cơ thể, tay ông đang ngay chỗ ngực của Thảo, ông khẽ cạ vào cái vú mềm mại đó. Con cu ông Sơn dần cương lên.
Thảo vô ý, cứ nghĩ như mọi ngày nên cố gắng làm cho nhanh, nhưng khi tay cô đưa tới vị trí cu ông Sơn. Thảo với ánh mắt đầy hứng thú nhìn nó, nó đang cương cứng. Thảo cầm vào con cu đó, nó cứng chắc như của 1 thanh niên trẻ. Thảo cầm vuốt vào, cô cảm nhận được từng đường gân trên con cu đó. Thảo thích thú cầm con cu sục nhè nhẹ.
Ông Sơn đã già, Thảo như con cháu của ông, ông khá e ngại vì con cu mình đang cương cứng trong tay Thảo. Ông Sơn đứng dậy cầm vòi sen xã nước rửa sạch xà phòng trên người để đi ra. Thảo đứng dậy theo, tay cô vẫn cầm con cu trong tay.
Thảo: “Ông… ông đang muốn lắm đúng không, ông làm với con đi, không sao đâu”
Ông Sơn: “Không được đâu, cô chỉ như con cháu gái tôi. Tôi xin lỗi, lâu nay nó chưa bao giờ như vậy, chắc sự cố thôi, tôi không có ý gì đâu, sau này tôi sẽ tự tắm”
Thảo: “Ông làm với con đi, coi như con xin ông, chỉ lần này thôi, nó đang cứng mà… con xin ông”
Thảo kéo vội váy xuống eo, đưa cặp vú to tròn trắng mềm mịn của mình ra đong đưa, cô quỳ xuống trước chân ông Sơn rồi ngậm đầu cu vào miệng. Lưỡi Thảo cuộn quanh đầu con cu mút chụt phát. Rồi Thảo há miệng đưa con cu sâu vào cuống họng, cô giữ tay vào thân người của ông Sơn sục con cu sâu trong miệng. Tay còn lại Thảo mò xuống lồn, vạch cái quần sì ra tọt hẳn 2 ngón tay vào trong sục, nước lồn cô chảy ra liên tục.
Ông Sơn đã nhiều năm rồi chưa có cảm giác hưng phấn như thế. Con cặc ông cũng đang cần thỏa mãn.
Ông Sơn: “Aaa… để ông lên giường đã, đứng đây ông không có cách nào”
Thảo ngoan ngoãn nghe theo, cô dìu ông Sơn đi ra, trên tay vẫn không buông con cu như sợ nó chạy mất. Ông Sơn nằm ngửa trên giường, Thảo liếm mút con cu thêm 1 lúc thì ngồi lên dang rộng 2 chân, cầm con cu ông Sơn chĩa thẳng vào lỗ lồn rồi ấn xuống.
Thảo: “Ơ… đã quá… con cu ông cứng lắm, nó cắm sâu vào trong rồi… đã quá.”
Ông Sơn nhìn cặp vú đang đong đưa trước mặt, không thể kiềm chế nữa, ông đưa tay lên xoa nắn, rồi bóp cặp vú của Thảo. Thảo ngồi chồm hổm, dùng lực chân nhấp nhô lên xuống, cái lồn cô siết lại ôm chặt lấy con cu gân guốc đó, nó đã nứng rất lâu rồi, con cu này như bữa ăn thịnh soạn của nó. Thảo nhấp hồi lâu thì lên đỉnh, sung sướng rên la, lồn cô co thắt trào nước ra, ông Sơn cũng bắn phọt đám tinh trùng lên.
Ông Sơn: “Hơ… ơ… hơ…”
Thảo: “Á… con ra ông ơi… hư hư… sướng quá… hơ hơ hơ…”
Thảo nằm phê 1 lúc thì ngồi dậy liếm mút sạch cu cho ông Sơn rồi lau mình mặc đồ đỡ ông Sơn ngồi dậy xuống ăn cơm.
Ngồi vào bàn ăn, ánh mắt sung sướng thỏa mãn của Thảo không thể qua mắt được Kiều và Diễm. Sau bữa ăn, Kiều và Diễm lôi Thảo lại chất vấn, Thảo mới khai là vừa quan hệ với ông Sơn.
Kiều: “Thật chứ, hôm trước ngoài vườn chị có cố ý lộ ngực cho ông thấy, nhưng ông không có phản ứng gì cả, ánh mắt cũng không phải của gã đàn ông đang thèm khát”
Diễm: “Hả, vậy là chị cũng thử hả, em tưởng chỉ có mình em”
Thảo cười: “Em cũng thế thôi, mấy nay em tắm cho ông, em cầm cu sục luôn mà có cứng đâu, sao hôm nay tự nhiên nó cứng lên, lúc đó em cũng nứng quá nên làm luôn”
Kiều: “Vậy là lâu lâu mới được à, vậy thì không ổn, phải chia ra mỗi người giúp ông tắm một ngày, hôm nào ông có hứng thì người đó hưởng, chứ một mình em hưởng là không công bằng”
Thảo: “Hứ, sao lúc đầu chị không giành chăm sóc và tắm cho ông?”
Cuối cùng sau khi thuyết phụ Thảo, cả 3 cô gái đều đồng ý với nhau mỗi người hầu hạ ông Sơn 1 ngày, nhưng mà tuổi già sức yếu, tinh lực có hạn, phải đôi ba ngày ông mới chiều được 1 người. Cơn nứng của Kiều, Thảo, Diễm cũng chỉ bớt đi phần nào.
Với ông Sơn ở tuổi về già, có thể đi lại bình thường là đã mãn nguyện. Vậy mà có thêm 3 người phụ nữ đẹp thay phiên nhau hầu hạ khiến ông cảm kích không thôi, có lẽ sự cố gắng sống sót của ông ở mạt thế đã được bù đắp thỏa đáng.
Về phần Liên sau khi ăn viên kẹo cũng không khá hơn là bao, lại đi chung với nhóm toàn là nữ, Liên không cách nào thỏa mãn cơn khát tình của mình. Cả đường dài trên cuộc hành trình, Liên có tìm ở vài cửa hàng tạp hóa hay siêu thị nhưng chả có Sextoy, trong cơn nứng cùng cực, Liên chọn 1 thanh gỗ vừa tay, dùng dao gọt tròn đều thành hình trụ dài, chừa cả 1 phần cán để cầm. Những lần đến phiên mình gác, Liên lén lấy nó theo rồi chọn 1 cái bao cao su loại gân tròng vào thanh gỗ hình trụ đó. Liên nằm ngửa ra dang rộng chân nhấn con cu gỗ đó sâu vào trong lồn rên lên sung sướng trong đêm.
Liên: “Ơ… ơ… đụ tôi mạnh đi cậu Dương… sướng lồn quá… ư… ư…”
Loan từ xa đi lại, thấy mẹ đang trần truồng nằm trên cỏ thủ dâm, cô đi lại gần nhìn con cu giả bằng gỗ trong tay mẹ đang sục ra vô vào cái lồn của mẹ cô. Loan bật đèn pin rọi vào nhìn cho rõ hơn.
Loan: “Hehe… mẹ cũng nhiều trò quá đó chứ… nhưng mà cái này hơi nhỏ so với cu anh Dương nha…”
Liên tay vẫn sục đều con cu giả vô lồn: “Hơ… hơ… mẹ chịu hết nổi rồi… hơ hơ… hơ… mẹ nứng quá…”
Loan dâm đãng không kém mẹ mình, cô đưa tay vào cầm con cu giả đó ấn sâu vào trong lồn của mẹ cô sục nhanh và mạnh hơn.
Liên: “Á… mẹ sướng quá… con cu đó cứng ngắc… sướng lồn quá… mẹ ra đây… AAAAA”
Loan sục nhanh rồi rút con cu giả ra khỏi lồn của mẹ, nước lồn mẹ cô bắn ra thành tia. Loan thích thú nhìn ngắm con cu giả đang ướt nhẹp đó.
Loan: “Hôm nào mẹ cho con mượn nhé ^^”
Liên không trả lời mà nằm đê mê, Liên rùng mình một lần nữa, nước lồn cô chảy ra. Liên nhắm mắt lại nằm dài trên cỏ sung sướng.
Có lẽ với việc tận dụng mọi thứ có được để làm công cụ thủ dâm, hay việc quan hệ tình dục với người đáng tuổi cha tuổi ông của mình là một việc không thể chấp nhận được theo lẽ thường. Tác dụng của Kẹo Tinh Lực, hay là thuốc Âm Dương Hợp Hoan Tán là trái với đạo lý, trái với thuần phong mỹ tục. Nhưng ở tận cùng của sự khốn khổ, những đôi vợ chồng đã nguội lạnh tình cảm với nhau nhờ nó dâng trào lại cảm xúc, những người phụ nữ chỉ được xem như là nô lệ hoặc trò chơi ở thế giới tận thế này, việc tìm được hạnh phúc riêng, nhưng giây phút thỏa mãn của riêng mình thì có gì là sai.
Bản chất của con người vẫn có 1 phần của chữ con trong đó, bản năng nguyên thủy của tất cả loài vật, sinh vật trên thế giới này đó là duy trì nòi giống. Từ khi sinh ra khả năng tình dục của con người đã được di truyền, mỗi người sẽ có ham muốn cao thấp khác nhau. Nhưng suy cho cùng, sống thật với chính mình thì không có gì là sai cả. Vậy thì “Kẹo Tinh Lực” hay “Âm Dương Hợp Hoan Tán” là thứ thuốc độc hại người hay là tiên dược, với mỗi người với tính cách khác nhau sẽ nhìn nhận nó ở khía cạnh khác nhau. Từ xa xưa tổ tiên của loài người cũng đã tìm hiểu và điều chế các loại thuốc cương dương, xuân dược, thuốc kích dục duy trì tới ngày nay. Nếu bạn đang đọc được những dòng truyện này, khi tiếp cận hay sử dụng các loại thuốc đang có trên thị trường, hãy sử dụng đúng vào mục đích của nó, đừng lạm dụng hay xem nó như 1 loại thuốc độc để hại người nhé ^^! Chúc các bạn luôn vui vẻ và thành công trong cuộc sống!