Phần 183
– Tina, thật là cậu, nhận được điện thoại của cậu mình rất bất ngờ, không nghĩ rẳng cậu lại rảnh tới New York thăm mình cơ đấy.
Monica từ trong xe đi ra, vẻ mặt kinh hỉ nhìn Hoắc Vãn Tình đã tháo kính râm xuống.
– Lisa (Lôi Thiến), đã lâu không gặp, cậu vẫn trẻ đẹp như trước a.
Nhìn Monica trước mắt so với lúc trước còn muốn rực rỡ hơn, Hoắc Vãn Tình thốt ra lời khen ngợi từ tận đáy lòng. Nàng và Monica quen nhau từ hai năm trước, khi đó Monica đi Hồng Kông cùng Hoắc thị ký kết một bản hợp đồng, đúng lúc là do nàng tiếp đãi. Hai người đều là nữ cường nhân, tính cách và tính tình cũng không sai biệt lắm, trò chuyện một lúc liền biến thành đôi bạn thân.
– Cậu cũng vậy, Tina.
Monica đương nhiên cũng không keo kiệt một câu khen ngợi.
– Lần này mình tới có chút gấp gáp, không có quấy rầy công việc của cậu đấy chứ?
Hoắc Vãn Tình rất rõ ràng những người như Monica thì thường sẽ rất bận rộn, có lúc thậm chí thời gian để ăn một bữa cơm cũng không có, mà nàng lần này trước khi đến cũng không có thông tri trước cho người ta, hiện tại lại bắt người ta đến tận sân bay tiếp đón chính mình, cảm giác, cảm thấy có chút băn khoăn, tuy rằng hai người tâm đầu ý hợp nhưng sao vẫn cảm thấy không hay cho lắm.
– Đương nhiên không sao, mấy ngày gần đây mình cũng không bận rộn gì cho lắm, cậu có thể tới mình thực sự rất là vui.
Trong miệng nói đến lời này, trong lòng Monica liền hiện lên một bóng người, bất quá nghĩ tới người chị em đang ở trước mặt, bóng hình kia rất nhanh đã bị đè xuống.
– Thật sao? Mình còn sợ làm lỡ công việc của cậu đây.
Nghe thấy Monica nói như vậy, Hoắc Vãn Tình buông lỏng một hơi.
– Tina, chúng ta không phải là bạn tốt của nhau sao?
Monica dùng lời này đến trấn an bạn tốt hoàn toàn không cần phải lo lắng như vậy, tiếp theo chuyển sang phía La tỷ đứng bên cạnh, có chút do dự nói:
– Vị này chính là… La nữ sĩ?’
– Xin chào cô, Monica tiểu thư.
La tỷ đã sớm bỏ kính mắt xuống, nàng và Monica cũng không tính là xa lạ, trước đi cùng Hoắc Vãn Tình đã tiếp xúc qua. Nàng cũng biết Monica tại sao phải có biểu hiện như vậy, muốn trách chỉ có thể trách nàng biến hóa thực sự quá lớn, nhất thời làm cho đối phương không thể xác định đến cùng có phải là nàng hay không.
– Thực sự là la nữ sĩ? Trời ạ!
Monica rất giật mình, biểu tình cũng có chút khoa trương.
– Thật… Thật không thể tin được, cô cư nhiên lại trẻ ra nhiều như thế.
– Cảm ơn cô đã khích lệ, Monica tiểu thư.
La tỷ trong lòng khẽ cười khổ, nàng tuy rằng rất thích biến hóa của chính mình, nhưng lại rất sợ người quen trước đây nói ra lời như vậy, bởi vì kế tiếp đối phương có khả năng sẽ hỏi nàng làm sao mà lại có biến hóa như vậy, mà nàng lại không thể trả lời được.
Quả nhiên, Monica không ngoài dự đoán, lắc đầu liên tục nói:
– Không, đây không phải khích lệ, mà là sự thực. La nữ sĩ, có thể nói cho tôi biết, cô rốt cuộc dùng phương pháp gì…’
– Ngại quá, Monica tiểu thư, kỳ thực tôi cũng không biết tại sao lại như vậy.
Không đợi Monica nói ra hết câu, La tỷ liền vội vàng cướp lời.
‘Đúng vây, Lisa, La tỷ biến hóa như vậy chính nàng cũng không rõ, sự thật thì, ngày hôm trước nàng vẫn còn bộ dáng lúc trước, chỉ trải qua một đêm thôi, nàng đột nhiên bỗng trẻ ra rất nhiều, về phần nguyên nhân trong đó, tạm thời còn chưa có tìm được.
Hoắc Vãn Tình cũng ở một bên giải thích, nàng chỉ sợ Monica có cái gì đó hiểu lầm, cho rằng La tỷ là muốn dấu bí quyết mà không nói ra.
– Tina, cậu nói biến hóa của nữ sĩ này, chỉ trong có một buổi tối?
Nếu như nói lúc trước Monica chỉ là giật mình, vậy thì hiện tại chính là khiếp sợ, trong vòng một đêm đột nhiên trẻ ra vài tuổi, loại sự tình này còn chưa có nghe nói qua. Nếu như là già đi mấy tuổi mà nói, này vẫn còn có thể giải thích được là do một người đột nhiên chịu sự đả kích tinh thần cực kỳ lớn thân thể không chịu đựng nổi mà xuất hiện biến hóa, nhưng tình huống này lại đối ngược hoàn toàn với tình huống ấy, hoàn toàn trái ngược với quy luật tự nhiên.
– Nếu như mình nhớ không lầm mà nói, hẳn là như vậy.
Hoắc Vãn Tình hơi khổ sở nói, nàng cũng biết loại sự tình này rất khó để cho người ta tin tưởng.
Monica không có hoài nghi lời Hoắc Vãn Tình nói, trong lòng lần thứ hai hiện lên thân ảnh của người nào đó. Người kia, hắn cũng bỗng dưng trẻ ra vài tuổi, làm nàng trước khi đi khỏi đã phải đuổi hắn ra khỏi nhà đi mua tây trang mặc, để khiến cho bề ngoài hắn nhìn thành thục lên một chút. Hiện giờ nhìn thấy La nữ sĩ cũng có biến hóa như vậy, lẽ nào hai người này có quan hệ bí ẩn gì đó?
Ngẫm đi ngẫm lại vẫn cảm thấy rất không có khả năng, một người tại Hồng Kông, một người ở Bắc Hải trong nội địa, làm sao có thể có liên hệ chứ?
Oo0oO…
Trong thời gian Monica trầm tư những suy nghĩ không có lời giải, ở một địa phương cách các nàng đại khái hơn mười mét, một người thanh niên khoảng chừng ba mươi tuổi vóc dáng trung bình từ trong phi trường đi ra, như là lơ đãng hướng các nàng bên này liếc mắt nhìn qua, sau đó rất nhanh thu hồi ánh mắt lại, giống như là chuyện gì cũng chưa từng phát sinh.
Người thanh niên tướng mạo rất bình thường, bình thường đến mức có cảm giác liếc mắt nhìn xong sẽ quên, chỉ là nếu có người chú ý tới mà nói, thì sẽ phát hiện cùng với tướng mạo bình thường kia cùng với đôi mắt thâm thúy hoàn toàn không tương xứng, trong mắt tựa hồ có quang mang quỷ dị chợt lóe lên.
– Huyết tộc, cư nhiên còn là công tước…
Người thanh niên nhỏ giọng thì thầm, nhìn bầu trời xanh thẳm, lại cúi đầu.
– Có vẻ là tài liệu nghiên cứu tốt đây…’
Người thanh niên cầm theo túi hành lý xoay người rời khỏi, nhưng không có chú ý tới, phía sau cũng có một cặp mắt đang chăm chú nhìn hắn.
Thân làm một Mật Giả thực lực cường đại, La tỷ cực kỳ mẫn cảm, vừa nãy nàng đã cảm nhận được một sự uy hiếp, nguồn gốc cảm giác nguy hiểm đáng sợ từ một tồn tại nào đó ngang cấp nhìn chằm chằm vào, loại tình huống này, đã rất lâu rồi không có xuất hiện qua.
Cho đến khi người trẻ tuổi kia xoay lưng rời đi, nàng mới từ sâu trong ký ức của mình nhớ ra một thân ảnh hắc sắc âm lãnh quỷ bí nào đó.
– Không ngờ rằng hắn cũng tới, lẽ nào cũng là vì vật kia?’
Oo0oO…
Ăn xong bữa trưa không tính là vui vẻ gì, Hướng Nhật cùng tiểu nha đầu Elie đi dạo quanh Broadway.
Broadway cũng không phải tên một khu phố hay một địa danh, nguyên bản ý của nó chính là “Đường rộng”, nó kéo dài từ trung tâm Mahattan, qua cầu Broadway – cây cầu nối Mahattan và Bronx, xuyên suốt cả Bronx, dài 25 km. Hai bên đường rải rác hơn mười rạp hát, trong đó một đoạn đường thậm chí còn là trung tâm kịch giải trí của làng thương nghiệp nước Mỹ, đây cũng là lý do mà từ “Broadway” biến thành một từ để chỉ sân khấu kịch của nước Mỹ.
Đương nhiên, trừ rạp hát ra, ở đây cũng có những cửa hàng xa hoa, hàng hóa cao cấp, đá quý đầy rẫy, cái gì cần có là có.
Tiểu cô nương Elie đối với địa phương này rõ ràng rất quen thuộc, mang theo Hướng Nhật loanh quanh khắp các đường phố, khiến cho người sau đau đầu không thôi.
– Này, nha đầu, ta là đi mua quần áo, không phải làcùng ngươi đi dạo phố.
Sau khi đi theo sau một đoạn đường, Hướng Nhật thực sự không muốn tiếp tục lãng phí thời gian nữa, tùy tiện tìm một cửa hàng vào mua quần áo là được, hết lần này tới lần khác tiểu nha đầu đều thể hiện ra là mình đang đi loanh quanh không có mục đíhc, hắn còn phải vội vã trở về gặp Monica đây, nhìn xem nàng tiếp đãi rốt cuộc là khách nhân trọng yếu như thế nào, đáng giá để nàng cho mình leo cây.
– Sắp tới rồi, ngươi gấp cái gì!
Tiểu nha đầu nhìn Hướng Nhật hừ nhẹ một tiếng, nhanh chóng đi lên vài bước, tiến vào một cửa hàng quần áo.
Hướng Nhật ngẩng đầu lên nhìn, là một cửa hàng ARMANI, một nhãn hiệu nổi tiếng thế giới, Hướng Nhật tự nhiên rõ ràng ARMANI đại biểu cho cái gì, trước đây ở Bắc Hải, Sở Sở đã mua cho hắn mấy bộ quần áo thời trang có nhãn hiệu này.
Kỳ thực, so với những bộ quần áo thời trang, ARMANI chú trọng đến việc phát triển cách ăn mặc chính thức hơn, tây trang Armani không ngừng được các minh tinh Hollywood chào đón, càng được những huấn luyện viên bóng đá yêu tha thiết.
Xem ra tiểu nha đầu muốn chọn tây trang cho mình chính là tây trang ARMANI, Hướng Nhật cũng muốn mau chóng mua xong rồi trở về, theo sau chân cô bé tiến vào trong cửa hàng.