Phần 11: Linh Vũ minh rất mạnh sao?
Lăng Phong sắc mặt hơi trầm xuống, nhìn chằm chằm Dương Chí Vĩ, lạnh lùng hỏi:
– Nói như vậy, ngươi không định trả lại linh thạch?
Dương Chí Vĩ cười nhạo một tiếng, nói với Lăng Phong bằng giọng điệu chế giễu:
– Nói nhảm, chỉ bằng các ngươi mấy cái rác rưởi này, còn muốn ta trả lại linh thạch?
– Sớm biết như vậy, cũng không nhiều lời với ngươi! Tiếp chiêu đi!
Lăng Phong hét lớn, lập tức lao về phía Dương Chí Vĩ.
– Lão đại, không nên manh động!
Trần Tam Báo bọn hắn nhìn thấy Lăng Phong muốn động thủ với Dương Chí Vĩ, sắc mặt đều đại biến, dù sao Dương Chí Vĩ thế nhưng là Luyện Khí Cảnh đệ nhị trọng cường giả, mạnh mẽ hơn Hùng Sơn nhiều lắm.
– Không biết tự lượng sức mình!
Dương Chí Vĩ nhìn Lăng Phong, trong mắt hiện lên một tia khinh thường, sau đó vung quyền ra, đánh về phía Lăng Phong, trên nắm đấm lóe lên một đạo bạch quang, một cỗ khí thế kinh khủng, lập tức ở quả đấm của hắn tràn ngập ra…
Lăng Phong mặt không đổi sắc, nắm đấm của hai người đụng nhau cùng một chỗ.
– Ầm!
Một tiếng, Dương Chí Vĩ lùi về sau hai bước, bất quá hắn còn không có đứng vững, Lăng Phong lại lấn người tiến đến, một cước đá vào lồng ngực của hắn, đạp bay hắn tầm năm sáu mét, sau đó ngã ầm trên mặt đất, thân thể trên mặt đất lộn mười mấy vòng mới dừng lại.
– Cái gì???
Trần Tam Báo cùng Trương Long Triệu Hổ đều sững sờ, bọn hắn không nghĩ tới kết quả lại như thế này.
– Khụ khụ khụ…
Dương Chí Vĩ ôm ngực, đứng dậy, nhìn Lăng Phong bằng ánh mắt khó tin, không ngờ mình lại thua trước một tiểu tử vô danh như vậy.
Lăng Phong nhìn Dương Chí Vĩ, nhàn nhạt nói:
– Đem tất cả những đồ có giá trị của ngươi để lại, sau đó cút ngay cho ta!
Dương Chí Vĩ nhìn chằm chằm Lăng Phong, cắn răng nói:
– Ngươi biết hậu quả của việc đắc tội ta? Ta thế nhưng là người của Linh Vũ minh, nếu như ngươi hôm nay dám lấy đi dù chỉ là một khối linh thạch ở trên người của ta, về sau cũng đừng nghĩ có người tới các ngươi Hoàng Long giản làm mưa!
– Ngươi đây là đang uy hiếp ta?
Lăng Phong nhìn chằm chằm Dương Chí Vĩ, khẽ cau mày, một cỗ sát khí nhàn nhạt tràn ngập khắp cơ thể.
– Ngươi cũng có thể cho rằng là như vậy!
Dương Chí Vĩ trên mặt lộ ra một tia cười lạnh, hắn cũng không phải là Luyện Khí đệ nhị trọng bình thường, hắn còn biết Linh Vũ Quyết.
Tu luyện Linh Vũ Quyết độ khó rất lớn, toàn bộ Thanh Vân phong có hơn ba vạn tên đệ tử tạp dịch, thế nhưng chỉ có 20 người luyện thành Linh Vũ Quyết.
Bọn hắn những ngươi luyện thành Linh Vũ Quyết, tạo thành một cái tên là Linh Vũ minh tổ chức, thống nhất báo giá, lũng đoạn toàn bộ việc làm mưa ở Thanh Vân phong giới tạp dịch.
Cũng vì nguyên nhân này, địa vị của Linh Vũ minh tại tạp dịch giới cực cao, căn bản cũng không có tạp dịch nào dám đắc tội người của Linh Vũ minh.
Đừng nói tại tạp dịch giới, mà ngay cả rất nhiều đệ tử ngoại môn, đối với những Linh Vũ minh tạp dịch, cũng rất tôn kính, bởi vì cho dù là đệ tử ngoại môn, cũng rất ít có người có thể tu luyện thành công Linh Vũ Quyết tu luyện.
Dương Chí Vĩ cũng là Linh Vũ minh thành viên, cũng vì nguyên nhân như vậy, hắn vẫn dám nói với Lăng Phong bằng một giọng điệu như vậy.
– Người của Linh Vũ minh rất mạnh sao? Ta ghét nhất người khác uy hiếp ta!
Lăng Phong nhìn vẻ mặt đắc ý Dương Chí Vĩ, sắc mặt hơi trầm xuống, nói xong, Lăng Phong hướng phía Dương Chí Vĩ đánh tới.
– Đùng!
Dương Chí Vĩ bị quất bay ra ngoài, thân thể lảo đảo, ngã xuống đất, Lăng Phong đi qua dẫm lên mặt của hắn, sau đó đưa tay tìm túi tiền trên người Dương Chí Vĩ.
Lăng Phong đem túi tiền mở ra, phát hiện bên trong ngoại trừ linh thạch, còn có một quyển tiền giấy, hắn móc ra xem xét, phát hiện những cái này lại là linh phiếu, mỗi tấm linh phiếu mệnh giá là 10 khối linh thạch, hết thảy có tám tấm, tăng thêm trong túi hai mươi mấy khối, hết thảy có hơn một trăm khối linh thạch.
– Thật nhiều a…
Lăng Phong trong lòng âm thầm cảm thán.
– Hỗn đản, đem túi tiền trả lại cho ta!
Nhìn thấy túi tiền của mình bị cướp đi, Dương Chí Vĩ nổi giận, muốn lấy lại.
– Cút đi!
Lăng Phong hừ lạnh một tiếng, một cước đạp Dương Chí Vĩ ra.
– A…
Dương Chí Vĩ ôm ngực đứng dậy khỏi mặt đất, cảm giác đau đớn trong lồng ngực truyền đến, cơ mặt bắt đầu vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi nhìn Lăng Phong tức giận nói:
– Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết, ngươi đợi đấy cho ta!
Sau khi nói xong, Dương Chí Vĩ liền bước ra khỏi Hoàng Long giản.
Một lúc lâu sau, Trần tam Báo mới định thần lại, lập tức chạy đến bên Lăng Phong, vẻ mặt lo lắng nói:
– Lão đại, làn này rước tới đại họa rồi!
– Chết rồi, chết rồi, lần này thảm rồi, Dương Chí Vĩ thế nhưng là người của Linh Vũ minh, Linh Vũ minh người đông thế mạnh, bên trong toàn bộ đều là Luyện Khí cảnh cường giả, mà lại vô cùng đoàn kết, bọn hắn chắc chắn sẽ không buông tha chúng ta!
Khuôn mặt của Trương Long tái đi vì sợ hãi, cơ thể hắn vẫn còn đang run rẩy khi nói.
Triệu Hổ cùng Trần Tam Báo cũng giống như vậy, dù sao ở trước mặt Linh Vũ minh, bọn hắn chính là sâu kiến, hoặc nói ngay cả sâu kiến cũng không bằng.
Lăng Phong tung tung túi tiền, nhìn Trần Tam Báo bọn hắn, cười lạnh nói:
– Sợ cái gì, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, làm lão tử bực, liền xử luôn cả cái kia Linh Vũ minh kia!
Trần Tam Báo và Trương Long đưa mắt nhìn nhau, bón hắn chợt phát hiện, thanh niên trước mặt thật sự không biết trời cao đất rộng.
Mặc dù bọn hắn rất kinh ngạc tốc độ tăng thực lực của Lăng Phong, nhưng Linh Vũ minh, thật sự không đơn giản, liền ngay cả rất nhiều đệ tử ngoại môn, cũng không dám đắc tội người của Linh Vũ minh.
Trần Tam Báo cau mày, nói với Lăng Phong:
– Lão đại, ngươi là không biết cái này Linh Vũ minh cường đại cỡ nào, cái này Linh Vũ minh hết thảy có 27 vị thành viên, mỗi một cái đều là Luyện Khí cảnh cường giả, đều biết Linh Vũ Quyết, nghe nói minh chủ của bọn hắn Trương Chính Trực, đã sớm đạt tới Luyện Khí đệ tam trọng, chỉ bất quá đè ép tu vi của mình, còn không muốn trở thành đệ tử ngoại môn, dù sao trở thành đệ tử ngoại môn, so ra kém tại giới tạp dịch làm Linh Vũ minh minh chủ uy phong!
Trương Long đi tới, mở miệng nói ra:
– Lão đại, Linh Vũ minh tại tạp dịch giới địa vị cực cao, bởi vì tất cả tạp dịch trồng trọt, đều cần người của Linh Vũ minh hỗ trợ làm mưa, Linh Vũ minh thế nhưng là tạp dịch giới mạnh nhất liên minh, bọn hắn người đông thế mạnh, hơn nữa còn có tiền, chúng ta là chơi không lại bọn hắn!
– Đúng vậy a, lão đại, ngươi tranh thủ thời gian trốn đi, lấy thực lực của ngươi, đi Tử Vân phong mà nói, hẳn không phải là vấn đề!
Triệu Hổ cũng nói theo.
– Chạy trốn?
Lăng Phong nở nụ cười gằn, nói:
– Đây cũng không phải tác phong của ta, chỉ là một cái Linh Vũ minh ta cũng không giải quyết được, về sau có thể tại Huyền Kiếm Tông lăn lộn sao? Bất quá mặc dù ta không sợ người của Linh Vũ minh, nhưng các ngươi an toàn, cũng không thể không phòng! Về sau các ngươi liền tận lực đi theo bên cạnh ta đi!
Trần Tam Báo tức giận lắc đầu nói:
– Ai, chuyện tới nước này, cũng chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó!
Trương Long và Triệu Hổ cũng buồn phiền, không ngờ sự tình lại phát triển đến mức này.
Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, bọn họ cũng phát hiện ra Lăng Phong thực sự là gan to bằng trời, mà ngay cả Linh Vũ minh cũng dám khiêu chiến.
Lăng Phong nhàn nhạt nói với Trần Tam Báo:
– Tam Báo, ngươi biết Tàng Thư lâu ở nơi nào a? Mang ta đến Tàng Thư lâu, ta tìm bên trong mấy thứ pháp thuật luyện một chút, đặc biệt là cái kia Linh Vũ Quyết, nếu như ta luyện thành Linh Vũ Quyết, vậy cũng không cần mời đám hỗn đãn Linh Vũ minh kia giúp chúng ta làm mưa, có lẽ ta cũng có thể dựa vào làm mưa kiếm một ít tiền!
– Cái gì? Lão đại ngươi cũng muốn học Linh Vũ Quyết?
Trần Tam Báo chấn kinh, nhìn chằm chằm Lăng Phong.