Phần 123: Kịch bản này không đúng nha
Tôn Khả cùng Công Tôn Chỉ Nhi, lúc đầu tu vi liền đã đạt đến Luyện Khí tầng sáu đỉnh phong, khi bọn hắn ăn Tử Lân Tùng Tử về sau, tu vi đều đột phá thành công, đạt tới Luyện Khí tầng bảy.
– Diễn em gái ngươi, lão tử vừa rồi là khóc thật!
Nghe được Tôn Khả nói mình đang diễn kịch, Lăng Phong lập tức nổi trận lôi đình, khi hắn nghe được Tôn Khả đã trở thành chuẩn đệ tử nội môn, đến đây để cáo biệt hắn, lập tức ngây ngẩn cả người.
– Ngươi mẹ nó cũng muốn vứt bỏ ta rồi?
Lăng Phong nhìn chằm chằm Tôn Khả, hai mắt đỏ bừng, hắn đột nhiên cảm giác toàn bộ thế giới đều trở nên u ám.
– Đúng nha, Công Tôn sư tỷ trở thành chuẩn đệ tử nội môn, ta ở lại ngoại môn có ý nghĩa gì nha? Nghe nói mỹ nữ trong nội môn càng nhiều, nơi đó mới là địa phương Tôn Khả ta thi triển khát vọng, ta muốn đi nội môn thực hiện lý tưởng rộng lớn của ta!
Tôn Khả khẽ ngẩng đầu, ánh mắt cũng thành mê ly, trong óc, tưởng tượng mình đi đến nội môn đằng sau, hổ khu chấn động, vô số mỹ nữ trong nội môn đánh tới hắn.
– Đi con bà nó chứ lý tưởng, gia hỏa ngươi trọng sắc khinh bạn, lão tử hiện tại đáng thương như thế, ngươi còn nhẫn tâm bỏ ta?
Lăng Phong đạp thẳng một cước tới Tôn Khả, hận không thể lập tức đoạn tuyệt quan hệ huynh đệ cùng Tôn Khả.
Tôn Khả lập tức tránh khỏi, hắn không nghĩ tới Lăng Phong phản ứng mãnh liệt như thế.
– Ngươi vừa rồi thật không phải là đang diễn trò? Bạch sư huynh bọn hắn thật bị bắt đi rồi?
Nhìn cảm xúc Lăng Phong kích động như thế, Tôn Khả yếu ớt hỏi một tiếng, dù sao biểu hiện bây giờ của Lăng Phong, cũng không giống như là đang diễn trò, nếu như đang diễn trò, diễn kỹ của Lăng Phong, liền thật là quá tốt rồi.
– Lão tử lừa ngươi làm gì? Ngươi cái tên này thế mà hoài nghi ta?
Lăng Phong hung hăng trợn mắt nhìn Tôn Khả một chút, tức giận đến nghiến răng, toàn thân phát run.
Bỗng nhiên, hai mắt Lăng Phong đột nhiên sáng lên, tựa hồ nghĩ tới điều gì, nhịn không được cười lên ha hả.
– Ha ha ha, lão tử thật sự là hồ đồ rồi, nội môn, ngươi có thể đi, tại sao ta lại không thể đi nha? Ddù sao sư huynh sư tỷ bọn hắn cũng không còn trong Súc Mục phòng, nơi đây cũng không có gì đáng lưu luyến! Ngươi chờ một chút, ta đi vào thu thập ít đồ, chúng ta cùng đi!
Lăng Phong nói với Tôn Khả một tiếng, sau đó đi vào bên trong Súc Mục phòng.
– Này này, Lăng Phong, Lăng Phong, ngươi đừng xúc động nha!
Nhìn thấy Lăng Phong đang chuẩn bị đi nội môn, Tôn Khả cũng gấp.
– Lăng Phong, ngươi nghe ta nói, ngươi đừng kích động như vậy, trong lúc này ngươi thật đúng là đi không được, dù sao ngươi không giống với ta, ngươi bây giờ thế nhưng là đều đắc tội Hổ Minh cùng Long Minh, ngươi ở lại ngoại môn, hai đại liên minh kia còn không làm gì được ngươi, nếu ngươi tiến vào nội môn, vậy liền thành thịt trên thớt.
Tôn Khả đi theo phía sau Lăng Phong, một mặt lo lắng nói.
– Hừ, không phải liền là hai đại liên minh sao? Lão tử phải sợ bọn họ sao? Ngươi yên tâm đi, liền xem như tiến vào nội môn, bọn hắn cũng không làm gì được ta!
Lăng Phong một mặt khinh thường, tu vi bây giờ của hắn, đã đạt đến Luyện Khí tầng bảy, thực lực có thể so với cường giả Luyện Khí tầng tám, coi như đánh không lại những người kia, chạy trốn có lẽ không có vấn đề, mà lại hắn có đại lượng Tử Lân Tùng Quả.
Được sự giúp đỡ của Tử Lân Tùng Quả, Lăng Phong nắm chắc trong một tháng để cho tu vi của mình đạt tới Luyện Khí tầng tám, thậm chí là Luyện Khí tầng tám đỉnh phong.
Chỉ cần tu vi của hắn có thể đạt tới Luyện Khí tầng tám, lại tu luyện một hai môn pháp thuật cường đại, hẳn là có thể chống lại những cường giả Luyện Khí tầng chín trong nội môn.
Mà lại, chính mình không phải đạt được Thanh Ngưu lĩnh truyền thừa sao? Phượng Hoàng Kiếp kia, nhìn rất ngưu bức, nếu hắn có thể luyện thành Phượng Hoàng Kiếp, sức chiến đấu hẳn là có thể tăng lên một mảng lớn.
– Lăng Phong, thực lực hai đại liên minh này, so với trong tưởng tượng của ngươi lợi hại hơn rất nhiều, ngươi bây giờ tùy tiện tiến vào nội môn, chỉ có một con đường chết!
Nhìn thấy Lăng Phong cố chấp, Tôn Khả cũng sốt ruột, hắn ở trong lòng coi Lăng Phong là huynh đệ, hắn cũng không muốn Lăng Phong bị Hổ Minh hoặc là Long Minh giết chết.
– Phi phi phi, ngươi miệng quạ đen này, ngươi mới một con đường chết đâu!
Lăng Phong vẻ mặt khinh thường, hắn nhặt đồ vật trong phòng mình xong, lại xông tới trong phòng của Bạch Tử Long bọn hắn, tìm kiếm.
Thế nhưng trong phòng của Bạch Tử Long bọn hắn, căn bản không có thứ gì đáng tiền, trước đó Quan Vân Phượng hôn mê, Bạch Tử Long bọn hắn vì kiếm tiền, đem tất cả đồ vật có thể bán đều cầm lấy đi bán.
– Lăng Phong, ngươi hỗn đản này, ngươi đến cùng có nghe ta nói hay không? Ngươi cho rằng ngươi là Thần Tiên sao? Thực lực Hổ Minh cùng Long Minh mạnh cỡ nào ngươi biết không? Năm đó Lạc Vân Không điểu không điểu? Đắc tội Long Minh đằng sau, không phải cũng ở ngoại môn co đầu rút cổ ba năm cũng không dám trở thành đệ tử nội môn sao? Biết tại sao không? Cũng là bởi vì Lạc Vân Không có tự biết hiển nhiên!
Nhìn thấy Lăng Phong không có nghe mình, Tôn Khả cũng nổi giận.
– Nha, thế mà còn dám rống ta? Lạc Vân Không kia ở ngoại môn co đầu rút cổ, đó là bởi vì hắn phế, hắn làm sao có thể so sánh với ta? Lão tử lợi hại hơn hắn rất nhiều!
Lăng Phong bĩu môi, trong lòng của hắn cực độ khinh bỉ Lạc Vân Không.
– Lăng Phong, nếu như ngươi còn coi ta là huynh đệ, liền nghe ta, ngươi cho rằng ta trở thành đệ tử nội môn, chính là đi vào tán gái sao? Lão tử tiến vào nội môn, là muốn trải đường cho ngươi trong nội môn, chờ ta kiếm ra trò tring nội môn, đến lúc đó ngươi lại vào nội môn cũng không muộn!
Tôn Khả nắm lấy bả vai Lăng Phong, lời nói này, cơ hồ là hắn hét ra với Lăng Phong.
Lăng Phong sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới Tôn Khả thế mà thật quan tâm mình như vậy, giờ phút này tim của hắn có chút ấm áp.
– Tôn Khả, hảo huynh đệ của ta, hảo ý của ngươi ta xin tâm lĩnh, bất quá ta muốn tiến vào nội môn, ngươi không biết, hiện tại Súc Mục phòng, chỉ có một mình ta, rất cô đơn!
Nhớ tới chính mình lẻ loi trơ trọi một người, Lăng Phong bỗng nhiên có chút thương cảm.
– Tốt, ngươi trâu được rồi, ngươi muốn đi chịu chết, vậy ngươi liền đi đi, Lăng Phong, ta cũng nói cho ngươi, ngươi nếu dám vào nội môn, Tôn Khả ta coi như không có người huynh đệ này!
Tôn Khả hung hăng mắng một tiếng, xoay người rời đi ra Súc Mục phòng.
– Nghĩ không ra, tính tình gia hỏa này vẫn còn lớn nha!
Lăng Phong đưa tay sờ sờ cái mũi, đưa mắt nhìn Tôn Khả rời khỏi Súc Mục phòng, sau đó tiếp tục soạn đồ trong Súc Mục phòng.
Tôn Khả rời khỏi Súc Mục phòng một đoạn, quay đầu nhìn, không khỏi nhíu mày.
– Gia hỏa này tại sao không có đuổi theo? Kịch bản này không đúng nha?
Lúc đầu Tôn Khả còn tưởng rằng chính mình vừa rồi chửi mắng một phen, có thể đem Lăng Phong tỉnh ngộ, thế nhưng để hắn không nghĩ tới, Lăng Phong vẫn không có để ý tới hắn.
– Chẳng lẽ còn trở về khuyên một chút?
Tôn Khả trong lòng nói thầm.
– Được rồi, không thể lại trở về khuyên hắn, nếu lại trở về, thật không có mặt mũi!
Tôn Khả hung hăng cắn răng, sau đó quay người rời đi, hắn hôm nay muốn đi nội môn, thời gian không nhiều, cũng không thể ở nơi này quá lâu.
Lúc Tôn Khả xuống chân núi Thanh Ngưu lĩnh, hắn phát hiện một cái đệ tử Chấp Pháp đường, đi tới phía Thanh Ngưu lĩnh.
Tên đệ tử Chấp Pháp đường này, đi có chút vội vàng, trực tiếp gặp thoáng qua Tôn Khả, cấp tốc đi đến đỉnh núi.
– Người của Chấp Pháp Đường giờ phút này đến Thanh Ngưu lĩnh làm cái gì?