Phần 146: Phượng Hoàng Vũ
Sau một lát, cảm xúc Lăng Phong cũng dần dần bình tĩnh lại, hắn biết mình bị đại xà ăn hết là thật, thế nhưng hắn lại nghĩ mãi mà không rõ chính mình tại sao lại không chết, mà đại xà kia lại không thấy?
Mình đây là nhân họa đắc phúc, tu vi đột phá đến Luyện Khí tầng tám, hơn nữa còn luyện thành Phượng Hoàng Kiếp đệ nhất kiếp.
Hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, thông qua nội thị, hắn phát hiện chính mình đạt đến Luyện Khí tầng tám, mà lại những chi mạch nhỏ bé kết nối đầu chủ kinh mạch thứ tám, bị đả thông một nửa.
Cả người hắn có thể nói là thoát thai hoán cốt.
– Không phải nói luyện thành Phượng Hoàng Kiếp đằng sau, đều sẽ đạt được một loại bí thuật sao? Bí thuật đâu?
Lăng Phong mở to mắt, cẩn thận quan sát một chút thân thể của mình, phát hiện tay chân của mình cũng không có biến dị gì, đồ chơi giữa hai chân kia vẫn nhỏ như vậy.
Hắn nghĩ nghĩ, sau đó lại nhắm mắt lại, vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp!
Quả nhiên, lúc hắn vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp, một đoạn khẩu quyết hiển hiện ở trong đầu hắn, đoạn khẩu quyết này, chính là bí thuật hắn luyện thành Phượng Hoàng Kiếp đằng sau lấy được, tên là Phượng Hoàng Vũ.
Bí thuật này sử dụng rất đơn giản, chính là dựa theo khẩu quyết, đem chân khí trong cơ thể, ngưng tụ thành một cây lông vũ, sau đó sử dụng giống ám khí.
Lăng Phong lập tức nếm thử.
Khi hắn dựa theo khẩu quyết, chân khí bên trong đan điền, cấp tốc dũng mãnh lao tới tay phải, cuối cùng chậm rãi ngưng tụ thành một cây lông vũ màu trắng ở lòng bàn tay.
Lông vũ màu trắng này, dài ước chừng năm tấc, mặc dù là do chân khí ngưng tụ mà thành, nhưng nhìn lại như là thực chất, vì ngưng tụ một cây lông vũ này, cơ hồ hao phí một phần ba chân khí trong thể nội Lăng Phong.
Nói cách khác, Lăng Phong dốc hết toàn lực, cũng chỉ có thể ngưng tụ ra ba cây Phượng Hoàng Vũ.
– Cũng không biết uy lực Phượng Hoàng Vũ như thế nào!
Lăng Phong nhìn về phía một khối cự thạch cao ba mét bên ngoài mười mấy mét, sau đó vung tay lên một cái, đem Phượng Hoàng Vũ trên lòng bàn tay văng ra ngoài.
– Hưu!
Phượng Hoàng Vũ hóa thành một đạo bạch quang, trong nháy mắt liền bắn vào khối cự thạch, cự thạch kia oanh một tiếng nổ tung, hóa thành đá vụn đầy trời.
– Ta dựa vào!
Lăng Phong cũng bị tình huống này dọa cho nhảy một cái, vội vàng đưa tay vuốt ve mấy khối đá vụn bắn về phía hắn.
Trong đầu hắn hồi tưởng lại tình cảnh vừa rồi chính mình vung ra Phượng Hoàng Vũ, tốc độ của Phượng Hoàng Vũ, có thể so với tốc độ bắn tên của hắn.
Dưới giao chiến khoảnh cách gần, nếu như hắn sử dụng Phượng Hoàng Vũ, liền xem như đối đầu cường giả Luyện Khí tầng chín, nói không chừng đều có thể làm bị thương bọn hắn.
Về phần Luyện Khí tầng tám, kháng một cây Phượng Hoàng Vũ, không chết cũng phải trọng thương.
– Ha ha, bí thuật Phượng Hoàng Kiếp này, quả nhiên lợi hại nha!
Lăng Phong nhịn không được cười ha hả, hắn đi vào Huyền Kiếm tông chỉ là học được một loại pháp thuật Linh Vũ Quyết, căn bản cũng không có học qua bất kỳ loại hình công kích pháp thuật nào, cái này ảnh hưởng nghiêm trọng đến lực chiến đấu của hắn.
Bây giờ đạt được Phượng Hoàng Vũ, hắn cũng nhiều hơn một loại thủ đoạn công kích.
Phượng Hoàng Vũ so sánh với pháp thuật, chẳng những uy lực to lớn, mà lúc sử dụng, không cần bóp thủ ấn, có tính bí mật cực mạnh, trong lúc đối chiến, có thể khiến đối phương trở tay không kịp.
Kích động một lúc sau, hắn lấy ra một bộ y phục từ bên trong đai lưng mặc lên, sau đó lấy ra một viên Tử Lân Tùng Tử, vừa ăn, một bên đi đến phía Huyền Thiết Cung.
Hắn ăn xong Tử Lân Tùng Tử trong tay, sau đó xoay người nhặt Huyền Thiết Cung lên, kéo dây cung kia một chút, khi hắn kéo Huyền Thiết Cung đến một phần ba, Huyền Thiết Cung từ giữa đó bẻ gãy.
– Móa!
Lăng Phong mắng một tiếng, sau đó móc ra linh dịch chữa trị từ bên trong đai lưng chứa đồ, chuẩn bị chữa trị trường cung này.
Bởi vì pháp bảo trong tay hắn là một kiện pháp bảo đánh xa rất tốt, bây giờ mình tại U Minh sơn mạch, có một kiện pháp bảo như vậy, hắn liền có thêm thủ đoạn bảo mệnh, về phần dịch chữa trị, không có có thể lại luyện chế, nhiều lắm hao phí một ít linh thạch thôi.
Hắn xuất ra một cái bình, đem chỗ đứt gãy của Huyền Thiết Cung kết nối tốt, sau đó bôi linh dịch chữa trị lên đi.
Khi bôi linh dịch chữa trị lên đằng sau, Huyền Thiết Cung lập tức hấp thulinh dịch, linh khí xung quanh cũng bị dẫn dắt mà tới.
Huyền Thiết Cung đang chậm rãi khôi phục.
Chữa trị pháp bảo càng cao cấp hơn, cần thời gian càng lâu, hao phí linh dịch chữa trị cũng liền càng nhiều.
Đại khái sau một nén nhang, Lăng Phong hao phí tới tận 700 giọt linh dịch chữa trị, mới chữa trị Huyền Thiết Cung xong.
Huyền Thiết Cung này, giá cả chí ít trên 2000 khối linh thạch, mà một giọt linh dịch chữa trị của Lăng Phong, phải dùng ba khối linh thạch mới có thể luyện chế ra, 700 giọt, chính là muốn 2100 khối linh thạch mới có thể luyện chế ra.
Bất quá, linh dịch chữa trị của Lăng Phong, chỉ là hắn dùng linh thạch tu luyện thời điểm sản phẩm phụ, như vậy tính ra, hắn còn có lợi nhuận.
Chữa trị tốt Huyền Thiết Cung đằng sau, Lăng Phong phân biệt phương hướng một chút, sau đó đi đến cửa ra vào sơn cốc này.
Đi ra sơn cốc này về sau, Lăng Phong phát hiện, xung quanh thế mà ngay cả một cái U Minh sinh vật đều không có, yên tĩnh, phảng phất chỗ hắn đứng, là một mảnh tử vực.
– Kỳ quái, làm sao ngay cả một cái U Minh sinh vật đều không có? Cái này quá khác thường!
Lăng Phong nghi hoặc trong lòng, hắn cũng không biết, U Minh sinh vật phụ cận sơn cốc này, đều bị hắn hù chạy.
Đại khái sau nửa canh giờ, Lăng Phong leo đến một đỉnh núi, nhìn thoáng qua xung quanh, trong đầu tìm kiếm địa đồ U Minh sơn mạch, tuy nhiên lại phát hiện địa hình địa vật xung quanh, căn bản không giống trên địa độ.
– Ta đây rốt cuộc đi tới địa phương nào?
Hoàn cảnh yên tĩnh xung quanh, để Lăng Phong có chút hoảng.
Giờ phút này, mặt trời đã chậm rãi dâng lên, hắn đi đến phương hướng mặt trời mọc, bởi vì hắn biết U Minh thành chính là tọa lạc tại hướng mặt trời U Minh sơn mạch, chỉ cần hắn dựa theo phương hướng này, liền có thể trở lại U Minh thành.
Sau nửa canh giờ, Lăng Phong đã rời xa sơn gần trăm dặm.
Bỗng nhiên, hắn đột nhiên đã ngừng lại, bởi vì hắn phát hiện 300 mét phía trước, xuất hiện một đầu U Minh sinh vật, cứ việc khoảng cách này có chút xa, nhưng hắn vẫn có thể thấy rất rõ ràng, lông tóc hươu này là màu tím nhạt, trên người có bảy cái điểm lấm tấm màu trắng.
– Hươu?
Ánh mắt Lăng Phong có chút ngưng tụ, từ bảy cái điểm lấm tấm màu trắng trên thân hươu kia, nhìn qua liền giống như Bắc Đẩu Thất Tinh, rất xinh đẹp, trên đầu mọc ra hai cây sừng hươu màu lửa đỏ, giống như là đáy biển san hô đỏ, bốn vó có một bộ lông màu đỏ, thoạt nhìn như là hồng vân, cực kỳ đẹp đẽ, thế nhưng hắn cũng không nhận ra hươu trước mắt này là chủng loại gì.
Sinh vật bên trong U Minh sơn mạch, danh tự đồng dạng mở đầu đều sẽ có hai chữ U Minh.
Hôm qua, mặc dù hắn cũng trông thấy không ít U Minh sinh vật, nhưng lại đều không có tâm tư đi săn giết, hôm nay tình huống không giống với lúc trước.
Giờ phút này, quái lộc kia đang đứng trên một tảng đá lớn bên cạnh dòng suối nhỏ, cúi đầu gặm ăn rêu ngoài cự thạch mặt.
Hắn trực tiếp xuất Huyền Thiết Cung ra, dựng một mũi tên lên, trực tiếp kéo Huyền Thiết Cung thành trăng tròn, khóa chặt đầu quái lộc kia.
Hôm qua, Lăng Phong cho dù dùng hết toàn lực, cũng chỉ có thể kéo Huyền Thiết Cung ra hai phần ba, bây giờ hắn lại có thể nhẹ nhõm kéo cung này thành trăng tròn.
Hiện tại, cho dù cách xa 300 mét, Lăng Phong cũng có lòng tin có thể bắn giết đầu quái lộc này.
– Hưu!
Lăng Phong buông ra dây cung về sau, mũi tên trong tay, lập tức hóa thành một đạo lưu quang, bắn về phía quái lộc, lập tức hắn lại bắn ra mũi tên thứ hai.