Phần 216: Người tới, cầm xuống nàng!
Khúc Hồng Lân quay đầu, dùng đôi mắt to xinh đẹp hung hăng chà xát Lăng Phong một chút.
– Đẹp mắt, đương nhiên đẹp mắt, ta chỉ muốn ta nhìn, ngươi liền bịt kín đi!
Lăng Phong nhàn nhạt cười một tiếng, Khúc Hồng Lân nhíu nhíu mày, mặc dù nàng không biết Lăng Phong đến cùng muốn làm cái gì, nhưng nàng vẫn lấy một khăn che mặt ra, bịt mặt mình lại.
Sau đó, Lăng Phong mang theo Khúc Hồng Lân, đi thẳng tới cửa hàng Long Minh khống chế.
Trước đó, Lăng Phong cũng nghĩ đến cửa hàng Long Minh mua đồ, thế nhưng là người trong cửa hàng Long Minh, biết thân phận Lăng Phong đằng sau, cũng không có bán đồ vật cho Lăng Phong.
– Tiểu tử, ngươi đến tiệm chúng ta làm cái gì? Cửa hàng chúng ta không chào đón ngươi, cút nhanh lên!
Thủ vệ cửa hàng, nhìn thấy Lăng Phong đằng sau, lập tức mở miệng hét lớn với Lăng Phong, sau đó ánh mắt kia lập tức bị dáng người linh lung tinh tế của Khúc Hồng Lân hấp dẫn.
Mặc dù Khúc Hồng Lân đã che mặt, nhưng thân hình và khí chất của nàng còn đó, lực hấp dẫn với nam nhân vẫn như cũ.
– Lăn em gái ngươi nha, địa phương trước cửa này lão tử không thể tới sao? Có gan ngươi tới đánh ta nha!
Lăng Phong mắng to thủ vệ kia một tiếng.
– Ngươi…
Thủ vệ kia nổi giận, nhưng lại không thể làm gì, đừng nói trên phiên chợ cấm động thủ, coi như có thể động thủ, hắn cũng không phải là đối thủ của Lăng Phong, dù sao hắn chỉ có tu vi Luyện Khí đệ cửu trọng, mà Lăng Phong đã là cường giả Trúc Cơ cảnh giới.
– Ta đi vào trước, muốn mua ít đồ!
Khúc Hồng Lân nói với Lăng Phong một tiếng, sau đó liền đi vào trong tiệm kia.
– Này này, ngươi đứng lại đó cho ta!
Thủ vệ kia nhìn thấy Khúc Hồng Lân vào cửa hàng đằng sau, lập tức đuổi theo.
Khúc Hồng Lân lập tức quay người, rống lên với thủ vệ kia một tiếng:
– Lăn!
Thủ vệ kia khẽ giật mình, lập tức lui về sau hai bước, giờ phút này Khúc Hồng Lân đã đi vào.
– Thật to gan, lại dám làm càn tại cửa hàng chúng ta?
Thủ vệ kia lấy lại tinh thần, lập tức xông vào trong tiệm, chuẩn bị động thủ đối với Khúc Hồng Lân, thế nhưng Khúc Hồng Lân vừa nhấc chân, trực tiếp đạp bay hắn.
– Người nào lớn mật như thế, lại dám động thủ trong tiệm chúng ta? Người tới, cầm xuống nàng!
Nhân viên bên trong cửa hàng, thấy cảnh này, lập tức tức giận.
– Đi mau đi mau!
Khách hàng trong cửa hàng, thấy cảnh này đằng sau, đều lập tức thả đồ vật trong tay ra, không ai dám ở lại xem náo nhiệt.
Những người này đều không muốn gây sự, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cho nên cũng đều không đi nhìn náo nhiệt, vạn nhất đliên lụy vào sẽ không tốt.
Trong tiệm lập tức lại xông ra mấy cái thủ vệ, những thủ vệ này đều là người Long Minh.
Giờ phút này, Khúc Hồng Lân kéo mặt nạ của mình xuống, sau đó lại lấy ra một viên lệnh bài, vứt cho chưởng quỹ kia.
Chưởng quỹ kia tiếp nhận lệnh bài, nhìn Khúc Hồng Lân một chút, sắc mặt đột biến, lập tức mở miệng nói ra:
– Hồng Lân tiểu thư, là ngươi nha!
Những người khác cũng đều nhận ra Khúc Hồng Lân, cũng đều lập tức trầm tĩnh lại.
– Ra ngoài mời Lăng Phong vào cho ta, nhớ kỹ, khách khí một chút!
Khúc Hồng Lân nhìn chưởng quỹ kia một chút, thần sắc đạm mạc nói một tiếng.
– Tốt tốt tốt!
Chưởng quỹ kia không dám thất lễ, lập tức phái người ra ngoài khách khí mời Lăng Phong vào.
– Lăng Phong sư huynh, mời uống trà!
Người làm việc vặt trong tiệm, lập tức bưng trà nóng đi đến trước mặt Lăng Phong.
Lăng Phong cười cười, nâng chung trà lên, uống từ từ.
Khúc Hồng Lân cười cười với Lăng Phong, sau đó lại lần mở miệng nói với chưởng quỹ:
– Cầm giấy bút đến cho ta!
Chưởng quỹ lập tức tự mình chuẩn bị tốt giấy bút cho Khúc Hồng Lân.
Khúc Hồng Lân viết một tấm danh sách cho chưởng quỹ kia, phía trên có đồ vật nàng muốn mua, cònt viết một phong thư cho Khúc Nhân Kiệ, nói rõ tình cảnh bây giờ của nàng, để Khúc Nhân Kiệt không cần lo lắng cho nàng.
Mà Lăng Phong an vị ở nơi đó phẩm trà, ăn đồ ăn vặt, cũng không để ý tới Khúc Hồng Lân.
Rất nhanh, người trong cửa hàng này, liền giúp Khúc Hồng Lân đem nàng đồ vật muốn mua đủ, nàng cầm đồ vật, cũng không đưa tiền, trực tiếp cùng Lăng Phong cùng rời khỏi cửa hàng, cùng Lăng Phong rời đi.
– Kỳ quái, Hồng Lân tiểu thư, tại sao đi cùng Lăng Phong?
Đệ tử Long Minh nhìn bóng lưng Khúc Hồng Lân cùng Lăng Phong, đều nhao nhao lộ ra vẻ nghi hoặc.
– Sự tình Hồng Lân tiểu thư làm, khẳng định có ý nghĩ của nàng, các ngươi đừng có đoán mò, tranh thủ thời gian đi làm việc!
Chưởng quỹ kia mắng những thủ vệ cùng nhân viên cửa hàng một tiếng, sau đó đưa tay sờ sờ phong thư trong ngực, phân phó nhân thủ trong tiệm một chút, sau đó tự mình đi đưa tin.
Sau nửa canh giờ, Long Vương viện!
– Minh chủ, Hồng Lân tiểu thư đưa tin cho ngươi!
Một đệ tử Long Minh, cầm một phong thư trong tay, đi đến trước mặt Khúc Nhân Kiệt, hai tay đưa thư tín cho Khúc Nhân Kiệt.
– Ha ha, khẳng định là Hồng Lân đã đắc thủ! Ngươi lui ra đi!
Khúc Nhân Kiệt cười ha ha một tiếng, khoát khoát tay để đệ tử Long Minh kia lui ra, sau đó mở thư tín ra.
– Hỗn đản!
Khi thấy nội dung bên trong thư tín, Khúc Nhân Kiệt giận tím mặt, lập tức xé thư tín kia thành vỡ nát, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt.
Lúc đầu hắn còn tưởng rằng Khúc Hồng Lân đã cầm đồ vật tới tay, thế nhưng là không nghĩ tới, hiện tại ngay cả Khúc Hồng Lân đều bị Lăng Phong bắt làm tù binh, trở thành thị nữ của Lăng Phong.
– Lăng Phong, đến cùng có năng lực gì? Thế mà ngay cả Hồng Lân đều gãy ở trong tay của hắn rồi?
Khúc Nhân Kiệt tức giận đến toàn thân phát run.
Lúc đầu hắn cho là có Khúc Hồng Lân xuất mã, việc này mười phần chắc chín, dù sao Khúc Hồng Lân chính là đệ tử đắc ý nhất của Linh Mộng Chân Quân, huyễn thuật của nàng, ngay cả rất nhiều cường giả Tiên Thiên cảnh cũng đỡ không nổi, hắn không nghĩ tới thế mà lại là kết quả như vậy.
Ở trong thư, cũng không có nói Lăng Phong hạ cấm chế ở trên người nàng, nàng chỉ nói là mình hành động thất bại, tạm thời bị Lăng Phong giam, cũng không nguy hiểm tính mạng, để hắn không cần phải lo lắng!
Mặc dù Khúc Hồng Lân không có nhiều lời, nhưng Khúc Nhân Kiệt biết, việc này tuyệt đối không đơn giản.
Lúc đầu hắn muốn đoạt lại vật kia trước khi Phương Hằng giết chết Lăng Phong.
Thế nhưng tình huống bây giờ, hắn không cách nào như nguyện, bởi vì thực lực Lăng Phong còn tại đó, mà Khúc Hồng Lân còn nằm trong tay Lăng Phong, hắn không còn dám làm thủ đoạn gì với Lăng Phong.
– Đáng giận!
Khúc Nhân Kiệt càng nghĩ càng giận, lật ngược cái bàn trước mặt.
Thời khắc này Lăng Phong không ngừng mang theo Khúc Hồng Lân đi dạo cửa hàng dưới trướng Long Minh, còn không ngừng mua đồ, mua đồ xong đằng sau, Lăng Phong còn để Khúc Hồng Lân ký sổ.
– Lăng Phong sư huynh, chúng ta trở về đi, Hồng Lân mệt mỏi quá nha!
Khúc Hồng Lân nhìn Lăng Phong, có chút nũng nịu nói ra, nàng biết tiếp tục như vậy không phải biện pháp, Lăng Phong đã mua đồ vật giá trị hết mấy vạn khối linh thạch.
– A? Nhanh như vậy liền mệt mỏi? Tốt a, chúng ta trở về, ngày khác đi dạo nữa!
Nhìn thấy ánh mắt vô cùng đáng thương của Khúc Hồng Lân, Lăng Phong bỗng nhiên có chút không đành lòng, cảm thấy hôm nay đi dạo không sai biệt lắm, liền cùng Khúc Hồng Lân trở về, lưu lại một chỗ phá toái trái tim.
Bởi vì rất nhiều đệ tử, đều biết Tiêu Thanh Tuyền, Diệp Lưu Ly cùng Liễu Hàn Yên loại cấp bậc này đối bọn hắn quá xa xôi.
Ngược lại Khúc Hồng Lân, càng thêm chân thực một chút, cho nên bọn hắn đều rất ngưỡng mộ Khúc Hồng Lân, coi Khúc Hồng Lân là nữ thần trong lòng.