Phần 229: Đánh người, cứu mạng nha!
Nhìn dáng vẻ phẫn nộ của Lăng Phong, Trình Vân tựa hồ rất hưởng thụ, hậu trường của hắn tại Huyền Kiếm tông rất cứng, bởi vì gia gia hắn là trưởng lão nội môn Chấp Pháp đường Huyền Kiếm tông, mà Lăng Phong cũng là một cái không ai dám thu khoai lang bỏng tay.
– Lăng Phong, không nên vọng động!
Giờ phút này, Khúc Hồng Lân đi đến bên người Lăng Phong, mở miệng khuyên can lần nữa.
– Tiểu tử, túi tiền của ngươi, chính là ta cầm, chậc chậc, không nghĩ tới nha, lúc trước ngươi là một tên tạp dịch, lại có nhiều tiền như vậy, thật là làm cho ta giật mình!
Nhìn thấy dáng vẻ phẫn nộ của Lăng Phong, Trình Vân tựa hồ càng thêm lai kính, không ngừng dùng ngôn ngữ khiêu khích Lăng Phong.
– Chết đi cho ta!
Lăng Phong không thể nhịn được nữa, đột nhiên phóng tới Trình Vân, huy quyền đánh tới Trình Vân.
Trình Vân biến sắc, hắn không nghĩ tới Lăng Phong thế mà thật dám động thủ, lập tức khóe miệng của hắn hiện ra một tia cười lạnh, huy quyền chống đỡ.
– Ầm!
Nắm đấm hai người đụng nhau, thân thể Trình Vân bị lực đạo khổng lồg trên nắm tay Lăng Phon chấn động đến không ngừng lùi lại, hắn liên tục lui về sau sáu bảy bước, thân thể mất đi cân bằng, cuối cùng ngã xuống đất.
Mà Lăng Phong trực tiếp theo sau, vọt tới trước mặt Trình Vân, nhấc chân đá vào bụng dưới Trình Vân.
Sắc mặt Trình Vân đột biến, lập tức lấy tay ngăn trước mặt mình.
– Ầm!
Lăng Phong đá vào trên hai tay Trình Vân, lực lượng khổng lồ để thân thể Trình Vân lăn lộn trên mặt đất.
Lúc lăn lộn, hai tay Trình Vân bỗng nhiên chống đất, thân thể lập tức từ dưới đất đứng lên, chuẩn bị phản kích.
Nhưng vào lúc này, Lăng Phong lần nữa đi đến trước mặt hắn, một cước trực tiếp đá vào trên bụng của hắn.
– Ầm!
Thân thể Trình Vân giống như là bao cát, bị Lăng Phong đá bay ra mười mét, thân thể trùng điệp ngã trên mặt đất, giơ lên một chỗ tro bụi.
– Phốc…
Trình Vân phun ra một ngụm máu tươi, một cước kia vừa rồi đá trúng bụng của hắn, một cỗ cường đại lực lượng tràn vào đan điền của hắn, tách chân khí vòng xoáy trong đan điền hắn ra, khiến cho chân khí trong cơ thể hắn đều hỗn loạn.
Trở lên đây hết thảy, đều phát sinh ở trong nháy mắt, tốc độ Lăng Phong động thủ thực sự quá nhanh.
Một cước đá bay Trình Vân đằng sau, Lăng Phong cũng không muốn cứ như thế mà buông tha Trình Vân, dù sao Trình Vân rất đáng hận.
Lúc trước Trình Vân trộm ví tiền của hắn, suýt nữa hại chết hắn, nếu không phải sư huynh sư tỷ tại Súc Mục phòng cho hắn mượn tiền, hắn nói không chừng liền sẽ bị Trương Chính Trực giết chết.
Mà lại, vừa rồi tiểu tử này còn kiêu ngạo như vậy, cho là mình không dám đánh hắn, một hơi này, Lăng Phong nuốt không trôi.
– Đánh người, cứu mạng nha!
Nhìn thấy Lăng Phong lần nữa vọt tới phía mình, Trình Vân sợ hãi, lập tức kéo cổ họng ra hô to.
– Ngọa tào, là Lăng Phong, hắn lại dám ở chỗ này động thủ!
– Gia hỏa này thật sự là gan to bằng trời nha!
– Chẳng lẽ hắn không biết, động thủ ở chỗ này, sẽ bị trọng phạt sao?
– Người bị đánh là Trình Vân sao?
Những đệ tử nội môn từ bên trong Tàng Thư lâu đi ra, thấy cảnh này đằng sau, đều rất giật mình.
Khúc Hồng Lân cũng ngây ngẩn cả người, nàng cũng không nghĩ tới Lăng Phong thật đúng là dám động thủ.
– Lăng Phong, đừng đánh nữa, mau dừng tay!
Khúc Hồng Lân lập tức tiến lên, chuẩn bị ngăn cản Lăng Phong.
– Ngươi đứng qua một bên cho ta, không có chuyện của ngươi!
Lăng Phong rống lên một tiếng với Khúc Hồng Lân, sau đó trở về trước mặt Trình Vân, tay trái bắt lấy cổ áo Trình Vân, sau đó nâng hắn lên.
Người chung quanh đều vây quanh, dù sao người thích xem náo nhiệt tương đối nhiều.
– Đùng!
Tay phải Lăng Phong nắm cổ áo Trình Vân, tay phải trực tiếp quất vào trên khuôn mặt Trình Vân.
Tay thuận rút, tay trái rút.
– Ba ba ba…
Mặt Trình Vân lập tức bị đánh đến vừa đỏ vừa sưng.
– Lăng Phong, nhanh dừng tay! Nếu không dừng tay, cũng đừng trách chúng ta không khách khí!
Giờ phút này, mấy người trước đó ở bên người Trình Vân, cũng mở miệng quát mắng Lăng Phong.
Lăng Phong quay đầu nhìn mấy người kia một chút, một mặt khinh thường nói ra:
– Có gan các ngươi động thủ thử một chút?
Mấy người kia bị Lăng Phong trừng một cái, đều vô ý thức lui về sau một bước, trong nháy mắt im miệng, không ai dám lên động thủ với Lăng Phong trước.
Mấy người này đều là tùy tùng của Trình Vân, tu vi của bọn hắn mặc dù cũng là Trúc Cơ đệ tứ trọng, nhưng thực lực lại kém hơn Trình Vân rất nhiều.
Liền ngay cả Trình Vân đều không phải là đối thủ của Lăng Phong, bọn hắn mấy cái này thì càng không cần nói.
– Lăng Phong, ngươi nhất định phải chết, ngươi lại dám ra tay với ta?
Thời khắc này Trình Vân, rốt cục lấy lại tinh thần, mở miệng chửi mắng Lăng Phong.
– Đùng đùng!
Lăng Phong lại tát hai bàn tay trên mặt Trình Vân, cắn răng, thần sắc lạnh lùng nói ra:
– Ra tay với ngươi thì thế nào? Ngươi không phải mới vừa rất phách lối sao? Lão tử chính là muốn quất ngươi!
Sau khi nói xong, Lăng Phong lại tát Trình Vân.
Chẳng biết tại sao, những người xung quanh nhìn thấy hình ảnh Lăng Phong điên cuồng tát Trình Vân, trong lòng đều cảm giác rất sảng khoái.
Trình Vân gia hỏa này, ỷ vào gia gia của mình là trưởng lão nội môn Chấp Pháp đường, vẫn luôn ngang ngược càn rỡ, thường xuyên khi dễ người không có thực lực bối cảnh.
Những người này bị Trình Vân khi dễ đằng sau, đều là bực mình chẳng dám nói ra.
Giờ phút này bọn hắn nhìn thấy Trình Vân bị Lăng Phong giáo huấn, trong lòng đều cảm giác hả giận.
– Quất tốt!
– Quất chết hỗn đản này!
Không ít người ở trong lòng âm thầm động viên cho Lăng Phong.
Mà Khúc Hồng Lân cũng có chút choáng váng, nàng không nghĩ tới Lăng Phong dĩ nhiên lớn mật như thế.
– Dừng tay!
Nhưng vào lúc này, một trận tiếng hét phẫn nộ từ phía chân trời truyền đến, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ gặp hai đạo lưu quang nhanh chóng bay tới phía bên này.
Đây là hai tên đệ tử Chấp Pháp đường, chân đạp phi kiếm, bọn hắn rất nhanh liền đi tới cửa ra vào Tàng Thư lâu, thu hồi phi kiếm, rơi trên mặt đất.
Từ tiêu chí Kim Đan trước ngực bọn hắn, bọn hắn đều là thành viên Kim Đan cấp bậc Chấp Pháp đường.
Thành viên nội môn Chấp Pháp đường, tu vi ít nhất là Trúc Cơ cảnh giới, cũng không ít người là Tiên Thiên cảnh giới.
Mọi người không nghĩ tới, đội viên Chấp Pháp đường hôm nay tới đây, lại là Tiên Thiên cao thủ.
– Ông!
Một cỗ cường đại khí thế phát ra từ hai vị Tiên Thiên cao thủ này, ép thẳng đến Lăng Phong.
Dưới khí thế áp bách mạnh mẽ, sắc mặt Lăng Phong chỉ hơi đổi, đối với Trình Vân lạnh giọng nói ra:
– Hôm nay coi như số ngươi gặp may, lần sau đừng để lão tử lại đụng phải ngươi, nếu không gặp một lần đánh một lần!
Sau khi nói xong, hắn vừa hung ác tát Trình Vân hai bàn tay.
– Lớn mật Lăng Phong, còn không mau mau thả người?
Nhìn thấy cử động của Lăng Phong đằng sau, một tên đội viên chấp pháp, mở miệng quát mắng Lăng Phong.
– Hừ!
Lăng Phong hừ lạnh một tiếng, sau đó hung hăng quẳn Trình Vâng xuống đất.
Một tên chấp pháp đội viên, đưa tay vung ra một dây thừng màu vàng, dây thừng kia lập tức quấn quanh ở trên thân Lăng Phong, trói chặt Lăng Phong.
Dây thừng này tên là Tỏa Khí Thằng. Chính là một loại đặc thù pháp bảo, đệ tử nội môn Chấp Pháp đường bình thường tu vi đạt đến Tiên Thiên cảnh giới trên người đều có.
Bị Tỏa Khí Thằng trói lại đằng sau, chân khí trong cơ thể, sẽ bị áp chế.
– A… Hỗn đản Lăng Phong, ngươi dám động lão tử? Lão tử giết chết ngươi!
Trình Vân lần nữa phát ra tiếng kêu thảm, hắn nhìn thấy đội chấp pháp trói chặt Lăng Phong đằng sau, lập tức đứng lên, một quyền đánh tới phía Lăng Phong.
Thế nhưng là hắn vọt tới trước mặt Lăng Phong, Lăng Phong đột nhiên xuất cước, một cước đá vào trên bụng của hắn.