Phần 239: Linh Phàm Chiến Chu rơi vỡ
Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt Lệ Chính Dương cũng biến thành ngưng trọng, mặc dù trận pháp Thanh Kiếm thành có thể ngăn cách khí tức của hắn, nhưng tất cả trận pháp đều có sơ hở.
Ba năm trước đây, liền có ba vị Tiên Thiên cường giả đi vào Thanh Kiếm thành, vừa lúc đụng phải trận pháp Thanh Kiếm thành xuất hiện ba động, bị Thượng Cổ cấm chế Hắc Long sơn mạch cảm ứng được, trực tiếp oanh sát đến cặn bã.
Cho nên, nếu như không chuyện gì đặc biệt trọng yếu, những Tiên Thiên kia sẽ không mạo hiểm đến Thanh Kiếm thành, cho dù là bọn hắn đi vào Thanh Kiếm thành, cũng là xử lý xong sự tình liền lập tức rời đi, không dám dừng lại thời gian quá dài.
– Thì ra là thế!
Lăng Phong khẽ gật đầu, hắn không nghĩ tới Lệ Chính Dương sẽ bốc lên phong hiểm lớn như vậy đem hắn đưa tới Thanh Kiếm thành.
Đích đến của chuyến này, chính là Thanh Kiếm thành.
Thanh Kiếm thành tọa lạc ở đệ lục hoàn khu vực vòng trong Hắc Long sơn mạch.
Ở đệ lục hoàn khu vực vòng trong Hắc Long Sơn, tu vi cao nhất Nhân tộc cơ hồ đều là Trúc Cơ đệ lục trọng.
Tu vi của Lăng Phong, là Trúc Cơ đệ tam trọng, có thể tự do xuất nhập Hắc Long sơn mạch vòng trong vòng thứ ba đến thứ chín vòng khu vực. Bất quá hắn lại bị Lệ Chính Dương đưa đến đệ lục hoàn khu vực.
Chiến thuyền hạ xuống tại quảng trường trung tâm thành trì, cửa khoang mở ra, người ở bên trong đều chậm rãi đi xuống chiến thuyền.
Lăng Phong cũng đi theo Lệ Chính Dương cùng một chỗ hạ chiến thuyền.
Mới vừa từ chiến thuyền xuống tới, Lăng Phong liền nghe đến một trận tiếng kèn bén nhọn, tinh thần lập tức căng cứng.
– Tránh ra tránh ra, hết thảy mọi người nhanh chóng rút lui!
Một cái âm thanh vang dội vang lên.
– Đi mau!
Lệ Chính Dương tranh thủ thời gian lôi kéo Lăng Phong đi tới dọc theo quảng trường.
– Đây là thế nào?
Lăng Phong quay đầu, có chút nghi hoặc nhìn Lệ Chính Dương.
– Tình huống này, hẳn là có chiến thuyền muốn hạ cánh khẩn cấp, hiện tại tiến hành thanh tràng!
Lệ Chính Dương sắc mặt trở nên ngưng trọng lên.
Nhưng vào lúc này, Lăng Phong tựa hồ cảm giác được cái gì, ngẩng đầu nhìn về phía tây bắc, chỉ gặp một điểm đen nhanh chóng bay tới phía bọn hắn.
Rất nhanh, một chiếc quái vật khổng lồ liền xuất hiện trong tầm mắt Lăng Phong.
Đó là một chiếc Linh Phàm Chiến Chu, phía trên linh phàm, đã tàn phá không chịu nổi, phía trên còn khói đen bốc lên, mà lại trên thân chiến thuyền, còn ra hiện một cái lỗ thủng lớn.
– Ong ong…
Chiến thuyền đi vào trên không quảng trường, nhanh chóng hạ độ cao xuống, nhưng tốc độ vẫn không có giảm xuống.
Nhưng vào lúc này, trên sàn nhà quảng trường, bỗng nhiên hiện ra trận văn phức tạp, những trận văn kia tản mát ra quang mang mãnh liệt.
Một cỗ lực lượng vô hình xuất hiện, nhanh chóng nâng Linh Phàm Chiến Chu đang hạ xuống.
Bất quá thể tích Linh Phàm Chiến Chu thực sự quá to lớn, vượt qua 100 mét, trọng lượng quá lớn.
Cho dù là có trận pháp giảm xóc, vẫn như cũ không cách nào hoàn toàn triệt tiêu lực trùng kích cường đại.
– Oanh!
Chiến thuyền dưới đáy trùng điệp nện ở trên quảng trường, đại lượng phiến đá bị đập vụn, trận văn trên phiến đá trong nháy mắt bị hủy diệt, không ít trận văn tróc ra, bay tán loạn.
Lúc chiến thuyền rơi xuống, Lăng Phong cảm giác được mặt đất rung động dữ dội.
– Nhanh, cứu người!
Mọi người lập tức tiến đến phía chiến thuyền kia.
Liền ngay cả Lệ Chính Dương cũng không ngoại lệ.
Mà mười đệ tử mặc trường bào màu lam, lập tức bay đến trên chiến thuyền, kết động thủ ấn, trên chiến thuyền lập tức hình thành một đám mây, rầm rầm rơi ra mưa to.
Dưới tác dụng của mưa to, hỏa diễm trên chiến thuyền tạm thời bị áp chế.
Bỗng nhiên, Lăng Phong cảm giác trái tim hung hăng run rẩy một chút, có loại dự cảm bất tường.
– Sư huynh, cẩn thận!
Lăng Phong lập tức đưa tay bắt lấy cánh tay Lệ Chính Dương, đột nhiên kéo một cái, sau đó ngã nhào xuống trên mặt đất.
– Oanh!
Bên trong chiến thuyền, chợt bộc phát ra một đoàn ánh lửa to lớn, sóng xung kích cường đại khuếch tán ra bốn phía, nằm ở trong chính là hơn mười người Linh Vũ sư trước đó làm mưa trên không trung.
Bọn hắn thổ huyết tại chỗ, sau đó thân thể bị nổ tung sinh ra sóng xung kích cường đại, cuối cùng tin tức manh mối trên mặt đất, những Linh Vũ sư này đều bị ánh lửa kia hun đến đen thui, tóc đều bị đốt đến không còn, hung hăng nằm rạp trên mặt đất thổ huyết.
Bạo tạc cường đại cũng lan đến gần những đệ tử muốn xông vào bên trong chiến thuyền cứu người.
Mà Lăng Phong cảm giác được lỗ tai ông ông trực hưởng, vừa rồi tiếng nổ mạnh kia, cơ hồ muốn đem lỗ tai của hắn cho chấn điếc.
– Ta dựa vào!
Lệ Chính Dương từ dưới đất bò dậy, phủ tạp vậtrơi vào trên người xuống, nhịn không được mở miệng mắng một tiếng.
Vừa rồi nếu không phải Lăng Phong kéo hắn một chút, chỉ sợ hắn hiện tại không chết cũng phải bị thương nặng đi.
Lệ Chính Dương hạ chiến thuyền đằng sau, trong lúc đó hắn cực lực thu liễm khí tức, tận lực không để cho khí tức mình tiết ra ngoài, cảm giác hắn đối với ngoại giới, cũng kém hơn Lăng Phong.
Bạo tạc đằng sau, hỏa thiêu trên chiến thuyền càng lớn hơn.
– A a… Cứu mạng nha…
Trong khoang thuyền truyền ra trận trận kêu thảm thiết tan nát cõi lòng.
– Nhanh cứu hỏa!
Những người khác sắc mặt đột biến, có không ít người đập bể cửa sổ mạn tàu chiến thuyền, xông vào cứu người.
Thế nhưng là người biết Linh Vũ Quyết, đều bị trọng thương.
– Hỗn đản!
Lăng Phong mắng một tiếng, lập tức phóng tới phía chiến thuyền kia.
Lệ Chính Dương kéo Lăng Phong lại, hỏi:
– Lăng Phong sư đệ, ngươi muốn làm gì?
– Sư huynh, thả ta ra, ta đi dập lửa, ta biết Linh Vũ Quyết!
Lăng Phong nói xong, đột nhiên thoát khỏi tay Lệ Chính Dương, lập tức vọt tới chiến thuyền, vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp công pháp, vọt thẳng vào trong biển lửa.
– Lăng Phong sư đệ!
Sắc mặt Lệ Chính Dương đột biến, hắn không nghĩ tới Lăng Phong dĩ nhiên lớn mậ như thết, dám vọt thẳng tiến trong biển lửa.
Xông vào biển lửa sau Lăng Phong, được sự giúp đỡ của Phượng Hoàng Kiếp, điên cuồng hấp thu lực lượng hỏa diễm xung quanh, những ngọn lửa này, tiến vào thể nội đằng sau, lập tức bị luyện hóa thành Phượng Hoàng chi lực.
Cùng lúc đó, Lăng Phong cũng kết động thủ ấn Linh Vũ Quyết.
Từ khi đạt tới Trúc Cơ cảnh giới đằng sau, Lăng Phong đều không có thi triển Linh Vũ Quyết.
– Hô!
Hơi nước xung quanh nhanh chóng ngưng tụ, trong chớp mắt liền hình thành một đám mây 500 mét, cái kia đám mây hình thành đằng sau, trong nháy mắt rơi ra mưa to. Oanh một tiếng, một đạo thiểm điện màu vàng trống rỗng xuất hiện, bổ vào trên đám mây, đám mây lập tức biến thành màu vàng.
Điệu bộ này, càng thêm hung mãnh so với mười mấy người liên thủ thi triển Linh Vũ Quyết trước đó.
– Ào ào lạp lạp!
Dưới tác dụng của mưa to, hỏa thế trong nháy mắt bị khống chế lại.
– Ngọa tào, là ai đang thi triển Linh Vũ Quyết? Vừa rồi làm sao lại sét đánh?
– Linh Vũ Quyết thật là lợi hại!
– Linh Vũ Quyết này, sợ là tu luyện đến đại thành cảnh giới đi!
Những người kia đều bị đám mây đường kính đạt tới 500 mét trên bầu trời làm cho sợ ngây người.
Tại Huyền Kiếm tông, người biết Linh Vũ Quyết không ít, nhưng lúc thi triển Linh Vũ Quyết, có thể ngưng tụ ra đám mây đường kính 500 mét, cũng không nhiều.
Liền xem như rất nhiều Nguyên Anh cường giả, bọn hắn thi triển Linh Vũ Quyết, cũng chưa chắc có thể ngưng tụ ra đám mây lớn như thế.
Không phải nói tu vi càng cao, ngưng tụ ra đám mây lại càng lớn.
Lúc trước, Lăng Phong tại giới tạp dịch, hắn vừa mới luyện thành Linh Vũ Quyết, liền có thể ngưng tụ ra đám mây đường kính vượt qua trăm mét.
Mà Trương Chính Trực, lúc đó tu vi đã đạt đến Luyện Khí đệ tam trọng đỉnh phong, thế nhưng đám mây hắn ngưng tụ ra, đường kính lớn nhất mới 80 mét mà thôi.