Phần 265: Có gan ngươi tiến đến nha!
– Tốt!
Diêu Tiểu Thất gật gật đầu, sau đó cùng những người khác xới đất, nàng cùng Vương Uyên bọn hắn đều là Trúc Cơ đệ lục trọng, xới đất đối bọn hắn mà nói, không có chút khó khăn nào.
Chưa tới một canh giờ, bọn hắn liền xới hết hơn 20 mẫu, sau đó bắt đầu gieo hạt. Bọn hắn hết thảy thuê 30 mẫu đất, muốn để lại một ít để dựng nhà, cho nên chỉ là xới hơn 20 mẫu.
Lăng Phong hết thảy mua đến mười mấy loại hạt giống, có dưa chuột, khoai lang, khoai sọ, bí đỏ, linh cốc, cao lương, lúa mạch…
Xới hết đất xong, Lăng Phong bọn hắn liền bắt đầu gieo hạt.
Gieo hạt mất nửa canh giờ.
– Tốt, tất cả mọi người nghỉ ngơi một hồi, tiếp xuống liền xem ta!
Lăng Phong bắt đầu toàn lực thi triển Linh Vũ Quyết.
Trước đó lúc hắn thi triển Linh Vũ Quyết, chỉ là vì cho đoàn người nhìn một chút, để mọi người biết hắn có loại năng lực này mà thôi, cũng không có toàn lực thi triển.
Hiện tại, hắn muốn toàn lực thi triển Linh Vũ Quyết.
Đường kính đám mây kia, trực tiếp đạt đến 500 mét, toàn bộ linh khí bên trong Thanh Kiếm thành, đều bị đám mây cuốn tới.
– Rầm rầm!
Đại lượng giọt mưa từ trong đám mây rơi xuống, vẩy vào những thổ địa.
– Ầm ầm!
Bỗng nhiên, Lăng Phong cảm giác được một cỗ uy áp khổng lồ xuất hiện, loại cảm giác này trước đó hắn thi triển Linh Vũ Quyết trong vườn dâu Súc Mục phòng cũng xuất hiện qua.
Trong chốc lát, Lăng Phong thấy được một đạo thiểm điện màu tím từ trên trời giáng xuống, bổ vào đám mây trên đỉnh đầu hắn.
– Ầm ầm!
Trong đám mây bỗng nhiên có ánh sáng màu tím lấp lóe, bên trong truyền ra trận trận âm thanh sấm sét.
Sấm sét màu tím tiến vào đám mây đằng sau, Lăng Phong cảm giác được chính mình mất đi quyền điều khiển đám mây này.
– Hô hô!
Linh khí xung quanh, đều điên cuồng hội tụ tới, không ngừng bị đám mây hấp thu.
Mà đường kính đám mây cũng không ngừng biến lớn, từ 500 mét, tăng vọt đến 600 mét.
– Ta dựa vào!
Lăng Phong nhịn không được mắng một tiếng, loại cảm giác này hắn quá quen thuộc, hắn không biết tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy, lúc trước hắn mới vừa tới Thanh Kiếm thành, dùng Linh Vũ Quyết trợ giúp chiến thuyền dập lửa, khi đó cũng không có xuất hiện tình huống như vậy.
Sau một lát, Lăng Phong phát hiện có giọt mưa màu tím tại trong đám mây hạ xuống.
– Ngọa tào, thế mà rơi ra giọt mưa màu tím!
Vương Uyên bọn hắn nhìn thấy hạt mưa màu tím đằng sau, đều mở to hai mắt ra nhìn.
Khi linh vũ hạ xuống đằng sau, tất cả mọi người có thể cảm giác được, linh khí vùng này trong nháy mắt trở nên nồng nặc.
Hạt giống trong đất được linh vũ tưới xuống đằng sau, lập tức liền nảy mầm, chậm rãi từ trong đất bùn chui ra ngoài, nhanh chóng sinh trưởng.
– Ngọa tào, đã xảy ra chuyện gì?
– Giống như linh khí bỗng nhiên trở nên mỏng manh!
Người trong thành, đột nhiên cảm giác được linh khí trong thành trở nên mỏng manh.
– Thành bắc xuất hiện đám mây, giống như có người đang thi triển Linh Vũ Quyết!
– Đến cùng là ai?
– Đi, đi qua nhìn một chút!
Rất nhiều đệ tử trong thành, lập tức chạy tới phía thành bắc.
Khi bọn hắn đi vào thành bắc đằng sau, phát hiện Lăng Phong đang thi triển Linh Vũ Quyết.
– Ngọa tào, là Lăng Phong bọn hắn, bọn hắn thế mà lại biết Linh Vũ Quyết!
– Đám mây 600 mét, thật là lợi hại!
– Linh vũ kia, tựa như là màu tím!
– Bọn hắn thế mà trồng trọt ở chỗ này!
– Mảnh đất này cứt chim cũng không có, thế mà thật trồng ra được!
Những đệ tử nội môn kia, nhìn thấy một màn trước mắt này, đều cảm giác rất rung động.
– Thao, có thủ đoạn như thế, liền xem như tảng đá đều có thể mọc ra, đừng nói là thổ địa!
Những đệ tử nội môn kia, một bên nhìn linh vũ rơi xuống đất, một mặt hâm mộ nói.
Linh Vũ Quyết, mặc dù tại tạp dịch liền có thể học tập, nhưng người có thể luyện thành Linh Vũ Quyết vẫn luôn rất ít.
Muốn luyện thành Linh Vũ Quyết, mấu chốt nhất vẫn là thiên phú.
Cho dù là rất nhiều Chân Quân, thậm chí là Đạo Chủ, bọn hắn đều học không được Linh Vũ Quyết.
Mà lại, trong những người học được Linh Vũ Quyết, có thể đem Linh Vũ Quyết tu luyện đến cảnh giới tiểu thành đều cực ít.
Rất nhiều người đều là đem Linh Vũ Quyết tu luyện đến cảnh giới nhập môn đằng sau, vẫn trì trệ không tiến.
Mà Linh Vũ Quyết của Lăng Phong, đã đạt đến cảnh giới tiểu thành.
Không đến nửa nén hương, toàn bộ thổ địa đều trở nên xanh mơn mởn.
Sau một nén nhang, tầng mây trên bầu trời tiêu tán.
– Nhìn cái gì vậy, đứng xa một chút, nơi này thế nhưng là địa bàn của ta, không có chúng ta cho phép, ai nếu tự tiện xông vào, vậy thì chờ chết đi!
Lăng Phong cầm một cây gậy gỗ, trực tiếp vẽ một đầu tuyến trên mặt đất, bên trong đầu tuyến kia, từ giờ trở đi, đều là lãnh địa của bọn hắn.
Nếu như chưa được Lăng Phong đồng ý, ai dám tiến vào, Lăng Phong bọn hắn coi như xuất thủ với những người này, cũng sẽ không phải chịu xử phạt.
– Móa, ngươi nói là của ngươi liền là của ngươi?
Có người khó chịu nhìn Lăng Phong bọn hắn, mở miệng mắng Lăng Phong một câu.
Lăng Phong dừng lại, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vị đệ tử nội môn kia, lạnh lùng nói:
– Không tin, ngươi có thể tiến đến thử một chút, Vương Uyên sư huynh, ngươi qua đây một chút, chờ vị sư huynh này tiến đến mà nói, ngươi hãy cho bọn hắn một trận!
Vương Uyên nghe được Lăng Phong la lên đằng sau, lập tức lao đến, đối hỏi Lăng Phong:
– Đồ không có mắt nào dám giương oai ở trên địa bàn của chúng ta?
Lăng Phong đưa tay chỉ hướng vị đệ tử nội môn vừa rồi mở miệng nói hắn, nói ra:
– Chính là vị đại ca này, ngoài miệng có một viên nốt ruồi đen, chính là ngươi, đừng lẩn trốn nữa, vừa rồi ngươi không phải rất kiêu ngạo sao? Hiện tại đi vào một chút, ta cam đoan Vương Uyên sư huynh có thể đánh ngươi ị ra quần, cuối cùng chúng ta còn không bị trừng phạt!
– Ngươi…
Vị đệ tử nội môn kia bị Lăng Phong mắng như thế, trong lòng rất tức giận, thế nhưng là nhìn thấyi dáng người Vương Uyên, lại do dự một chút, cuối cùng vẫn không dám vượt qua tới tuyến Lăng Phong vẽ ra.
– Tiến đến nha, có gan ngươi tiến đến, ngươi tiến đến cho ta!
Lăng Phong chỉ vào vị đệ tử nội môn kia lớn tiếng mắng chửi.
Hai ngày này bị Thang Ngọc Long áp chế, trong lòng của hắn cũng có chút khó chịu, hôm nay hắn rốt cục có cơ hội, trong địa bàn của mình, Lăng Phong cũng có lực lượng.
Hiện tại Lăng Phong chuẩn bị dùng phép khích tướng chọc giận mấy người này, để bọn hắn xông vào lãnh địa của mình, hắn cũng xuất thủ đánh những người một trận để hả giận.
Thế nhưng là tên đệ tử nội môn kia, cuối cùng vẫn nhịn được, hắn thật đúng là không dám tiến vào, hắn cũng biết Lăng Phong gan to bằng trời, ngay cả Thang Ngọc Long cũng dám đánh, đối với dạng người này, hắn cũng không dám đi trêu chọc.
– Cái chỗ chết tiệt này, chim không thèm ị, lão tử không vào đâu!
Tên đệ tử nội môn kia đáp lại một tiếng, sau đó xoay người rời đi.
Đệ tử nội môn khác, cũng không dám vượt qua tới tuyến Lăng Phong vẽ ra, cũng chỉ có thể nhìn một hồi, sau đó liền xoay người đi.
Mà tâm phúc Bao Trạch của Thang Ngọc Long cũng trong đám người kia.
Rất nhanh, tin tức Lăng Phong bọn hắn trồng trọt tại thành bắc, truyền ra trong Thanh Kiếm thành.
Trước đó, bên trong Thanh Kiếm thành, căn bản cũng không có người trôngg trọt, bởi vì đồ ăn bên trong Thanh Kiếm thành, đều là từ tông môn mang tới.