Phần 280: Luyện hóa nội đan Yêu thú
Bất quá, trong nội tâm nàng có trực giác, Lăng Phong hẳn sẽ không chết.
– Ừm!
Vương Uyên bọn hắn gật đầu, bắt đầu tìm kiếm ở mảnh đỉnh núi này, bọn hắn lúc tìm kiếm đặc biệt nghiêm túc, sợ sẽ bỏ lỡ bất luận một chỗ nào.
Bọn hắn trọn vẹn tìm nửa canh giờ, cơ hồ lật khắp ngọn núi, thế nhưng đều không tìm được thi thể Lăng Phong.
– Thất tỷ, ta tìm được chủy thủ của Lăng Phong sư đệ!
Hầu Tử bỗng nhiên kinh hô một tiếng, hắn từ bên trong một đống đá vụn, phát hiện một thanh chủy thủ.
Diêu Tiểu Thất lập tức chạy tới, lập tức thấy được một thanh chủy thủ.
Vương Uyên bọn hắn cũng lập tức chạy tới.
Cây chủy thủ này các nàng đều nhận ra, chính là thanh chủy thủ Lăng Phong dùng để bắt Thang Ngọc Long.
Lúc đó, hai đầu Yêu thú phi hành Tiên Thiên, đánh nhau trên không trung, bỗng nhiên rơi xuống mảnh núi này, sóng xung kích cường hoành đem Lăng Phong cùng Tử Vân Tứ Quái đều đánh bay.
Lúc Lăng Phong bị đánh bay, chùy thủ trong tay cũng bị đánh bay.
Hắn khôi phục lại đằng sau, còn chưa kịp kiếm thanh chủy thủ, liền bị Thang Ngọc Long đuổi đến trốn bán sống bán chết.
– Đích thật là chủy thủ của Lăng Phong sư đệ!
Vương Uyên, Đinh Trần, còn có Tần Lực đều vây quanh.
– Tiếp tục tìm!
Diêu Tiểu Thất nhặt chủy thủ kia lên, nắm trong tay thật chặt.
Sau đó, Diêu Tiểu Thất cùng Vương Uyên bọn hắn tìm kiếm trong phạm vi lớn hơn.
– Thất tỷ, ta phát hiện rất nhiều dấu chân bên này!
Đinh Trần lập tức kinh hô, tại một mảnh nước đọng, phát hiện không ít dấu chân.
Những người khác cùng Diêu Tiểu Thất đều lập tức đi tới, vây quanh quan sát ở một mảnh nước đọng.
Mảnh nước đọng này, hẳn là bị lợn rừng làm ra, trời mưa đằng sau liền thành một mảnh thấp trũng.
Lăng Phong lúc chạy trốn, trải qua địa phương này, về sau Thang Ngọc Long cùng Tử Vân Tứ Quái truy tập Lăng Phong, cũng đi qua.
Bọn hắn đều lưu lại vết chân của mình.
– Phía trên này hết thảy có năm dấu chân, hẳn là Tử Vân Tứ Quái truy tập Lăng Phong sư đệ lưu lại! Bọn hắn đi dọc theo dốc núi, chúng ta dọc theo phương hướng này đuổi tiếp, hẳn là có thể đuổi kịp Lăng Phong sư đệ!
Trải qua quan sát, Đinh Trần chậm rãi mở miệng nói ra, trong đội ngũ này, năng lực quan sát suy đoán của hắn là mạnh nhất.
– Ừm!
Diêu Tiểu Thất gật gật đầu, sau đó mang theo đoàn người tiếp tục đuổi theo hướng này.
Đại khái ba nén hương sau, các nàng đi theo dấu vết Lăng Phong cùng Tử Vân Tứ Quái lưu lại, đi tới vách núi.
– Lăng Phong sư đệ hẳn là nhảy sông!
Đinh Trần nhìn sông lớn dưới vách núi, như trút được gánh nặng nói ra.
Từ tình huống trước mắt, tỷ lệ Lăng Phong sống sót hẳn là rất lớn, bởi vì vừa rồi bọn hắn truy tung, mặc dù phát hiện vết máu, nhưng từ khí tức vết máu kia phát ra để phán đoán, vết máu kia hẳn không phải là của Lăng Phong.
Không có thụ thương, Lăng Phong nhảy sông, chí ít có bảy thành nắm chắc sống sót.
– Ta liền biết Lăng Phong sư đệ sẽ không dễ dàng chết như thế!
Diêu Tiểu Thất cũng chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
Trên mặt Vương Uyên, Lăng Thông, còn có Tần Lực cũng xuất hiện vẻ mỉm cười.
– Đi, tiếp tục tìm!
Diêu Tiểu Thất mang theo Vương Uyên bọn hắn, tiếp tục tìm kiếm Lăng Phong.
Sau nửa canh giờ, bọn hắn tại địa phương cách hạ lưu một dặm, phát hiện mấy chục con sài lang bị giết chết.
– Thất tỷ, bên trongnhững sài lang này, có bảy đầu đều bị cung tiễn giết chết, còn lại đều là bị chủy thủ giết chết, đa số đều là một đao chí mạng! Từ vết thương suy đoán, đám sài lang này hẳn là bị Lăng Phong sư đệ giết chết!
Đinh Trần cầm thanh chủy thủ trước đó nhặt được, nhìn những sài lang, nói ra phân tích của mình.
Ở phương diện này, Đinh Trần thế nhưng rất có kinh nghiệm.
– Những sài lang này đều có tu vi Trúc Cơ đệ tứ trọng nha, mà lại từ dấu chân xung quanh, lúc ấy chí ít có hơn một trăm đầu, bọn chúng tự mình rút lui!
Lăng Thông giờ phút này cũng mở miệng, hắn vừa rồi đã nhìn tình huống xung quanh một lần.
– Lăng Phong sư đệ, xem ra mạnh hơn trong tưởng tượng của chúng ta nhiều nha! Nhiều sài lang như vậy, đừng nói là Trúc Cơ đệ tứ trọng, liền xem như Trúc Cơ đệ lục trọng bị bao vây, cũng có khả năng sẽ chết!
Mập mạp Vương Uyên có chút cảm thán một tiếng, bọn họ cũng đều biết Lăng Phong chỉ có tu vi Trúc Cơ đệ tứ trọng, thế nhưng Lăng Phong lại có thể làm cho những sài lang này biết khó mà lui, bởi vậy có thể thấy được, những sài lang khẳng định là bị Lăng Phong hù dọa.
Trên mặt Diêu Tiểu Thất lộ ra vẻ mỉm cười, nàng biết, thực lực Lăng Phong càng mạnh, cơ hội sống sót lại càng lớn.
Sau đó, Diêu Tiểu Thất mang theo mọi người tiếp tục tìm kiếm, thế nhưng là bọn hắn tìm một lúc sau, liền triệt để đã mất tung tích.
– Thất tỷ, chúng ta chỉ sợ tìm không thấy Lăng Phong sư đệ, bắt đầu từ nơi này, Lăng Phong sư đệ đã cố ý làm mất dấu vết của mình lưu lại!
Đinh Trần cau mày nói với Diêu Tiểu Thất.
Hắn nói không sai, sau khi lại tới đây, Lăng Phong cũng sợ hãi Thang Ngọc Long cùng Tử Vân Tứ Quái tiếp tục đuổi, cho nên hắn cũng trở nên cẩn thận, tận khả năng xóa bỏ dấu vết của mình, tránh cho bị Thang Ngọc Long cùng Tử Vân Tứ Quái đuổi tới.
– Vậy chúng ta liền đi điểm tập hợp trước đó đã nói chờ Lăng Phong sư đệ đi, chí ít chúng ta biết, Lăng Phong sư đệ còn sống!
Diêu Tiểu Thất chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
– Ừm!
Những người khác gật đầu, sau đó cùng Diêu Tiểu Thất rời khỏi mảnh khu vực này.
Mà giờ khắc này, cách bọn họ hơn một trăm dặm, Lăng Phong đã đem nhóm nội đan đầu tiên luyện hóa xong.
Hắn triệu hoán lư hương ra, mở cái nắp ra, đang chuẩn bị tăng thêm nội đan, thế nhưng là hắn lại phát hiện, nội bộ lư hương có thanh quang bắn ra.
Hắn tập trung nhìn vào, chỉ thấy những thanh quang kia, đều là một chút chất lỏng màu xanh dưới đáy lư hương phát ra.
– A? Đây là cái gì?
Lăng Phong sửng sốt một chút, sau đó lấy ra một cái vật chứa, đem chất lỏng màu xanh đổ ra.
Chất lỏng màu xanh này, chỉ có một giọt.
Chất lỏng màu xanh đổ vào trong thùng về sau, linh dịch màu xanh này, tại trong thùng cũng không xuất hiện biến hóa gì.
– Không phải Diễn Văn linh dịch!
Ánh mắt Lăng Phong có chút ngưng tụ, linh dịch màu xanh này, tại ngọn đèn quang mang chiếu rọi xuống, tựa hồ lóe ra một tia huyết sắc.
Nếu như là Diễn Văn linh dịch, như vậy khi tiếp xúc vật thể, liền sẽ có hỏa diễm xuất hiện, sau đó hình thành một tầng trận văn bên ngoài vật thể.
Thế nhưng là chất lỏng màu xanh này tiếp xúc cùng vật thể đằng sau, cũng không có diễn sinh ra trận văn.
– Không phải trận văn, đó phải là linh dịch chữa trị, thế nhưng là linh dịch chữa trị là trong suốt nha!
Lăng Phong khẽ nhíu mày, sau đó từ trong túi trữ vật lấy ra một tờ giấy xé mở, đem linh dịch màu xanh này nhỏ ở mặt trên.
Thế nhưng là tờ giấy kia cũng không có xuất hiện biến hóa gì, không có được chữa trị.
– Không phải linh dịch chữa trị, linh dịch màu xanh này, đến cùng có tác dụng gì? Chẳng lẽ vô dụng? Chỉ là phế phẩm nội đan bị luyện hóa về sau tạo thành?