Phần 318: Gặp lại Đại Băng Kiếm Thuật
Cây gậy trúc trực tiếp đánh vào nắm tay Độc Nhãn Long Phi.
– Ầm!
Thân thể Độc Nhãn Long Phi chấn động mạnh, sàn nhà dưới chân hắn trong nháy mắt nứt ra, dưới lực lượng cường đại của cây gậy trúc, hắn quỳ xuống.
– Tốt!
Thấy cảnh này, người xung quanh đều vỗ tay.
Mấy hiệp vừa rồi, Lăng Phong phát huy đầy đủ ra ưu thế chiều dài của cây gậy trúc, chế trụ Nhiếp Thập Tam cùng Độc Nhãn Long Phi.
Mà lại công kích của Cung Tiễn Thủ La Dực, căn bản không cấu thành uy hiếp với hắn.
Giờ phút này, thể nội Miêu Nữ Lưu Thiến phóng xuất ra hắc vụ nhàn nhạt, sau đó hai chân đạp đất, thân thể hóa thành một đạo hắc ảnh vọt tới phía Lăng Phong, tốc độ của nàng cực nhanh, trong nháy mắt liền đi tới bên người Lăng Phong.
Miêu Nữ Lưu Thiến biết, chính mình nhất định phải gần sát thân thể Lăng Phong, mới có cơ hội tạo thành uy hiếp đối với hắn.
– Hừ!
Cảm giác được động tác của Miêu Nữ Lưu Thiến, chợt xoay người, huy quyền đánh tới phía móng vuốt của Lưu Thiến.
– Muốn chết!
Nhìn thấy Lăng Phong dám đụng nhau cùng mình, trong đôi mắt Miêu Nữ Lưu Thiến hiện lên một hơi khí lạnh, vuốt phải trong nháy mắt tản mát ra hắc quang hừng hực, sau đó chụp vào nắm đấm của Lăng Phong.
Ánh mắt Lăng Phong có chút ngưng tụ, chân khí trong cơ thể đột nhiên quán thâu vào hữu quyền, tay áo cánh tay phải trong nháy mắt phồng lên, cuối cùng nắm đấm của hắn đụng vào móng vuốt của Lưu Thiến.
– Ầm!
Thân thể Lưu Thiến bay ra ngoài, mà thân thể Lăng Phong hơi chấn động một chút, chỉ là lui về sau một bước mà thôi.
Lưu Thiến bị Lăng Phong đánh bay ra ngoài mười mấy mét, sau đó thân thể quẳng xuống đất, lăn mười mấy vòng trên mặt đất mới dừng lại.
– Phốc!
Lưu Thiến há mồm phun ra một ngụm máu tươi, nàng am hiểu tốc độ, lực lượng cũng không phải là rất mạnh, mới vừa rồi cùng liều mạng Lăng Phong, nàng cảm giác được móng vuốt tựa hồ đâm vào một đầu Mãng thú.
Thấy cảnh này, Thang Ngọc Long cũng không nhịn được khẽ nhíu mày, thực lực của Lăng Phong, vượt qua tưởng tượng của hắn.
– Hỗn đản!
Nhìn thấy tình huống này, Nhiếp Thập Tam cùng Độc Nhãn Long Phi đều gấp, hai người bọn họ đều xuất ra một viên đan dược nuốt vào.
– Ầm ầm!
Khí thế trên người hai người bọn họ lần nữa từng mạnh.
– Cắn thuốc sao?
Ánh mắt Lăng Phong ngưng tụ, hắn biết đan dược Nhiếp Thập Tam cùng Độc Nhãn Long Phi ăn, đều là đan dược có thể thời gian ngắn tăng thực lực lên.
– Đã như vậy, vậy ta liền bồi các ngươi chơi đùa!
Lăng Phong sầm mặt lại, mặc dù giờ phút này hắn rất muốn kích hoạt ấn ký trong thể nội Nhiếp Thập Tam, nhưng hắn cũng không muốn làm như thế.
Hắn muốn giao thủ cùng Nhiếp Thập Tam những người này, xem như một loại rèn luyện.
Bởi vì có cấm chế thể nội trong Nhiếp Thập Tam, hắn cũng không sợ Tử Vân Tứ Quái.
Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một con kiến nhỏ, sau đó con kiến nhỏ lập tức cắn một cái ở trên lòng bàn tay của hắn.
– Xoẹt xoẹt!
Lăng Phong cảm giác được một dòng nước nóng từ lòng bàn tay của mình hướng chảy toàn thân, hắn cảm giác lực lượng của mình tăng vọt.
Đây là lần thứ nhất hắn sử dụng Chân Linh kiến cường hóa sau khi đột phá đến Trúc Cơ đệ lục trọng.
– Giết!
– Giết!
Nhiếp Thập Tam cùng Độc Nhãn Long Phi lần nữa đánh tới phía Lăng Phong.
– Hưu!
Lúc này, La Dực cũng trong nháy mắt mở cung, đem một mũi tên phóng tới phía sau Lăng Phong.
– Hóa Trúc Thuật!
Mười mấy cây trúc xuất hiện phía sau Lăng Phong, ngăn trở tên La Dực bắn ra.
– Băng Sơn!
Độc Nhãn Long Phi gầm lên giận dữ, cự viên màu vàng sau lưng cũng song trảo đấm ngực, phát ra trận trận gầm thét.
– Băng mẹ ngươi!
Lăng Phong cắn răng một cái, trực tiếp huy quyền đập tới phía Độc Nhãn Long Phi, nắm đấm hai người trong nháy mắt va chạm.
– Ầm!
Thân thể Độc Nhãn Long Phi trực tiếp bị Lăng Phong đánh bay ra ngoài, thân thể bay ra mười mấy mét, sau đó quẳng xuống đất, lộn mười mấy vòng trên mặt đất mấy lúc sau, phun ra một ngụm máu tươi.
Độc Nhãn Long Phi cảm giác cánh tay của mình run lên, hắn không nghĩ tới thực lực Lăng Phong dĩ nhiên cường hoành như thế, lực lượng một kích vừa rồi của Lăng Phong, tựa hồ đã vượt ra khỏi giới hạn Trúc Cơ đệ lục trọng.
Lúc này, cự lang màu lam Chân Linh phía sau Nhiếp Thập Tam, bỗng nhiên tách ra lam quang chướng mắt, thiên địa linh khí xung quang, đô triều lấy cự lang màu lam Chân Linh sau lưng Nhiếp Thập Tam dũng mãnh lao tới.
– Rống!
Cự lang màu lam Chân Linh phát ra gầm lên giận dữ, sau đó nhanh chóng tiến vào thể nội Nhiếp Thập Tam, trong nháy mắt cùng Nhiếp Thập Tam phụ thể.
Cự lang Chân Linh cùng Nhiếp Thập Tam phụ thể đằng sau, khí thế trên người Nhiếp Thập Tam nâng cao một bước.
– Đại Băng Kiếm Thuật!
Nhiếp Thập Tam hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay, cũng tách ra ánh sáng màu lam sáng chói, thiên địa linh khí xung quanh đô triều lấy hắn tụ đến.
Nhiếp Thập Tam lập tức đem trường kiếm trong tay ném lên trời, sau đó hai tay của hắn không ngừng bóp lấy ấn ký.
Đại Băng Kiếm Thuật, Lăng Phong trước kia ở ngoại môn chiến đấu cùng Lạc Vân Không, Lạc Vân Không cũng đã sử dụng một lần.
Lăng Phong không nghĩ tới Nhiếp Thập Tam thế mà cũng biết Đại Băng Kiếm Thuật.
– Sưu!
Ngay lúc Lăng Phong sững sờ trong nháy mắt, Miêu Nữ Lưu Thiến lập tức vọt tới trước mặt hắn, nàng đưa tay một hồi, mười mấy cây phi tiêu phóng tới phía Lăng Phong.
– Hừ!
Lăng Phong hừ lạnh một tiếng, lập tức huy quyền đem mấy cây phi tiêu có uy hiếp đối với mình quét xuống.
Lưu Thiến không ngừng dùng ám khí công kích Lăng Phong, nàng hiện tại chính là muốn cuốn lấy Lăng Phong, để Nhiếp Thập Tam hoàn thành Đại Băng Kiếm Thuật.
– Ngọa tào, nếu để cho Nhiếp Thập Tam hoàn thành Đại Băng Kiếm Thuật, Lăng Phong nhất định phải chết!
– Hưu!
Lúc Lăng Phong cùng Miêu Nữ Lưu Thiến chiến đấu, La Dực cũng ở bên cạnh không ngừng bắn lén.
Thế nhưng là kết quả lại làm cho La Dực rất buồn bực, hắn vừa rồi thả nhiều mũi tên như vậy, tuy nhiên lại một tiễn đều không có làm bị thương Lăng Phong, thân thể Lăng Phong thực sự quá nhanh, quá linh hoạt.
Trước kia, lúc liên hiệp đối địch, bên trong Tử Vân Tứ Quái, La Dực thế nhưng là người giết địch nhiều nhất.
Dưới tình huống bình thường, đều là Nhiếp Thập Tam cùng Long Phi, còn có Lưu Thiến ba người cuốn lấy địch nhân, hắn ở phía xa tìm cơ hội, thường thường có thể làm được nhất kích tất sát.
Cường giả Trúc Cơ đệ thất trọng chết dưới tên của La Dực, thế nhưng là vượt qua hai chữ số.
Nhưng bây giờ, La Dực đừng nói giết chết Lăng Phong, liền liền đối Lăng Phong tạo thành uy hiếp cũng không bằng.
– Ầm ầm!
Tại đỉnh đầu Nhiếp Thập Tam, xuất hiện một cái vòng xoáy, vòng xoáy kia không ngừng hấp thu thiên địa linh khí xung quanh, một cỗ uy áp cường đại từ bên trong vòng xoáy phát ra.
– Bang, keng!
Theo thời gian trôi qua, bên trong vòng xoáy, có thanh âm trận trận đao kiếm va chạm truyền ra.
– Thiến tỷ, tránh ra!
Nhiếp Thập Tam gầm lên giận dữ, sau đó ngón trỏ cùng ngón giữa sáp nhập, lập tức chỉ hướng Lăng Phong.
– Sưu!
Miêu Nữ Lưu Thiến lập tức lui lại.
– Hưu hưu hưu…
Mười tám thanh băng kiếm từ bên trong vòng xoáy kia bay ra, phóng tới thẳng đến Lăng Phong.
Những băng kiếm này, mỗi một chiếc đều dài hơn ba thước, óng ánh sáng long lanh, xung quanh có sương trắng quấn quanh, chỉ có thân kiếm, không có chuôi kiếm.
Tốc độ những băng kiếm này rất nhanh, Lăng Phong căn bản không có cách trốn tránh, hắn chỉ có thể huy quyền quét về phía những băng kiếm này.
– Rầm rầm rầm…
Những băng kiếm này bị nắm đấm Lăng Phong đánh nát, bất quá trên nắm tay Lăng Phong, cũng xuất hiện từng đạo vết thương, trong nháy mắt trở nên máu me đầm đìa.
Băng kiếm này rất sắc bén, nắm đấm Lăng Phong mặc dù có chân khí gia trì, nhưng vẫn như cũ bị băng kiếm thương tổn tới.
Lúc này, La Dực vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định, mở cung bắn ra hai mũi tên tới phía Lăng Phong.