Phần 1: Lão Cẩu! Tới Nhanh Một Chút.
Kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể của Hắc Ám Đại ma đạo sư Ai Đức Ôn bất chợt giống như một làn khói từ mặt đất dao động bay lên trời. Vũ khí của Hàn Thạc giống như một lưỡi đao bén nhọn lao đến, ma sát với không khí phát ra những tiếng “Xuy xuy” khiếp người.
Lục Ma Phong đang cắm ở sau lưng Ai Đức Ôn như bị một sức mạnh khổng lồ kìm giữ, đột nhiên văng ra, hướng về phía mặt đất ở phía xa rớt xuống.
Sau lưng của Ai Đức Ôn từng giọt từng giọt máu tươi rơi xuống. Ở trên trời cao, thần sắc hắn vô cùng dữ tợn, miệng mấp máy ngâm xướng một loại ma pháp chú ngữ, ngay lập tức một cánh tay tử vong ở giữa không trung xuất hiện, trông giống như quả núi hướng phía đầu của Hàn Thạc đè xuống. Luồng khí tức khổng lồ bao phủ lên người khiến cho Hàn Thạc thiếu chút nữa không thở nổi.
Trong lòng thoáng động, Lục Ma Phong bị rớt xuống đang nằm ở phía xa xa bỗng nhiên hóa thành một đạo cầu vồng bắn về phía Hàn Thạc. Khi cánh tay Tử vong ép xuống đến cùng, Ma Động Cửu Thiên Thuật bất chợt thi triển, thân hình của Hàn Thạc lúc này giống như một mũi tên sắc nhọn xuyên thấu luồng khí tức khổng lồ đang bao phủ ở trên người hắn, theo phương hướng mà đám người Phật La lý Đạt đang chạy mà bay tới.
Lần đánh thứ hai không trúng, khoảng cách giữa Ai Đức Ôn cùng Hàn Thạc đã dãn ra. Vừa mới rồi tốc độ của Ai Đức Ôn từ trên mặt đất phi thân lên trời rõ ràng so với cảnh giới ma đạo sư của Ngải Mễ Lệ còn nhanh hơn rất nhiều. Nếu như để chống lại Phật La lý Đạt, lấy thực lực của Hàn Thạc có lẽ còn có thể đủ ngạnh kháng. Thế nhưng với đẳng cấp Hắc Ám Đại ma đạo sư, thực lực của Ai Đức Ôn là vô cùng khủng khiếp, tuyệt đối không phải để Hàn Thạc có thể đối phó được. Cho nên vừa thấy tình thế không ổn, hắn lập tức bỏ chạy ngay.
– Tên tiểu tử âm hiểm, ngươi nhất định phải chết.
Trên bầu trời, âm thanh của Ai Đức Ôn khàn khàn vang lên. Không thèm để ý đến Bối Lâm Đạt, thân thể hắn bắn thẳng theo phương hướng của Hàn Thạc phóng đến.
Đánh thì đánh không lại, nhưng bất quá để chạy trốn mà nói thì tốc độ cùng với tính cơ động của Ma Động Cửu Thiên Thuật là rất cao, ngay lập tức liền thể hiện ra ưu thế dần dần nới rộng khoảng cách với Ai Đức Ôn.
Đột nhiên, một nhóm chừng 10 người xuất hiện ngay trước mặt, mái tóc dài của Phật La lý Đạt đang bồng bềnh bay lượn trong không trung, và phía dưới là mấy gã cao thủ của Hồng Liêm dong binh đoàn đang cực tốc phi hành trong rừng rậm để lẩn trốn.
Hồng Liêm dong binh đoàn rời khỏi Nhật Diệu cốc với mục tiêu là nhằm vào Hàn Thạc. Vì vậy, bọn họ chỉ xuất động có mấy người cao thủ. Nào đâu biết vận khí của bọn họ lại như thế, đụng phải ngay Hắc Ám Đại ma đạo sư Ai Đức Ôn. Người này cùng với gia gia của Phật La lý Đạt có kết cừu oán, khiến cho bọn họ rơi vào kết cục thê thảm đến vậy.
Cùng chung một hướng thoát đi, nhưng tốc độ của Hàn Thạc rõ ràng nhanh hơn nhóm người của Phật La lý Đạt. Có thể giữa đường vượt qua những người này cũng đều là trong dự tính của hắn.
– Hắc hắc…
Một tràng cười lạnh của Hàn Thạc từ phía sau, lợi dụng tính linh hoạt mau chóng của Ma Động Cửu Thiên Thuật, không nhanh không chậm tạo áp lực lên trên thân thể của đám người Phật La lý Đạt. Theo sau tiếng ngâm xướng của Hàn Thạc, cốt mâu tại giữa hư không xuất hiện giống như từng luồng điện bắn về phía Phật La lý Đạt.
– Đáng chết!
Phật La lý Đạt đang lúc lẩn trốn thì trong tai hắn nghe được tiếng rít của Cốt mâu phá không bay đến. Quay đầu thoáng nhìn lại thì hắn phát hiện ra ba cây Cốt mâu đang hướng tới phía sau lưng của chính mình phóng tới. Ngay sau đó cũng phát hiện ra vẻ mặt âm hiểm của Hàn Thạc, khiến hắn không nhịn được cất tiếng la mắng.
Một luồng ánh sáng rực rỡ chói mắt phát ra từ ma pháp trượng của Phật La lý Đạt truyền đến, Kiếm Quang Trảm xuất hiện nghiền nát bấy ba cây cốt mâu. Nhưng lúc này, sự khác biệt giữa Phiêu phù thuật cùng Ma Động Cửu Thiên Thuật của Hàn Thạc lập tức lộ rõ. Cùng là ngâm xướng ma pháp nhưng tốc độ của Hàn Thạc không bị ảnh hưởng chút nào. Ngược lại, tốc độ của Phật La lý Đạt vốn đang rất nhanh chợt giảm xuống mất một phần ba.
Nghe tiếng gió rít kỳ dị ở nơi xa bay nhanh tới, Hàn Thạc hiểu được Ai Đức Ôn đang tiếp cận rất nhanh, khóe môi của hắn khẽ nhếch lên nụ cười chế nhạo. Tốc độ của Hàn Thạc lại một lần nữa thong thả chậm lại, vẫn như trước giống như u linh oan hồn không nhanh không chậm lượn lờ, tạo áp lực phía sau của Phật La lý Đạt. Hắn lại một lần nữa ngâm xướng xuất ra ba cây cốt mâu giống như cũ bay tới.
Phật La lý Đạt cũng không e ngại Hàn Thạc nhưng đối với Ai Đức Ôn thì vô cùng sợ hãi. Nếu như phía sau không có Ai Đức Ôn đang đuổi theo thì Phật La lý Đạt nhất định sẽ không chút do dự dừng lại sử dụng thủ đoạn vô cùng khốc liệt để quyết chiến cùng Hàn Thạc. Nhưng là với tình hình hiện tại, hắn hiểu rõ không nên vì Hàn Thạc mà bị sát tinh Ai Đức Ôn đuổi theo. Do đó hắn cố gắng nhẫn nhịn chịu đựng, sử dụng tốc độ bay rất nhanh lao đi.
– Đội trưởng! Chúng ta ngăn cản hắn, ngươi mau chóng rời trước đi. – Chính vào lúc này, mấy cao thủ của Hồng Liêm dong binh đoàn đang vội vã chạy phía trước Phật La lý Đạt, bỗng có một người cất tiếng quát to rồi đột nhiên dừng lại.
Vừa mới rồi, Ai Đức Ôn biểu lộ ra sức mạnh, tất cả bọn họ đều đã thấy qua. Nếu như bọn họ lưu lại có lẽ có thể ngăn cản được Hàn Thạc nhưng bọn hắn nhất định khó thoát khỏi độc thủ của Ai Đức Ôn. Nên xem ra bọn họ đã quyết định chấp nhận cái chết rồi.
– Tốt lắm! Ta nhất định sẽ báo thù cho các ngươi.
Phật La lý Đạt quả nhiên không hổ là nhân vật có lòng dạ độc ác, mặc dù có chút không đành lòng, nhưng vẫn quyết đoán đồng ý chấp nhận lời đề nghị của mấy người kia. Hắn trừng ánh mắt hung ác, tàn nhẫn liếc nhìn Hàn Thạc một cái, sau đó tiếp tục phi thân lao về phía trước.
Hai chiếc nỏ cứng mạnh mẽ đột nhiên nhắm ngay vào Hàn Thạc, ánh mắt sắc bén của hai người lính đánh thuê khiến cho hắn cảm giác được nguy hiểm thấu xương.
“Vù vù”… Chỉ nghe tiếng xé gió, hai mũi tên mang theo luồng khí kinh khủng với tốc độ cùng sự chuẩn xác vượt quá sức tưởng tượng của Hàn Thạc, trực tiếp bắn về phía hắn đang ở giữa không trung.
Đang mau chóng lao về phía trước, thân thể vô cùng cứng rắn của Hàn Thạc nhanh chóng lui về phía sau, không dám tiếp tục tiến lên. Xạ tiễn của mấy gã Thần Xạ Thủ phóng lên, so với thủ pháp bắn tên của Bối Lâm Đạt vừa mới sử dụng rõ ràng có khác nhau. Cho dù Hàn Thạc đã bay lên trời cao, cũng khó tránh khỏi uy hiếp đến thân thể, khiến hắn không thể không tiếp tục tránh lui về phía sau một lần nữa.
Thế nhưng lúc này, thân ảnh của Ai Đức Ôn đã từ phía xa xa đang tiến đến gần, xem ra không bao lâu nữa là có thể tới nơi này.
Hàn Thạc thoáng chút do dự, liền lập tức có ý định thay đổi phương hướng. Nhưng vào lúc này, lũ dong binh của Hồng Liêm dong binh đoàn đột nhiên xuất hiện sự rối loạn. Một luồng kiếm quang màu nhũ sáng trắng, long lanh óng ánh ở chính giữa đội hình của bọn họ đột ngột bắn tung ra. Chỉ thấy, Đặc Lan Khắc Tư đang cưỡi trên lưng con bò cạp có đuôi sư tử, vẻ mặt lãnh khốc vung kiếm chém xuống. Áp lực này giáng xuống khiến cho mấy tên dong binh không còn đủ tinh lực để đối phó với Hàn Thạc.
– Đặc Lan Khắc Tư!
Hàn Thạc ở phía trên bầu trời, chợt thấy phía cảnh tượng bên dưới liền kinh dị, trợn mắt há hốc mồm, thân hình chợt trầm xuống và không nhịn được vui mừng hô lên.
– Đuổi theo Phật La lý Đạt tiếp đi. Lũ phản đồ đáng chết ngàn vạn lần ở dưới này sẽ do ta phụ trách giúp ngươi ngăn chặn lại. Đợi sau khi trở lại Nhật Diệu cốc, chúng ta sẽ tiếp tục nói chuyện. – Ngẩng đầu đối diện với Hàn Thạc, trên môi lộ ra một nụ cười sáng lạn, Đặc Lan Khắc Tư liền tiếp tục cưỡi con bò cạp có đuôi sư tử công kích các cao thủ của Hồng Liêm dong binh đoàn.
– Đặc Lan Khắc Tư! Ngươi không nên khinh người quá đáng.
Một trong số những cao thủ của Hồng Liêm dong binh đoàn căm tức nhìn Đặc Lan Khắc Tư quát.
– Khinh người quá đáng! Ha ha… Lão đội trưởng đối với các ngươi tốt như vậy. Vậy mà sau khi, tên súc sanh Phật La lý Đạt kia lên cầm quyền, các ngươi không phân biệt trắng đen tốt xấu liền đi theo sau hắn. Hiện tại, các ngươi còn có mặt mũi nào cùng ta nói những lời vô nghĩa này? – Đặc Lan Khắc Tư cười ha ha nói. Bất quá, tiếng cười này so với gió đêm lạnh như băng còn muốn lạnh hơn nhiều, ngữ khí tràn ngập cừu hận thấu xương.
Thân ảnh của Ai Đức Ôn cách nơi này càng ngày càng gần. Cười lạnh một tiếng, Đặc Lan Khắc Tư lại một lần nữa ngẩng đầu lên nhìn về phía Hàn Thạc thúc giục nói:
– Bố Lai Ân! Mau chóng rời khỏi nơi này, tốt nhất nhân cơ hội này đem Phật La lý Đạt giết chết đi.
– Được rồi! Lão quái vật phía sau kia phi thường khó chơi. Nếu hắn lại đây ngươi lập tức mau tránh ra không nên cùng hắn đối đầu trực tiếp.
Hàn Thạc mặc dù không biết tại sao Đặc Lan Khắc Tư lại hận Phật La lý Đạt như vậy, có lẽ là liên quan đến Hồng Liêm dong binh đoàn. Mấy gã cao thủ của Hồng Liêm dong binh đoàn này đi theo Phật La lý Đạt xem ra có quen biết với Đặc Lan Khắc Tư. Nói không chừng bọn họ nhất định có một mối liên quan nào đó.
Mắt nhìn thấy nếu không mau chóng đuổi theo chỉ sợ cũng không còn kịp nữa. Tín nhiệm thực lực mạnh mẽ của Đặc Lan Khắc Tư, thân hình của Hàn Thạc như một tia chớp vượt qua không gian, hướng về phía Phật La lý Đạt đang bỏ chạy tiếp tục đuổi theo. Khi Hàn Thạc vừa mới rời đi không lâu, Ai Đức Ôn sử dụng phiêu phù thuật đuổi theo cũng bất chợt từ phía bầu trời bay đến.
Ai Đức Ôn chỉ liếc mắt hướng xuống phía dưới nhìn một cái. Phát hiện nơi này không có Phật La lý Đạt cũng như không có Hàn Thạc, liền không có dừng lại tiếp tục bay đi. Xem bộ dáng của hắn đối với Đặc Lan Khắc Tư cùng bọn người của Hồng Liêm dong binh đoàn phía dưới không có một chút hứng thú nào.
Thủ đoạn của Phật La lý Đạt, Hàn Thạc đã lãnh giáo qua. Người này không chết, Hàn Thạc đừng có mơ tưởng sống yên ổn. Có Thủy tuyệt là Âm tuyệt chi địa ở giữa Nhật Diệu cốc, Hàn Thạc sớm muộn gì cũng phải ở tại chỗ này lâu một chút. Nếu như Phật La lý Đạt không chết, đến lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều phiền toái. Cho nên dù không có cừu hận của Phỉ Bích thì Hàn Thạc cũng muốn cho Phật La lý Đạt phải chết.
Kỹ năng bay lượn của Tu ma giả khiến cho Hàn Thạc trên đường mặc dù có dừng lại trong chốc lát, nhưng bất quá chỉ cần tăng Ma nguyên lực đến mức tận cùng, Hàn Thạc vẫn có thể đuổi theo sau Phật La lý Đạt.
Ngay khi nghe âm thanh của Cốt mâu vang lên, Phật La lý Đạt liền tức giận đến hộc máu. Hiện tại, hắn rõ ràng cho rằng Hàn Thạc muốn cùng hắn đồng quy vu tận, cùng nhau chết ở trong tay của Ai Đức Ôn. Hắn cố gắng kìm nén sự uất ức muốn dừng lại cùng Hàn Thạc quyết một trận tử chiến.
– Ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Khi lão quái vật Ai Đức Ôn kia đuổi tới thì một người cũng không thể trốn thoát. – Vừa mới thấy cảnh tượng lặp lại, hắn lại dùng Kiếm Quang Trảm chặn lại cốt mâu của Hàn Thạc. Tốc độ của Phật La lý Đạt lại chợt giảm một phần, sau đó nhớn nhác phẫn nộ quát.
– Hắc hắc. Đại gia ta rất cao hứng, hôm nay lại muốn cùng ngươi sống chết đó. – Hai ngày qua bị áp lực của Phật La lý Đạt có chút buồn phiền cho đến bây giờ mói có thể phát tiết ra, khiến trong lòng Hàn Thạc có một cảm giác thoải mái vô cùng, cười ha ha vang lên.
Cho dù Ai Đức Ôn đuổi tới, Hàn Thạc cũng có tự tin có thể lợi dụng ma công mà chạy trốn. Mặt khác, Hàn Thạc đối với tinh thần lực của Ma đạo sư hiểu rõ. Hắn có thể khẳng định thời gian bay lượn của Phật La lý Đạt nhất định không thể kéo dài, cho nên mới cố ý làm như vây.
– Điên rồi! Ngươi bị điên rồi. – Nghe được lời của Hàn Thạc rốt cuộc Phật La lý Đạt tức giận không nhịn được mở miệng la mắng to lên.
Vì Phật La lý Đạt cùng Hàn Thạc đột nhiên chậm lại, thân ảnh của Ai Đức Ôn từ phía sau cũng xuất hiện, tiếng cười quái dị khẹt khẹt truyền tới tai bọn họ.
– Lão cẩu! Nhanh lên một chút, ta sẽ chờ ngươi đến.
Ha ha… một tràng cười cuồng ngạo vang lên, Hàn Thạc còn có thời gian quay đầu lại liếc mắt nhìn về phía Ai Đức Ôn một cái, lớn tiếng khiêu khích chọc giận hắn.
– Ngươi tốt nhất là vái trời không nên để cho ta bắt được. Nếu không ta sẽ cho ngươi hối hận vì đã trót sinh ra đấy. – Ở rất xa, Ai Đức Ôn bị một tiếng gọi “Lão cẩu” khiến hắn nổi giận điên cuồng, tựa như vết thương phía sau lưng càng khiến hắn thêm đau đớn.
Nguyên là Bối Lâm Đạt đã bắn trúng vào phía trên bắp chân của Hàn Thạc một mũi tên, nhưng sớm đã bị hắn trong lúc phi hành rút ra. Thân thể mạnh mẽ của Hàn Thạc phát huy công hiệu khiến cho máu tươi ở miệng vết thương đã ngừng lại, giảm được một ít đau đớn ở ngoài da, nên đối với hành động của Hàn Thạc cũng không có gì ảnh hưởng.
Ba cây Cốt mâu lại một lần nữa được bắn ra, Phật La lý Đạt không thể không ra tay ngăn cản. Nhân cơ hội đó, Hàn Thạc phóng thích ra ma pháp Hắc Ám Mê vụ. Vốn là đang lúc ban đêm, ngoài một vầng trăng ra, trên bầu trời cũng không có thêm ánh sáng gì nữa. Nên khi ma pháp Hắc Ám Mê vụ xuất hiện, lấy khu vực của Hàn Thạc cùng Phật La lý Đạt làm trung tâm hoàn toàn bao phủ khiến cho trong Hắc Ám mê vụ có đưa năm ngón tay lên quan sát cũng không thấy.
– Đáng chết.
Ở bên trong, ma pháp trượng trong tay Phật La lý Đạt hừng hực bắn ra những luồng quang mang chói mắt. Bất quá cũng chỉ có thể đủ chiếu xạ một vầng sáng chung quanh, nên việc chống đỡ Cốt mâu có chút khó khăn, tốc độ bay lượn cũng chậm lại thêm một chút.
– Tiểu tử! Ta sẽ nắm giữ sinh mệnh của ngươi trước, khiến cho gia gia ngươi phải bồi hoàn cho ta những khoản nợ.
Rốt cục Ai Đức Ôn cũng đến. Ngay lập tức, Hàn Thạc như một làn khói nhẹ rất nhanh hướng về phía Nhật Diệu cốc biến mất. Chớp mắt chỉ còn lại có Phật La lý Đạt vừa mới chặn lại ba cây Cốt mâu.
Ở trước mặt Hắc Ám Đại ma đạo sư, Hàn Thạc sẽ không ngu xuẩn mà lẩn trốn ở chung quanh. Loại tinh thần lực quái vật khổng lồ này bao trùm xuống thì ngay cả người thật sự đã chết cũng không có chỗ nào ẩn trốn. Cho nên Hàn Thạc chỉ có lợi dụng ưu thế tốc độ, mau chóng rời đi khỏi vùng đất nguy hiểm này, lưu lại Phật La lý Đạt ở phía sau hắn.
Sau khi thân ảnh Hàn Thạc dần dần trở nên mờ nhạt, hiệu quả của Hắc Ám Mê vụ ma pháp cũng theo đó biến mất. Phật La lý Đạt lại nhìn thấy rõ vầng trăng sáng tỏ một lần nữa xuất hiện trong bầu trời đêm, hắn cũng thấy được Ai Đức Ôn đang giận sôi lên khi đang định bắt lấy Hàn Thạc.
– Với danh nghĩa của Quang Minh Thần đem hết thảy Hắc Ám trói buộc lại, Quang Minh Gia Tỏa! – Phật La lý Đạt vừa nhìn thấy Ai Đức Ôn trong lòng đã đại loạn, không chút suy nghĩ lập tức phóng ra quang hệ ma pháp Quang Minh Gia Tỏa.
Một đám quang hoàn lớn nhỏ phát ra ánh sáng lóng lánh thánh khiết hoa mỹ đang chuyển động dưới ánh trăng, vây xung quanh Ai Đức Ôn ở tại trung ương. Đám quang hoàn kia tràn ngập quang hệ nguyên tố cùng lực trói buộc cường đại.
– Tiểu tử tuổi còn trẻ mà phương diện quang hệ ma pháp lại có tạo nghệ cao như vậy. Nếu cho ngươi một khoảng thời gian, sau này nhất định sẽ trở thành đại họa cho Thiên Tai giáo hội của chúng ta. Xem ra hôm nay nhất định không thể để cho ngươi còn sống mà rời đi được. – Đối mặt với sức trói buộc của Quang hoàn, Hắc Ám Đại ma đạo sư Ai Đức Ôn không chút hoang mang. Khuôn mặt vừa mới bị Hàn Thạc khiến cho tức giận, đầy nét đáng sợ quả nhiên đã khôi phục lại sự bình tĩnh.
Một cái Hắc Ám hệ ma pháp ngâm xướng xuất ra, Ai Đức Ôn hướng về phía Quang Minh ma pháp trói buộc vung lên ma pháp trượng. Một cỗ lực đạo vô biên như muốn xé rách hết thảy, đem hai cái quang hoàn ở gần bên phá thành nát bấy Lúc này, những Quang hoàn còn sót bỗng nhiên gắn kết lại với nhau, sau đó xuất hiện lực lượng Lôi điện phát ra những tiếng “Chi chi”. Phía ngoài mỗi đạo Quang hoàn đột nhiên nổ tung bắn ra những tia chớp. Vốn chỉ là Quang minh gia tỏa dùng để trói buộc địch nhân trong nháy mắt đã biến thành một sát chiêu cường đại phá hủy hết thảy, cuốn theo cả Ai Đức Ôn vào bên trong.
– A! Quả nhiên có chút thủ đoạn, không thể ngờ lại có thể đem Lôi điện hệ ma pháp cùng Quang hệ Quang minh Gia Tỏa kết hợp lại với nhau. – Ở giữa những luồng điện cùng với vầng ánh sáng rực rỡ chói mắt, Ai Đức Ôn hoàn toàn bị bao trùm phong tỏa mọi phương hướng truyền ra một tràng âm thanh chứa đựng sự khinh ngạc.
Sau đó, một ma pháp tráo màu đen nhánh lập tức xuất hiện bao trùm lên người của Ai Đức Ôn. Ngay sau khi xuất hiện tại thiên không ba bàn tay Tử vong điên cuồng cuốn hút lấy Quang minh Gia tỏa đang bao trùm trên người hắn, với sức lực mạnh mẽ cuồng bạo cấu xé hết thảy. Quang đoàn gắn kết với nhau kiên cường chống đỡ, nhưng hầu như những dòng điện bắn ra đều không có cách nào ảnh hưởng đến cánh tay Tử Vong.
Chỉ nghe “Xì, xì” một tiếng, trong miệng của Phật La lý Đạt phun ra một búng máu tươi. Sau đó, hắn tiếp tục chạy như điên, tựa hồ trong khoảnh khắc cũng không muống đứng ở lại nơi này nữa Dung hợp Quang hệ cùng Lôi điện hệ ma pháp rõ ràng vượt quá khả năng khống chế của hắn. Ma pháp này hao tổn sức lực nhiều đến độ nảy sinh ra sự cắn trả, khiến cho thân thể của hắn cũng tạo thành sự tổn hại nghiêm trọng. Song tuyệt chiêu của hắn lại bị Ai Đức Ôn dễ dàng phá vỡ, sự chênh lệch về cấp bậc, khoảng cách về phương diện thực lực quả nhiên khó có thể vượt qua. Phật La lý Đạt biết, nếu như chần chừ trong phút chốc, hắn nhất định khó mà thoát chết Ma pháp này hao phí toàn bộ sức lực của Phật La lý Đạt. Mặc dù bị Ai Đức Ôn cường hoành phá vỡ, nhưng bất quá cũng khiến cho hắn phải tốn hao một khoảng thời gian. Nên sau khi Ai Đức Ôn đem toàn bộ dư lực của ma pháp thanh trừ thì lúc này mới phát hiện ra Phật La lý Đạt lại một lần nữa biến mất không thấy bóng dáng Lúc này, tinh thần lực của Phật La lý Đạt hao tổn rất lớn, ngay cả khả năng bay lượn đều khó có thể duy trì. Bất quá đã trải qua đoạn đường bị truy đuổi, cuối cùng Nhật Diệu cốc cũng xuất hiện ở phía trước, chỉ cần có thêm một chút thời gian trong chốc lát hắn có thể đủ sức tiến vào trong Nhật Diệu cốc Vô luận là Già La dong binh đoàn cùng Phật La lý Đạt hục hoặc với nhau như thế nào, nhưng Nhật Diệu cốc có một ít quy tắc mà Già La dong binh đoàn không thể không tuân thủ. Cho nên một khi Phật La lý Đạt tiến vào Nhật Diệu cốc thì không người nào dám ngông cuồng ở trong Nhật Diệu cốc đại khai sát giới. Nếu không hắn sẽ phải đối mặt với sự công kích của tất cả các thế lực.
Hơn nữa, đại bộ phận của Hồng Liêm dong binh đoàn đều ở trong Nhật Diệu cốc. Bởi vậy, chỉ cần tiến vào Nhật Diệu cốc cho dù Ai Đức Ôn có muốn đối phó với Phật La lý Đạt cũng vô kế khả thi.
Ngay khi hắn nhìn thấy hàng rào của Nhật Diệu cốc, Hàn Thạc mang theo nụ cười lãnh khốc tàn nhẫn cũng đồng thời xuất hiện trong tầm mắt của hắn, vừa vặn chắn ngay con đường hắn nhất định phải đi qua. Rõ ràng không muốn cho hắn còn sống mà đi vào.