Phần 34: Thực Lực Tăng Mạnh…
Mặc cho Hàn Thạc nghĩ đến vỡ đầu cũng không rõ trong thời gian ngắn ngủi khi linh hồn xuyên toa đã xảy ra việc thần kỳ gì, từ đó mới có thể tạo thành cục diện quỷ dị, nhưng làm hắn mừng rỡ như điên như vậy!
Hạ vị thần Đạt Đạt Lạp, Tử Vong hệ Cơ Thần Hải Lợi, ấn ký linh hồn của hai tên tà ác này đều bị xóa đi, còn lại chính là Hàn Thạc với tất cả ý thức ký ức.
Nói cách khác, từ lúc này trở đi, Hạ vị thần Đạt Đạt Lạp, Tử Vong hệ Cơ Thần Hải Lợi, biến mất vĩnh viễn rồi. Linh hồn chúng bị phân ma của Hàn Thạc chiếm cứ, dùng một loại phương thức mà hắn không thể giải thích, giữ lại trên Lục Ma Phong và Khô Lâu pháp trượng, làm Hàn Thạc có ba linh hồn, hình thành hóa thân ngoại thân của ma đạo.
Hạ vị thần Đạt Đạt Lạp có năng lực cướp giật sức mạnh từ bản nguyên tu thành Hạ vị thần, chỉ có điều sức mạnh cướp bóc được dù sao cũng không bằng tám đại nguyên tố tản đều các vị diện. Sau khi hắn tu thành Hạ vị thần cũng tiến triển rất chậm, trên vạn năm rồi mà cũng không thể tiến thêm được một bước.
Năm ngàn năm trước trận chiến giữa các cường giả bao trùm cả đại lục kỳ Áo, Đạt Đạt Lạp này vốn là một Hạ vị thần chuyên cướp bóc thành tính cũng tham dự vào. Nhưng Đạt Đạt Lạp không đứng ở một phương nào, chỉ giống như một con chụôt rình rập một bên. Cuối cùng, hắn bị một Trung vị thần ở Tự Nhiên giáo hội rất giỏi về Sinh Mạng pháp tắc hủy diệt thần thể. Linh hồn phong ấn ngưng kết trên hài cốt thần thể hắn mà thành Tử ma nhãn.
Thần tu luyện Sinh Mạng pháp tắc, không đến lúc bất đắc dĩ, bình thường sẽ không đuổi tận giết tuyệt, hơn nữa ngay từ đầu Đạt Đạt Lạp cũng không đi chung với đám Tử Vong hệ Hủy Diệt hệ do Tà Thần cầm đầu, do đó hắn may mắn tránh được một kiếp. Chỉ là bị phong ấn, bị nhét vào giữa bộ tộc sâm lâm Cự Ma.
Đạt Đạt Lạp dù sao cũng là một vị Thần, tuy bị nhãn tráo phong ấn, thần lực hắn vẫn còn đó. Năm ngàn năm dài đằng đẵng, đám sâm lâm Cự Ma vẫn còn tín ngưỡng Đạt Đạt Lạp, bởi vậy cho dù bị phong ấn, nhưng vì đám này cống hiến tín ngưỡng lực, nên Đạt Đạt Lạp vẫn chậm rãi thu hoạch được thần lực.
Trong lúc bị phong ấn, không lúc nào Đạt Đạt Lạp không muốn thoát ra. Lúc Tiểu Khô Lâu xé rách nhãn tráo ở thánh địa sâm lâm Cự Ma, hơn nữa còn tò mò móc ra, đặt vào hốc mắt của mình, lúc đó Đạt Đạt Lạp mừng như điên, lập tức cố gắng cưỡng chiếm linh hồn hai người Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu.
Sau đó Tiểu Khô Lâu và Hàn Thạc không chịu nổi, nhờ Hàn Thạc nhắc nhở nên Tiểu Khô Lâu đeo cái nhãn tráo phong ấn Đạt Đạt Lạp. Phong ấn đó vừa cảm nhận được bản tính cướp bóc của Đạt Đạt Lạp, cuối cùng phóng thích ra sức mạnh của Trung vị thần tu luyện Sinh Mạng pháp tắc, lập tức đánh Đạt Đạt Lạp bị thương nặng.
Cũng vì thế, Đạt Đạt Lạp phải an phận một thời gian. Từ từ cuối cùng sức mạnh bị phóng thích ra hết, nhãn tráo phong ấn hắn cũng rốt cục mất đi lực phong ấn. Đạt Đạt Lạp bị thương một lần, không dám lỗ mãng làm bậy, sợ lại một lần nữa bị đả kích khó có thể khắc phục, một mực đợi một cơ hội thích hợp.
Lợi dụng lúc Hàn Thạc dùng thần thức truyền ký ức cho Tiểu Khô Lâu, tên Đạt Đạt Lạp xảo trá ẩn nhẫn đã thấy đến lúc, do đó hắn đột nhiên động thủ, định thừa dịp lúc linh hồn Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu liên lạc vào thời khắc mấu chốt, làm một cú chớp nhoáng chiếm cứ toàn bộ hai người.
Nếu không nhờ có tên Cơ Thần Tử Vong hệ Hải Lợi tự nhiên gia nhập thêm vào, Đạt Đạt Lạp ẩn nhẫn đã lâu đã có thể thành công chiếm cứ linh hồn Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu rồi.
Đáng tiếc, vận khí hắn tựa hồ không tốt lắm, cuối cùng tiện nghi vẫn là Hàn Thạc. Được hung hồn bên trong Lục Ma Phong hợp lực, Hàn Thạc đã xóa sạch linh hồn chủ ấn của hắn. Do thần thức phân ma của Hàn Thạc hình thành một ký ức đầy đủ, thay thế được tất cả linh hồn hắn, nên đã hợp thành một thể với hung hồn trong Lục Ma Phong, dùng Lục Ma Phong làm hình thể để thành một hóa thân ngoại thân.
Hắn chẳng những chẳng tìm được gì, còn mất đi tất cả. Ký ức, thần lực, linh hồn, dưới sự hợp lực công kích của Hàn Thạc và hung hồn, tất cả đều bị Hàn Thạc chiếm cứ một cách bá đạo, toàn bộ bị Hàn Thạc đoạt được, làm Lục Ma Phong, hung khí vốn được ma công tạo thành, dung hợp hủy diệt nguyên tố tuyệt thế, tạo thành một Hạ vị thần Hủy Diệt hệ quỷ dị có đặc tính ma công, cực kỳ thần kỳ!
Hải Lợi cũng tương tự, hắn là do một linh hồn Vong Linh ma pháp sư tu luyện mà thành, trải qua bao nhiêu tuế nguyệt, Hải Lợi mới tu thành Tử Vong hệ cảnh giới Cơ Thần. Hắn đợi ở Vong Hồn cốc, có thể hình thành một khối vong hồn ở đó. Vong hồn tụ tập dưới tác dụng của nguyên tố Tử Vong, nhưng lại tựa hồ không thể ra khỏi Vong Hồn cốc. Hắn phát hiện ra một vật lưu ở Vong Hồn cốc, có thể thông qua đó giúp vong hồn tu luyện và ngưng tụ nguyên tố Tử Vong nhanh hơn.
Từ ký ức của Hải Lợi, Hàn Thạc thu được không ít tin tức hữu dụng. Cảnh giới Cơ Thần của Hải Lợi là do Vong Linh pháp sư tu luyện thành, đối với việc vận dụng và hiểu biết về nguyên tố Tử Vong, hắn vượt xa Hàn Thạc. Sau khi chiếm cứ toàn bộ ký ức của hắn, trước kia Hàn Thạc vẫn luôn không thể phóng thích kết giới già yếu, và một vài tri thức Vong Linh ma pháp không nắm được, toàn bộ đều trở nên vô cùng sáng sủa.
Đây là lần thứ hai lấy được linh hồn của một Vong Linh pháp sư, lần trước là Khắc Lao Đức, làm cho Hàn Thạc trực tiếp thành một Ma đạo sư, hiểu rõ rất nhiều những tri thức bí ẩn. Còn Tử Vong hệ Cơ Thần tên là Hải Lợi này, những hiểu biết của hắn về Vong Linh ma pháp thì Khắc Lao Đức không thể nào có thể so sánh được, rất nhiều những tri thức khó hiểu trước kia, Hàn Thạc bây giờ thoáng cái toàn bộ đã hiểu hết.
Cũng không biết đã xảy ra việc gì trong cái đường hầm thời không đó, Hàn Thạc cũng xóa linh hồn chủ ấn của Hải Lợi, thần thức phân ma thu được tất cả ký ức, mạnh mẽ chiếm cứ dung hợp ý thức và ký ức Hải Lợi, dùng linh hồn cũ của Hải Lợi làm cơ sở, dùng Khô Lâu pháp trượng làm thân thể, hình thành một hóa thân ngoại thân thực lực Cơ Thần khác.
Cùng lúc đó, những bí mật bên trong hai đầu lâu khác của Khô Lâu pháp trượng, cũng toàn bộ dung hợp với linh hồn hóa thân ngoại thân này của Hàn Thạc. Đến lúc này, Hàn Thạc mới phát hiện ra giữa hai cái đầu đó, một là nói về một vài tri thức và cảm ngộ về Vong Linh ma pháp, một cái đầu khác giảng rất kỹ về việc hình thành Tử Vong Mộ Địa và tất cả bí mật lợi dụng của nó, kể cả việc làm sao thông qua Khô Lâu pháp trượng tiến hành vị diện truyền tống…
Chủ nhân vốn có của Khô Lâu pháp trượng là một Trung vị thần Tử Vong hệ, hắn lưu lại những tri thức và hiểu biết về Vong Linh ma pháp, hoàn toàn thích hợp với ký ức và thể ngộ từ việc tu luyện của Hải Lợi, tên Cơ Thần Tử Vong hệ mà Hàn Thạc cường đoạt được. Quả thực việc này là một sự tình hoàn mỹ.
Cái duy nhất làm Hàn Thạc có chút tiếc nuối là Tử Vong Mộ Địa không phải là do nguyên chủ nhân của Khô Lâu pháp trượng chế tạo ra, hắn chỉ hiểu được phương pháp sử dụng nhưng không thể tự mình chế tạo ra cái khác.
Tử Vong Mộ địa là do chủ thần Tử Vong hệ chế tạo ra, đó là một công cụ ban cho các Thần thủ hạ đủ loại, sai phái những thủ hạ lớn nhỏ của hắn có thể thông qua Tử Vong Mộ Địa lui tới các vị diện, phân tán tử vong và hủy diệt ra ngoài, gia tăng độ tín ngưỡng Chủ Thần, trong quá trình tử vong làm thần lực hắn càng thêm cường đại.
Chỉ cần tìm được vị diện truyền tống trận ở Thâm Uyên giới, hoặc một Tử Vong Mộ Địa khác, với ký ức mà Hàn Thạc bây giờ vừa thu được từ trong Khô Lâu pháp trượng, hoàn toàn có thể bằng vào tọa độ mà tiến hành xuyên toa giữa các vị diện. Như vậy, tuy lộ trình trở về xa xôi, nhưng một khi tìm được vị diện truyền tống trận, nó lại trở nên cực kỳ đơn giản.
– Phụ thân, phụ thân…
Trong óc truyền đến ý thức của Tiểu Khô Lâu. Hàn Thạc sửng sốt một chút, rồi lập tức có phản ứng, vội vàng lo lắng hỏi:
– Làm sao, ngươi không có chuyện gì chứ?
– Không, chỉ là linh hồn và thân thể con đã bị chia lìa rồi.
Tiểu Khô Lâu trả lời, dừng một chút, nó lại đột nhiên cực kỳ kinh ngạc hỏi:
– Phụ thân, sao con cảm giác thấy người biến thành ba người… việc này… việc này là cái quái gì thế? Hai luồng sức mạnh khác đâu? Chúng… Chúng tới nơi nào rồi?
Từ lúc bắt đầu linh hồn xuyên toa, thần thức Hàn Thạc chỉ nhằm vào Đạt Đạt Lạp và Hải Lợi, Tiểu Khô Lâu từ đầu tới cuối không hề tham dự vào trận đại chiến linh hồn hung hiểm tận cùng này, khi linh hồn hắn đi vào đường hầm không gian, hắn đã khôi phục lại bình thường, chỉ là bị làn sóng của trận giao chiến cuối cùng giữa Hàn Thạc và Đạt Đạt Lạp làm chấn động.
– Ha ha, không có ba người, chỉ có một mình ta thôi.
Hàn Thạc rất vui vẻ, cũng không giải thích gì nhiều, chỉ nói:
– Đến đây đi, chúng ta trở về Vong Linh giới. Ta đưa linh hồn ngươi về chỗ cũ.
Lần này bản thể Hàn Thạc bất động, chỉ có hóa thân ngoại thân dung hợp giữa Khô Lâu pháp trượng và linh hồn Hải Lợi ra tay. Một luồng ánh sáng bắn ra, Khô Lâu pháp trượng vẫn còn bị bản thể Hàn Thạc nắm trong tay, nhưng chủ hồn trong đó đã vượt qua vị diện, phủ xuống Vong Linh giới. Tới gần mấy bộ khô lâu, cái xương tay vẫn còn ở trên đầu Tiểu Khô Lâu, chỉ là sau khi mất đi linh hồn, hai bộ xương khô không ý thức có vẻ hơi quái dị.
Hai linh hồn Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu vừa xuống tới, hai bộ khô lâu một lần nữa sống lại. Trong hốc mắt trái của Tiểu Khô Lâu, Tử ma nhãn đã vỡ vụn, những tinh quang tử sắc đang được xương cốt trắng như ngọc của Tiểu Khô Lâu hút vào từng chút một.
Bây giờ, linh hồn Hàn Thạc đã là Cơ Thần Tử Vong hệ, linh hồn này có lực cảm ngộ đối với nguyên tố Tử Vong rất tuyệt vời, linh hồn Hàn Thạc vừa động, nguyên tố Tử Vong sẽ tùy ý gắn kết lại, phóng thích ra các loại ma pháp kỳ diệu có uy lực rất lớn.
Chỉ là linh hồn này mặc dù có tất cả ký ức và ý thức, nhưng ký ức và thần thức vẫn thuộc về một bản thể, linh hồn này dù sao cũng không phải là thần thức, Hàn Thạc không thể xem linh hồn của Cơ Thần Tử Vong hệ này như ký ức của mình mà quán thâu cho Tiểu Khô Lâu được. Ký ức truyền thâu, phải thông qua thần thức do ma công chuyên tu mới có thể đạt thành.
Hàn Thạc không hề khẩn cấp, dùng thân thể do nguyên tố Tử Vong ngưng kết thành, đi tới đại quân tử vong linh theo Hải Lợi tiến đến.
Nơi này vẫn không phát sinh biến hóa gì. Phía trước Thiên Thi Ngũ Hành đại trận, một đoàn sương khói màu xanh mông lung huyền phù bất động, phía sau ba Khô Lâu vương và hai con Cốt Long lẳng lặng đợi lệnh chủ nhân.
Hàn Thạc đã chiếm cứ toàn bộ sức mạnh linh hồn của Cơ Thần Hải Lợi, từ khô lâu lúc trước gắn kết vào thân thể, hóa thành một cái bóng rơi vào giữa màn sương khói màu xanh mông lung. Sương khói màu xanh vẫn luôn bao phủ dần dần tan đi, lộ ra một tinh thể lục sắc hình lăng trụ.
Tinh thể lục sắc hình lăng trụ chính là hình thể của Hải Lợi, nhưng vì sau khi linh hồn và Khô Lâu pháp trượng đã hợp nhất, tinh thể lục sắc hình lăng trụ thuần túy do nguyên tố Tử Vong ngưng kết tạo thành đã không còn là hắn nữa. Tinh thể này cũng giống như nguyên tố tinh thể bản nguyên, cái bất đồng duy nhất là nó có thể dung hợp với thân thể, một khi sinh vật tu luyện Tử Vong hệ ma pháp, thân thể và viên tinh thể lục sắc này dung hợp, có thể hình thành thân thể nguyên tố Tử Vong.
Hàn Thạc không cần, nhưng Phạm Ny là một Vong Linh pháp sư thì rất cần. Chỉ cần Hàn Thạc biết rõ phương pháp tạo thành thân thể nguyên tố ở Thâm Uyên giới cho Vong Linh hệ, một khi trở lại đại lục kỳ Áo, thông qua viên tinh thể lục sắc nguyên tố thể này, có thể làm cho Phạm Ny hình thành nguyên tố thân thể rồi.
Linh hồn Hàn Thạc bao vây chặt lấy viên tinh thể lục sắc, phát ra sự uy nghiêm của Hải Lợi, ba Khô Lâu vương và hai đầu Cốt Long, kể cả những sinh vật bất tử cao cấp khác, lập tức toàn bộ đều đứng im phăng phắc, không dám động đậy gì.
Sau khi Hàn Thạc chiếm được toàn bộ linh hồn ký ức của Hải Lợi, lúc này hắn cũng là Hải Lợi, đám sinh vật bất tử này tự nhiên dưới uy áp của hắn đều tĩnh lặng. Hàn Thạc cũng không nói nhiều, chỉ tay vào Tiểu Khô Lâu xa xa, nói:
– Từ nay về sau, ngoại trừ ta ra, hắn cũng là chủ nhân của các ngươi!
Đây là những sinh vật bất tử cao cấp, đều đã có trí tuệ, nghe Hàn Thạc đột nhiên nói như vậy, đều tỏ vẻ nghi hoặc khó hiểu. Chỉ là giữa những sinh vật bất tử luôn luôn có phân chia cấp bậc thâm căn cố đế, mặc dù chúng nghi hoặc, cũng không dám không tuân theo Hàn Thạc, tất cả quỳ rạp cung kính trên đất, đồng thanh hô:
– Rõ, chủ nhân!
– Bên trong Vong Hồn cốc có một khối bia vong hồn kỳ dị, trên bia còn có một số đồ án với những hoa văn rất phức tạp, sau này ngươi ở đây tu luyện sẽ nhanh hơn một chút. Thêm một thời gian nữa, ngươi có thể sẽ lĩnh ngộ được cái gì đó. – Hàn Thạc nhìn Tiểu Khô Lâu, truyền tấn nói vẻ yêu thương.
– Biết rồi phụ thân, chúc mừng phụ thân, bây giờ con đã hiểu được một việc. Trên người phụ thân xảy ra một loại biến hóa khó tin, con biết, phụ thân bây giờ rất cường đại. – Tiểu Khô Lâu nói.
Quả nhiên là một trí tuệ cao nhất, Hàn Thạc thầm nghĩ, sau đó nói:
– Được rồi, ta đi trước đây. Đợi một thời gian nữa, bản thể ta sẽ truyền lại ký ức Vong Linh ma pháp cho ngươi.
Rồi Hàn Thạc đưa viên tinh thể lục sắc của Hải Lợi cho Thổ Giáp thi, linh hồn xuyên toa trở về, sau đó một lần nữa triệu hoán nó tới trước mặt, thu lấy tinh thể lục sắc, rồi lại tống cổ Thổ Giáp thi đang ậm ừ gì đó trở về.
Linh hồn Hàn Thạc có thể tự do xuyên toa giữa hai vị diện, nhưng không thể mang theo vật thật, cho nên mới thông qua Thổ Giáp thi làm trung gian.
Hai hóa thân ngoại thân vừa mới hình thành, Hàn Thạc còn chưa thể thuần thục vận dụng. Trước khi chưa hoàn toàn hiểu được bí mật của hóa thân ngoại thân, Hàn Thạc sẽ không để ba hồn phân tán ra, để tránh xuất hiện những lỗi lầm không thể kịp thời sửa chữa.
– Chết… quên mất hội nghị mà Bát Lỗ Nha nói, cũng không biết qua bao lâu rồi. Ừm, để xem. – Hàn Thạc sực nhớ, Khô Lâu pháp trượng và Lục Ma Phong lập tức hóa thành hai đạo hào quang đồng thời chui cả vào trong cơ thể hắn biến mất.
Thực lực Hàn Thạc bây giờ tăng vọt lên trên mười lần, Khắc La Tu Tư cũng không còn là đối tượng hắn phải đặc biệt cẩn thận nữa. Bởi vậy, cho dù Hàn Thạc tới trễ cũng không cho là quá quan trọng, người có thực lực tuyệt đối, hoàn toàn có thể buộc người khác phải đợi hắn, đây là quy tắc của Thâm Uyên giới!