Phần 42: Tìm Hiểu Cội Nguồn…
Phía dưới cô đảo (hòn đảo đơn độc) thần bí này đã thu hút sự chú ý của Hàn Thạc. Nhưng hắn vẫn chưa tới khu vực đó tìm tòi.
Một mặt vì Hàn Thạc còn có chuyện quan trọng muốn làm, mặt khác cũng vì thực lực mình còn chưa toàn bộ khôi phục. Trong thời khắc mấu chốt này, không muốn lãng phí thời gian.
Ngoài dự liệu của Hàn Thạc, sinh vật cường đại mà thần thức hắn vừa mới tình cờ gặp phải, thấy Hàn Thạc chậm chạp không hề biểu lộ vẻ sợ hãi, hơn nữa vẫn đứng trong hải vực, hắn đã phóng ra khỏi hải đảo của mình, lao về phía Hàn Thạc bên này, bạo nộ gầm gừ không dứt.
Thực lực sinh vật này cũng phải nói là vô cùng cường đại ở đại lục kỳ Áo, nhưng không được Hàn Thạc để ý. Hắn còn có việc quan trọng hơn phải làm, cũng không thèm để ý đến tên kia nữa, trực tiếp đi vào Tử Vong Mộ Địa.
Vị trí Tử Vong Mộ Địa xảy ra biến hóa thật lớn, nhưng bên trong thì vẫn như cũ, cự hình vị diện truyền tống trận ở giữa vẫn có thể hoạt động bình thường.
Lợi dụng vị diện truyền tống trận, Hàn Thạc trở lại căn hầm dưới đất ở phủ thành chủ Bố Lôi Đặc Nhĩ. Rồi từ truyền tống trận tại đây đi tới Nam Cương, sau đó từ Nam Cương xuất phát, bay tới đế quốc Thú Nhân.
Trận chiến khốc liệt ở U Ám sâm lâm, Hàn Thạc đánh cho viễn cổ Cự Long bị thương nặng, làm cho hắn rơi vãi rất nhiều máu thịt dọc đường chạy. Lợi dụng ma công bí thuật, thông qua huyết nhục của viễn cổ Cự Long lưu lại, Hàn Thạc có thể xác định vị trí của hắn.
Vào thời khắc mấu chốt này, viễn cổ Cự Long thân thụ trọng thương, nhất định sẽ tới nơi bí ẩn nhất an toàn nhất để tu dưỡng. Theo Hàn Thạc thấy, viễn cổ Cự Long nhất định sẽ trở lại khu vực có vị diện truyền tống trận. Vị diện truyền tống trận chính là điểm mấu chốt, nếu Hàn Thạc có thể tìm được vị trí của viễn cổ Cự Long, rồi tìm đến vị diện truyền tống trận, thừa dịp hủy diệt cả người lẫn vật. Vậy thì người của Quang Minh giáo hội và Băng Tuyết thần điện tương lai khó có thể tiến vào đại lục kỳ Áo. Như vậy khi phải đi vào tầng sâu nhất thế giới dưới đất, phe của hắn sẽ không có lực cản.
Chính vì có tâm tư này, Hàn Thạc mới không thừa dịp viễn cổ Cự Long bỏ chạy mà truy đuổi không tha, cũng không hề theo dõi hắn. Bởi vì lúc đó, viễn cổ Cự Long nhất định sẽ vô cùng thận trọng. Hàn Thạc không nắm chắc mình với thân thể cũng bị thương lúc đó, có thể ẩn núp theo sau mà không bị hắn phát hiện.
Thông qua huyết nhục của viễn cổ Cự Long, lợi dụng ma công bí thuật Như ảnh tùy hình (như bóng với hình), Hàn Thạc đã xác định được vị trí của viễn cổ Cự Long. Lợi dụng truyền tống trận ở đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, hắn bớt đi được rất nhiều lộ trình. Trực tiếp đi tới Nam Cương, rồi từ Nam Cương xâm nhập vào trong đế quốc Thú Nhân.
Hàn Thạc đã tới cảnh giới Cửu Biến, thân thể có thể tùy ý biến hóa. Vừa tiến vào đế quốc Thú Nhân, liền biến thành một Thú Nhân bình thường, hơn nữa chuyên đi theo một vài đường mòn vắng vẻ, đi sâu vào nội địa.
Đế quốc Thú Nhân đích xác rất nghèo nàn. Trên đường đi tới chỉ thấy đất đai khô nứt, những thực vật héo rũ khẳng khiu, rất ít thấy những màu xanh của sức sống.
Đất đai nơi này có màu vàng, hình như không thích hợp với việc phát triển trồng trọt chăn nuôi. Khí trời rất nóng, quanh năm không thấy mưa. Mặc dù miễn cưỡng cũng có vài loại thực vật sống được, nhưng cuối cùng cũng sẽ chết khô.
Cũng khó trách Thú Nhân một mạch tham lam vùng đất phì nhiêu của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, vẫn luôn luôn muốn đi xa ngàn dặm xâm lược cho bằng được. Xem ra cũng bởi vì cuộc sống khổ cực của họ quá nghèo khổ.
Một đường đi sâu vào đế quốc Thú Nhân, Hàn Thạc chỉ thấy những vùng đất khô cằn kéo dài bất tận, cũng không muốn tìm hiểu nhiều.
Qua nửa ngày, Hàn Thạc trực tiếp xuyên qua đế quốc Thú Nhân, đi tới một bình nguyên đất vàng hoang tịch thê lương. Chỗ này thì tốt hơn sa mạc một chút, cũng không thấy thực vật gì, chỉ có một vài ma thú hung tàn sống thành bầy đang lang thang trên bình nguyên, tựa hồ đang đợi những lữ khách lạc bước tới đây.
Bình nguyên này rất lớn. Băng qua nó làm Hàn Thạc mất rất nhiều thời gian.
Qua bình nguyên, Hàn Thạc đột nhiên tới một vùng núi trùng điệp. Hắn lập tức cảm nhận được khí tức sinh cơ bừng bừng. Những con ma thú hoành hành, trời thì mưa lâm râm, mặt đất lầy lội khó đi, những đầm lầy màu xám trải rộng, so với những gì hắn thấy ở quốc nội đế quốc Thú Nhân thì khác hoàn toàn.
Chỗ này khá giống với hoàn cảnh ở U Ám sâm lâm, chỉ là mưa nhiều hơn, tựa hồ lấy toàn bộ nước mưa ở đế quốc Thú Nhân, rồi hội tụ hết vào đây, trên đường đi tùy ý có thể thấy được một vài hồ nước không sâu không cạn, rất nhiều ma thú cực kỳ cường đại, những cây cối khổng lồ dày đặc.
Hàn Thạc không ngờ mình xuyên qua đế quốc Thú Nhân, xuyên qua một bình nguyên rộng lớn, lại đến một địa phương kỳ lạ như vậy. Vị trí của viễn cổ Cự Long chính là khu vực này.
Vừa đến nơi này, Hàn Thạc lập tức hạ tốc độ xuống, ẩn dấu khí tức sinh mạng trên người, vô cùng cẩn thận đi tới chỗ viễn cổ Cự Long, sợ sẽ khiến cho hắn chú ý.
Lại đi trong chốc lát, trên đường né qua những con đại ma thú rất mạnh, Hàn Thạc chậm rãi tới nơi thần thức mình cảm ứng được.
Trong màn mưa phùn lâm thâm, một rừng rậm đầy những dây leo chằng chịt bỗng rơi vào mắt Hàn Thạc. Vừa tới nơi này, hắn đã phát hiện ra nguyên tố ở đây đậm đặc hơn chỗ khác rất nhiều, trong lòng khẳng định viễn cổ Cự Long nhất định ở xung quanh.
Hàn Thạc phi hành là là trên rừng, hai chân không đụng đất, sợ viễn cổ Cự Long tu luyện lực lượng nguyên tố Địa hệ, thông qua rung động trên mặt đất mà nhận thấy hắn đang đến. Hàn Thạc càng đến gần thì càng cực kỳ cẩn thận, thậm chí không vươn tay gạt những dây leo ngăn trở đường đi, chấp nhận đi vòng một chút.
Cứ như vậy đi hơn mười phút, Hàn Thạc đột nhiên ngừng lại. Phía trước, hắn cảm nhận được sự tồn tại của một kết giới. Người bố trí kết giới này hẳn là tu luyện lực lượng nguyên tố Thủy hệ. Hàn Thạc có thể cảm giác được kết giới mềm nhẹ, hơn nữa còn có nhiều hàn khí.
Không hề vội vã phá vỡ kết giới, Hàn Thạc ngừng lại, thần thức triển khai, vô cùng cẩn thận thăm dò động tĩnh bên trong kết giới. Bản thân kết giới có năng lực phòng ngừa linh hồn cảm ứng, chỉ có điều lúc trước Hàn Thạc đã lưu lại trong cơ thể viễn cổ Cự Long một vài ấn ký, lợi dụng ấn ký trong cơ thể hắn, thần thức Hàn Thạc và ấn ký sinh ra cộng hưởng, có thể tránh được ngăn cản của kết giới Thủy hệ này, mà cảm ứng được khí tức sinh vật bên trong.
Sở dĩ phải vô cùng cẩn thận như vậy, là vì hắn lo trong đó ngoại trừ viễn cổ Cự Long ra, còn có cường giả vị diện khác đã đến. Bên trong chỉ cần có một cường giả vị diện khác tới trước một bước, Hàn Thạc mà mạo hiểm tiến vào thì có thể lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Để phòng ngừa vạn nhất, hắn không thể không cẩn thận được.
Lợi dụng ấn ký lưu lại trên người viễn cổ Cự Long, thần thức Hàn Thạc dần dần khuếch tán bên trong kết giới, Hàn Thạc có thể cảm ứng được con rồng kia hẳn là ẩn thân ngầm dưới đất kết giới, linh hồn hắn an ổn bình tĩnh, như đang chìm vào một giấc ngủ say, xem ra viễn cổ Cự Long đang dùng loại phương thức này để khôi phục thân thể và linh hồn bị thương nặng.
Tỉ mỉ quét qua từng khu vực nhỏ bên trong kết giới một lần, Hàn Thạc kinh hỉ phát hiện trong kết giới, ngoại trừ viễn cổ Cự Long ra thì không còn bất kỳ dấu vết tồn tại của một linh hồn khác, điều này làm cho hắn thoải mái hơn nhiều, khóe miệng bất giác nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn.
Chỉ cần thừa dịp này phá tan kết giới, tìm được vị diện truyền tống trận bên trong rồi hủy đi, giết chết viễn cổ Cự Long, vậy Hàn Thạc ít nhất có thể an ổn một thời gian, không cần sợ hãi lo lắng cường giả đến từ vị diện khác.
Không còn dùng thần thức thăm dò nữa, Hàn Thạc tâm bình khí hòa, điều chỉnh thân thể và thần thức tới trạng thái tốt nhất, hóa thân ngoại thân biến hóa thành Lục Ma Phong, lọt vào tay Hàn Thạc.
Hóa thân ngoại thân một khi biến hóa thành tuyệt thế hung khí Lục Ma Phong, sức mạnh bạo lệ của nó chắc chắn sẽ cuồng loạn tiết ra ngoài. Để viễn cổ Cự Long không phát hiện ra nó, Hàn Thạc không thể không tốn gấp đôi thời gian, lợi dụng ma công trước tiên hình thành trên Lục Ma Phong một tầng bảo vệ, tạm thời ẩn kín khí tức bạo lệ trên Lục Ma Phong.
Ma Nguyên lực trong cơ thể điên cuồng quán chú vào trong Lục Ma Phong, kết hợp với sức mạnh cuồng bạo trong Lục Ma Phong, trong đó tựa hồ có thể nghe thấy thanh âm của vạn hồn gầm rú, tà quang lóe ra, tùy thời có thể xé rách tầng bảo vệ.
Sức mạnh càng tụ càng nhiều, khi Hàn Thạc cảm giác thấy tác dụng của tầng bảo vệ đã không còn chịu được nữa, Lục Ma Phong chợt phát ra tiếng gầm rú thê lương của vạn hồn, sức mạnh tà ác tàn bạo, từ mũi Lục Ma Phong bắn ra, một đạo ma quang lạnh buốt hoa phá trường không, oanh kích thẳng vào kết giới do Thần Thủy hệ bày ra.
Hàn Thạc đã nhận thấy được sức mạnh ẩn chứa trên kết giới này không hề kém, do đó hắn không hề che dấu thực lực trong một kích này, mà là trong nháy mắt bộc phát toàn bộ sức mạnh ra.
“Choang!”
Kết giới Thủy hệ dưới sức mạnh cuồng bạo của Lục Ma Phong bị xé rách ra, một khe hở dài khoảng hai thước đột nhiên xuất hiện trước mặt Hàn Thạc. Người hắn nhoáng lên, nhanh như thiểm điện lướt qua khe hở đó, tiến vào trong kết giới.
Vừa vào kết giới, Hàn Thạc lập tức cảm nhận được Thổ chi nguyên lực cực kỳ đậm đặc. Thổ chi nguyên lực ở chỗ này còn đậm đặc hơn cả Thổ chi nguyên lực ở vị trí cũ Tử Vong Mộ Địa trong U Ám sâm lâm, làm Hàn Thạc ngạc nhiên sửng sốt, lập tức ý thức được giữa kết giới này, nhất định có một thổ huyệt còn lâu đời hơn cả cái ở U Ám sâm lâm.
Sau khi thành Thần, Hàn Thạc biết Thổ chi nguyên lực, Hỏa chi nguyên lực trong Ngũ tuyệt chi địa khác với Địa nguyên tố và Hỏa nguyên tố mà những cường giả thế giới này có thể trực tiếp hấp thu. Với ánh mắt của Hàn Thạc bây giờ, Thổ chi nguyên lực và Hỏa chi nguyên lực do Ngũ tuyệt chi địa sinh ra chính là một hình thái của Địa nguyên tố và Hỏa nguyên tố đậm đặc hơn mười lần. Vì Thổ tuyệt chi địa và Hỏa Tuyệt chi địa có một đặc thù gì đó, mà Địa nguyên tố và Hỏa nguyên tố bên trong càng lúc càng bị ép chặt lại, sau đó trở thành Thổ chi nguyên lực và Hỏa chi nguyên lực có linh khí đậm đặc hơn rất nhiều. Trải qua việc ép lại như vậy, nguyên lực và nguyên tố đã khác hẳn nhau, song sức mạnh cấu thành thì không khác nhau, chỉ là năng lượng ẩn chứa ngược lại nhiều hết mức, vô cùng đậm đặc.
Lúc trước Hỏa Diễm Lĩnh Chủ vì chiếm được một Hỏa Tuyệt chi địa, cho nên mới mau chóng tu thành Hỏa Diễm Đế Vương, cũng là vì nắm giữ được phương pháp hấp thu Hỏa nguyên tố cô đọng hình thành Hỏa chi nguyên lực. Viễn cổ Cự Long làm Thần thủ hộ đại lục kỳ Áo, đã độc chiếm một Thổ tuỵêt chi địa tồn tại từ xa xưa, nên khẳng định hắn cũng biết phương pháp hấp thu Thổ nguyên lực. Chẳng trách vừa bị thương lập tức bất chấp tất cả chạy về nơi này.
Những ý nghĩ liên tiếp hiện lên trong đầu Hàn Thạc, Hàn Thạc biết mình phải mau chóng giết chết viễn cổ Cự Long, bằng không ở cái địa phương quỷ quái này, tốc độ khôi phục thương thế của hắn nhanh hơn tưởng tượng của mình rất nhiều. Bởi vậy vừa tiến vào kết giới, Hàn Thạc liền lao ngay về phía vị trí của viễn cổ Cự Long đánh tới.