Phần 83: Chuẩn Bị Chu Đáo…
Thôn Vân thành đứng đầu trong bảy đại thành ở Hắc Ám thần vực, thực lực hoàn toàn xứng đáng xếp vị trí số một!
Lạp Khắc Lý Sâm, em ruột của Thôn Vân thành chủ Da Lỗ Tư, tu luyện Hủy Diệt lực lượng, cảnh giới Thượng vị thần hậu kỳ.
Trong bảy thành ở Hắc Ám thần vực, Thôn Vân thành tụ tập nhiều Thượng vị thần nhất. Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc của Da Lỗ Tư cũng là gia tộc cổ xưa nhất, mạnh nhất ở Hắc Ám thần vực, được Hắc Ám chủ thần đặc biệt coi trọng!
Ám Ảnh thành trong bảy thành ở Hắc Ám thần vực xếp hạng về thực lực chỉ vẻn vẹn đứng trên U Mạc thành do Hoắc Phu Tư nắm giữ, xem như là thành xếp áp chót. So với Thôn Vân thành xếp thứ nhất, thực lực tổng thể Ám Ảnh thành còn rất xa mới theo kịp.
Trong Ám Ảnh thành, thực lực cường đại nhất chỉ có Hoa Lai Sĩ là Thượng vị thần hậu kỳ. Ngoài hắn ra, cả Ám Ảnh thành cũng không có một cường giả Thượng vị thần hậu kỳ thứ hai. Mà Thôn Vân thành không như vậy, trong mấy đại gia tộc tộc trưởng gần như đều có thực lực Thượng vị thần hậu kỳ, Thôn Vân thành chủ Da Lỗ Tư nghe nói thực lực đã hơn hẳn Thượng vị thần, đạt tới cảnh giới Chủ thần rồi.
Đương nhiên, là loại Chủ thần không có thần cách!
Khi Hàn Thạc biết năm người hôm nay đến tập kích hắn, ngoài Phỉ Nhĩ Đức của Lai Phất Tư gia tộc ra, còn lại toàn bộ đều đến từ đại gia tộc Bố La Đức Hách Tư Đặc lớn nhất ở Thôn Vân thành thì thực sự vô cùng kinh ngạc!
Sống ở Ám Ảnh thành lâu như vậy, đối với tình huống ở Hắc Ám thần vực Hàn Thạc ít nhiều cũng biết, thực lực Thôn Vân thành xếp hạng nhất cùng đệ nhất gia tộc Bố La Đức Hách Tư Đặc sẽ không sai. Bởi vậy, khi Phỉ Nhĩ Đức gọi lên tên của tiểu ải tử kia, Hàn Thạc cũng đã biết được thân phận của ba tên Thượng vị thần đã bị hắn tiêu diệt.
Sau một lúc suy nghĩ, Hàn Thạc đã rõ. Sau khi Lai Phất Tư gia tộc rời Ám Ảnh thành, thông qua các con đường đi tới Thôn Vân thành, đã được Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc trong thành che chở, và có một thỏa thuận bí mật nào đó với Lạp Khắc Lý Sâm đệ đệ của Da Lỗ Tư.
Lai Phất Tư gia tộc tới Thôn Vân thành khiến cho thực lực của Thôn Vân thành tiếp tục tăng vọt bỏ xa sáu thành còn lại. Gia tộc này có sự che chở của Thôn Vân thành, mặc dù Phỉ Nhĩ Đức có hành động gì bất lợi cho Ám Ảnh thành, Hoa Lai Sĩ cũng phải thận trọng cân nhắc. Thôn Vân thành không như U Mạc thành xếp chót, vô luận là về thực lực chỉnh thể hay là quan hệ giữa Da Lỗ Tư và Hắc Ám chủ thần, Hoa Lai Sĩ đều không thể so sánh được.
Hoa Lai Sĩ dám vì Hàn Thạc đắc tội với Hoắc Phu Tư của U Mạc thành, nhưng mà Hoa Lai Sĩ có dám vì hắn mà đắc tội với Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc của Thôn Vân thành hay không, cái đó thật khó nói.
Mặt âm trầm, Hàn Thạc từ tư thế ngồi khoanh chân đứng lên. Ma đầu đi bí mật dò xét chân tướng sự tình kia, dưới mệnh lệnh của hắn cũng theo đường cũ trở về.
Cho dù là ma đầu được luyện chế ra từ thần hồn Thượng vị thần, ở Chúng Thần đại lục thì độ bao trùm cũng có giới hạn. Một khi cách Hàn Thạc quá xa, liên hệ giữa hai bên sẽ trở nên vô cùng yếu ớt, không có Hàn Thạc là chủ nhân nắm trong tay, ma đầu mất đi sự ràng buộc cứ gặp người là giết. Nếu như rời Hàn Thạc quá xa liên hệ bị cắt đứt, ma đầu không nhận được mệnh lệnh từ Hàn Thạc sẽ vĩnh viễn tiếp tục giết chóc không có mục đích, cho đến khi bị người tiêu diệt mới thôi.
Cho nên, Hàn Thạc không để cho ma đầu tiếp tục đi theo.
La Ti nhìn ra Hàn Thạc sắc mặt có chút nặng nề, do dự một chút, nàng thấp giọng hỏi:
– Làm sao vậy? Tu luyên lại gặp khó khăn gì sao?
Nàng cũng không biết Hàn Thạc đã lưu lại trên người Lạp Khắc Lý Sâm một giọt tinh huyết của mình, cũng không biết hắn đã biết rõ kẻ tập kích là ai. Nàng chỉ thấy Hàn Thạc mới điều tức khôi phục lại lực lượng tiêu hao trước đó, nên cho rằng Hàn Thạc trong tu luyện gặp phải vấn đề gì đó.
Câu hỏi quan tâm của La Ti khiến Hàn Thạc trong lòng ấm áp. Theo thời gian dài hai người sống chung với nhau, hắn phát hiện thái độ đối xử của nàng dần dần thay đổi, loại chuyển biến này Hàn Thạc vui sướng muốn thấy. Tạm thời quẳng lo lắng trong lòng qua một bên, Hàn Thạc mỉm cười lắc lắc đầu, nói:
– Không có gì, vừa mới nghĩ đến một chuyện nên quá mê mẩn thôi!
Uy hiếp của Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc là trọng trách nặng nề, ngay cả Hàn Thạc cũng thầm kinh hãi, nói cho La Ti biết chỉ càng làm cho nàng thêm lo lắng. Áp lực trầm trọng này có thể ảnh hưởng đến tâm cảnh tu luyện của La Ti, cho nên hắn không nói chuyện này với bất kỳ ai, chỉ để mình mình gánh chịu nó.
Bản thân là chủ một nhà, hắn nhất định phải suy nghĩ tất cả vì Hàn gia. Rèn luyện lâu dài khiến cho Hàn Thạc không sợ hãi trước bất kỳ áp lực nào, hắn tin tưởng rằng uy hiếp của Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc không thể làm hắn sụp đổ được, nói không chừng còn có thể trở thành động lực đôn đốc hắn!
– À, vậy thì tốt, không cần suy nghĩ nhiều, dù sao kẻ tập kích cũng chết ba tên rồi! Ngoài ra hai người kia cũng không tổn thương được ngươi, tiếp theo càng không có cơ hội, ngươi căn bản không cần vì chuyện này mà lo lắng gì! – La Ti hiển nhiên không ngốc, cẩn thận quan sát một chút biến hóa trên mặt Hàn Thạc, là biết hắn không phải gặp phiền toái trên phương diện tu luyện.
Cười tiêu sái, Hàn Thạc gật gật đầu, dùng ma đầu quan sát một chút tình huống của các Thần Vệ ở lân cận, thấy mọi người của Đội năm đều không rời khỏi ngoài phạm vi trăm dặm, thầm yên tâm. Trước khi biết kẻ địch là Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc của Thôn Vân thành thì Hàn Thạc cũng không lo lắng họ còn dám tới tập kích, nhưng mà sau khi hắn biết sự thực này, bắt đầu không còn tự tin như trước nữa.
Thực lực Thôn Vân thành quá mạnh, nếu như Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc cố ý toàn lực đối phó hắn, hiện nay Hàn gia cơ bản không chịu nổi một kích.
– Đúng rồi La Ti, ngươi có quen biết một số thần có thực lực mạnh không? Ý ta là những cường giả chưa gia nhập bất luận một đại gia tộc nào, ít nhất cũng phải có thực lực Thượng vị thần, kể cả dị tộc cũng không có vấn đề gì!
La Ti sửng sốt, kỳ quái nhìn Hàn Thạc, nghi hoặc hỏi:
– Vì sao ngươi đột nhiên hỏi việc này?
Hàn gia hiện nay có đủ tinh tệ, lực ảnh hưởng ở Ám Ảnh thành cũng ngày càng mở rộng. Một khi Đội năm trong cuộc so đấu giữa bảy đội giành được toàn thắng, Hàn Thạc tin tưởng sẽ có một số Trung vị thần đến để nương nhờ vào Hàn gia và Đội năm, loại cấp bậc thần này tương lai chắc sẽ không thiếu.
Hàn gia hiện tại trừ bản thân hắn cùng La Ti ra, cũng không còn một Thượng vị thần nào, mà một gia tộc có cường đại hay không, quan trọng nhất chính là căn cứ vào số lượng Thượng vị thần! Vì nhanh chóng đề cao thực lực của Hàn gia, Hàn Thạc không thể không chuẩn bị trước.
Trước hôm nay, Hàn Thạc vẫn chưa có dự định đề cao thực lực Hàn gia như vậy. Bởi vì một khi thực lực bên phía hắn nhanh chóng khuếch trương, có khả năng sẽ nảy sinh xung đột với Tái Nhân Đặc gia tộc. Chủ nhân Ám Ảnh thành hiện vẫn là gia tộc này, nhưng mà một khi thực lực của Hàn gia lớn mạnh có thể uy hiếp đến Tái Nhân Đặc gia tộc, thì quan hệ giữa hắn và bên phía Hoa Lai Sĩ chắc chắn sẽ không còn hòa hợp như hiện tại.
Nhưng mà uy hiếp của Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc thực quá lớn. Vì để có thể rút ngắn khoảng cách với các đại gia tộc nhanh nhất, Hàn Thạc cũng không quản được nhiều như vậy nữa.
– Ngươi ở Chúng Thần đại lục đã nhiều năm, nhất định là quen biết rất nhiều thần cô độc như ngươi chứ? Bất kể là địch hay bạn, chỉ cần ngươi biết đều nói hết cho ta biết, ta muốn liên hệ với bọn họ! – Hàn Thạc nghiêm mặt nói.
– Ngươi muốn làm gì? – Nghi hoặc trên mặt La Ti càng đậm, có phần không dự đoán được ý đồ của Hàn Thạc.
– Căn cơ Hàn gia ta quá yếu kém, ta muốn mau chóng đề cao thực lực của Hàn gia! – Hàn Thạc trầm giọng nói.
Do dự một chút, La Ti nói:
– Có một nơi có rất nhiều cao thủ, nơi đó vô cùng hỗn loạn, rất nhiều Thượng vị thần, mà ngay cả cường giả đạt tới cảnh giới Chủ thần không có thần cách cũng đều có. Ngươi nếu như muốn tìm Thượng vị thần để gia nhập Hàn gia thì chỗ đó là nơi tốt nhất, chỉ là, vô cùng nguy hiểm!
– Địa phương nào? – Hàn Thạc thầm vui vẻ, vội vàng hỏi.
– Vùng Đất Hỗn Loạn!
La Ti than nhẹ, giải thích tiếp:
– Ở giữa Thời Không thần vực và Vận Mệnh thần vực! Không thuộc về bất cứ một trong mười hai đại Thần Vực nào, không có Chủ thần nào quản lý! Thời Không thần vực và Vận Mệnh thần vực không cấm bất kỳ một thần nào tiến vào, các thần ở các đại thần vực mắc phải tội lớn đều tiến về phía hai thần vực này lánh nạn. Thời Không thần vực và Vận Mệnh thần vực mặc dù không cấm bất luận thần một hệ nào tiến vào nhưng cũng có một quy củ đặc thù. Còn Vùng Đất Hỗn Loạn lại không giống, ở giữa Thời Không thần vực và Vận Mệnh thần vực, là một chỗ không có quy củ và hỗn loạn nhất trên Chúng Thần đại lục. Vùng Đất Hỗn Loạn không do một Chủ thần nào nắm quyền, ở nơi này người nào có quyền đầu lớn thì lời nói có phân lượng. Ta lúc trước cũng ở nơi này một thời gian, mấy lần thiếu chút nữa bị người giết chết, bởi vì ta tu luyện Hắc Ám lực lượng, cho nên ta mới đến sống ở Hắc Ám thần vực.
– Vùng Đất Hỗn Loạn?
Hàn Thạc mỉm cười, nói:
– Nghe tên đã biết là một nơi thú vị!
Dừng một chút, hắn hỏi La Ti:
– Mà ngay cả ngươi ở đó cũng suýt bị người giết chết?
– Mấy tên từng ra tay đối phó ta, ta đều nhớ rõ, một khi ta có tự tin có thể tiêu diệt sạch bọn chúng, ta sẽ đi báo thù! – Nhắc tới Vùng Đất Hỗn Loạn, La Ti có phần không kìm được giận, oán hận nói.
– Không cần đợi lâu, lần này sau khi tỷ đấu giữa bảy đội chấm dứt, ta sẽ xử lý ồn thỏa chuyện Ám Ảnh thành Hàn gia. Đến lúc đó ta và ngươi cùng đi Vùng Đất Hỗn Loạn, ta sẽ giúp ngươi báo thù! – Hàn Thạc hứa hẹn với La Ti.
Vừa nghe Hàn Thạc muốn vì mình báo thù, sắc mặt La Ti có chút kỳ quái. Liếc mắt nhìn hắn thật chăm chú, nàng cúi đầu nói nhỏ:
– Cảm ơn!
– Hắc hắc, hai chúng ta coi như là cùng trải qua hoạn nạn, ngươi còn là người của ta, ta tự nhiên sẽ vì ngươi mà làm chủ! – Hàn Thạc mỉm cười.
Nghe Hàn Thạc nói như vậy, vẻ mặt La Ti càng thêm kỳ quái, kiều nhan thanh lệ hơi ửng hồng, hô nhỏ:
– Ta không phải là người của ngươi!
Hàn Thạc sửng sốt, nụ cười trên mặt càng đậm, dò xét một chút sự yêu mị rung động lòng người của La Ti, trêu đùa:
– Ta không có ý khác, ngươi đừng hiểu sai nha!
La Ti sắc mặt càng đỏ hơn, hơi oán hận lườm Hàn Thạc, cúi đầu không để ý tới hắn nữa.
Hàn Thạc đột nhiên cảm thấy tâm tình bỗng chốc tốt lên rất nhiều, hắn không ngờ rằng La Ti lại thú vị như vậy. Tuy nhiên nhìn nàng dường như đã tức giận rồi, Hàn Thạc cũng không muốn tiếp tục bức lui nàng nữa, hắc hắc cười nói:
– Được rồi, được rồi, chúng ta tới dãy núi Phi Vân nhanh đi, ta có phần không đợi được nữa rồi!
Sau khi trải qua màn bị năm người kia đánh lén, trên đường đi cũng không còn gặp phiền toái gì nữa. Sáu ngày sau, Hàn Thạc dẫn các thành viên của Đội năm cuối cùng cũng đi tới dãy núi Phi Vân.