Phần 31: Con Đường Làm Quan Rộng Mở Của Mạch Kim Lợi…
Phủ thành chủ biến đổi lớn đến mức không ngờ, chỉ trong chớp mắt đã bị san phẳng. Chẳng những tất cả Thần Vệ trong đó toàn bộ bị chết, mà ngay cả Bảo Mỗ cũng không tránh được, bị hủy diệt cùng với phủ thành chủ.
Một ma đầu được Hàn Thạc cử theo dõi nhất cử nhất động của phủ thành chủ, không nghĩ đến khi không gian chấn động lan đến cũng bị nổ tung mà bỏ mình, ngay cả loại ma đầu không có thân thể cũng không tránh khỏi cái chết thì các sinh vật khác tự nhiên cũng không thể may mắn thoát được.
Chấn động dị thường của phủ thành chủ làm cho tất cả mọi người trong Không Linh thành rơi vào khủng hoảng. Sau khi toàn bộ phủ thành chủ bỗng chốc bị san bằng, tất cả mọi người đều không biết có nên tiếp tục ở lại nơi đây hay không.
Khi phủ thành chủ bị hủy đi, tại khu vực lân cận, một số người trong các tiểu gia tộc và ma đầu của Hàn Thạc đều nghe được tiếng kêu sợ hãi của thành chủ Bảo Mỗ trước khi chết. Tin tức nhanh chóng truyền khắp Không Linh thành, tất cả mọi người đều biết đến thảm biến của phủ thành chủ chính là do Thời Không Chủ Thần tự mình ra tay. Không một ai ở trong Không Linh thành dám bàn tán về việc này mà chỉ thầm suy đoán Bảo Mỗ rốt cuộc ở nơi nào đã chọc giận Thời Không Chủ Thần?
Vào lúc này, trong Không Linh thành ai ai cũng cảm thấy bất an, rất nhiều cửa hàng đều tạm đóng cửa, không kinh doanh.
Một số tiểu gia tộc và người từ thần vực khác vừa mới gia nhập Không Linh thành chưa lâu, sau khi biết tin tức này đều không dám ở lại mà ào ào tìm cớ rời đi.
Chủ thần giận dữ khiến cho toàn bộ người dân trong Không Linh thành đều sống trong sợ hãi!
Ở trong thành, mặc dù có vài đơn vị Thần Vệ còn tạm thời duy trì trật tự, nhưng là trong lòng bọn họ đều sợ đến mất mật, không biết tai nạn khủng khiếp của phủ thành chủ có hay không xảy ra trên người mình. Dù sợ nhưng cũng không có ai dám chạy trốn, quyền lực tuyệt đối của Chủ thần không phải là bọn họ có thể ngăn cản, hơn nữa lại là Thời Không Chủ Thần ra tay!
Bọn họ trong lòng đều hiểu, chỉ cần Thời Không Chủ Thần muốn họ chết, bất kể có trốn ở đâu cũng chỉ có một con đường chết, chi bằng thành thật ở lại Không Linh thành, chờ Thời Không Chủ Thần phán xét mà thôi.
Bên trong thành không kẻ nào biết đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra, chỉ có Hàn Thạc mơ hồ đoán biết được một chút. Nhất định là do Mạch Kim Lợi đã tiến vào Thần điện gặp mặt Thời Không Chủ Thần thì mới có thể hình thành cục diện trước mắt này. Nhưng là Hàn Thạc cũng không rõ Mạch Kim Lợi rốt cuộc đã cùng Thời Không Chủ Thần nói gì, không biết hắn rốt cuộc thông qua phương pháp nào khiến cho Thời Không Chủ Thần đưa ra quyết định giết Bảo Mỗ.
Hàn Thạc tự nhiên không rời đi Không Linh thành ngay, mặt khác trong một số cửa hàng vẫn còn tiếp tục kinh doanh tại Không Linh thành có Thiên Cơ Dược Tề, coi như không có chuyện gì xảy ra. Hàn Thạc thúc giục các dược tề sư tiếp tục luyện chế những loại dược tề thường dùng, dựa trên tình hình cung không đủ cầu hiện nay để kiếm lời.
Hắn tin tưởng Mạch Kim Lợi đi gặp mặt Thời Không Chủ Thần, sẽ rất nhanh có thể trở về Không Linh thành.
Quả nhiên năm ngày sau, Mạch Kim Lợi bỗng nhiên đường hoàng tiến vào Không Linh thành.
Nhiều năm trước tại Không Linh thành, Mạch Kim Lợi là một người rất có danh tiếng. Lúc này khi người dân trong thành ai ai cũng hoảng sợ, Mạch Kim Lợi đại biểu cho chủ thần xuất hiện, cầm trong tay Thần phù được Chủ thần ban cho. Thần phù này đã chứng minh hắn, Mạch Kim Lợi là thành chủ mới của Không Linh thành.
Ở thời khắc này, tâm tình mỗi người dân đều phập phồng lo sợ, không rõ Thời Không Chủ Thần tiếp theo có hay không giận cá chém thớt làm liên luỵ đến mình. Tuy nhiên, Mạch Kim Lợi đến khiến cho mọi người đều bất ngờ, lòng người dần dần yên ổn xuống. Ngoại trừ lưu lại vài Thần Vệ phụ trách tiếp đón Mạch Kim Lợi, còn lại không có bất luận gì dị nghị. Nhất trí công nhận Mạch Kim Lợi là thành chủ mới của Không Linh thành.
Mạch Kim Lợi lên tiếng trấn an mọi người khiến cho sự việc cũng dần dần được làm rõ. Hắn đại biểu cho Thời Không Chủ Thần tuyên bố Bảo Mỗ với tội danh cấu kết với Liệp Thần giả nên ông ta và toàn bộ Thần Vệ trong phủ thành chủ toàn đã bị trừng phạt. Kẻ chủ mưu đã chết, mọi người sẽ không phải chịu bất kỳ hình phạt nào.
Sau đó, Mạch Kim Lợi tuyên bố Không Linh thành duy trì nguyên trạng không thay đổi. Hơn nữa ngầm thông báo Thời Không Chủ Thần sẽ không can thiệp quá nhiều sự việc bên trong thành và cũng sẽ không tiếp tục truy cứu những người khác có hành vi phạm tội.
Với Thần phù trong tay Mạch Kim Lợi đại biểu cho Chủ thần dễ dàng làm chủ Không Linh thành, tất cả Thần Vệ hoàn toàn ủng hộ hắn làm thành chủ, tuyên bố thành tâm cống hiến sức lực cho hắn và không ngừng chỉ trích tội danh của Bảo Mỗ.
Trong khoảng thời gian sau đó, Mạch Kim Lợi bận bịu với công việc của Không Linh thành, cũng không có đến tìm Hàn Thạc. Hắn lấy trang viên cũ của Bảo Mỗ làm Phủ thành chủ mới, gặp mặt tộc trưởng các đại gia tộc và chủ thương hội. Khi Không Linh thành một lần nữa trở về sự yên ổn vốn có, Mạch Kim Lợi mới tiến đến Thiên Cơ Dược Tề Mạch Kim Lợi đến làm cho Hàn Thạc có chút ngạc nhiên, so với khoảng thời gian trước cảnh giới của Mạch Kim Lợi dường như lại tăng lên. Tất cả vẻ lo lắng trước đây của hắn đều biến mất, tinh thần phấn chấn và tràn đầy sức sống.
Quan sát một chút, Hàn Thạc cảm thấy Mạch Kim Lợi hiện giờ có lẽ so với Bảo Mỗ còn lợi hại hơn, xem ra ở trong Thời Không Thần điện hắn đã thu hoạch không ít. Có lẽ đã được Chủ thần ban ơn, nếu không thì thực lực không thể tiến triển lớn như vậy.
– Mạch Kim Lợi, Chắc ngươi ở trong Thần điện đã có không ít kỳ ngộ?
Dò xét một chút, Hàn Thạc cười hỏi.
Mạch Kim Lợi chỉ cười mà không đáp “Khi con đường làm quan rộng mở, lúc đầu ta còn dự định không tiếc tinh tệ cho ngươi kiếm một cửa hàng mới. Nhưng sau khi nhìn qua Thiên Cơ Dược Tề, xem ra không cần dùng đến nữa rồi, Bảo Mỗ cho ngươi chọn cửa hàng này đúng là không tệ.”
Sau khi hai người vừa nói vừa cười đi vào trong cửa hàng, Mạch Kim Lợi mới tỏ vẻ có lỗi nói:
– Về chuyện xảy ra trong Thần điện, ta cũng không tiện nói, mấy hôm trước chuyện trong phủ thành chủ ngươi biết rồi chứ?
– Trong khoảng thời gian gần đây, mọi người trong Không Linh thành đều bàn tán về chuyện phủ thành chủ bị phá huỷ, ta đương nhiên cũng nghe nói rồi. Không nghĩ tới ngươi thật có thủ đoạn, không cần ra tay đã khiến cho Bảo Mỗ phải chết! – Hàn Thạc cười nói.
Mạch Kim Lợi chẳng những có một cuộc sống mới mà còn trở thành Thành chủ Không Linh thành, hắn cao hứng nói:
– Đó là do Bảo Mỗ đáng chết, với lại vị trí Thành chủ ban đầu nên là của ta, ta chỉ là lấy lại thứ thuộc về mình thôi. Ha ha, Bố Lai Ân, ta lần trước đáp ứng ngươi, giúp làm mấy thứ Không Gian Thần khí, ngươi muốn loại Không Gian Thần khí nào?
– Ta không cần Thần khí công kích, chỉ cần một loại có thể giúp những người ở cự ly xa có thể gặp mặt, ví dụ như Gương Ma Pháp (ma pháp Kính Diện). Ngoài ra, nếu như có thể, giúp ta làm một vị diện truyền tống trận, ta rất cần mấy thứ này.
Hàn Thạc sau khi suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời, bản thân hắn cũng có hiểu biết về việc luyện chế, nhưng so với Thần khí công kích thì Thần khí liên quan đến di chuyển giữa các vị diện hắn không am hiểu, cho nên về phương diện này cần nhờ đến Mạch Kim Lợi.
– Yên tâm đi, tất cả không thành vấn đề!
Mạch Kim Lợi vô cùng sảng khoái đáp ứng, sau đó thành khẩn giữ Hàn Thạc ở lại Không Linh thành, hy vọng hắn có thể tiếp tục sống tại đây.
Có Ám Ảnh Thành Hoa Lai Sĩ là vết xe đổ, Hàn Thạc cũng không dám tùy tiện đáp ứng. Mặc dù hắn và Mạch Kim quan hệ không tệ, Hàn Thạc đối với hắn còn có ân cứu mạng, nhưng mà một khi hai người chân chính có xung đột lợi ích, Mạch Kim Lợi còn có thể hay không giống như trước đối xử với mình thì không thể nói trước được.
Quan trọng là… Thời Không Thần Vực và Hắc Ám Thần Vực giống nhau, chính là đều do hai vị Chủ thần cai quản lãnh địa, mặc dù Mạch Kim Lợi là Thành chủ Không Linh thành, cũng phải nghe theo lệnh của Thời Không Chủ Thần. Hàn Thạc cũng không tu luyện Thời Không pháp tắc, không có khả năng trở thành người đứng đầu Không Linh thành, nếu như Thời Không Chủ Thần nhìn thấy hắn không vừa mắt, Hàn Thạc cũng không có cách nào đối phó.
Sau khi thông qua ma đầu chứng kiến kết cục của Bảo Mỗ, Hàn Thạc đối với Chủ thần rất kiêng kị. Trong lòng hắn hiểu được, tạm thời hắn tuyệt đối không phải đối thủ của Chủ thần. Nếu như chưa có đủ thực lực tốt nhất không nên trêu chọc vào bất kỳ một Chủ thần nào.
– Ngươi thực sự không bằng lòng ở lại Không Linh thành? – Mạch Kim Lợi tỏ ra vô cùng thất vọng, thở dài nói:
– Thời gian này, Không Linh thành đang rất cần người, lấy thực lực của ngươi nếu như ở lại Không Linh thành thì rất có thể Không Linh thành sẽ là thành trì cường đại nhất ở Thời Không Thần Vực. Ta bằng lòng cùng ngươi quản lý Không Linh thành, bằng giao tình của chúng ta, tuyệt đối sẽ không xuất hiện sự việc ngươi gặp phải ở Ám Ảnh Thành. Dù sao, mạng của ta cũng là do ngươi ban cho!
Nghe Mạch Kim Lợi nói thì xem ra hắn thực sự có ý tốt, dường như sẽ rất vui mừng nếu Hàn Thạc ở lại Không Linh thành.
Đáng tiếc, hắn mặc dù là thành chủ Không Linh thành, nhưng người làm chủ thật sự vẫn là Thời Không Chủ Thần, hơn nữa Hàn Thạc đã có quyết định của mình nên vẫn từ chối lời mời của Mạch Kim Lợi:
– Ta thực sự không có ý định ở lại Không Linh thành, tuy nhiên ngươi yên tâm, ta sẽ thường xuyên quay trở lại đây. Ha ha, Thiên Cơ Dược Tề ở Không Linh thành sẽ còn nhờ ngươi chiếu cố nhiều hơn nữa.
– Ngươi yên tâm đi, Thiên Cơ Dược Tề ở Không Linh thành sẽ không có gì bất cứ việc gì đâu.
Mạch Kim Lợi lập tức cam đoan.
– Ngươi luyện chế Không Gian Thần khí, nếu cần vật liệu đặc biệt gì thì cứ nói cho ta biết, ta sẽ giúp ngươi tìm.
Có của hàng Kim Thạch nên rất nhiều vật liệu luyện khí đặc biệt cũng có thể thu thập, Mạch Kim Lợi đã đáp ứng vì hắn luyện chế Thần khí, Hàn Thạc đương nhiên cũng muốn có chút chuẩn bị.
– Những vật liệu này không cần ngươi quan tâm, ở Không Linh thành ta đã có khu vực vật liệu đặc biệt riêng. Bảo Mỗ vừa chết, ta còn phát hiện trên bầu trời của phủ Thành chủ có một không gian nhỏ của hắn, vật liệu luyện khí không thành vấn đề. Cho ta thời gian một năm, ta nhất định đem những Không Gian Thần khí đặc biệt nhất đến cho ngươi. – Mạch Kim Lợi mỉm cười rồi nói tiếp:
– Tuy nhiên, ngươi cần phải lựa chọn một khu vực để đặt vị diện truyền tống trận, ta nghĩ ngươi hiện tại chưa có địa điểm tốt, cái này trước tiên có thể đợi một chút.
– Vậy cảm ơn trước, một năm sau ta sẽ lại đến Không Linh thành thăm ngươi. – Hàn Thạc nói.
– Bố Lai Ân, sao ngươi đi vội vã thế? Không bằng lưu lại một khoảng thời gian nữa đi? – Mạch Kim Lợi vừa nghe Hàn Thạc nói sẽ rời đi, khẩu khí dường như mang vài phần thương cảm.
– Con ta bị người ta làm bị thương, ta hiện tại đang muốn tìm hắn tính sổ! – Hàn Thạc gương mặt trầm xuống, nghĩ tới Kim Giáp Thi thiếu chút nữa bị người khác giết thì chỉ muốn lột da kẻ đó ngay bây giờ. Hiện giờ Ngũ Hành Giáp Thi toàn bộ đã tập trung đầy đủ, chuyện của Mạch Kim Lợi coi như đã giải quyết hoàn mỹ, Hàn Thạc quyết định không trì hoãn nữa mà chuẩn bị tiến về vùng đất Hỗn Loạn.