Phần 89: Cận Chiến…
Hàn Thạc không đối phó được sự liên thủ của ba người Thái Nhĩ, La Cách, Ngõa Tây Tư. Nhưng nếu chỉ có mình Ngõa Tây Tư thì hắn thừa tự tin.
Vùng Đất Hỗn Loạn chính là một nơi mà vũ lực quyết định tất cả. Đôi khi nói lắm lời lại không bằng một kích giận dữ. Trong mắt Hàn Thạc, Ngõa Tây Tư trong ba người có thực lực kém nhất, lại còn là người đáng ghét nhất. Thông qua Ngõa Tây Tư, hắn có thể chứng minh quyết tâm của bản thân mình.
Ngõa Tây Tư cũng không ngờ rằng Hàn Thạc dám cất lời khiêu chiến. Dưới ánh mắt hùng hổ dọa người của Hàn Thạc, Ngoã Tây Tư đâm ra có phần đắn đo.
Trước đó hắn đã ngầm dự định liên thủ với hai Quân chủ kia đối phó Hàn Thạc và chưa từng nghĩ sẽ đơn độc ra mặt, cho nên mới nói chuyện không nể nang gì. Hắn tin tưởng nếu như ba người bọn họ liên thủ, cho dù Hàn Thạc thực lực cường đại đến đâu thì cũng tuyệt đối chỉ có chết.
Nhưng chiến đấu một chọi một không phải là ý nguyện ban đầu của Ngoã Tây Tư.
Giao tình giữa ba người Thái Nhĩ, La Cách, Ngoã Tây Tư cũng không sâu đậm gì. Ngược lại họ vẫn luôn minh tranh ám đấu không ngừng. Thái Nhĩ vừa thấy Hàn Thạc nói toạc móng heo luôn là muốn khiêu chiến Ngoã Tây Tư thì có vẻ vô cùng kinh ngạc. Dò xét Hàn Thạc thật sâu, hắn cười ha ha nói:
– Lão đệ quả nhiên hào khí ngút trời. Ha ha. Khó trách có thể bộc lộ tài năng nhanh như thế tại Vùng Đất Hỗn Loạn.
Hắn cũng mặc kệ không phát biểu ý kiến gì về việc này, càng không có ý muốnkhuyên giải.
La Cách chợt động tâm, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Ngoã Tây Tư đang do dự, châm chọc:
– Hắc hắc. Không phải ngươi sợ hắn đấy chứ?
Ngoã Tây Tư thầm giận dữ, hiểu rõ hai người Thái Nhĩ, La Cách đang nghĩ cái gì.
Thái Nhĩ, La Cách đều không rõ ràng lắm thực lực thực sự của Hàn Thạc. Chiến đấu lần trước tại Ma Ẩn cốc giữa Hàn Thạc và Tát Lạp Tư rất ngắn ngủi, chỉ một chiêu đã kết thúc. Hơn nữa trước đó Tát Lạp Tư đã đấu với Áo Tác Ai rất lâu. Thông qua đó bọn họ không thể khẳng định thực lực của Hàn Thạc rốt cuộc đạt tới mức nào.
Bởi vì như thế nên lúc đó La Cách, Ngoã Tây Tư không dám có hành động thiếu suy nghĩ, dứt khoát rời khỏi Ma Ẩn cốc.
Sau sự việc đó, mặc dù Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo làm bậy, nhưng vì tam đại Quân Chủ không đánh giá chính xác được thực lực của Hàn Thạc nên cũng không chủ động khiêu chiến hắn. Thậm chí ngay cả khi Hàn Hạo cướp bóc vật tư của các cửa hàng trong Thâm Cốc, bọn họ cũng đều thầm nhẫn nại.
Tam đại Quân Chủ đều là loại người điềm tĩnh, trước khi biết rõ thực lực chính thức của Hàn Thạc sẽ không manh động. Sau đó ba người ngầm thương lượng và đã đạt được một cái hiệp nghị nào đó, lúc này mới tìm Hàn Thạc tới bàn bạc, dự định nếu như hắn không đồng ý thì sẽ trực tiếp động thủ tiêu diệt hắn ngay tại ngọn núi lửa đã tắt này là xong hết mọi chuyện.
Thế nhưng hiện tại Hàn Thạc muốn khiêu chiến Ngoã Tây Tư, hai người Thái Nhĩ, La Cách chợt cảm thấy nếu có người đánh trận đầu với Hàn Thạc sẽ làm rõ thực lực thực sự của hắn, đối với bản thân càng có lợi.
Nếu thực lực Hàn Thạc biểu hiện rất mạnh, dưới tình huống không nắm chắc, Thái Nhĩ, La Cách có thể tạm thời thay đổi chủ ý, rũ bỏ quan hệ của mình trong chuyện này, tránh đối địch với Hàn Thạc. Còn nếu như thực lực Hàn Thạc không đáng sợ như tưởng tượng, bọn họ có thể bất chấp thân phận của mình, lập tức ra tay, cùng hợp lực với Ngoã Tây Tư tiêu diệt Hàn Thạc.
Hai người trong lòng cùng một ý niệm, bởi vậy một người thì cười ha ha rồi trầm lặng, người kia thậm chí còn nói lời khiêu khích, rõ ràng muốn để Ngoã Tây Tư đấu với Hàn Thạc một trận trước.
Ngoã Tây Tư thầm mắng to hai gã kia vô sỉ. Trước mặt hắn Hàn Thạc lại đang cười lạnh hùng hổ hăm dọa. Điều này làm cho hắn như lâm vào thế cưỡi trên lưng hổ, không biết phải xử trí ra sao.
Đáp ứng, vậy chính hợp với tâm tư Thái Nhĩ, La Cách. Không đáp ứng, người khác lại tưởng mình sợ tiểu tử kia, càng nâng cao sĩ khí của hắn. Ngoã Tây Tư thấy rất khó xử.
Hàn Thạc cười lạnh nhìn Ngoã Tây Tư. Hắn thừa biết hai người Thái Nhĩ, La Cách nghĩ gì. Khi Ngoã Tây Tư còn đang do dự, Hàn Thạc lại lên tiếng:
– Ta và ngươi không thù không oán. Cuộc chiến đấu này sẽ không giống như với Tát Lạp Tư không chết không thôi. Hắc hắc. Chỉ là luận bàn một chút thôi. Ngươi không có vấn đề gì chứ?
Hàn Thạc chỉ lo Ngoã Tây Tư không đáp ứng, lại sợ Ngoã Tây Tư sẽ dốc toàn lực liều chết với hắn. Bởi vì bên cạnh còn có hai thằng cha đang không có ý tốt, hắn cũng không muốn không chết không thôi với Ngoã Tây Tư. Hắn chỉ muốn thông qua Ngoã Tây Tư chứng minh sức mạnh cùng với quyết tâm của mình, như vậy là đủ rồi.
– Ngoã Tây Tư. Thế này không phải ngươi nha. Ngươi thấy đấy, người ta cũng nói như vậy rồi. Ngươi còn lo lắng gì nữa chứ? Chẳng lẽ ngươi thật không dám động thủ? Hắc hắc… – La Cách cười tủm tỉm nhìn Ngoã Tây Tư, điệu bộ như vui đùa, nhưng lời nói lại chẳng dễ nghe chút nào.
Việc đã đến nước này, Ngoã Tây Tư biết mình từ chối cũng không xong. Lòng thầm chửi mắng mười tám đời tổ tông hai gã kia, hắn lạnh lùng gật đầu nói:
– Đánh thì đánh. Ta cũng không tin ngươi có đủ khả năng thắng Tát Lạp Tư. Theo ta thấy lần trước ngươi chỉ may mắn thôi.
Vừa thấy Ngoã Tây Tư đáp ứng, Hàn Thạc thấy mừng rơn. So sánh với Thái Nhĩ, La Cách, thực lực tên này kém hơn một chút. Dùng hắn hạ thủ sẽ rất phù hợp.
Cũng không nói nhiều nữa, Hàn Thạc xòe mười ngón tay ra, Thiên Ma Lợi Nhận sắc bén xuất hiện. Liếc qua chỉ thấy mười móng tay sắc bén như những lưỡi đao nhọn, lập lòe sắc lạnh lẽo.
Sau khi tiến vào cảnh giới Thiên Diệt, tất cả ma công áo nghĩa hắn tu luyện khi sử dụng đều đạt được bước tiến khác hẳn trước. Vừa mới vận dụng Ma nguyên lực, Thiên Ma Lợi Nhận ngưng kết hình thành còn sắc bén lợi hại hơn so với ma khí. Bởi vì đầu ngón tay có thể liên tiếp co rút tự nhiên nên khi cận chiến có thể phát huy được sức mạnh lớn nhất.
Ngoã Tây Tư tu luyện Thuỷ lực lượng. Bởi vì hắn quanh năm ở trên đỉnh Tuyết Băng nên chắc chắn hắn có nhận thức rất sâu đối với một ý nghĩa thâm ảo vận dụng của Thuỷ lực lượng, “Băng”. Thuỷ lực lượng sau khi biến thành Băng lực lượng thì bất luận là về lực phòng ngự hay tấn công đều cực kỳ xuất chúng. Trong khi chiến đấu có thể phát huy lực lượng tới mức cao nhất.
Hàn Thạc sử ra Thiên Ma Lợi Nhận là dự định cận chiến với Ngoã Tây Tư, không chút sợ hãi điểm mạnh của đối phương. Chỉ riêng điều này đã đủ chứng minh hắn vô cùng tự tin.
Tuy nhiên Hàn Thạc sử dụng phương pháp này cũng chẳng khiến Ngoã Tây Tư cảm kích. Hắn cảm thấy đối phưong như đang khiêu khích, dám cả gan chọn hình thức cận chiến. Điều này làm cho Ngoã Tây Tư giận tím mặt, quát lớn:
– Tiểu tử. Ngươi tự chuốc khổ đấy nhé.
Trong khi nói chuyện, một tầng băng cứng bao trùm cả người Ngoã Tây Tư, dưới ánh nắng chiếu rọi hắn giống như một khối kim cương cực lớn, lấp lánh ánh sáng đẹp mắt trong suốt. Nhưng kỳ dị là không hề ảnh hưởng đến năng lực hành động của hắn. Hai tay hắn có thể chuyển động thoải mái, không hề bị băng cứng ảnh hưởng chút nào.
Khu vực bảo vệ thân thể đều lợi dụng lực lượng của băng cứng, nhưng hoạt động của tứ chi, khuỷu tay thì lại mềm mại như nước. Ngoã Tây Tư tu luyện Thuỷ hệ lực lượng đã đạt tới cảnh giới Chủ thần, quả thực danh bất hư truyền. Lý giải của hắn về Thuỷ hệ lực lượng hai loại áo nghĩa đã đạt tới một cảnh giới vô cùng cao thâm.
Hàn Thạc mắt thấy Ngoã Tây Tư chuẩn bị chiến đấu, biết mình đã đạt được mục đích, cũng không rườm lời nữa. Cận chiến phải có giác ngộ của cận chiến. Vứt bỏ hết mọi thân pháp rườm rà biến hóa cùng viễn công áo nghĩa, Hàn Thạc trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía Ngoã Tây Tư.
Thiên Ma Lợi Nhận sắc lạnh như đao, được Ma Nguyên lực ngưng tụ ở bên trong, dùng móng tay làm cơ sở đã biến thành một thứ hung khí giết người khủng bố.
“Đang.” Âm thanh trong trẻo đầu tiên vang lên trên người Ngoã Tây Tư. Đó là do ngón tay sắc bén của Hàn Thạc va chạm với với băng cứng trước ngực Ngoã Tây Tư tạo thành.
Ngoã Tây Tư căn bản không ngờ động tác Hàn Thạc mau lẹ, hành động dứt khoát hữu hiệu như thế. Hắn chỉ thấy một luồng ánh sáng chói lọi lóe lên. Khoảnh khắc sau, Hàn Thạc đã tới trước mặt hắn, sau đó mười mũi đao nhọn lạnh lẽo phóng to trong mắt hắn. Khi hắn đang chuẩn bị ra tay chặn lại thì phát hiện ngực đã bị đánh trúng.
Hàn Thạc so với hắn còn nhanh hơn. Đây là Ngoã Tây Tư nhận ra.
Độ lĩnh ngộ của Ngoã Tây Tư đối với Băng hệ ý nghĩa thâm ảo quả nhiên thâm sâu. Thiên Ma Lợi Nhận sắc bén mặc dù đánh trúng hắn nhưng lại không phá vỡ ngay được tầng băng cứng phòng ngự kia, chỉ để lại một vài lỗ hổng chừng vài centimet trên người hắn mà thôi.
Ngoã Tây Tư mặc dù chậm hơn chút, nhưng ngay khi Hàn Thạc áp sát thì công kích cũng dừng trên người hắn. Hai thanh hàn kiếm do hắn dùng băng lạnh ngưng tụ thành thuận thế đâm vào ngực Hàn Thạc.
“Đinh đang”
Một lực phản chấn mạnh mẽ chợt từ ngực Hàn Thạc bộc phát, đẩy văng Ngoã Tây Tư ra ngoài.
Ba đại Quân chủ đang quan chiến bên cạnh con ngươi co rút lại, cùng phát ra tiếng thở nhẹ có phần khó tin.
Bọn họ có thể nhìn ra được trên người Hàn Thạc không hề ngưng tụ bất cứ kết giới phòng ngự nào. Hắn chỉ mặc một cái áo võ sĩ màu đen, không có một món thần giáp nào chống lại công kích.
Nói cách khác, một đón Ngoã Tây Tư đánh lên ngực Hàn Thạc là công kích thật sự, không hề bị giảm nhẹ uy lực.
Thần tu luyện mười hai hệ lực lượng áo nghĩa phân bố khắp Chúng Thần đại lục, cũng có những người có thần thể vô cùng đáng sợ. Nhưng không sử dụng thần giáp hay bất cứ kết giới phòng ngự nào, thuần túy dùng thân thể ngăn cản công kích thì bọn họ quả thực chưa từng gặp.
Hai người Thái Nhĩ, La Cách đã bị dọa đến thất kinh.
Bọn họ có thể khẳng định nếu tự mình không thi triển biện pháp phòng ngự mà chỉ dùng nhục thân đỡ một đòn này của Ngoã Tây Tư thì chẳng những sẽ bị thương mà có thể còn bị thương nặng nữa là khác.
Tại Chúng Thần đại lục, bọn họ chưa từng nghe nói có kẻ nào có thân thể mạnh đến mức biến thái như thế. Không dùng bất cứ thủ đoạn phòng ngự nào, đơn thuần dùng lực lượng thân thể tiếp nhận công kích như vậy mà vẫn bình an vô sự. Cho dù là Chủ thần có thần cách, chỉ sợ cũng không “khủng” đến mức này.
Ánh mắt hai người đầy phức tạp, càng lúc càng ngạc nhiên về Hàn Thạc.