Từ cái đêm ôm ấp mẹ tôi, nhìn bố tôi cúi mặt bước ra khỏi phòng ngủ của hai vợ chồng, thằng Thanh biết, nó đã chính thức trở thành chủ nhân của cái nhà này rồi.
Mẹ tôi thì ngày càng thuần phục, bố tôi thì ngày càng nhu nhược.
Tôi phải trách ai đây. Trách thằng Thanh sao?! Không, chính tôi là người đã bỏ viên thuốc mê ấy vào nước của bố mẹ, chính tôi là người đã mở cửa mời thằng Thanh vào địt mẹ mình. Chính là tôi.
Hôm nay nhà tôi đông vui hơn mọi khi. Ông bà nội và vợ chồng bác hai từ quê lên thăm. Còn có cả thằng Đức, con của bác hai. Theo vai vế, tôi phải gọi nó là anh, nhưng mà nó mới có 10 tuổi thôi, nên tôi cứ gọi là thằng và bị bố mẹ mắng hoài vụ đó.
Mẹ tôi và bác hai gái đang loay hoay trong bếp. Cánh đàn ông thì đang cụng ly lách cách trên phòng khách. Mấy chai rượu cao cấp của bố tôi hôm nay có dịp được thể hiện rồi. Tôi vừa định dẫn thằng Đức lên phòng mình chơi game thì thấy một dáng người quen thuộc xuất hiện trước cửa – Thằng Thanh.
Nó bước vào, đưa mắt nhìn một lượt, chưa kịp mở miệng chào ai thì bố tôi đã nhanh nhảu giới thiệu từng người. Nó chỉ nhếch mép cười, rồi gật gật đầu. Bố tôi lại nâng ly mời mọi người, chẳng ai nghi ngờ đều gì cả.
Bước đến chỗ tôi, nó xoay xoay đầu thằng Đức, kêu tôi dẫn thằng Đức lên phòng chơi game, rồi quay xuống cho nó bảo. Tôi tức tốc làm theo. Chỉ kịp thấy nó đi vào bếp, rồi tiếng mẹ tôi thuyết phục bác hai gái lên phòng khách ngồi chơi, để thằng Thanh phụ mẹ được rồi…
Mở game cho thằng Đức chơi xong, tôi quay xuống nhà, chạy vào bếp thì chỉ thấy thằng Thanh đang đứng đằng sau cái bàn nấu ăn. Bác hai gái thì đang ngồi với mọi người ngoài phòng khách rồi, còn mẹ tôi đâu.
Nhìn lại thằng Thanh một lần nữa. Cái bàn nấu ăn che từ dưới đất đến rốn của nó. Một tay nó đang để trên bàn, một tay còn lại thì đang nhào nặn cái gì đó dưới bàn, ngay trước đũng quần của nó. Không lẽ…
Nó ngước lên nhìn thấy tôi, nở nụ cười dâm thỏa mãn.
– Ra đứng coi chừng! Ai vô thì kêu lớn một tiếng.
– Dạ.
Tui lửng thửng bước ra chân cầu thang, ngay giữa phòng khách và phòng bếp. Ở vị trí này, tôi có thể nhìn thấy cả phòng khách và phòng bếp. Rồi tôi thấy mẹ tôi đứng lên từ cái bàn nấu ăn. Bà vuốt vuốt lại tóc, trên miệng còn bóng loáng nước miếng và nước cặc của thằng Thanh. Tôi tưởng tượng ra cảnh mẹ tôi quỳ bú con cặc gân guốc của thằng Thanh trong khi cả nhà chồng đang ngồi trong phòng khách mà đũng quần muốn nổ tung.
Thằng Thanh xoay người mẹ tôi lại, để mẹ tiếp tục nấu ăn. Từ đằng sau, nó vén váy bà lên, rồi thúc con cặc to dài của nó vào. Bà nấc nhẹ lên theo từng cái đâm lút cán của nó. Thi thoảng còn ngoáy cổ lại trao cho nó một nụ hôn thắm thiết.
Đang hăng say thì bác hai gái chợt đứng dậy đi vào bếp. Tôi cũng đứng dậy, lớn tiếng hỏi:
– Bác hai lấy gì hả? Để con lấy cho.
– Được rồi, để bác vô bưng dĩa bánh bò ra cho mấy ổng.
Nói rồi bác đi thẳng vô bếp. Thằng Thanh dừng lại rồi. Nhưng nó vẫn đứng yên ở vị trí đó. Không lẽ nó vẫn để cặc trong lồn mẹ tôi sao?!
Bác hai không nghi ngờ gì cả. Cười nói với mẹ tôi vài câu rồi lấy đĩa bánh bò nước cốt dừa trên bàn, quay người đi lên phòng khách.
Thằng Thanh nhìn nhìn mấy cái bánh bò còn lại trên bàn. Hất mặt kêu tôi đến, lấy hai cái bánh bò bỏ ra chén. Nó thì vẫn đều đặn thúc vào lồn mẹ tôi từng nhịp rậm rãi. Bà đang lim dim tận hưởng con cặc trẻ, trong mắt bà không còn sự tồn tại của chồng con nữa rồi.
Tôi làm theo lời thằng Thanh. Chắc là nó thèm ăn bánh bò. Đưa chén bánh bò cho nó tôi hỏi có cần thêm nước cốt không thì nó bảo không. Miệng nó cười một cách tinh ranh.
Dập vào lồn mẹ tôi vài cái thật mạnh nữa, nó rút con cặc gân guốc bóng loáng ra, bắn từng dòng tinh khí trắng tinh lên hai cái bánh bò. Tôi ngạc nhiên nhìn tinh trùng của thằng Thanh nhớp nháp trên hai cái bánh, nhìn chẳng khác gì nước cốt dừa.
Thằng Thanh bảo tôi:
– Mang hai cái bánh này ra cho thằng bố mày ăn. Nói mẹ mày làm riêng cho lão. Nhớ phải đứng nhìn thằng bố mày ăn sạch, không để lại chút “nước cốt” nào, xong mang chén vào đây.
Tôi nuốt nước miếng ực một cái, cầm cái chén lửng thửng đi lên phòng khách. Thằng Thanh đang muốn thử thách bố tôi, hay nó muốn nhắc nhở ông, nó chính là chủ nhân của cái nhà này?!
Y như lời thằng Thanh dặn. Tôi đưa chén bánh cho bố, rồi bảo mẹ làm riêng cho ông.
Mọi người còn cười lớn, trêu ghẹo bố tôi có phước, được vợ thương như vậy. Ông cũng đỏ mặt cười cười, rồi lấy muỗng mút cái bánh đầu tiên bỏ lên miệng…
Không ai để ý nụ cười của ông chợt tắt sau khi nếm vị “nước cốt” trên chiếc bánh đầu tiên. Ông nhìn qua phía tôi. Tôi thì chỉ đành nhỏ giọng bảo:
– Thằng Thanh.. À mẹ nói bố ăn hết bánh với nước cốt để con bưng chén vào luôn.
Bố tôi gật gật đầu. Ông nuốt ực một cái, rồi ăn tiếp cái bánh thứ hai. Bác hai trai cười hì hì:
– Sao? Bánh vợ chuẩn bị riêng, mùi vị thế nào? Hahaa.. Sướng nhất chú nhé! Nhất định phải ăn hết, cả nước cốt dừa nữa. Không được lãng phí giọt cốt dừa nào đấy!
Bố tôi cũng cười hì hì, lấy muỗng vét từng miếng “nước cốt” bỏ vào miệng…
Bố ăn xong, tôi bưng cái chén sạch trơn vào bếp. Lát sau lại nghe tiếng cười rộn rã vang ra từ sau bếp.
Phòng khách cũng cười nói thật vui vẻ.
Lâu rồi nhà tôi mới đầy ấp tiếng cười như vậy!