Phần 154: Không cẩn thận!
Trọng quyền xé gió khiến ánh mắt Nghệ Phong ngưng đọng lại, nội lực khẽ lưu chuyển. Thân pháp Mị Ảnh dưới thực lực rất nhanh đề thăng tới nhị giai. Xem như là đã nhập môn. Nếu như thực lực của chính mình cường thịnh trở lại, có thể tiếp tục học tập kỹ năng thân pháp Mị Ảnh tiếp theo.
Trong nháy mắt, Nghệ Phong biến mất trước mặt Vương thúc, lực lượng cường đại mạnh mẽ đánh vào hư không. Trong hư không trống rỗng bỗng nhiên vang lên một tiếng trầm muộn. Dường như không khí cũng bắn ra bốn phía.
Phó viện trưởng nhìn thấy Nghệ Phong thoáng hiện phía sau Vương thúc, đôi mắt liền lóe sáng: Thân pháp của tiểu tử này cũng khá nhanh, hẳn là xa tốc độ của Vương thúc.
Lão nhân thấy Nghệ Phong tránh được quyền của hắn, sắc mặt cũng không hề thay đổi. Quyền thế lại chuyển hướng, tiếp tục đánh về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong vừa mới bình ổn trở lại, cũng không kịp điều tức, quyền thế sắc bén kia lại nhanh chóng tới trước người.
Rơi vào đường cùng, Nghệ Phong đành vận chuyển đấu khí toàn thân tới nắm tay, hung hăng tiếp nhận quyền thế của lão nhân.
Bịch…
Tiếng kêu lớn vang lên, kình khí bắn ra tứ phía, tàn phá hư không, tiếng gió thổi gào thét chững mình song quyền vừa nãy chạm vào nhau vô cùng mãnh liệt.
Phó viện trưởng nhìn Nghệ Phong chằm chằm, hiện nhiên nhận ra Nghệ Phong sử dụng vũ kỹ Nhật cấp, so với vừa nãy cũng không biến sắc. Chiêu này càng có vẻ bá đạo.
– Tiểu tử này! Rốt cuộc thế lực nào bồi dưỡng ra, cư nhiên sở hữu nhiều vũ kỹ cao cấp như vậy!
Phó viện trưởng thì thào. Bất quá, nghĩ đến việc trong học viện cũng không ít đệ tử có thế lực lớn đứng sau lưng. Hắn cũng không suy nghĩ nhiều.
Những người này vào học viện, đều là nhân tài xuất chúng. Cho nên tại học viên, sự cạnh tranh còn kịch liệt hơn đại lục rất nhiều.
Nghệ Phong cảm thấy huyết khí trong cơ thể chính mình lưu chảy cuồn cuồn, hiển nhiên quyền vừa nãy khiến hắn cảm thấy có chút mệt mỏi. Không ngờ thực lực của lão nhân lại cường hãn như vậy, chính mình sử dụng Phách Liệt Quyền cũng yếu hơn hắn một bậc.
– Ha ha! Tiểu tử, nếu như ngươi dựa vào điểm thực lực này. Cũng không đủ chống đỡ ba mươi chiêu của lão hủ.
Lão nhân ồn tồn nhắc nhở.
– Vương lão xuất chiêu đi, ta nghĩ ta có thể chống đỡ được!
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, tinh thần đạt tới đỉnh phong, nhìn Vương lão bằng ánh mắt cảnh giác. Trong lòng chờ đợi Vương lão xuất chiêu thứ ba.
Trong lòng Vương lão hiện lên tia tán thưởng, động tác trên tay cũng không chậm lại, đấu khí màu đen không ngừng nhảy ngược, giống như con rắn uốn khúc bay vọt về phía Nghệ Phong.
Thân ảnh Nghệ Phong nhanh chóng chớp động, lại lần nữa thoát khỏi quyền này của hắn. Dường như Vương lão đoán trước hắn sẽ tránh né như vậy, lại tiếp tục xuất quyền. Nghệ Phong ăn thiệt thòi tự nhiên không sai lầm như lần trước, thân thể đứng tại chỗ hơi nghiêng về một bên. Tốc độ như thiểm điện. Phó viện trưởng trông thấy thân pháp như vậy cũng có chút ngưỡng mộ.
Vương lão cũng không hề nóng nảy, quyền thứ ba hợp với quyền thứ hai lại lần nữa mạnh mẽ đánh về phía Nghệ Phong, trong lúc đó hầu như không chút kẽ hở.
Hiện tại Nghệ Phong phần nào minh bạch tại sao phó viện trưởng muốn mời hắn làm lão sư. Trước hết không cần nhắc tới thực lực của Vương lão, mà quyền thế đánh ra vô cùng quỷ dị. Điều này cũng đủ để thực lực của học sinh được đề thăng một mặt quan trọng…
Vương lão trông thấy Nghệ Phong liên tục né tránh ba quyền của hắn, hắn vô cùng kinh ngạc, thốt lên một tiếng:
– Không tồi! Cư nhiên có thể dựa vào thân pháp né tránh ba quyền của ta. Vậy ngươi hãy xem quyền thứ tư của ta thế nào.
Vương lão lại tiếp tục xuất quyền thứ tư, dường như quyền thế của Vương lão đánh tới càng lúc càng nhanh.
Khi Nghệ Phong né tránh quyền thứ tư của Vương lão, bước chân có vẻ loạng choạng.
Khi Vương lão đánh tới quyền thứ sáu, thứ bảy. Nghệ Phong cũng đều né tránh được, kinh khí cường đại thoáng bay qua khuôn mặt khiến Nghệ Phong cảm thấy bỏng rát.
Cho tới khi Vương lão xuất quyền thứ tám, cho dù dựa vào thân pháp Mị Ảnh cũng không thể tránh né được.
Nghệ Phong vô cùng kinh hãi, hắn không ngờ thực lực của Vương lão lại có thể lợi hại như vậy. Tuy rằng thân pháp Mị Ảnh của chính mình mới nhập môn, thế nhưng công pháp này dù sao cũng là công pháp Thiên giai. Với thực lực tam giai của chính mình, rõ ràng bị Vương lão bức bách không thể tránh né được. Thảo nào phó viện trưởng nói, hắn có thể đánh bại Sư Cấp thất giai. Với quyền thế kéo dài không dứt của hắn, Sư Cấp thất giai bị đánh bại cũng là chuyện bình thường.
Trong nháy mắt nắm tay lóe ra đấu khí màu đen, khiến tâm thần Nghệ Phong ngưng đọng lại. Đấu khí trong cơ thể mãnh liệt hướng về nắm tay. Nắm tay trắng nõn tản ra bạch quang nhàn nhạt, thậm chí có thể thấy đấu khí xoay tròn xung quanh.
– Toái Phá…
Nghệ Phong hô lớn một tiếng, chống đỡ quyền thế của lão nhân mạnh mẽ đánh tới.
Bịch…
Tiếng song quyền chạm vào nhau vang vọng, khiến tinh thần phó viện trưởng chấn động. Nhìn quyền này của Nghệ Phong trong ánh mắt cũng có chút kinh ngạc.
Với thực lực của hắn, tự nhiên nhận ra quyền vừa mới sử dụng là do Nghệ Phong tổng hợp hai vũ kỹ Nhật cấp. Thế nhưng, quyền thế có tính chất khác nhau như vậy, làm sao hắn có thể kết hợp? Hơn nữa, vũ kỹ Nhật giai cũng có thể tùy ý kết hợp sao?
Phó viện trưởng nhìn Nghệ Phong chằm chằm, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cổ quái.
Vương lão lảo đảo lùi về phía sau vài bước, trong ngực cuộn huyết khí. Hắn nhìn Nghệ Phong bằng ánh mắt kinh hãi, quyền này quả thực cường hãn nằm ngoài dự tính của hắn. Nếu như chính mình không có kinh nghiệm, không cao hơn Nghệ Phong hai cấp. Lại dùng thủ đoạn làm giảm bớt lực lượng, e là huyết khí không chỉ cuộn lên như vậy.
Vương lão ngưng tụ huyết khí cuồn cuộn:
– Tiểu tử này thật không tồi! E là vũ kỹ này đã vượt qua Nhật cấp?
Nghệ Phong cười cười giải thích:
– Ta nghĩ hẳn nó đạt tới ngụy Địa cấp!
Vương lão gật gật đầu nói:
– Quả thực phải đạt tới mức như vậy! Bất quá, không biết ai sáng tạo ra bộ công pháp này?
Nghệ Phong ngượng cười, quay về phía Vương lão nói:
– Cái này… Là do tiểu bối vô tình sáng tạo ra.
Phó viện trưởng khẽ giật mình, hắn xuất hiện ý nghĩ muốn chém chết tiểu tử này: Aizzz, cái gì gọi là vô ý sáng tạo thành, tại sao ngươi không nói không cẩn thận sẽ chết?
Sáng tạo một môn công pháp Nguyệt Cấp cũng phải đạt tới cấp bậc Tông Sư. Ngụy Địa Cấp… Viện trưởng ngẫm nghĩ không kiềm chế nổi mà rùng mình. Chí ít hắn đã trở thành Tông Sư cũng chưa đạt được khả năng này.
– Lâm thúc, đánh chết tiểu tử này cho ta, đánh chết hắn cho ta!
Phó viện trưởng nghiến răng nghiến lợi nói.
Nghệ Phong có phần kinh ngạc, không biết chính mình làm gì đắc tội với lão gia hỏa này.
Vương lão tựa hồ biết Nghệ Phong nghi hoặc, hắn khẽ cườii nói:
– Viện trưởng vẫn luôn hy vọng sáng tạo ra một loại công pháp cao cấp có thể lưu truyền mãi mãi.
Sau khi Nghệ Phong nghe được, lúc này mới bừng tỉnh, vốn lão gia hỏa này đố kị với chính mình. Trong đáy lòng Nghệ Phong phá lên cười. Có thể đả kích người khác, đề cao chính mình là một trong những chuyện hắn thích thú nhất.
– Tiểu tử! Hãy cẩn thận. Hắn là viện trưởng. Hắn nói ta không dám không nghe!
Vương lão quay về phía Nghệ Phong cười cười, quyền thế lại tiếp tục tấn công tới, đây là vũ kỹ Tinh Cấp vô cùng chậm rãi. Thế nhưng lực lượng lại khiến Nghệ Phong kinh hãi không ngớt, tâm tư của hắn vừa nãy cũng mạnh mẽ thu lại.
Dường như Vương lão không lưu thủ, mỗi một quyền đều dốc toàn bộ 10 phần lực đạo. Nghệ Phong đành phải dùng Mị Ảnh liên tục tránh né. Hắn chỉ cần tránh thoát được 30 chiêu, hắn đã chiến thắng. Cho nên hắn cũng không cần quá chăm chú chiến đấu.
Dường như Vương lão cũng nhận ra ý nghĩ của hắn, thế tiến công càng lúc lại càng sắc bén. Quyền thế liên miên không dứt, giống như mưa rào liên tiếp đánh về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong càng đánh càng cảm giác được áp lực càng lớn, hắn bị quyền thế cường đại này áp chế không thở nổi. Khi chính mình tránh né quyền thế của Vương lão, hoặc là dùng Toái Phá phản công lại. Thế nhưng khó khắn lắm mới thủ hòa mà thôi. Điều này lại càng khiến Nghệ Phong thêm kinh ngạc về khả năng khống chế lực lượng của Vương lão. Phải biết rằng, lực lượng Toái Phá đề thăng không chỉ dừng ở nhất giai, nhị giai.