Phần 212: Chém giết ngụy Tướng Cấp
Nghệ Phong cũng không nghĩ tới đột nhiên đối phương tấn giai ngay lúc này. Nhìn khí thế như nước đang không ngừng tăng lên của Thổ Hổ, hắn bất đắc dĩ lắc đầu. Nếu như thực sự để Thổ Hổ tấn giai lên Tướng Cấp thì chính mình sẽ gặp phải phiền phức lớn. Đứng nói tới giết hắn, đến lúc đó chính mình cũng chỉ có thể chạy!
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không ngừng lại chút nào. Đấu khí toàn thân mạnh mẽ bắn ra, từng đạo đấu khí màu trắng ngưng tụ phía trên quyền đầu tản mát ra kình khí kinh khủng. Đám người vây quanh thấy vậy không khỏi cổ quái nói:
– Bây giờ tiểu tử này còn không mau chạy trốn, chẳng lẽ còn muốn liều mạng sao?
Dưới ánh mắt cổ quái của mọi người đang nhìn mình, Nghệ Phong vận chuyển Nguyên Hồn có khả năng khống chế hồn lực sở hữu không ngừng áp súc thành hồn châm.
Khí thế của Thổ Hổ lúc này vẫn tiếp tục kéo lên cao như trước, linh khí thiên địa xung quanh phảng phất như đều bị hắn hấp dẫn qua đây, từng đạo từng đạo dũng mạnh tiến vào trong thân thể của hắn, mỗi một đạo giống như một cơn lốc bám vào. Có thể thấy được uy thế của cường giả Tướng Cấp, mọi người bị một màn này gây chấn động không ngừng.
– Ngươi cho là ngươi tấn giai Tướng Cấp thì ta không thể giết được ngươi sao?
Thanh âm lạnh lùng truyền vài trong tai mọi người, dưới kinh ngạc tất cả mọi người chỉ thấy Nghệ Phong lộ ra quyền phải, sau đó một cỗ kình khí cường đại kinh khủng nổi lên Hổ đánh tới trước ngực của Thổ.
Tuy rằng quyền thế của quyền này cường đại thế nhưng mọi người cũng không ôm hy vọng quá lớn vào sự tự tin của Nghệ Phong, tuy Thổ Hổ còn chưa hoàn toàn tấn giai Tướng Cấp nhưng tình hình bây giờ của hắn đã là ngụy Tướng Cấp. Mặc kệ thế nào đi chăng nữa thì cũng không phải là một Sư Cấp có thể đối kháng được.
Tiếng gió thổi kịch liệt, không khí bốn phía phảng phất như đang rung động hữu hình. Đấu khí trên nắm đấm dưới quá trình di chuyển càng lưu lại nhiều vết tích.
– Đi tìm chết…
Nghệ Phong hét lên một tiếng dữ tợn, một quyền gắt gao đánh về phía ngực của Thổ Hổ.
Vẻ mặt Thổ Hổ khinh thường nhìn Nghệ Phong, lấy thực lực hiện giờ của chính mình là tiếp cận Tướng Cấp, hắn còn có thể làm gì được chính mình? Thế nhưng hắn còn chưa kịp vui vẻ thì bỗng nhiên cảm giác được một cỗ hồn lực cường đại đang đâm về phía hắn.
Thổ Hổ cảm thụ được liền hoảng hốt trong lòng, tập trung hồn lực toàn thân lại trong nháy mắt, gắt gao bảo vệ chính mình, phòng vệ cỗ hồn lực kia đang đánh tới.
Nghệ Phong cảm thụ được lực phòng ngự hồn lực của Thổ Hổ liền cảm thán, độ nhảy cảm của Tướng Cấp quá cao. Nếu như là Sư Cấp bình thường thì cho dù chính mình thi triển Nhiếp Hồn Thuật hắn cũng sẽ không phát hiện ra. Thế nhưng Thổ Hổ lại có thể bằng vào một điểm khí tức làm ra phản ứng trong nháy mắt, đây là hiệu quả do thực lực chênh lệch mang lại.
Hồn lực của Tướng Cấp quả nhiên không phải thứ Nhiếp Hồn Thuật nửa vời của mình có thể đánh sâu vào. Sau khi đột phá được vài đạo phòng tuyến của Thổ Hổ, kích lên từng gợn sóng trong hư không thì Nhiếp Hồn Thuật do chính mình thi triển cũng biến mất không còn một mảnh.
Thế nhưng tất cả cũng không phải vô ích, Thổ Hổ vận chuyển toàn lực đấu khí để chống chọi với Nhiếp Hồn Thuật của chính mình nên lực phòng ngự trên người giảm xuống trong nháy mắt, nguyên bản linh khí đang dũng mãnh đi về phía hắn cũng tiêu tan thành mây khói. Khí thế mạnh mẽ của hắn cũng tán đi!
Trong nháy mắt Thổ Hổ còn chưa kịp phản ứng thì nắm đấm của Nghệ Phong đang đánh tới mang theo khí thế xé trời, hung hăng nện vào ngực của Thổ Hổ!
– Bịch…
Một tiếng trầm muộn vang lên, mọi người gắt gao nhìn chằm chằm vào giữa sân, kình khí bên trong không ngừng bắn ra ngăn trở tầm nhìn của mọi người, hô hấp của tất cả đều trở nên có chút gấp gáp, cả đám trừng con mắt lên muốn nhìn thấy kết quả.
Cơn lốc tàn sát bừa bãi cũng không ngăn cản tầm nhìn của mọi người lâu, chỉ sau thời gian nửa chén trà nhỏ, tất cả mọi thứ đều hiện ra dưới tầm mắt mọi người.
Khóe miệng Thổ Hổ nhếch lên một tia máu, hắn đang quỳ trên mặt đất, vẻ mặt tái nhợt, thân thể rung động không ngừng. Theo sự rung động của hắn, một luồng máu tươi phun ra mạnh mẽ, máu tươi nóng hổi hung hăng đập xuống mặt đất. Mặc dù cảnh sắc nơi đây giống như Tu La địa ngục thế nhưng vết máu kia vẫn có vẻ chói mắt!
Nhìn Thổ Hổ bị thương nặng phun ra máu, khóe miệng đám người vây xem co quắp, ánh mắt nhìn Nghệ Phong càng thêm kinh khủng hơn.
– Hắn không chỉ ngăn trở được một người tấn giai Tướng Cấp! Còn dùng một quyền đánh thương nặng ngụy Tướng Cấp?
Trong lòng mọi người dâng lên một cỗ hàn ý thấu xương, chấn động quanh quẩn thân thể thật lâu không tiêu tán, bọn họ không tin những thứ trước mắt là sự thật!
Chỉ là vẻ mặt trắng bệch của Thổ Hổ khiến trong lòng mọi người có chút vui vẻ:
– Thổ Hổ gặp bất hạnh rồi!
Tấn giai Tướng Cấp cũng bị người khác cắt đứt, điều này đối với Thổ Hổ mà nói là một bi kịch cực lớn.
Nghệ Phong thấy Thổ Hổ quỳ trên mặt đất run run lên tục, khóe miệng nhếch lên một tia tươi cười lạnh lẽo, nguên bản thân thể đang đứng trên mặt đất của hắn đột nhiên quỷ dị tiêu thất trước mặt mọi người.
Sau một khắc, Nghệ Phong xuất hiện bên người Thổ Hổ, dưới vẻ mặt kinh hãi của Thổ Hổ, hắn tung ra một cước mang theo kình khí kinh khủng, hung hăng đá vào ngực Thổ Hổ.
– Phụt…
Âm thanh phun máu vang lên lần thứ hai, Thổ Hổ bay ngược về phía sau, hung hăng nện xuống một thi thể, toàn thân nhiễm màu đỏ.
Thổ Hổ cố gắng muốn đứng lên thế nhưng không thể dịch chuyển được bất kỳ bộ phận gì trên người, có thể thấy được Nghệ Phong hạ thủ tàn nhẫn như thế nào.
– Di… Vẫn còn sống?
Nghệ Phong rất kinh ngạc, dưới tình huống bị thương nằng còn phải thừa nhận một kích toàn lực của chính mình mà đối phương vẫn còn sống, đây là một điều ngoài dự liệu. Đối với cao thủ Tướng Cấp, hắn có thêm một hiểu biết mới.
Một câu nói nhàn nhạt này khiến mọi người xung quanh đều hít sâu vào một ngụm khí lạnh: Chẳng lẽ tiểu tử này muốn giết cả phụ tá đắc lực của Khẳng Lợi sao? Hắn không sợ Khẳng Lợi sẽ liều lĩnh trả thù sao?
Nhìn vết máu đã khô đọng lại trên mặt đất, trong lòng đám người vây xem lạnh lẽo:
– Có thể tiểu tử này thực sự là ác ma chuyển thế!
Trần Ny Đan cũng giật mình đứng yên tại chỗ, một Tướng Cấp, cho dù là ngụy Tướng Cấp cũng không phải là Sư Cấp có thể đối kháng lại! Thế nhưng tất cả chuyện này xuất hiện trước mặt chính mình. Thực lực của hắn quả thật cao tới vậy sao?
– Ngu tỷ tỷ! Xem ra ta thực sự chọc phải phiền toái lớn rồi!
Trần Ny Đan cười khổ, ngay cả Tướng Cấp cũng có thể hạ sát, vậy thì hắn ở trong thành Khủng Cụ còn sợ cái gì? Thảo nào lúc mình bắt hắn thì hắn không chút sợ hãi như vậy!
Nghệ Phong nhìn Trần Ny Đan nói:
– Muội có phát hiện khí thế của Thổ Hổ đang không ngừng dâng cao thì đột nhiên biến mất trong nháy mắt không? Hắn chính là nương nhờ vào khoảnh khắc đó đánh bại Tướng Cấp. Chỉ là không biết hắn sử dụng thủ đoạn gì khiến Thổ Hổ bỗng nhiên triệt để bỏ đi phòng ngự của chính mình!
Trần Ny Đan sửng sốt, nàng lắc đầu nói:
– Ta không chú ý!
Nghệ Phong gật đầu, nếu không phải bởi vì cầm hồn của chính mình quá mức cường đại thì nàng cũng không phát hiện được điều này, trong nháy mắt vừa rồi quả thực quá nhanh. Người ở bên ngoài chỉ thấy rằng Nghệ Phong dùng một quyền đả bại Thổ Hổ!
– Hắn rất mang thù! Cho nên chắc chắn hắn sẽ tìm tới muội trả thù! Nếu như muội không muốn bị hắn trả thù thì tốt nhất gọi Khắc Lạp Khắc đi điều hòa, coi như là một sự lựa chọn không tồi!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói.
– Cái gì? Tỷ bảo ta đi mời hắn?
Hai mắt Trần Ny Đan trợn trừng, hiển nhiên nàng hận Khắc Lạp Khắc tới cực điểm, cũng chính bởi vì như vậy cho nên mới hận lây lên người Nghệ Phong, hơn nữa đối phương còn vũ nhục chính mình và Ngu tỷ tỷ, cuối cùng nháo tới trình độ này.
Ngu tỷ tỷ gật đầu nói:
– Nếu không các muội căn bản không thể chống lại được hắn! Đương nhiên quyết định là bởi muội!
Trần Ny Đan ngẩn người ra, ánh mắt biến ảo bất định, nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong!
Nghệ Phong chậm rãi đi tới bên cạnh Thổ Hổ, cúi người ghé sát vào lỗ tai của hắn nói nhỏ:
– Thật không ngờ phải không. Bản thiếu gia còn là một nhiếp hồn sư!
Ánh mắt Thổ Hổ gắt gao nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong, lúc này hắn đương nhiên biết Nghệ Phong là một nhiếp hồn sư: Y sư cao cấp, cường giả Sư Cấp, Nhiếp Hồn Sư? Ba thân phận khiến Thổ Hổ kinh hoảng, đồng thời không khỏi cười bi ai thay cho mệnh lệnh của lão gia nhà mình.
– A! Được rồi, quên nói cho ngươi biết điều này! Bản thiếu gia phát hiện dùng người để luyện tập Nhiếp Hồn Thuật có hiệu quả rất tốt. Cho nên ta sẽ đi tìm các thủ hạ của lão gia nhà ngươi gây phiền nhiễu, hẳn là cũng đủ dùng đi!
– Phụt…
Thổ Hổ nghe được những lời này liền phun thêm một ngụm máu tươi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kinh khủng: Ma quỷ, ma quỷ… Chỉ có ma quỷ mới có hành động như vậy, dùng người sống để tu luyện Nhiếp Hồn Thuật!
– Phun máu thật nhiều a! Ta cho ngươi phun thêm chút máu nhé! Như vậy sẽ chết nhanh hơn một chút!
Nghệ Phong nói nhàn nhạt, mũi kiếm nhẹ nhàng lướt qua yết hầu của hắn.
Nhìn một sinh mệnh đang dần dần biến mất, còn là một Tướng Cấp. Ánh mắt đám người vây xem nhìn Nghệ Phong càng thêm kinh khủng!
Tiểu tử này, hạ thủ quá độc ác rồi!
– Hy vọng các người giúp ta truyền một tin! Bản thiếu gia sẽ trả thù Khẳng Lợi! Hành động trả thù sẽ bắt đầu vào ngày mai, hy vọng bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng!
Thanh âm đạm nhiên khiến trong lòng mọi người tán thán, quá kiêu ngạo! Hắn càn rỡ không thèm sợ hãi đi tuyên chiến với Khẳng Lợi, đây không thể nghi ngờ rằng hắn đang khinh thường Khẳng Lợi.
Thế nhưng không một ai cho rằng Nghệ Phong đang bốc phét. Trải qua một màn vừa rồi, Nghệ Phong có đủ tư cách để nói những lời này!