Phần 349: Kế hoạch đơn giản
– Giúp ta luyện chế một ít độc dược!
Thiên Nghịch không chút e dè nói thẳng.
– Độc dược? Ngươi cần nó làm gì? Đế khống chế những kẻ không nghe lời này?
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch hỏi.
Thiên Nghịch gật đầu:
– Với y thuật y sư cao cấp của ngươi, hơn nữa lại được ngũ trưởng lão truyền dạy trong thời gian lâu như vậy, luyện chế một ít độc dược hẳn không có vấn đề gì chứ?
Nghệ Phong không phủ nhận. Tuy rằng độc thuật của mình rất kém cỏi, nhưng đối với việc luyện chế một vài độc dược cũng xem như tinh thông. Dù sao luyện chế đan dược và độc dược xét về bản chất cũng không có gì khác nhau. Nếu như chỉ xét về trình độ kiểm tra độc dược, mình cũng có thể xem như một độc sư cao cấp. Tuy nhiên, trình độ độc sư lại được đánh giá trên phương diện thủ đoạn thi triển độc thuật và khả năng phối chế độc dược.
– Ngươi muốn độc dược thuộc tính gì?
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch hỏi. Dù sao, luyện chế một ít độc dược cũng không khó khăn lắm.
– Chính là loại có thể nắm sinh mệnh của người khác trong tay. Chỉ cần hắn nghe lời là có thể sống. Không nghe lời sẽ chết!
Thiên Nghịch lạnh nhạt nói, chỉ là trong lời nói có vẻ thản nhiên lại mang theo sát khí.
Nghệ Phong vuốt vuốt tóc gật đầu. Tuy rằng loại độc dược này cực kỳ khó luyện chế, nhưng đối với trình độ Tông Sư của ngũ trưởng lão của cũng không tính là gì. Loại độc dược mãn tính này theo hắn thấy thì có rất nhiều loại. Tuy rằng mình xem ra còn kém xa ngũ trưởng lão, nhưng phương thuốc hắn nhớ được cũng rất nhiều. Trước đây khi hắn cho bọn Triệu Hải độc dược khống chế người cũng là loại độc này.
Đối với loại độc dược này Nghệ Phong cũng cực kỳ yêu thích. Cho nên hắn đã luyện chế một ít tùy thân.
– Ngươi cần bao nhiêu?
Nghệ Phong quay sang Thiên Nghịch hỏi.
– Trên dưới mười viên đi! Chỉ cần khống chế mấy lão gia hỏa không nghe lời kia cùng với đệ tử của bọn họ, những tên tép riu cũng không dám có hành động gì khác thường!
Thiên Nghịch nói.
Nghệ Phong lấy từ trong nạp linh giới ra mấy viên đan dược tỏa hương thơm ngát, nói:
– Trước đó vài ngày ta đã dùng qua một ít, ở đây chỉ còn khoảng năm viên, ngươi cầm trước đi vậy! Chờ chút ta viết cho ngươi mấy loại dược liệu, ngươi tìm giúp ta, sau đó ta sẽ luyện chế cho ngươi!
Thiên Nghịch đưa tay tiếp nhận, không hề có cảm giác ngượng ngùng gì. Nghệ Phong thấy thế trong lòng không khỏi mắng to: Hỗn đản này, thật sự không chịu khách khí với mình mấy câu.
– Được rồi! Lần trước ta nhờ ngươi điều tra giúp ta thông tin về truyền nhân đương đại của Tĩnh Vân Tông. Thế nào rồi?
Cũng không lâu nữa là tới kỳ hạn Nghệ Phong đi tới Tĩnh Vân Tông, hắn muốn biết thực lực đối phương thế nào.
Thiên Nghịch quay sang Nghệ Phong lắc đầu nói:
– Ta đã từng phái người đi trước tìm hiểu qua, nhưng Tĩnh Vân Tông xem chuyện quyết đấu của các người như đại sự hạng nhất, không cho bất kỳ ai tiết lộ bất luận tin tức gì về truyền nhân đương đại của bọn họ. Cho nên mặc dù ta nỗ lực rất nhiều lần, vẫn không biết được thực lực đối phương mạnh yếu thế nào.
Nghệ Phong nghe Thiên Nghịch nói như vậy, tuy trong lòng tiếc nuối nhưng cũng không quá để ý.
Thiên Nghịch thấy sắc mặt Nghệ Phong không biến hóa gì, thở dài một hơi, đồng thời cũng không khỏi nhíu mày nhìn Nghệ Phong nói:
– Tiểu ma nữ tới tìm ta!
Nghệ Phong sửng sốt, lập tức nghi hoặc nói:
– Nàng tìm ngươi làm gì?
– Nàng muốn mới ta liên thủ cộng đồng thống nhất Thánh Tông!
Thiên Nghịch nhìn Nghệ Phong thản nhiên nói.
Nghệ Phong cảm giác trán toát mồ hôi lạnh, lát sau mới hỏi Thiên Nghịch:
– Ngươi đáp ứng rồi?
Thiên Nghịch khinh thường liếc mắt nhìn Nghệ Phong nói:
– Yêu Hậu điên, nhưng ta và sự phụ không điên. Thống nhất Thánh Tông đâu dễ dàng như vậy. Nếu dễ dàng thống nhất, vậy có thể có hơn một nghìn năm nội loạn sao?
Nghệ Phong nghe Thiên Nghịch nói, lúc này mới thở phào một hơi:
– Vậy cũng tốt! Ngươi và Yêu Hậu cũng đừng làm loạn. Muốn thống nhất Thánh Tông, không phải kẻ điên thì tuyệt đối sẽ không dám làm!
Thiên Nghịch thấy Nghệ Phong nói như vậy không khỏi cổ quái nhìn hắn:
– Không biết khi tiểu ma nữ nghe tin ngươi kêu ta cự đề nghị tuyệt nàng, nàng sẽ đối xử với ngươi như thế nào?
Nghệ Phong trừng mắt nhìn mắt uy hiếp nói:
– Nàng dám đối xử thế nào với ta? Nữ nhân a, không nghe lời sẽ trực tiếp đánh mông nàng. Đánh rồi nàng sẽ nghe lời thôi!
Thiên Nghịch khinh bỉ nhìn Nghệ Phong, lát sau mới nói:
– Cứ ở đó mà tự sướng đi! Yêu Hậu cũng là nữ nhân, ngươi thử qua đánh nàng, khiến nàng nghe lời xem coi!
– Ách…
Câu nói của Thiên Nghịch khiến Nghệ Phong rùng mình một cái. Nữ nhân Yêu Hậu kia tuyệt đối không thể dùng lẽ thường mà phán đoán được.
Hiện tại điều Nghệ Phong lo lắng chính là, Yêu Hậu sẽ lôi kéo tiểu ma nữ. Chuyện thống nhất Thánh Tông nàng sẽ không đặt gánh nặng quá mức biến thái này lên người tiểu ma nữ chứ?
– Ngươi thực sự không định giúp đỡ tiểu ma nữ?
Thiên Nghịch có chút hả hê quay đầu nhìn Nghệ Phong cười hỏi.
– Ách…
Nghệ Phong cảm thấy đau đầu. Việc này thực sự mình muốn giúp cũng không được a! Đừng thấy mình ở thánh địa phong quang vô hạn, nhưng thực tế lại là một kẻ vô cùng cô đơn.
– Quên đi! Tuy rằng Yêu Hậu suy nghĩ điên cuồng một chút, nhưng thực lực cũng rất mạnh mẽ. Huống chi nàng lại rất yêu quý tiểu ma nữ. Nàng tuyệt đối sẽ không làm tổn thương tiểu ma nữ.
Nghệ Phong nhớ tới thực lực kinh khủng của Yêu Hậu, đối với sự an toàn của Tiểu Ma Nữ cũng yên tâm hơn. Nếu mình có năng lực sẽ giúp một phen, còn nếu không giúp được cũng không sao. Huống chi lần trước mình từng giúp nàng mượn hơi Khắc Lạp Khắc.
– Qua một thời gian nữa Tiểu Ma Nữ hẳn là sẽ tới đế đô.
Thiên Nghịch đột nhiên nói thêm.
– Đến đế đô? Nàng đến đây làm cái gì?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi. Chẳng lẽ là cố ý đến gặp mình? Tuy rằng mình rất đẹp trai, nhưng Tiểu Ma Nữ cũng không phải người háo sắc mà! Càng quan trọng hơn là Yêu Hậu cũng sẽ không thả người.
Thiên Nghịch nhìn Nghệ Phong nói:
– Thân thể Hoàng đế Trạm Lam không khỏe, rất nhiều thế lực muốn nhân cơ hội này chiếm một chén canh. Cho nên trong khoảng thời gian này các thế lực hẳn là sẽ không ngừng tranh đấu. Tiểu Ma Nữ cũng không thể không đến.
Nghệ Phong có chút hiểu ra. Chỉ bất quá, trước đây Thánh Tông chưa bao giờ nhúng tay vào sự thay đổi của Hoàng thất. Tại sao lần này lại có thái độ khác thường như vậy? Lẽ nào đây cũng là thủ đoạn mới của Yêu Hậu?
Đặt chủ ý lên hoàng thất chính là con dao hai lưỡi. Nếu thắng, thực lực sẽ đại tăng. Nếu thất bại, sẽ phải chịu tổn thương thảm trọng.
– Ngươi thì sao? Có định nhúng tay vào chuyện của Hoàng thất hay không?
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch hỏi.
Thiên Nghịch lắc đầu nói:
– Những thế lực lớn chân chính hiện tại đều đang nghe ngóng, sẽ không dễ dàng nhúng tay.
Nghệ Phong nghe Thiên Nghịch nói như vậy, cười khổ hai tiếng nói:
– Ta đã tham dự vào rồi!
Thiên Nghịch nghi hoặc nhìn Nghệ Phong, không rõ với tính cách của Nghệ Phong, tại sao lại tham dự vào chuyện này.
– Vậy ngươi ủng hộ ai trong số hai vị hoàng tử?
Thiên Nghịch hỏi.
Nghệ Phong lắc đầu:
– Ta không ủng hộ ai cả, gần như đứng trung lập giữa bọn họ. Ta muốn nắm trong tay các thế lực ngầm của đế đô, cũng coi như là có chủ ý với bọn họ. Cho nên…
Thiên Nghịch không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh. Nghệ Phong không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã chuẩn bị nắm trong tay thế lực ngầm đế đô. Muốn làm được điều đó khó khăn thế nào không phải hắn không biết. Thế nhưng một khi nắm được các thế lực ngầm này trong tay, muốn thành vương giả cũng không phải chuyện gì lớn.
Thiên Nghịch hít sâu một hơi, cố gắng đè nén tâm tình nói:
– Hai đại hoàng tử đả đủ khiến ngươi khổ sở, hiện tại lại có các thế lực lớn tham dự. E là sẽ càng khiến ngươi gặp khó khăn hơn!
Nghệ Phong gật đầu nói:
– Ta biết! Cho nên lần trước ta mới đi tìm ngươi!
Thiên Nghịch suy nghĩ một chút nói:
– Thánh Tông không thể xuất thủ, bằng không nhất định sẽ bị vây công. Chỉ là những thế lực bên ngoài của hai đại hoàng tử muốn đối kháng ngươi, ta có thể kiềm chế một chút. Không thể để bọn họ nhận ra chúng ta đứng chung một chỗ, bằng không hậu quả rất nghiêm trọng. Dù sao thanh danh của Thánh Tông cũng không được tốt.
Nghệ Phong nghe Thiên Nghịch nói như vậy khẽ gật gật đầu. Có thể kiềm chế các thế lực bên ngoài cũng coi như giúp mình bớt được không ít gánh nặng!