Phần 500: Một chiêu, ngươi sẽ chết
Nghệ Phong sờ ngực, trong lòng hắn cũng hơi có chút bất mãn, nguyên bản hắn không muốn đánh trận chiến này, thầm nghĩ mau chóng trở về tập trung vào chuyện tình tu luyện. Lại không nghĩ tới Lăng Thiên Vũ quấn hắn không tha, Nghệ Phong hít sâu vào một hơi, ánh mắt nhìn Lăng Thiên Vũ lạnh lẽo hơn vài phần.
– Ngươi đã muốn chiến, vậy thì chiến đi!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói, Tiêm Hổ kiếm trong tay quét ra một đạo vết tích chỉ thẳng vào Lăng Thiên Vũ.
Lăng Thiên Vũ nhìn thấy dáng dấp này của Nghệ Phong, quang trong nóng cháy trong mắt cũng càng cao hơn, hắn đã nhìn ra lần này Nghệ Phong đã thực sự nghiêm túc.
– Đừng đánh nữa!
Khinh Nhu thấy khí thế của hai người không ngừng tăng vọt liền biết cả hai đã động tới thực lực chân chính, nàng sốt ruột chạy vội về phía hai người hô lên, lúc này cư nhiên Khinh Nhu không hề có bộ dáng mềm mại nhu mì.
Thế nhưng hai người ở trong sân vẫn không hề bị lời nói của nàng làm phân tán tư tưởng. Khí thế hai người vẫn như cũ tăng vọt lên, áp bách toàn bộ không khí xung quanh rung động.
Nguyên Trực thấy dáng dấp của hai người như vậy liền mau chóng kéo Khinh Nhu trở về, thực lực của hai người này đã khiến trái tim của bọn họ giá lạnh, nếu như để khí thế lan tới tới gần thì sợ rằng Khinh Nhu sẽ bị thương tổn nghiêm trọng.
Quang mang trên người cả hai phóng lớn, quang mang toát ra đều ngưng tụ lên trên lợi kiếm. Trong nháy mắt hai thanh bảo kiếm phát ra quang mang một trắng một xanh vô cùng chói mắt càng khiến mọi người xung quanh nhìn hai người không chớp mắt.
– Một chiêu phân thắng bại thế nào?
Nghệ Phong nhìn Lăng Thiên Vũ, cũng không muốn tốn thời gian.
– Một chiêu?
Lăng Thiên Vũ hơi nhíu nhíu mày, đối với đề nghị này của Nghệ Phong có chút bất mãn.
– Chỉ một chiêu, ngươi sẽ chết!
Nghệ Phong lạnh lẽo nhìn Lăng Thiên Vũ, hắn cũng triệt để bị chọc giận. Nghệ Phong cũng không muốn phiền phức thế nhưng cũng không sợ phiền phức. Nếu như Lăng Thiên Vũ còn muốn dây dưa thì Nghệ Phong sẽ đưa hắn đi gặp thượng đế.
Nếu như người khác dám nói những lời này với Lăng Thiên Vũ thì đám người của hắn sẽ cười nhạt. Thế nhưng đó lại là những lời nói ra từ trong miệng Nghệ Phong thì không một ai dám cười nhạo. Ngược lại trong lòng cả đám cảm thấy lạnh lẽo lên, đối với Nghệ Phong mà nói, giết người cũng không phải chuyện tình quá lớn. Mặc dù trước mặt là nhân vật hô mưa gọi gió của học viện – Lăng Thiên Vũ thế nhưng hàn ý lạnh thấu xương cũng đủ để cho bọn họ lựa chọn tin tưởng thực lực của Nghệ Phong.
– Tiểu tử này, vẫn kiêu ngạo như trước!
Nguyên bản Lăng Thiên Vũ thấy hôm nay hình như Nghệ Phong không có hứng thú chiến đấu cho nên cho rằng hắn đang thu liễm một chút, thế nhưng không nghĩ ra hắn vẫn kiêu ngạo vô hạn như trước.
Lăng Thiên Vũ nghe được những lời hàn ý thấu xương này của Nghệ Phong, hắn hơi hơi nhíu mày, chưa từng có người nói thẳng rằng muốn hắn chết. Nhưng mà nhìn khí thế của Nghệ Phong ở trước mặt không ngừng dâng cao, hắn không chút nghi ngờ những lời nói vừa rồi của Nghệ Phong là lời chân thực.
Lăng Thiên Vũ dám quyết đấu cùng Nghệ Phong chính là đánh cuộc rằng Nghệ Phong sẽ không thi triển ra chiêu thức kia, thế nhưng đối với tên điên Nghệ Phong này, bức hắn nóng quá sợ rằng hắn thực sự sẽ làm ra chiêu thức đó.
Lăng Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng, không đáp ứng cũng không phản bác. Khí thế trên người vẫn như cũ không ngừng tăng lên.
Nghệ Phong không nói gì thêm, năng lượng bên trong cơ thể hắn toàn bộ quán nhập vào Tiêm Hổ Kiếm, năng lượng màu xanh của Ngụy Phệ Châu cũng xoay quanh thân Tiêm Hổ Kiếm, năng lượng ngưng tụ vào đi dần tới mũi kiếm. Có Ngụy Phệ Châu trợ giúp, năng lượng trên mũi kiếm càng lúc càng nhiều, tập trung tại một điểm không khuếch tán chút nào ra ngoài.
Nghệ Phong hơi suy nghĩ một chút, hay là thi triển kỹ năng Dung Hợp cấp Địa giai của thánh địa, để từng đạo đấu khí lại lần nữa dung hợp vào, Dung Hợp là kỹ năng Địa giai, tuy rằng lực sát thương không bằng Lôi Đình Phá Nhật Kiếm thế nhưng khi dung hợp những thuộc tính trên vào nhau thì không gì có thể so sánh. Lực công phá mạnh nhất của Nghệ Phong là dựa vào dung hợp Tàn Miên Chưởng và Phách Liệt Quyền, Phệ Linh Nộ Bạo là đấu khí, Nhiếp Hồn Thuật cùng với Ngụy Phệ Châu ba cái dung hợp mà thành.
Có kỹ năng Dung Hợp giúp đỡ, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong giống như nước bơm không ngừng tràn vào Tiêm Hổ Kiếm, lực lượng khổng lồ làm cho Tiêm Hổ Kiếm có chút rung rung. Nghệ Phong mơ hồ cảm giác không không chế được, mỗi một khi rung lền chung quy đều khiến cho hư không bị vặn vẹo.
Dáng vẻ như vậy để đám người Nguyên Trực liếc mắt nhìn nhau, ai nấy nhìn thấy được vẻ hoảng sợ trong mắt đối phương. Khí thế này so với thực lực của Nghệ Phong cao hơn rất nhiều.
Lăng Thiên Vũ thấy một màn như thế, ánh mắt trở nên vô cùng ngưng trọng, đấu khí trong cơ thể hắn tăng vọt ngưng tụ phía trên lợi kiếm. Đồng thời vũ kỹ Nhật giai Ba Quang cũng được thi triển ra, đấu khí Nghệ Phong bạo phát ra khiến hắn cảm giác áp lực nặng nề, mặc dù thực lực của hắn mạnh hơn Nghệ Phong tới bốn giai thế nhưng đến khi thi triển vũ kỹ Nhật giai đề thăng lực lượng mới có chút an tâm.
Hai cỗ lực lượng cường đại bộc phát ra từ hai thanh kiếm khiến Nguyên Trực hoảng sợ và hâm mộ không thôi, không khí xung quanh bị áp bức phát ra những lốc xoáy, hầu như cùng thời khắc đó, lợi kiếm của hai người đều hướng về phía đối phương đâm tới.
– Ba Quang!
Lăng Thiên Vũ quát to một tiếng, quang mang trên lợi kiếm tỏa sáng, năng lượng của lợi kiếm giống như sóng cuộn đánh tới Nghệ Phong, cùng lúc đó, năng lượng của những cuộn sóng này cư nhiên tản mát ra gợn sóng lăn tăn sáng bóng cực kỳ đẹp, khiến hai mắt của Khinh Nhu nhìn ngây người không chớp động.
Nghệ Phong nhìn tình cảnh như vậy nhưng không bị vẻ mỹ lệ của nó mê hoặc, Tiêm Hổ Kiếm trong tay huy động, trong nháy mắt tạo thành Tà Vô Kiếm chống lại luồng năng lượng đang đánh tới.
Binh… Binh…
Âm thanh tiếng binh khí chạm vào nhau vang lên không ngừng bắn ra vô số kình khí tàn sát bầu trời bừa bãi. Gió thổi bám vào lốc xoáy lôi tất cả những mảnh vụn cát đá trên mặt đất lên bầu trời, thỉnh thoảng năng lượng đập xuống mặt đất tạo thành những vùng mấp mô gồ ghề.
Mọi người nhìn một màn này không khỏi biến sắc, nhưng thật ra đều hít sâu một hơi vào trong lòng. Trong ánh mắt của bọn họ tỏa ra quang mang cháy bỏng, từ đáy lòng tính toán phải bao lâu nữa mới có thể đạt được tới trình độ như vậy.
Đám người Nguyên Trực mang tới nhìn Nghệ Phong cường hãn như vậy thầm nghĩ đã không chọn sai người. Bọn họ nhớ tới đãi ngộ của chính mình, tình cảm dành cho Kim Lâu càng trở nên mãnh liệt hơn.
Đang… đang…
Tiếng lợi kiếm chạm nhau vang lên bên tai mọi người, thế nhưng không có mấy người có thể thấy rõ ai đang chiếm thượng phong. Hai người đấu với nhau vô cùng kịch liệt, ánh mắt bình thường căn bản không theo kịp cước bộ của hai người di chuyển.
Đinh…
Âm thanh va chạm lại lần nữa vang lên, trong nháy mắt hai đạo nhân ảnh tách khỏi nhau liên tục lùi về mấy bước. Mỗi một lần đạp xuống mặt đất liền lưu lại một vết chân sâu rõ ràng. Sau lùi xuống hơn mười bước mới khó khăn lắm để ổn định thân hình.
Mọi người hướng về phía hai người nhìn, phát hiện y phục của cả hai đều bị nghiền nát có chút mất trật tự, chỉ khác nhau chính là khóe miệng Lăng Thiên Vũ cư nhiên trào ra một tia máu, điều này sao không khiến cho mọi người nhìn thấy kinh hãi không ngớt?
Trời ạ, Nghệ Phong đánh Lăng Thiên Vũ bị thương? Một chiêu vừa rồi Nghệ Phong thắng?
Mọi người bình tĩnh nhìn về phía Nghệ Phong, phát hiện Nghệ Phong vẫn như cũ vững vàng đứng yên tại chỗ, chẳng qua nếu để ý kỹ một chút có thể phát hiện bàn tay cầm kiếm của hắn có hơi chút run run. Đương nhiên, Lăng Thiên Vũ cũng đồng dạng như vậy.
– Nghệ Phong thắng!
Trong lòng mọi người đều hiện lên một kết quả, ánh mắt cả đám nhìn về phía Nghệ Phong có chút không thể nào tin tưởng.
Tam giai thắng thất giai, đây là một kỳ tích mới của học viện sao! Bọn họ không nhớ rõ rốt cuộc Nghệ Phong đã sáng tạo bao nhiêu kỳ tích rồi thế nhưng hiện giờ tinh thần ai nấy đều chết lặng. Đặc biệt khi hắn đối mặt với Lăng Thiên Vũ, nhân phong vân của học viện bị thua trong tay Nghệ Phong, nếu như tin tức này truyền ra ngoài hẳn có thể đề thăng thanh danh của Nghệ Phong kinh khủng lên vài phần.
Nghĩ vậy, ánh mắt đám người tập trung đến trên người Nghệ Phong, không rõ rốt cuộc hắn là ai mà có thể như vậy, hình như lẽ thường không tồn tại trên người hắn.