Phần 111
Phía sau đã “bình định” được giặc bạo dâm, Tùng vỗ nhẹ mông Dung. Nàng nhổm lồn khỏi miệng anh tươi cười hỏi một câu ngây ngô.
– Không thích nữa hả?
– Nằm xuống đi, để anh đưa em vào động thiên thai.
Tùng dìu Dung nằm ngửa ngay ngắn trên nệm khiến Dung thấy dễ chịu sau nửa giờ ngồi trên mặt bạn tình.
Nàng khẽ dạng háng để cả thân người của Tùng nằm lọt giữa đôi chân trắng nõn.
Tùng phủ lên tấm thân ngọc ngà, khóa chặt môi Dung bằng nụ hôn say đắm nhất trong đời.
Bên dưới, đầu cu căng phồng chêm ngay khe hở, nó nhún nhẹ tách hai mép lồn rồi mất hút vào động tiên đẫm nước.
Tiếng rên ư ử không thể thoát khỏi cổ họng, cả thân người Dung như co rút trước cú đẩy vào quá mê ly.
Thân cu gân guốc trượt vào mài giũa lên thành âm đạo sần sùi tạo nên một cơn địa chấn.
Nhớt khí trào ra dầm dề cả khu háng, Dung đã hoàn toàn buông xuôi trước đòn thế của bác sĩ Tùng.
Anh đụ Dung trong một tư thế rất truyền thống, rất chân phương chẳng cần kiểu cách nhưng không hiểu sao nó lại khiến nàng mê mẩn đến vậy.
Nàng mềm nhũn trước những cú đẩy nhẹ nhàng nhưng đạt chất lượng không chê vào đâu được.
Nàng cuồn cuộn ham muốn, sóng ngầm trong cơ thể dâng trào như khát khao một cuộc hoan lạc bất tận.
Tùng vẫn hôn Dung say đắm, hai chiếc lưỡi quyện lấy nhau quấn quýt không rời.
Anh rất tập trung tấn công đôi môi nàng nhưng cũng rất chú trọng phía bên dưới. Cái giống đực cương cứng vẫn đều đặn trượt ra trượt vào trong lỗ lồn đầy ắp chất nhờn.
– Sao em với con Thúy hì hục cả buổi mà anh không bắn cho tụi em giọt nào hết vậy? Dung ơi bạn nhân từ cho mình nuốt nước đầu của anh Tùng được không? Năn nỉ bạn đó!!!
– Liễu né ra, để cho Dung yên. Ah… đã… híc… em phê lắm, nhịp tiếp đi anh yêu. Nó nói gì kệ nó… Ui… em phê quá…
– Bạn ích kỷ vừa thôi chứ! Không cho thì thôi.
Liễu giận dỗi bò qua cặp kế bên “mai phục”. Nàng chờ Hải lên đỉnh là đoạt lấy cặc anh để uống tinh.
Giận thì mặc kệ.
Dung không hiểu vì sao hôm nay nàng lại có phản ứng quá gắt gỏng với bạn bè, nàng chưa bao giờ như thế.
Nàng còn không phân biệt được lẽ đúng sai trong khi chính nàng mới là người giận hờn trước tiên.
Đúng thế, khi Thúy và Liễu thay nhau nhún nhảy trên người Tùng thì lòng Dung chợt đau nhói.
Nàng đã hờn ghen, đã lụy tình, đã yêu Tùng nên trong sâu thẳm không muốn san sẻ anh với bất kỳ ai.
Chính vì thế mà khi hai con “hồ ly” vừa rời khỏi Tùng là nàng chỉ muốn họ mau biến đi chỗ khác.
Được rồi, giận thì mặc kệ. Dung không thèm quan tâm cảm xúc của ai nữa cả, nàng chỉ cần biết làm hài lòng vị bác sĩ phụ khoa đang nằm đè trên người mình.
Dung thỏa sức uốn éo thân thể, tự do bay bổng trước những sáng tạo của anh.
Tiếng nhóp nhép phát ra từ lỗ lồn ngày một gấp rút, tiếng da thịt va vào nhau chát chát.
Tùng đẩy hai chân Dung tới trước rồi chống tay xuống nệm đóng vào lồn nàng tơi bời.
Anh đã hoàn toàn mất kiểm soát, đầu cu đang căng lên tê dại trước sự chà xát quá mãnh liệt với thành âm đạo trơn nhớt.
Dung liên tục rùng mình tuôn trào dâm thủy, nàng rú lên khi đầu cu giật nảy trong âm cung.
– Em tới rồi… anh ơi… em tê quá rồi… Ah… h… em ra… em ra nhiều quá rồi anh ơi!!! Anh đừng cho đứa nào cả, bắn hết vào em… ah… ah… bắn… bắn… sâu vào…
Hự… hự… những cú dập cuối cùng sâu không thể tin được.
Quy đầu đâm thốn vào tử cung khiến Dung phải rướn người né tránh, nhưng rồi sau đó nàng lại quấn chặt lấy Tùng để giam cầm cái đàn ông của anh thọc thật sâu trong nàng.
Dung lại trân mình để chuẩn bị cho thời khắc trọng đại, con cặc giật giật liên hồi kèm theo những luồng tinh dịch nóng rực bơm vào lồn nàng căng tức.
Âm đạo co thắt bóp chặt thân cu khiến nó lại tiếp tục xả tinh một đợt nữa.
Hai bộ phận truyền giống lồng sâu trong nhau cùng tràn trề nhớt khí, cùng hòa quyện vào nhau thành một hợp chất nhầy nhụa.
Thúy thừa biết chuyện gì đang diễn ra trong âm đạo của Dung.
Đoán thấy Dung đã hoàn toàn tê liệt trong cơn thỏa mãn ngút trời, Thúy bò lại gần tách rời hai người ra khỏi nhau khi mà cặc của Tùng còn chưa kịp nhỏ lại.
Cửa mình mở toang hoác không được niêm chặt khiến khí nhờn trào ra cuồn cuộn.
Thúy kê miệng vào đón lấy dòng chất dịch trắng đục rồi nuốt xuống ngon lành.
Đây là tinh túy của Tùng, cũng là công sức của Thúy suốt mấy chục phút đầu.
Đáng lẽ nó phải nằm trong lồn nàng mới phải, vậy mà ông Tùng này cô ghìm lại để bơm cho nhỏ Dung đây mà.
Dung ơi, lồn của bạn cũng đã giữ lại một ít tinh dịch để hấp thụ rồi, số còn lại bạn không xài hết thì để cho Thúy vậy.
Thúy mỉm cười với chính mình rồi ngửa cổ nuốt sạch.
Dẫu biết nó có lẫn khí lồn Phương Dung nhưng chẳng hề chi, càng ngon và béo chứ có sao đâu.
Rồi Thúy quay sang liếm cặc Tùng nhẵn nhụi, nàng liếm rồi nút đầu cặc để uống những giọt tinh còn sót lại. Đúng là tinh của trai mới có khác, đặc sệt và béo ngậy.
Tùng vừa ôm Dung định ngủ một giấc lấy sức thì bị Kim, Sang và Cúc bò qua thay nhau banh lồn ngồi lên mặt hoặc vùi đầu bú cu Tùng. Đúng là mấy con nhỏ dâm đãng. Vừa lần lượt đụ với Hải đến nhão lồn đã mò sang đây đổi món. Dung đã rã rời thân xác, nàng nằm bên cạnh Tùng với đôi mắt lim dim nhưng tai vẫn vểnh lên nghe ngóng những âm thanh dâm dục. Nàng muốn giám sát hoạt động của ba con nhỏ “hồ ly”, nếu nó làm quá mức với anh Tùng chắc nàng phải can thiệp.
Lại nữa rồi, âm thanh chang chát của đứa nào đó đang cưỡi ngựa trên bụng anh ấy.
Nước mắt bỗng lăn dài trên đôi má mịn màng.
Dung sợ ai đó bắt gặp nên nàng lặng lẽ ngồi dậy đi vào nhà vệ sinh.
Và suốt buổi chơi hôm đó không thấy nàng trở ra tham gia với nhóm.
Ngoài Tùng ra thì không ai để ý đến sự vắng mặt của Dung vì họ đều mải mê với đối tượng mới.
Đám đàn ông con trai thì hùng hục với em Tuyền.
Con nhỏ này tướng ngon đâu thua gì Phương Dung, lồn cũng bó khít và quan trọng là trẻ măng, cực kỳ chịu chơi.
Cô nàng thích nhất chiêu hai chàng cùng đụ lồn và miệng.
Đã không dưới ba lần Tuyền vừa nhún trên bụng một anh nào đó vừa được anh khác tẩm bổ bằng tinh trùng.
Cả nhóm ngất ngây trong tình dục thác loạn.
Nếu biết sướng thế này thì Tuyền đã sớm tham gia từ đầu.
Chị Dung cũng tệ quá, có một nhóm chơi độc nhất vô nhị vậy mà cả năm ém nhẹm không rủ rê một tiếng. May mà anh Khương mở lời chứ không thì Tuyền đã đánh mất nửa cuộc đời rồi.
Thế là hôm đó họ đụ nhau thâu đêm. Tùng thì tranh thủ hạ gục mấy em liền để tìm đến với Dung. Cảm xúc của Dung không tốt nên đến nửa đêm thì nàng rút êm về phòng nằm co ro một mình. Tùng chờ khi mọi người điên cuồng đụ nhau mới tranh thủ vọt lên lầu với Dung. Anh nhún khăn ấm lau thật sạch vùng kín cho nàng rồi nằm bên cạnh ôm ấp thủ thỉ.
– Em không khỏe sao? – Dung lắc đầu – Hay em giận anh?
– Anh đừng nói gì hết, em muốn ở một mình. Anh xuống với mọi người đi kẻo họ phát hiện thì không hay đâu.
– Ước muốn của em là mệnh lệnh. Anh sẽ xuống nếu em hứa một câu.
– Thôi được rồi, em sẽ không sao hết, em sẽ giữ gìn sức khỏe, vậy được chưa bác sĩ?
– Được.
Trọng hôn trán Dung từ biệt rồi chạy nhanh xuống phòng khách, nơi đang tưng bừng cuộc chơi mà Tuyền và Hải đều trở thành tâm điểm cho số đông “tấn công”. Cô gái trẻ mê mệt phơi lồn chiêu đãi hết anh này đến anh khác. Vốn có sẵn máu dâm tiềm ẩn và thích chơi tập thể, Tuyền lao vào cuộc hoan lạc bằng tất cả nhiệt huyết và sức trẻ. Đúng như Khương đã tỉ tê với Tuyền, chỉ có đụ tập thể mới bơm vào lồn nàng một lượng tinh nhiều như hôm nay. Tuyền nghe no nê đầy ắp cả khoang bụng và miệng cũng đã ngậm nút rồi nuốt không biết bao nhiêu tinh túy của đàn ông.
Về phía Tùng và Hải thì kết cục khá tương đồng. Hai người đều là dân thể thao nên sức bền không ai địch lại. Họ thay nhau cày xới tơi bời lên đám con gái khiến mấy cô nàng rên la suốt đêm. Hải đụ vì anh được thỏa sức thể hiện năng lực, Tùng đụ vì anh không muốn làm Dung mất mặt trước bạn bè.
Người mà Dung tiến cử cho nhóm phải thật sự xứng đáng với kỳ vọng. Tùng đã chứng tỏ là ứng cử viên sáng giá hơn cả mong đợi, nhất là với món đồ nghề quá đặc biệt thì hầu như không em nào cầm cự được quá nửa giờ. Lần lượt từng cái lồn được đưa đến… rồi lần lượt từng cô nàng gục xuống sàn nhà run rẩy co giật.
Đêm qua Dung cuộn tròn một mình trong căn phòng rộng thênh thang, chưa bao giờ nàng thấy trống vắng đến vậy. Nàng thức dậy trước tiên khi cả nhóm vẫn còn say ngủ nằm bừa bãi trong phòng khách. Dung đánh xe rời khỏi biệt thự, buồn bã lướt qua những ngả đường quen thuộc. Suốt hành trình, đầu óc nàng cứ suy nghĩ mông lung về những gì đang diễn ra với cuộc sống của mình. Dung dừng xe thả bộ một đoạn trước khi đứng tựa lan can ném cái nhìn vô nghĩa vào mặt sông phẳng lặng. Làn gió se lạnh nhè nhẹ vờn bay những sợi tóc mai. Một bàn tay nào đó vuốt ve lên gò má mịn như tơ khiến nàng giật mình rơi về thực tại.
– Chào em!
– !!! Sao… sao biết em ở đây?
– Tình yêu dẫn anh đến nơi này – Dung lao vào vòng tay Tùng khóc nức nở. Bàn tay anh dịu dàng vuốt ve mái tóc ướt hơi sương – Khóc đi, khóc cho lòng nhẹ nhàng, cho trút bỏ những ưu tư rồi nói anh biết những gì em đang nghĩ.
– Tha thứ cho em. Em đã đẩy anh vào một cuộc chơi tồi tệ. Em cứ tưởng anh sẽ hứng thú. Thật đau lòng khi cuộc vui bắt đầu thì em chợt nhận ra mình đã sai lầm.
– Nhận ra là tốt rồi – Tùng nâng cằm nhìn sâu vào mắt Dung – Em còn nhớ hôm ở nhà anh không? – Dung nhìn Tùng bằng đôi mắt tròn xoe – Khi em vừa đề nghị tham gia với nhóm là anh đã thấy lòng tan nát? Anh đau đớn khi biết mình phải chấp nhận nhìn em quằn quại trong vòng tay kẻ khác.
– Em chỉ ngờ ngợ, em không nghĩ tiếng “yêu” mà anh dành cho em là thật lòng.
– Anh không trách em đâu vì tình cảm trong anh đến quá nhanh. Anh yêu em Dung à. Anh sẵn sàng rũ bỏ tất cả chỉ để đánh đổi một sự hài lòng nhỏ nhoi ở em.
Dung khóc nấc lên như đứa trẻ bị quở mắng. Nước mắt ràn rụa trên gương mặt nhợt nhạt đánh mất đi nét hồn nhiên của ngày đầu gặp gỡ.
– Anh chấp nhận cuộc chơi chỉ để nhìn thấy em, để mang đến cho em niềm kiêu hãnh trước bạn bè dù sự thể có thế nào đi nữa.
Giờ thì Dung đã lý giải được khuôn mặt lạnh băng khi Tùng gõ từng bước chân cô độc trên những nấc thang dẫn xuống phòng khách.
Nàng tự trách mình sao lại không nhận biết điều này sớm hơn để có thể ngăn nó đừng tiếp tục diễn ra.
Tùng không muốn tham gia nhưng anh tự buộc mình phải đáp ứng mọi yêu cầu của Dung, thế mới thấy tình yêu của Tùng là chân thật đến mức nào.
Giờ Dung cũng như anh, lòng nghe tan nát trước tình yêu đêm một cách âm thầm, một tình yêu khác hẳn với những gì nàng dành cho Khương.
Hóa ra trước nay nàng nhầm lẫn đó sao?
Những cảm xúc đã tồn tại giữa Khương và nàng hóa ra không có sự rung động như đối với Tùng.
Người con gái đến tuổi dậy thì đã biết thế nào là yêu, vậy mà hơn hai mươi tuổi đầu Dung mới biết viết chữ yêu như thế nào.
Nàng chậm hơn chúng bạn về mọi mặt, nàng rụt rè bước vào cuộc sống, nàng nhầm lẫn giữa tình yêu và sự thỏa mãn, nàng mê muội giữa nhục dục và thăng hoa.
Giờ đây khi thu mình trong vòng tay siết chặt của Tùng, mọi dây thần kinh trong cơ thể đều căng lên như những sợi dây đàn, và cũng chính vì thế nó tạo nên những cung bậc tuyệt vời của cảm xúc.
– Hãy trừng phạt em đi, em không xứng đáng đón nhận tình yêu của anh.
– Đồ ngốc – Tùng trỏ ngón tay vào trán nàng – Nếu phải trừng phạt em, thà anh tự kết liễu đời mình còn hơn. Em đã trở thành một phần không thể thiếu của đời anh mất rồi.
– Sao lại yêu em? Em phải làm gì để bù đắp những tổn thương trong anh?
– Đã là tình yêu thì đừng hỏi lý do. Đã là hy sinh thì đừng đợi chờ được bù đắp. Cảm ơn cuộc đời đã mang em đến bên anh.
– Ôi… anh thật cao quý – Đôi mắt Dung đỏ hoe.
Tùng gắn lên môi Dung một nụ hôn đắm đuối. Nàng nhón chân đón lấy mà ngỡ là chiếc hôn đầu tiên trong đời.
– Hãy đưa em đi, đi thật xa nơi này để đến một nơi chỉ có hai đứa mình.
– Cảm ơn thiên thần bé nhỏ của anh. Anh sẽ buông bỏ mọi thứ để ngày đêm được kề cận giai nhân, anh sẽ mãi là bờ vai vững chắc dìu em đi suốt quãng đường đời.
Tùng bế Dung trên đôi cánh tay rắn chắc. Nàng vòng tay đu cổ anh để ngắm nhìn một khuôn mặt điển trai với vầng trán cao thông thái. Cả hai thấy hạnh phúc ngập tràn cùng đưa nhau đến chân trời mơ mộng…
Sau hôm đó, không ai biết là Dung và Tùng đã đi đâu. Chúng bạn túa nhau đi tìm đến tuyệt vọng rồi cuối cùng nhận được một bức thư viết tay. Đó là chữ viết của Dung chứ không ai khác. Nét chữ nghiêng nghiêng mảnh mai như chính con người nàng.
“Gửi các bạn thân yêu của Dung.
Đừng tìm kiếm cũng đừng lo lắng cho Dung. Anh Tùng và Dung đã rời khỏi đất nước để định cư ở Pháp. Chúng mình thật sự yêu nhau thắm thiết và đã cưới nhau. Hiện toàn bộ tiền trong tài khoản mình đã làm thủ tục chuyển cho anh Khương, anh ấy sẽ sớm nhận được trong thời gian gần đây. Còn ngôi biệt thự thì để lại cho các bạn như một món quà chào tạm biệt.
Dung đã mang thai được bốn tháng rồi, thật khó khăn khi lần đầu làm mẹ vì chưa chuẩn bị tinh thần gì cả, Dung thật hậu đậu phải không các bạn? Mình bị nghén suốt ba tháng đầu nên không tiện viết thư cho mọi người. Đến nay đã vượt qua giai đoạn khó khăn đó và chúng mình đang rất nóng lòng chờ ngày đứa bé chào đời. Có một gia đình nhỏ với người chồng luôn cưng chiều trân trọng là may mắn của mọi cô gái, và đó là điều mà Dung đang được anh Tùng ban tặng.
Các bạn hãy sống vui, sống tốt và cũng nên xây dựng một gia đình cho riêng mình. Thời gian không dừng lại và không cho phép ta bỏ phí tuổi xuân. Chúc các bạn một cuộc sống mãn nguyện ngập tràn hạnh phúc.
Trần Phương Dung”
— Hết —