Phần 6
“Ê ku! Sao bơ phờ quá vậy? Mới chơi đá à?”
Vâng! Thằng bạn trời đánh của tôi, mở mồm ra là thối vãi beep.
“Đá thằng cha mày, tao ngủ nhiều quá nên mệt thôi!”
“Mặt chó mày ở nhà mới quay tay chứ gì, bởi kiếm con ghệ đi bạn, có gì nó giúp”
Nó đá đểu tôi.
Nói xong nó còn không quên cười kiểu hèn mọn, vừa bực vừa buồn cười thằng bạn, tôi không khách sáo đá vào mông nó một cái thật mạnh, cu cậu đau điếng la oang oang làm cả đám quay lại nhìn làm tôi cũng hơi hoảng, thừa cơ hội tôi lẻn đi, trong lòng thầm nhủ thằng này đéo phải bạn tao, tụi bây đừng nhìn nữa.
Thoát khỏi đám hỗn loạn đằng kia, kiếm cái bóng cây ngồi cho đỡ mệt, nhưng mà hình như cũng không khá hơn là mấy, nghĩ lại cái giấc mơ quỷ quái kia vẫn còn thấy sợ, nhưng mà… cũng thấy sướng nữa. Lắc đầu vứt mấy cái suy nghĩ vớ vẩn ra khỏi đầu cho bớt đau, định đứng lên đi mua chai nước suối thủ sẵn trước vì nghe đâu hôm nay học chạy bền, nói chứ mấy môn thể dục thể lực chạy này tôi cũng không ngán cho lắm, con trai mà, sức dài vai rộng ba cái đồ quỷ này sao làm khó được tôi. Nhưng mà hôm nay là ngoại lệ, hôm nay trong người không khỏe cho lắm, cũng có ý định xin giáo viên cho ngồi nghỉ đỡ hôm nay nhưng quay nhìn cái mặt lạnh như tiền của ông thầy là hết muốn nói rồi. Thở dài lê từng bước tới căn tin mua chai nước.
“Tập hợp, tới giờ học rồi, các anh chị mau chóng ngay hàng thẳng lối tranh thủ thời gian nào!”
Tiếng ông thầy thể dục, cả lớp tôi lục đục kéo nhau ra sân xếp hàng, nói chứ trời hôm nay sao nắng nóng dữ dội, gần 4h chiều rồi mà có cảm tưởng như vẫn 12h trưa, hơi nóng từ sân cát bốc lên càng làm không khí ngột ngạt, chưa kể hơn 30 con người đang đứng san sát nhau nữa, khổ càng thêm khổ.
Phần khởi động đơn giản nên cũng không có gì phải kể, đây, tới rồi, phần hấp dẫn nhất trong buổi học chiều nay.
“Như các anh chị cũng thấy, thời tiết đang cực nắng nên ai cũng mệt mỏi cả, hôm nay yêu cầu của tôi cũng đơn giản thôi, cả lớp tự chia ra tập thể dục nhịp điệu 30p, sau đó còn 15p và một tiết sau thì chạy bộ. Nam 5 vòng sân, nữ 4 vòng sân. Ai chạy xong trước thì có thể về sớm. Nghe rõ chưa?”
Sau đó là tiếng hoan hô rần rần của cả lớp, đa số là tụi con gái, nhưng sau đó cũng có đứa không nhịn được mà than thở…
“Thầy ơi nữ 4 vòng nhiều quá sao thân liễu yếu đào tơ tụi em chạy nổi, giảm xuống còn 3 vòng thôi được không thầy?”
Cái giọng õng ẹo của con nhỏ nào đó vang lên, tôi rướn mắt nhìn lên thì thấy đó là con Tiên, cái con nhỏ không chịu ngồi chung với tôi đây mà. Kệ con mẹ mày, ngu thì chết, nhìn cái mặt không thương hoa tiếc ngọc kia là tôi đủ hiểu, không ngoài dự kiến.
“4 Vòng là 4 vòng, ai muốn giảm xuống thì cứ đúng 5h20 về, tôi sẽ quan sát các anh chị, liệu hồn mà học hành đàng hoàng, trời nắng nóng tôi đã chăm chước cho anh chị lắm rồi!”
Sau tiếng quát đó thì cả lớp cũng im im, nói thật chứ dâm uy của ông thầy thể dục này có tiếng trong trường, ổng tên Hiền, cái tên khác với cái tính cách phải gọi là 180 độ, như vừa nãy quát là cũng có thể hiểu phần nào, thôi hơi lan man. Trở lại môn học thì tôi ghép với thằng Tâm và con ghệ nó, ghệ nó cũng là lớp trưởng của lớp tôi luôn, đó giờ hay nghe nếu thời học sinh mà yêu bạn cùng lớp là một sai lầm, nhưng thằng con trai tôi nó cua dính cả con lớp trưởng lớp, hai đứa đi đâu cũng đeo như sam vậy.
Một thân áo trắng đang đứng lẻ loi một góc, ủa sao quen quen ta, nhìn kỹ lại lần nữa thì… ôi? Đó chẳng phải là An sao? Con nhỏ bị cận sao chưa tìm được nhóm mà đứng đực ra ở đó nhỉ. Tò mò tôi tiến lại gần, phía sau ẻm, định bụng chọc nhỏ một chút. Tôi lấy tay chạm vào vai phải nhỏ rồi nhanh chóng quay qua bên vai trái, ẻm quay lại sau lưng nhưng không thấy ai.
“Hù!”
“A”
Cái hù là của tôi, còn cái “a” là của ẻm, nhưng mà oái oăm thay nhỏ nhẹ vía quá nên bị hù hú hồn ngã nguyên người về sau, và cái cảnh hay thấy trên phim được tái hiện vào hiện thực. Não tôi hoạt động hết công suất để dự đoán tình huống và nhanh trí đưa ra cách xử lý. Chân phải bước một bước dài lên trước, tay phải vòng qua cái eo nhỏ của nàng, tay trái dùng hết sức bắt lấy tay nàng để níu lại không cho nàng ngã xuống đất, và tôi đã thành công. Nhưng… cái tư thế này của hai chúng tôi thật sự… thật sự vừa lãng mạn vừa chấn động mấy chục đôi mắt đang săm soi bên ngoài.
Tôi cố trấn định mình, miệng cố gắng nặng ra mấy từ bình tĩnh nhất có thể…
“An không sao chứ?”
Đôi mắt to tròn ngập nước ấy nhìn tôi, đôi môi đỏ nhỏ xinh mím chặt lại, cả thân thể nhỏ nhắn ấy dường như đang run lên, không biết là vì xấu hổ hay vì sợ nữa. Đột nhiên ngay khoảnh khắc này tôi thấy nhỏ yếu đuối đến lạ, phải rồi, nhỏ cũng là con gái, với đôi vai mảnh khảnh đó thì nàng xứng đáng được quan tâm, chăm sóc, chiều chuộng hơn là bị xa lánh, bị bắt nạt. Một cảm giác dị thường dân lên trong tâm hồn chàng thiếu niên 17 tuổi, mà rất lâu rồi anh không cảm nhận được. Tôi thấy mình thật khốn nạn, tại sao lại chơi cái trò đùa quái ác như thế chứ, một cảm giác tội lỗi cũng vừa xuất hiện, nó và cảm giác kỳ lạ kia đối chọi gay gắt trong nội tâm tôi.
Nói ra thì dài nhưng tất cả những suy nghĩ đó chỉ thoáng qua trong đầu, cũng may là có con Hân và thằng Tâm đến giải vây cho tôi và nhỏ, Hân dắt nhỏ An đi vào bóng cây cho bình tĩnh lại, thằng Tâm đứng lại cùng với tôi, nó dùng tay huých tôi…
“Coi bộ động tâm rồi hả? Ẻm nhìn cũng xinh đó, nhưng mà theo tao quan sát nãy giờ thì cũng không dưới mấy cặp mắt của mấy thằng mặt lờ lớp mình cũng như lớp khác nhìn mày tỏ vẻ khó chịu, có đối thủ đó bạn”
Tôi thì vẫn im lặng tiêu hóa những gì xảy ra lúc nãy, tai vẫn nghe được những lời thằng Tâm nói…
“Triển đi bạn, trời có sập xuống thì tao với lũ kia cũng cùng mày gánh, sợ mẹ gì hết!”
Tôi cũng hơi cảm động vì mấy câu này của thằng bạn thân, tôi cũng biết tụi kia chắc chắn cũng sẽ như lời nó nói mà làm vậy. Nhưng chưa kịp nói cảm ơn thì tôi không nhịn được mà lại thẳng chân mà sút vào mông nó vì câu nói kế tiếp của nó…
“Đừng cảm ơn, mai mốt đi nét bao tao tô mì trứng thêm chai sting là được”
Sau đó thì cả cơ thể tôi khỏe lại dị thường, tôi hoàn thành bài thể dục cùng với đó là 5 vòng quanh sân không chút trở ngại, tôi cũng hơi bất ngờ với sự hồi phục khó tin của cơ thể mình, tự nhủ chẳng lẽ như lời thằng Tâm nói, tiếp xúc thân mật với gái có thể chữa bách bệnh, nghĩ đến đây tôi hận không thể tự vả mặt mình một cái thật đau để tỉnh lại. Sau đó thì tôi ra về, cũng không thấy An sau đó nữa, định bụng thôi sáng mai đi học rồi mua bánh gì đó xin lỗi nhỏ vậy.
Tối trước khi đi ngủ tôi nhận được tin nhắn hình ảnh của thằng Tâm, trong ảnh là tôi đang đỡ An lúc buổi chiều, phía dưới là cái icon cười dâm đãng của thằng bạn. Mai mày tới số với bố con trai ạ! Sau đó tôi cũng dần chìm vào giấc ngủ, bên cạnh là cái điện thoại vẫn còn tấm ảnh kia…