Phần 35: Cố Quân Diệc đến
Tô Huyên chỉ mơ hồ nhớ được, sau khi bị thao đến mất đi lý trí, chính mình hô to cầu hoan, tùy ý để dâm thủy bị quấy thành bọt trắng, rắc lên tất cả các góc trong phòng. Hoa huyệt bị thao đến sưng đỏ, miệng huyệt bị nghiền thành hình tròn, nửa người dưới sung huyết sưng lên, cao trào liên miên, sau đó lại bị ma sát kích thích, nghênh đón cao trào tiếp theo, tuần hoàn đi về không có kết thúc.
Khi một lần nữa thức dậy, toàn bộ căn phòng đã trở lại hiện trạng vào bốn hoặc năm giờ trước, tất cả mọi thứ đều giống như một giấc mơ.
Tất nhiên vẫn có rất nhiều sự khác biệt.
Thức ăn trên bàn ăn đã được thanh lý sạch sẽ, trên giường mềm bày ba cốc nước, ba vị nam nhân ngồi ở phía trên, xem ra tựa hồ đã thoải mái tán gẫu hồi lâu.
Thẩm Như Mộng và Trần Uyển Dung đã tỉnh, hai người khẽ xoa xoa thái dương đau nhức, Tô Huyên có thể nghe được đối thoại của các nàng, các nàng đang thảo luận về rượu này thật mạnh.
Xem xong tình cảnh chung quanh, phát hiện không có gì khác thường, Tô Huyên liền có chút bội phục ba nam nhân này.
Cảnh tượng như vậy, nếu không phải người trong cuộc, ngay cả nàng cũng phải hoài nghi trận loạn tình kia có thật sự xảy ra hay không.
Nhưng chỉ cần hơi cảm giác thân thể một chút, liền biết, hết thảy đều là sự thật.
Tứ chi mỏi nhừ vô lực, hoa huyệt đến bây giờ vẫn còn nóng rát đau đớn, bụng nhỏ bởi vì bị bắn vào quá nhiều lần mà phồng lên, trong miệng vẫn còn lưu lại mùi tinh dịch của nam nhân… Từ bề ngoài mà xem, không hề có điểm dị thường nào, chỉ là váy có chút nếp nhăn, nhưng bên trong đã sớm bị nước làm cho ướt hết!
Trái tim vẫn đang kịch liệt nhảy dựng lên, nhiệt tình thuộc về sự phóng túng trong máu vẫn chưa thể toàn bộ lui bước, huống chi, còn phải đối mặt với Trần Uyển Dung cùng Thẩm Như Mộng không hề hay biết, các nàng không hề hay biết, bạn trai của mình, trong bốn năm giờ này, ở trước mặt các nàng, điên cuồng trêu chọc một cô gái khác, liến huyệt, thao huyệt, bắn tinh, một người nối liền một người, không ngừng nghỉ.
Đúng lúc này, Vương Kiều Kiều cũng tỉnh.
“À, sao mình lại ngủ gục thế nhỉ…”
Đối mặt với câu hỏi mê hoặc của cô nàng, Trần Uyển Dung cười trả lời: “Rượu này quá lợi hại, lúc mình tỉnh lại, bốn người chúng ta đều ngủ thiếp đi, ngược lại ba người bọn họ, còn ở bên cạnh nói chuyện phiếm…”
Mấy người bọn họ đều không thường xuyên uống rượu, hơn nữa đây vốn là rượu trân quý hồi lâu, Vương Kiều Kiều không hoài nghi gì, chỉ là sau khi xoa xoa thái dương, nói một câu làm cho người ta kinh hãi tim nhảy loạn: “Vậy sao lúc ngủ mình lại cảm thấy có người không ngừng kêu lên ở bên tai, ầm ĩ muốn chết… Còn cảm giác cả người đều đang lắc lư, hình như còn có mưa…”
“Sau khi say rượu đều là như vậy, chúng ta cũng vậy, Tô Huyên, cậu có cảm giác gì không?”
Yo, mấy người còn hỏi có cảm thấy gì không? Đương nhiên là có, các người cảm giác được, không phải là vì tôi bị thao đến mức hoa huyệt run rẩy, nước trái cây tung bay, thét chói tai không ngừng sao?
Tô Huyên hàm hồ “Ừ” một tiếng, có chút không dám đối diện với các nàng, cũng không dám mở miệng, sợ giọng nói khàn khàn của nàng sẽ khiến bản thân bị bại lộ.
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, một người đàn ông diện mạo tuấn nhã khác đẩy cửa đi vào, khuôn mặt lãnh đạm vừa nhìn về phía Tô Huyên, trong nháy mắt liền nhu hòa xuống.
Bạn trai của nàng, Cố Quân Diệc.
Hôm nay nàng phản bội anh quá mức thẳng thắn, dẫn đến một giây này, Tô Huyên có chút không dám nhìn thẳng vào đôi mắt tràn đầy niềm tình nồng mật ý của nam nhân.
Cố Quân Diệc đến, làm cho phòng an tĩnh lại, ba nam nhân kia im lặng không lên tiếng, Vương Kiều Kiều luôn hoạt động tích cực nhất, cũng không nói một lời.