Phần 11
Giọng nói của người thần bí vang lên, dứt lời, một thân ảnh mặc áo bào đen hiện ra ngồi ngay chiếc ghế không xa.
“Là ngươi” Một trưởng lão đảo mắt nhìn thấy thân ảnh mặc áo bào đen, liền hô to.
Cả đám người Vân Lam tông nghe thấy, ánh mắt tất cả liền tập trung vào thân ảnh mặc áo bào đen đang ngồi không xa trong đại sảnh.
Trong lòng cả đám lúc này vô cùng khiếp sợ, chiếc ghế đó không biết đã bao nhiêu người nhìn qua nhưng không thấy ai, lúc này lại bất ngờ có một người ngồi đó.
Mà làm cho đám người khiếp sợ hơn đó là không ai rõ hắn ngồi đó từ lúc nào, kể cả nhị trưởng lão là Đấu Vương cấp cao cũng không phát hiện ra, điều đó chứng tỏ thực lực người này vô cùng mạnh, mạnh đến nỗi ngay cả một cái bóng hắn lướt qua bọn họ cũng không thể thấy.
Lão già có bộ râu dài vốn là nhị trưởng lão Vân Lam Tông, lúc này nội tâm hắn vô cùng kinh hoàng, ngay cả chuyện tông chủ đời trước Vân Sơn còn sống mà hắn cũng biết, hẳn người này biết rất rõ về Vân Lam tông họ.
“Các hạ là ai? Các hạ có ý định gì? Vân Lam tông nếu có mạo phạm trêu chọc đến các hạ thì ta thay mặt Vân Lam tông xin lỗi các hạ” Nhị trưởng lão chắp tay, từ tốn nói.
“Là ai? Có ý định gì? Chưa đến phiên các ngươi biết” Thân ảnh áo bào đen đứng dậy, trong một cái chớp mắt đã đứng trước mặt Nạp Lan Yên Nhiên.
“Ngài… ngài muốn làm gì?” Nhân ảnh kia đến quá nhanh làm nàng không thể thấy rõ, Nạp Lan Yên Nhiên hoảng sợ lùi về sau, run rẩy nói.
“Các hạ không được đụng đến thiếu chủ của Vân Lam tông ta, các ngươi còn đứng đó làm gì nữa, mau ngăn cản hắn ta lại” Thấy thân ảnh đến gần Yên Nhiên, nhị trưởng lão hô to.
Dứt lời, thân ảnh nhị trưởng lão cùng các hộ pháp xung quanh tiến đến thân ảnh mặc áo bào đen kia.
“Hừ” Thân ảnh hắc bào nhân cười lạnh, uy áp Đấu Tông liền phát ra.
“Hự” Bọn họ chưa kịp đến gần, một uy áp khủng bố tràn ra khiến thân ảnh bọn họ quỳ sụp xuống, miệng ai nấy cũng tràn máu tươi.
“Đây là… Đấu… đấu tông cường giả!” Nhị trưởng lão hoảng sợ, tròng mắt co rút lại.
Đấu tông cường giả, cấp độ cường giả mà cả Gia Mã đế quốc không có lấy một người, nay lại xuất hiện trước mắt bọn họ.
Uy áp mà Đấu tông cường giả tỏa ra vô cùng mạnh mẽ, nó khác rất xa uy áp của Đấu Hoàng đỉnh phong, vì lẽ đó chỉ cần đối mặt với Đấu tông cường giả thôi, tất cả Đấu Vương với Đấu Linh bọn họ cũng không bằng một cái móng tay.
Yên Nhiên nhìn tất cả trưởng lão nằm xụp xuống đất thì kinh hoàng, vẻ mặt điềm nhiên lạnh lùng như lúc ban đầu cũng biến mất đi, nàng run rẩy nói:
“Ngài… ngài tính giết ta sao?”
“Giết nàng?” Khuôn mặt sau lớp hắc bào nhếch mép cười thân bí, giọng nói khàn khàn phát ra:
“Ngày mai, ngươi sẽ không từ hôn với Tiêu Viêm, với lại trước mặt Tiêu Huân Nhi, ngươi sẽ cùng Tiêu Viêm thân mật, rõ chưa?”
Nạp Lan Yên Nhiên vốn đang hoảng sợ nhìn hắc bào nhân, đột nhiên ánh mắt nàng trở nên đờ đẫn, vẻ hoảng sợ biến mất đi, nàng ngốc trệ nói:
“Đã rõ, không từ hôn với Tiêu Viêm, cố tình thân mật với Tiêu Viêm trước mặt Tiêu Huân Nhi”
Hắn bào nhân thần bí mỉm cười, âm thanh phát ra làm Yên Nhiên như bị thôi miên: “Tốt, nhưng ngươi nên nhớ, không được để Tiêu Viêm đụng chạm trinh tiết, nhớ chưa?”
“Đã rõ, thưa chủ nhân” Yên Nhiên ngốc trệ nói.
Hắc bào nhân tiến đến gần Yên Nhiên, hắn nhẹ nâng cằm nàng lên, đôi môi hắn liền hôn vào đôi môi của nàng.
Chiếc lưỡi hắc bào nhân rất nhanh phá tan hàng răng ngọc tiến vào khoang miệng nàng, chiếc lưỡi hắn liền cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ xinh của nàng mà nút lấy.
Yên Nhiên giờ đây như một con rối không cảm xúc, nàng lúc này theo ý đối phương mà đưa ra chiếc lưỡi nhỏ nhắn, cùng lưỡi đối phương giao thoa qua lại, nước bọt cũng bị đối phương tham lam hút hết lấy.
CHẸP CHẸP CHẸP…
Tiếng nút lưỡi vang lên liên tục, không lâu sau, hắc bào nhân liền rời đôi môi của Yên Nhiên, hắn vuốt nhẹ má nàng, nhỏ nhẹ nói:
“Được rồi, ngày mai ngươi cứ theo lời ta mà làm, ngươi nên nhớ, trái tim ngươi, thân thể ngươi sau này ta sẽ đến lấy đi, hahaha…”
Hắc bào nhân cười lớn một cái liền biến mất, để lại Yên Nhiên khuôn mặt vẫn đờ đẫn như cũ đứng đấy, đôi môi đỏ của nàng lúc này hơi sưng lên, bên khóe môi còn vương vấn lại một chút thứ nước trong suốt.
“A” Đám trưởng lão hộ pháp lúc này mới tỉnh lại, ai nấy cũng đều xoa chiếc đầu đau nhức của mình, hình ảnh hắc bào nhân nút lưỡi với Yên Nhiên, tất nhiên không ai trong họ có thể nhìn thấy.
Nhị trưởng lão tay hơi xoa chán, ánh mắt lão nhíu lại tìm hắc bào nhân xung quanh, nhưng sau một hồi tìm kiếm không được gì khiến lão thất vọng, thân ảnh hắc bào nhân như tan biến vào không khí, không hề để lại dấu vết.
“Thiếu chủ, ngươi không hề bị gì sao? Tên hắc bào nhân kia có làm gì thiếu chủ không?” Nhị trưởng lão liếc nhìn Yên Nhiên, giọng nói có phần lo lắng.
“Không” Nạp Lan Yên Nhiên lạnh nhạt nói, nói rồi nàng không thèm nhìn mọi người xung quanh liền bước về phòng.
Nhị trưởng lão nhíu mày, hắn cảm thấy Nạp Lan Yên Nhiên lúc này có cái gì đó lạ lạ, nhưng rất nhanh hắn liền quên đi, sự việc hắc bào nhân thần bí cấp bậc Đấu tông xuất hiện với bọn họ làm hắn không thể lơ là.
Dù gì hắn không biết Vân Lam tông có đắc tội với Đấu tông cường giả hay không? Việc đụng Đấu Tông cường giả, Vân Lam tông có thể đối diện với việc bị diệt môn, do đó sự việc này hắn nhất định phải về bẩm báo với chương môn Vân Vận.
Lời tác giả: “Ây za, mấy nay công việc nhiều quá, viết được như vầy. Rất mong đọc giả đọc rồi sẽ để lại một câu động viên nho nhỏ, điều đó tinh thần tôi có động lực để viết tiếp, mong rằng tôi có thể mang đến cho quý vị đọc giả một trải nghiệm tốt nhất”