Phần 3: Giải mộng
– Này Hương, hôm nay lại sao đấy? – Trinh hỏi nàng khi thấy vẻ mặt thẫn thờ của Hương.
– Tối qua tao… lại bị mày ạ…
– Như lần trước?
– Y như lần trước. Tao rất muốn mở mắt ra nhưng không thể nào mở được. Như bị bóng đè luôn vậy…
– Trước khi đi ngủ có kiểm tra chưa?
– Có. Kỹ lắm rồi. Sáng nay dậy vẫn thấy còn nguyên khóa…
– Hay là nhà mày có ma thật đấy Hương ạ…
– Tao không biết. Nhưng mà ma cỏ gì mà xuất được cả vào trong của tao thì tao chưa nghe bao giờ.
– Ừ. Hay là của mày.
– Của tao cái gì, tao biết mày không tin nên có trữ lại cầm đi cho mày xem đây. Xem đi có đúng không – Nói rồi Hương dí cái lọ nho nhỏ, bên trong còn 1 chút dịch màu trắng sang cho Trinh. Sáng nay khi thấy nó rớt ra khỏi âm hộ mình Hương đã lưu lại 1 ít…
– Khiếp quá. Tao không xem đâu.
– Gớm. Cứ giả bộ, Thế đứa nào kể cho tao là thích mút mát với nuốt cái đấy của chồng lắm…
– Con chó này bé mồm thôi. Đấy là của chồng…
– Lần này tao không biết làm thế nào đây Trinh. Tự dưng tao sợ quá tối nay chắc không dám ngủ ở đấy nữa mất…
– Tao cũng không biết.
– Hay mày đến ngủ cùng tao đi Trinh…
– Điên à. Sợ bỏ xừ ra.
– Hay tối nay tao ra Khách sạn ngủ nhỉ. Mà như thế mãi sao được. Thằng chồng chết tiệt suốt ngày công với tác. Lúc nào cần thì y như rằng không có mặt…
– Mày kể cho chồng xem có cách gì không…
– Không được. Ai mà tin chuyện này được. Lão lại bảo vắng chồng vợ nứng loz đi tìm trai rồi bịa chuyện thì chết.
– À hay là. Tao bảo. Tao mới nghe chị Thu bên đội… hôm trước kể mới đi xem 1 ông thầy cao tay lắm. Tao thấy việc của mày nó cứ ma mị thế nào ấy. Hay đi xem thử xem sao?
– Từ bé tới giờ tao có xem cái này bao giờ đâu. Chả tin nên cũng không có xem…
– Thì cứ đi xem. Biết đâu lại ra cái gì. Chứ mày định thế này mãi à? Hay được sướng quen mui?
– Có tin tao chọc vào loz cho cái không con này.
– Hehe, thôi mày cứ suy nghĩ đi. Chứ đợi chồng về thì 2 tuần nữa mày định làm thế nào?
– Ờ. Để tao ngẫm đã…
Những lời nói của Trinh làm cho Hương đắn đo suy nghĩ mãi. Nàng vốn là người vô thần, không tin mấy thứ hão huyền nhưng quả thật lúc này nàng không biết nên làm thế nào, mặc dù cũng chưa thấy có gì nguy hiểm quá xảy ra ngoài việc sáng ra lồn nàng hơi ê ẩm xíu. Nhưng thứ tâm linh huyền bí ấy cứ gây cho nàng nỗi thấp thỏm không yên, vì ngoài nàng ra còn đứa con của nàng nữa. Hạ quyết tâm, nàng bảo Trinh dẫn nàng thử đi gặp thầy xem. Tối nay 2 mẹ con đành ra khách sạn ngủ tạm vậy. Mai là cuối tuần, cũng trùng dịp nghỉ lễ, sáng sớm nàng sẽ cho thằng cu về quê với bà nội mấy hôm.
Hôm sau, Trinh điện cho nàng, bảo đã hẹn được ông thầy kia, gọi Hương lên để dẫn đi cùng. Địa điểm ở một nơi ngoại ô cách nơi ở của nàng chừng 50km. Theo lời chị Thu kể thì hôm nay thầy nghỉ, nhưng có một vài người đặc biệt có việc cần nhờ thầy giúp nên thầy phá lệ. Hương cũng theo đó được ăn lây.
Ngôi nhà của thầy là một căn nhà ngói ba gian điển hình của vùng nông thôn miền Bắc với vườn rau, ao cá. Đi qua khoảng sân rộng, Hương và Trinh được người nhà của thầy mời vào xơi nước. Ngồi trên trường kỷ, Hương âm thầm đánh giá xung quanh. Nếu mà không nói, ai cũng chỉ nghĩ đây là nơi ở của một cặp vợ chồng già nơi thôn quê. Mọi thứ xung quanh đều thật bình dị, thỉnh thoảng lại ngân vang lên tiếng chuông Nhâm nhi một chút trà ấm, Hương cũng hơi thấp thỏm không yên, nàng lo lắng không rõ lát nữa thì kết quả sẽ như thế nào…
Rốt cuộc thì cũng đến lượt, 2 người được dẫn ra phía sau căn nhà. Đập vào mắt Hương là cả 1 khu cúng tế với đầy đủ điện thờ ban bệ hoành tráng. Đi vào khoảng sân trước gian điện thờ Hương đã thấy sực nức mùi, tỏa ra từ bát hương đồng đang nghi ngút khói. Khác xa với tưởng tượng của nàng là thầy bói thì phải đeo kính râm, để râu như quan huyện Hinh, trước mặt Hương là một người đàn ông vóc dáng nhỏ bé, hơi gầy với chòm râu lưa thưa, chắc tầm 5 60 tuổi. Vừa ngồi xuống tấm thảm trải, Trinh nhanh nhẹn đặt ít đồ lễ và 500k vào khay đưa cho một người đàn bà đứng bên điện thờ. Chắc đây là người hỗ trợ thầy trong các dịp cúng lễ. Thầy nhìn qua một lượt rồi cất tiếng hỏi:
– Cô (chỉ vào Hương) đang gặp việc lo lắng bất an, cầu thầy giúp?
– Dạ. Em… ơ con đúng là đang có việc kỳ lạ, mong thầy xem xét giúp…
– Tôi nhìn qua là tôi đã thấy. Người phàm các cô không có mắt âm dương, không nhìn thấu được. Có phải đợt gần đây cô gặp chuyện rất kỳ lạ, khó giải thích được, chủ yếu là về đêm khiến cô bất an?
– Dạ đúng ạ…
– Tôi biết rồi. Cô ngồi im. Nhắm mắt lại để tôi xem nhé.
Nói rồi, ông thầy mang ra 1 chiếc chuông nhỏ, miệng lầm rầm khấn vái, một tay ông lắc chuông, 1 tay bắt khẩu quyết. Được 1 lúc ông thầy bảo Hương mở mắt ra và phán:
– Hiện tại tôi thấy có rất nhiều vong đang theo cô. Đợt gần đây cô có đi qua nơi nào âm u, nghĩa địa hay tối tăm vào ban đêm hoặc lúc vắng người không?
– Dạ, hình như là có ạ.
– Cô cung Khôn, hành Hỏa. Nhưng lại hay mặc đồ màu vàng thuộc hành Thổ. Khiến cho năng lượng, sức khỏe suy giảm. Giường kê hướng Đông Nam thuộc Ngũ Quỷ khiến cô thường xuyên đau ốm, tổn hại sức khỏe…
Hương nghe đến đâu tự dưng lại chột dạ đến đó… Tủ đồ của nàng cũng có nhiều loại nhưng cũng chủ yếu là các màu nền nã như vàng, da, kem… Hôm nay nàng mặc 1 chiếc váy cánh màu vàng nhạt, chủ yếu để tôn thêm làn da trắng muốt quyến rũ của mình Nàng không nhớ vị trí giường tủ nhưng theo lời của ông thầy thì hình như là trùng khớp. Dù là người vô thần, nhưng đến lúc này Hương không khỏi có chút mất tự tin về tín ngưỡng của mình. Về sau, ông thầy nói nhiều thứ nữa nhưng thuộc nhiều về phạm trù huyền học, nàng cũng nghe câu được câu mất. Đến tận khi ông thầy hỏi:
– Cô thấy tôi nói đúng chứ…
– Dạ… đúng ạ…
– Ừm. Cái vong này thuộc về 1 kẻ si tình, sinh thời hắn có yêu người khác nhưng chưa được thành thân mà vong mạng. Nên oán khi sinh ra thù hận. Lại trùng hợp gặp cô là hợp mệnh. Nên nó theo ám và sẽ làm mọi cách để dẫn cô đi cùng nó…
Hương chưa kịp phản ứng thì Trinh ngồi bên đã xen vào:
– Ôi thế ạ. Thầy ơi thầy xem có cách nào giúp đỡ bạn con với ạ…
– Gặp được tôi cũng là cái duyên. Vì cái vong này oán khí nặng nề, hiện đang bị thiên binh thiên tướng của tôi chặn ngoài cửa điện, không dám làm càn. Gặp thầy khác yếu tay, giờ này chắc còn bị nó vật.
– Vâng vâng, thầy gắng giúp bạn con để trở lại cuộc sống bình thường với ạ. Chi phí thế nào thầy cứ cho con biết ạ…
– Tôi làm phúc, chứ không làm vì tiền. Có bao kẻ mang bạc tỷ đến nhờ, nhưng duyên không có, tôi không dám giúp đấy…
– Vâng ạ. Thầy giờ bảo thế nào con nghe thế ấy ạ…
– Được rồi. Bây giờ tôi bày cách. Các cô nghe theo để tôi trục nó luôn hôm nay, chứ để nó về trốn mất bắt lại sẽ khó. Giờ thế này nhé. Cô này (chỉ vào Trinh) đi theo bà Cộc (bà hỗ trợ) đi sắm sửa 1 số cái lễ. Một lát nữa sau khi hóa giải nghiệt duyên thì sẽ cúng tế cho vong được siêu thoát. Còn cô này (Hương) thì bây giờ ở đây tôi làm lễ luôn để trục cái vong này đi cho cô.
– Dạ vâng. Thế để con đi làm ngay ạ…
Mặc dù không muốn nhưng thấy Trinh sốt sắng quá nên Hương lại ậm ừ cho qua. Nàng cũng nửa tin nửa ngờ, nhưng đã đến bước này thì đâm lao cũng theo lao, đã làm thì làm cho trót. Thấy Trinh cùng người đàn bà kia đã đi khuất ra nhà ngoài, nàng hồi hộp chờ đợi ông thầy làm lễ. Không rõ do nàng đợt này thiếu ngủ hay mùi hương nồng nàn tới sực nức mà Hương cảm thấy hơi chóng mặt.
Kết hợp với tiếng cúng bái lầm rầm, tiếng chuông thỉnh thoảng ngân vang làm đầu óc nàng quay cuồng, suy nghĩ của nàng bị đình trệ. Hương làm theo lời ông thầy như 1 cái máy. Đầu tiên, nàng được yêu cầu xòe bàn tay ra để thầy xem về số mệnh. Bàn tay nàng mịn màng, búp măng với những ngón thon dài và móng tay được chăm sóc rất cẩn thận. Hương thấy ông thầy lật trái lật phải, vuốt ve lên xuống tay mình. Rồi ông thầy nói những câu gì đó về tâm linh mà Hương không thể nào hiểu được. Nàng không còn tâm trí để hiểu mà làm theo như con rối…
– Bàn tay con đẹp quá…
– Da con thật mịn màng…
– Chỗ vai con nhìn thật thích…
– Vén áo con lên ta cần trục vong…
Bàn tay hư hỏng của ông thầy tham lam vuốt ve trên thân thể của Hương. Ông ta hết sờ tay, sờ lên vai rồi xoa vào cả vùng bụng trắng ngần thon thả của nàng. Đến khi hai ngón tay của ông chạm vào và vân vê đầu ti nàng, Hương mới chỉ hứ lên phản ứng yếu ớt. Trong làn hương khói mờ ảo, tiếng chuông thỉnh thoảng vang lên làm không khí càng trở lên ma mị.
Lúc này nửa thân trên đã hoàn toàn trần trụi, ông thầy đỡ Hương nhẹ nhàng nằm xuống. Ông tham lam vục hẳn cả mặt mình vào 2 bầu vú căng tròn của nàng. Thật mịn màng, thật thích. Một tay ông ta bóp vú, mồm thì mút mát đầu ti nàng. Bầu vú nàng thật đẹp, tròn trịa, mịn màng với đầu ti hồng hồng nhỏ xinh. Da nàng trắng ngần, mát rượi. Bàn tay ông thầy nhẹ nhàng lần mò kéo cạp quần nàng xuống.
Quần dài nàng đã bị tụt đến đầu gối, lộ ra chiếc silip lụa màu vàng bắt mắt. Ẩn giữa hai chân nàng là nơi mà thằng đàn ông nào cũng thèm muốn, với chiếc mu nhô cao, đôi mép lồn múp hằn lên đáy quần và chùm lông thấp thoáng được tỉa thật gọn gàng. Bàn tay thô ráp của ông thầy mạnh bạo luồn hẳn vào trong quần lót của nàng. Cả bàn tay ông thầy úp lên mu lồn nàng, ngón tay miết nhẹ từ hột le qua lỗ âm đạo xuống tận gần hậu môn.
Lồn nàng lúc này cũng đã nhoe nhoét nước. Miết lên xuống vài cái khiến Hương đê mê rồi ông ta chọc thẳng 2 ngón tay vào trong lồn của nàng. Hương trân người lên chịu đựng. Ông thầy dùng ngón tay thật điêu luyện, hết ngoáy sang phải sang trái lại thụt ra thụt vào, mỗi lần chạm vào điểm G là Hương lại uốn cả người lên, kẹp chặt 2 chân lại khiến ông ta càng thích thú. Được mấy phút, như chẳng thể chịu thêm được nữa, ông ta vội vàng đứng dậy, tụt ngay quần xuống…
Bỗng có tiếng hét lớn: KHỐN NẠN – theo đó là 1 bóng trắng vụt vào chen lẫn giữa ông ta và Hương. Ngay sau đó, một loạt âm thanh vang lên: Hự – Cốp – Coong… Kèm theo đó là tiếng rú lên của 1 người đàn ông. Hóa ra ông thầy vừa cởi quần xuống muốn hành sự thì bị Trinh đã kịp xông ra đạp thẳng 1 cú như trời giáng vào hạ bộ. Sau đó là một chuỗi liên hoàn: Ông thầy hự lên 1 tiếng, thân hình nhỏ nhắn bị cú đạp trời giáng bay thẳng vào điện thờ, cả hàm răng va vào bàn gỗ đánh cốp rồi thân hình xụi lơ ngã xuống đập đầu vào chiếc chuông nhỏ. Ông ta nằm ngay đơ, tay ôm chặt hạ bộ, hai chiếc răng cửa đã theo cú đập ban nãy văng xa tít tắp. Trinh bồi thêm một cú đá trời giáng vào giữa mặt rồi vội vàng mặc quần áo lại cho Hương, đoạn hai nàng dìu dắt nhau lên xe dông thẳng.
Dừng tạm ở quán nước ven đường, Hương vừa cầm chiếc khăn ướt lau mặt cho tỉnh táo vừa nghe Trinh kể lại đầu đuôi. Thì ra ông ta cố tình dụ Trinh đi khỏi để làm chuyện xằng bậy với Hương. Trinh sau khi đi 1 lúc thì thấy người đàn bà kia cứ lằng nhằng vụ lễ cúng, định quay lại hỏi ý kiến Hương thì bắt gặp ngay cảnh dâm ô. Máu nóng nổi lên, nàng phi thân ngay vào cho ông ta 1 trận ra trò.
– Mày tỉnh chưa? Thế nào lại để lão già đó làm bậy bạ vậy?
– Tao cũng không biết. Lúc sau khi mày đi tao cứ thấy đầu óc quay cuồng, Rồi như ma xui quỷ khiến, lão cứ lần mò mà tao… chả phản ứng lại…
– Mẹ kiếp. Hay để tao quay lại đốt mẹ nhà lão đi cho biết…
– Thôi… bỏ đi. Tao sợ giờ quay lại nhỡ lão còn đồng bọn thì mình thiệt. Tao thấy mày cũng cho lão 1 trận nát cả bộ nhá. Sau quả này cũng nhớ đời. Tao cũng chưa đến mức…
– Mẹ nó chứ. Thần thánh gì cái lão ấy. Mở cái điện thờ ra thờ ma thờ quỷ, làm bậy bạ sớm muộn cũng gặp quả báo thôi mày ạ. Để tao về đăng bài bóc phốt…
– Tùy mày, đừng có lôi tao vào là được…
– Ừ, ngu gì lộ ra chứ. Thôi, đi về nghỉ ngơi thôi.
Nói rồi 2 nàng dìu dắt nhau đi về.